Đọc truyện Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn – Thiên Phàm Quá Tẫn – Chương 39: Khiêu vũ quyến rũ
Mấy ngày kế tiếp, Tần Lộ và Triển Lê đều không có liên lạc, mỗi lần Tần Lộ về nhà, Kim Mao nhào đi lên nghênh đón cô đồng thời đều đã nhìn xung quanh cửa, khiến cho Tần Lộ một mình tại căn hộ lớn như vậy đều cảm thấy có chút cô đơn.
Trước sinh nhật một ngày, bạn bè ăn chơi của cô ở thành phố C lớn nhất cả nước, cũng tại nhà hàng sa hoa nhất – – Tinh Quang tổ chức sinh nhật cho Tần Lộ.
Tần Lộ luôn ngồi ở phòng bao VIP cao cấp nhất, mọi người vui chơi cắt bánh ngọt, mở quà, rồi lại uống rượu, không khí náo nhiệt cũng không khiến đại tiểu thư hài lòng, Tần Lộ chỉ cầm ly rượu ngồi một bên, một vẻ không yên lòng.
“Oa, Lê thiếu sao còn chưa tới?”
Có người không thức thời bỗng hỏi một câu, Tần Lộ tay cầm ly rượu đỏ, ngừng một lát: “Một người không quan trọng, không cần chờ nữa.”
Tần Lộ và Triển Lê đã gần một tuần không liên lạc, dựa theo sự thông hiểu nhau lúc ở chung của hai người khi còn mặn nồng, như này xem như chia tay lạnh lùng, vốn khi bắt đầu qua lại, Tần Lộ dự tính cũng là không vượt qua một tháng hai người sẽ chia tay, nhưng hôm nay nhìn căn phòng náo nhiệt như vậy, Tần Lộ lại cảm thấy được cuộc sống bỗng dưng thiếu đi một người, dù náo nhiệt thế nào cũng không còn thú vị nhiều.
Thấy đại tiểu thư mặt trầm xuống có vẻ đăm chiêu, có người tinh ý liền biết đại tiểu thư không vui. Lập tức châm nến, tắt đèn, bảo Tần đại tiểu thư ước nguyện.
“Không có gì mong muốn.” Tần đại tiểu thư nhàn nhạt đáp lại một câu, mọi người vui chơi thổi nến, Tiêu công tử gặp Tần Lộ vẫn là không hứng thú quan tâm, lặng lẽ gọi điện thoại, chỉ chốc lát, thủ hạ của Tiêu công tử đưa một người đàn ông mang theo khí chất thanh tú nho nhãn của một nam sinh gõ cửa bước vào.
“Đại tiểu thư, đây là người mới mà công ty chúng tôi đã bồi dưỡng năm nay.” Tiêu công tử cười hì hì nói.
Tần Lộ gần đây đối đàn ông cũng không có cái gì hứng thú, bất quá cũng ngại khiến Tiêu công tử mất mặt, thế là tiện đem ly rượu trong tay để qua một bên trên bàn, tiểu nam sinh thấy thế, vội vàng từ trên bàn xách ra một chai rượu, giống nhân viên tiếp rượu một dạng đứng ở bên cạnh giúp Tần Lộ rót rượu.
Editor: Huyền Namida
“Sao cậu biết là loại này?” Tần Lộ hỏi. Trên bàn rượu được mở cũng không chỉ mở một hai loại rượu.
“Này gần nhất với đại tiểu thư, mà còn… quý nhất, cho nên tôi đoán là cái này.”
Coi như có chút mắt nhìn, Tần Lộ hơi chút điều chỉnh dáng ngồi, nam sinh thấy cô chừa ra một chỗ cạnh mình liền ngồi xuống.
Thấy đại tiểu thư vừa ý, mọi người cắt bánh ngọt, yên tâm chơi tiếp. Có người bảo muốn hiến ca cho Tần đại tiểu thư; một số người khuyên rằng họ nên hát bài Tiểu Ảnh Tinh khiêu vũ, một đám người liền đi theo ồn ào, hàng ghế nhất thời lại náo nhiệt hẳn lên.
Đúng lúc này cánh cửa phòng bao bỗng nhiên mở ra, Lê thiếu bước vào.
Không khí bỗng nhiên yên tĩnh trở lại, tiểu nam sinh đang giúp Tần Lộ mát xa vai liền dừng tay, Tần đại tiểu thư mở mắt thấy ánh mắt sâu xa của Triển Lê nhìn chằm chằm cô.
“Xem ra tôi đến muộn.” Triển Lê nhìn chằm chằm bánh ngọt đã cắt, ánh mắt vẫn dừng lại trên người Tần Lộ cùng tiểu thịt tươi bên cạnh, “Em chơi gì sao? Hmm?”
Ánh mắt Triển Lê thẳng tắp nhìn Tần Lộ chằm chằm, mọi người nhất thời có chút lờ mờ, bày tỏ không hiểu mối quan hệ giữa Tần đại tiểu thư và Lê thiếu. Tuy nhiên vẫn lại là ngoan ngoãn mà chừa ra một vị trí ở bên cạnh Tần Lộ, ai ngờ Triển Lê lại tìm đi một chỗ cách Tần đại tiểu thư đặc biệt xa ngồi xuống.
Đại khái là chia tay thật rồi. Trong lòng mọi người đều suy đoán như vậy, không biết người nào hô một câu, “Vừa rồi ai là nói không muốn khiêu vũ ấy.”
Lời này vừa la lên, không khí lại náo nhiệt trở lại, Triển Lê trầm mặc ngồi yên một bên, đợi cho tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang lê. Chỉ thấy có người nhấn xuống cái nút bên cạnh chỗ ngồi, mặt tường đột nhiên trượt ra hai bên, lộ ra sân khấu.
Tần Lộ từ chối cho tiểu nam sinh mát xa, ngẩng đầu chỉ thấy một người phụ nữ nhìn có chút quen mắt, người kia vốn là cởi áo khoác của mình ra, mặc một bộ váy ngắn màu đỏ cùng vớ da màu đen, giống nữ vương đi ra ngoài, giữa sân khấu vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
Nhiệt tình, nóng bỏng, gợi cảm, người phụ nữ kia theo tiết tấu của nhạc, tùy ý vặn vẹo thân thể, kéo toàn bộ không khí náo nhiệt hẳn lên, cái loại này dường như làm cho người ta cảm thấy được hơi nóng đập vào mặt. Tần Lộ vừa định kêu một tiếng tốt, đã thấy người phụ nữ kia ánh mắt tuần tra mọi người xung quanh, bỗng nhiên hướng tới Triển Lê chớp chớp liếc mắt đưa tình.
Tần Lộ quay đầu liếc trộm hướng Triển Lê, trái lại với sự nhiệt tình lớn mật của người trên sân khấu, anh chỉ cầm ly rượu lên hướng tới người phụ nữ kia nhếch môi một cái.
Có lẽ là theo bản năng, Tần Lộ nhăn mày ánh mắt hướng về sân khấu trên, đã thấy người phụ nữ kia nhảy hơn khiêu khích hơn, vũ đạo nóng bỏng từng bước một hướng tới dưới đài đi tới.
Đó là một loại tiết tấu cấm kỵ dụ hoặc, dưới đài một mảnh thét chói tai, chỉ thấy người phụ nữ kia kiên định hướng phía mục tiêu Triển Lê đi đến, đang bên cạnh anh vặn vẹo vòng eo, trao đổi ánh mắt với anh, rồi đột nhiên nhấc chân ngồi xuống trên đùi Triển Lê…
“Bốp – -” một tiếng, Âm thanh ly rượu vừa rơi trên mặt đất.
Trong phòng lại yên tĩnh lại, mọi người theo hướng âm thanh trông qua, chỉ thấy Tần đại tiểu thư tay vẫn buông trong không trung, mà bên cạnh cô là tiểu nam sinh đang lấy ra khăn tay, khom lưng giúp cô lau chiếc váy bị rượu văng làm ẩm ướt tứ tung.