Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 36: Là Anh Ta Âm Mưu Cưỡng Hiếp Tôi!


Bạn đang đọc Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn! – Chương 36: Là Anh Ta Âm Mưu Cưỡng Hiếp Tôi!


“Con khốn này, cô còn không biết xấu hổ mà hỏi tôi câu đó sao? Cô lại dám dụ dỗ anh rể tương lai của cô, cô có cần thể diện nữa không hả! Quả nhiên đúng là cái loại con gái không có mẹ, loại con hoang! Sao thế, cô biết Cố Gia Huy không được ưu ái ở nhà họ Cố nên mới định gây chú ý với Cố Tử Vi à? Cô còn hại anh ấy đến mức anh ấy phải nhập viện, con khốn, hôm nay tôi phải xé nát mặt cô!”
Giọng nói của Hứa An Kỳ vô cùng đanh thép, khuôn mặt của cô ta cũng rất đáng sợ, lộ rõ vẻ dữ tợn và gian ác.

Vừa nghĩ đến cảnh Cố Tử Vi bị thương nặng nằm trên giường cả tháng trời như vậy, cô ta không khỏi đau đớn.

Cố Tử Vị vẫn một mực khẳng định Hứa Minh Tâm dụ dỗ anh ta, hơn nữa còn giả làm nạn nhân nên mới khiến Cố Tử Vi bị Cố Gia Huy trừng phạt, đánh đập như vậy.

Hứa An Kỳ chăm sóc anh ta trên giường bệnh, cục tức này cô ta không thể nuốt trôi được, vì thế cô ta mới chạy đến đây tìm Hứa Minh Tâm.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Minh Tâm, trong lòng cô ta ghen tị đến phát điên.

Cô ta sẽ xé nát khuôn mặt xinh đẹp say lòng người này.


Hứa An Kỳ lao tới, thế nhưng lần này Hứa Minh Tâm đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, cô linh hoạt nó sang một bên.

“Tôi không dụ dỗ Cố Tử Vi, là anh ta âm mưu cưỡng hiếp tôi!”
Cô cau mày, vội vàng nói.

Câu nói của cô càng khiến cơn giận dữ trong Hứa An Kỳ bùng lên mạnh mẽ hơn.

“Cố Tử Vị có thân phận như thế nào mà lại nhìn trúng loại người như cô chứ? Chồng của cô là một thằng xấu xí, quái đản, vì thế cô cũng nên trở thành một đứa xấu xí, như vậy mới là người một nhà được!”.

Hứa An Kỳ hét lên, sau đó dùng móng tay nhọn hoắt cào vào má cô.

Hứa Minh Tâm nhanh chóng né tránh, thế nhưng phía sau lưng cô có một bộ bàn ghế, cô vô tình bị va lưng vào khiến cô vô cùng đau đớn.


Lúc này, cô không tránh Hứa An Kỳ được nữa, đành ngửa người ra sau, cố gắng tránh nguy hiểm.

Móng tay của Hứa An Kỳ vẫn hung hăng vồ vào cổ Hứa Minh Tâm, ngay lập tức những vết máu chảy dài trên người cô.

Lúc này, thấy giải thích với Hứa An Kỳ cũng không có tác dụng nữa, Hứa Minh Tâm chỉ đành nghiến răng nghiến lợi.

Cô đã nhường nhịn đủ rồi! Cô nhắm chuẩn cơ hội, đưa tay giữa chặt tay Hứa An Kỳ, lạnh lùng nói: “Cô đừng có mà quá đáng, từ nhỏ đến lớn tôi đều nhường nhịn cô rồi, nếu như không phải tại cô thì tôi cũng không phải đính hôn với Cố Gia Huy ngay khi vừa mới thành niên như vậy đâu! Cô không muốn gả cho người ta nên lấy tôi ra thay thế, lẽ nào như thế vẫn chưa đủ sao? Hơn nữa, người nuôi nấng và dạy dỗ tôi không phải là cô và mẹ cô mà là bố của tôi! Nếu cô còn định động vào tôi một lần nữa thì cứ chờ xem!”
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn phải nhượng bộ, bởi vì muốn sống một cuộc sống bình yên trong ngôi nhà đó.

Cô không muốn bị bắt nạt, không muốn bị cười nhạo, vì thế cô đã phải rất cẩn thận.

Thế nhưng bây giờ, khi rời khỏi nhà họ Hứa, trở thành vợ chưa cưới của Cố Gia Huy, cuối cùng cô cũng thoát khỏi cái lồng đó rồi.

Dù sao cô và Cố Gia Huy cũng có hôn ước, hơn nữa Hứa An Kỳ là bạn gái của Cố Tử Vi, dù có thể nào đi chăng nữa thì xét về vai vế cô vẫn hơn cô ta.

Hứa An Kỳ có tư cách gì mà dạy dỗ cô chứ?
Hứa An Kỳ không ngờ rằng Hứa Minh Tâm sẽ kháng cự lại, cô ta tức giận giậm chân tại chỗ, muốn rút tay về nhưng sức không đủ mạnh bằng Hứa Minh Tâm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.