Vô Pháp Kháng Cự [futa][bh]

Chương 33: Tâm Sự


Bạn đang đọc Vô Pháp Kháng Cự [futa][bh] – Chương 33: Tâm Sự

Delcine mệt mỏi đi từ trong nhà tắm ra ngoài.

Lúc này bụng cô reo lên ùng ục.

Vừa mở cửa, cảm giác này trở nên kinh khủng hơn vì bên ngoài thực sự thơm quá.

Delcine đi ra, rồi nhìn thấy Erlina mặc tạp dề đứng nấu ăn. Đồ ăn đã nấu gần xong rồi, giờ cô ấy đang xếp ra ngoài.

“Chị tắm xong rồi liền ngồi xuống ăn đi.” Erlina cười nói.

Erlina cực kì xinh đẹp, khi cười lên thì lực sát thương không thể coi thường được.

Cô ấy lúc này, muốn bao nhiêu ân cần có bấy nhiều ân cần.

Nếu như không phải Delcine bị Erlina hành cho ra bã, thì cô cũng sẽ bị bộ dạng hiện tại của cô ấy lừa cho mà xem.

Mà có phải cô chưa bị lừa đâu, ngày xưa chính là vì thế này mà cô bị cho vào tròng đó chứ.

Nhưng mặc cho lúc này cô ấy nghĩ nhiều đến thế nào, cô ấy vẫn ngồi xuống và ăn.

Erlina nhìn thế khẽ cười.

Delcine chung quy là không thoát khỏi mấy món ăn ngon được.

Erlina đem đĩa thức ăn cuối cùng ra bàn, cởi tạp dề và ngồi xuống.

“Chị ăn nhiều vào, hôm nay chị mệt rồi.”

Delcine hừ lạnh, lườm cô ấy một cái.


Lời này sao mà nghe vô tội thế. Làm như cô tự dưng sẽ mệt vậy ấy.

“Ngày mai em cùng chị về nhà.” Erlina nói.

Ngày mai là ngày nghỉ, theo lệ thường con cái nhà Bauer đều sẽ phải quay lại nhà chính của gia đình để nghỉ ngơi.

Erlina với tư cách là vị hôn thê của em trai cô, có đến cũng không ai ngăn cản.

Delcine không muốn đi cũng không có cách, ảo não ăn nốt cơm.

Đến tối, Erlina mặt dày mày dạn đòi ngủ cùng Delcine. Erlina hết lần này đến lần khác đảm bảo không động chân động tay, thái độ của Delcine mới có chút buông lỏng.

Delcine trước khi ngủ thường đọc sách, Erlina nằm ở bên cạnh, đưa tay nghịch tóc cô ấy.

“Cô chú mà biết chúng ta thế này, hẳn là tức chết.” Erlina nói.

Delcine liếc cô một cái, hừ lạnh.

“Đó không phải điều em muốn sao?”

Bố mẹ Delcine một lòng thiên vị Evian khiến Erlina vô cùng bất bình. Họ thậm chí cố tình bỏ qua sự nỗ lực suốt bất lâu nay của Delcine để chọn Evian, trong khi chính chính bản thân Evian lại không cần điều đó.

Erlina muốn thay Delcine dành lại thứ vốn thuộc về cô ấy nên mới có chuyện hiểu lầm lúc trước.

“Ai bảo họ lại thiên vị như thế chứ.”

Đối phương thay mình bất bình, Delcine không biết nói gì cho phải, lòng rối tinh rối mù.

Cô ấy buông sách xuống, cúi thấp người hôn lên trán đối phương.


“Em suy nghĩ về việc hủy hôn chưa?”

Bây giờ Erlina với Evian mới là đính hôn. Thời gian hãy còn kịp.

Delcine chỉ định hôn nhẹ một cái rồi thôi, khi cô ấy vừa định rời đi Erlina liền chớp lấy cơ hội kéo cô ấy lại, khiến cho nụ hôn của họ càng sâu hơn.

Âm thanh ám muội vang vọng trong phòng ngủ. Căn phòng vì hai người va chạm mà trở nên có chút nóng bức.

Delcine bị hôn có chút choáng váng. Đợi đến khi đối phương tách ra thì hơi thở của cô ấy đã trở nên vô cùng nặng nề.

Erlina liếm môi, một bộ chưa đã thèm nói:

“Vậy chị muốn lấy gì để làm em đổi ý đây?”

Nghe đối phương ám chỉ, Delcine mặt nóng.

Cô ấy hừ một tiếng:

“Không muốn thì bỏ đi.”

Nói rồi cô ấy tắt điện nằm xuống.

Căn phòng rơi vào trong bóng tối. Erlina tiến lại gần đưa tay lên muốn ôm eo cô ấy thì vừa động vào liền bị Delcine đánh tay. Cô thử vài lần, liền bị cô ấy đánh vài lần.

Delcine so với cô ấy còn phiền, cuối cùng bực dọc nói:

“Nằm yên đi.”

Erlina thấy cô ấy không lại đánh mình, lấy lòng nói:

“Đùa chị.”

“Đính hôn lúc này mà thôi, đợi chị lấy được quyền kiểm soát công ti là tốt rồi.”

Delcine biết Erlina nói đúng, vì thế không nói nữa.

“Đi ngủ.”

“Ân, đi ngủ.” Erlina nói, ôm Delcine càng chặt hơn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.