Đọc truyện Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? – Chương 14
– Này! Anh làm tôi ướt hết rồi nè_nó tức giận (ôi trời, tự mình làm ướt người ta trước giờ đổ thừa).
– Cô làm tôi trước!_hắn nói rồi bỏ vào nhà, nó thì lẽo đẽo theo sau. Vào tới nhà…
-Trời! Làm gì mà hai người ướt như chuột lột thế?_Khánh
Nhỏ Hanna thấy vậy chạy lại chỗ hắn.
-Bảo không sao chứ. Vào tắm đi kẻo bệnh nặng hơn đấy!_Hanna
Hai đứa lên tắm thay đồ, sau 10 phút cả hai bước xuống.
– Giờ rảnh tập nhạc đi!_nó
– Còn lâu mới tới mà!_Minh
-Thì tập trước cho thành thạo
Cả nhóm đồng tình, nhà nó có hai phòng dành để tập nhạc. Trong
đó có rất nhiều nhạc cụ. Cả đám cùng tập trừ nhỏ Hanna vì
nhỏ đó hát đơn ca mà. Minh và Khánh chơi trống, Mai chơi viôlong, Chi chơi piano. Còn hắn chơi ghita với hát phụ. Nó thì hát
chính. Nhân dịp lần này nó rất muốn thử nghe hắn hát.
-Quyết định chọn bài nào để diễn?_Chi hỏi
-Chuột yêu gạo đi, bài đó có nam lẫn nữ hát mà!_Mai đề nghị
-Thấy sao Nhi, Bảo?_Minh
-Được!_nó và hắn đồng thanh
Sau khi quyết định chọn bài hát thì tự ai người đó lấy điện
thoại râ. Mai, Chi, Khánh và Minh thì coi nốt nhạc để đàn. Hắn
và nó thì coi lời để hát.
When that day I hear your voice
I have some special feeling
Let me always think I dont wanna forget you
I remember at the day
You are always on my mind
Eventhough I just can think about you
Nó cất tiếng hát đầu tiên, giọng của nó nghe cực cute và ngọt
ngào. Hắn cất tiếng hát sau khi nó hát xong phần của nó. Hình ảnh hắn ngồi vừa đàn ghita vừa hát rất dễ làm say đắm lòng
người, hắn khi hát vẫn giữ tính chất lạnh lùng, thêm vào đó
là một vẻ rất phong độ. Kết thúc bài hát, đôi tay của nhỏ
Hanna vô thức cho một tràng vỗ tay.
-Dù không muốn nói nhưng công nhận cô hát rất hay, Vân Nhi!_nhỏ HANNA
-Cám ơn!_nó nói.
(Cho Au không tả hành trình luyện tập của nó nhé, tại Au lười lắm).
Ngày 13 tháng 2, phải đây là ngày mà tụi nó trình diễn, lúc 7 giờ tối là bắt đầu thi. Từ sáng tới giờ nó cứ ở trong phòng,
không ai biết nó làm gì. Về phần nó, nó đang chăm chú làm một sợi dây chuyền có thắt cây thánh giá, không hiểu sao nó muốn
tặng cho hắn.
“Xong rồi” Nó mân mê thành quả của mình. Đợi đến khi buổi thi văn nghệ xong nó sẽ tặng cho hắn.
-Cứ nói là phần quà vì đã tham gia văn nghệ, chắc hắn sẽ không để ý nhiều đâu. _nó nghĩ thầm.
Tối đó, lúc 6 giờ 15……
Mọi người đã chuẩn bị xong, đang chờ nó, chi và mai. Nhỏ Hanna mặc một chiếc váy trắng ngắn, dưới chân mang đôi búp bê pha lê nhìn như nàng công chúa đi dạ hội. Minh mặc chiếc áo sơ mi màu xanh
lá cây sọc ca rô với chiếc quần đen dài và đôi giày nike đen.
Khánh thì giống Minh, chỉ khác cái áo là chiếc áo sơ mi xanh
dương sọc ca rô. Còn hắn là chiếc áo sơ mi đỏ sọc ca rô. Chiếc
quần jean đen bậm bụi. Và đôi giày thể thao đen. Trông ba chàng
trai rất bậm bụi và chất.
Đợi
một lúc thì các nàng nhà ta đi xuống. Mai mặc chiếc áo sơ mi
xanh lá cây sọc ca rô giống Minh. Với chiếc váy đen và đôi giày
thể thao màu đen. Chi giống Mai chỉ khác mỗi cái áo sơ mi xanh
dương sọc ca rô. Còn nó thì chiếc áo sơ mi đỏ sọc ca rô giống
hắn, chiếc váy màu đen ngắn hơn Mai và Chi. Mang đôi boots cao
màu đen. Không phải mặc áo trùng hợp đâu các bạn, chỉ là cả
nhóm đã tính sẵn phải mặc áo đôi và tất nhiên điều này nhỏ
Hanna hoàn toàn không biết nên giờ đây nhỏ đó trông mình rất
lạc loài.
-Được không?_nó hỏi hắn
-Được!_hắn trả lời
– Này, chỉ được thôi hả?
– cô nói được không thì tôi được. _hắn tỉnh bơ trả lời
-Hừ!!! Anh vẫn rất khó ưa.
-thôi đi! Tụi bây ngưng một ngày không cãi nhau là ăn không no ngủ không yên hả?_Minh
-Đi thôi!_Mai