Bạn đang đọc Vợ Ngốc Đáng Yêu – Taekook – Chương 29: 2. Kookie, Hôn Anh
– Bố, con vào nha?
Taehan mang theo một đĩa táo vào dụ dỗ Jungkook.
– Kookie ăn táo này.
– Ơ con thỏ nè Hanie. Xinh quá!_ Jungkook cắm một miếng thích thú ăn.
Biết Jungkook tính trẻ con nên Taehan đặc biệt nhờ các cô gọt hình con thỏ cho. Taehyung thấy Jungkook chịu ăn thì rất hào phóng vứt cho Taehan ánh mắt ” Đúng là con trai bố”.
– Kookie tắm chưa?
– Tae vừa mới tắm cho Kook rồi đó. Hanie a nè~
– Kookie ăn đi. Con về phòng làm bài tập đây.
– Nhớ đi ngủ sớm._ Taehyung gật đầu không quên nhắc nhở một câu
– Ơ từ từ cho Kook thơm Hanie cái nào_ Jungkook níu lại.
Taehan vui vẻ trêu chọc:
– Không cho.
– Ơ tại sao?
– Một cái không bõ. Con chỉ chỗ nào Kookie thơm chỗ đấy cơ.
– Được a ~
Taehan nhảy lên giường xích lại gần Jungkook, vứt cho bố già ánh mắt thách thức vô cùng gợi đòn.
– Kookie thơm trán trước._ Taehan chỉ vào trán.
” Chụt”
– Thơm hai má
” Chụt chụt”
– Mũi nữa
” Chụt “
– Ranh con cút về phòng._ Taehyung ngứa mắt túm cổ áo con trai lẳng ra cửa, Jungkook ngồi trên giường gọi với theo.
– Ơ còn chưa thơm thơm môi mà… Hanie ơi~
– Kookie~
” Rầm!”
-…
Ngoài cửa, Taehan khẽ cười. Ông bố già đúng là nhỏ nhen. Chọc hai người này thật vui a~
Nhóc lêu lêu hai cái trước cửa rồi huýt sáo đi về phòng mình.
Tống được con trai đi, Taehyung quay lại tìm đôi tất xỏ vào chân cho vợ. Anh đọc trên mạng thấy bảo giữ ấm chân là cần thiết nhất, chân ấm là cơ thể sẽ không bị lạnh.
– Kook thích tất con thỏ~
– Đôi nào của em chả có con thỏ.
Thật đó, quần áo giày dép mũ tất cả Jungkook không có hoạ tiết con thỏ thì cũng phải có cà rốt. Jungkook lắc lư hai bàn chân nhỏ xinh vừa được chồng xỏ tất cho vừa vươn hai tay đòi ôm.
Taehyung để Jungkook nằm tựa vào ngực mình cho vợ thoải mái xem phim. Gần đây Jungkook đang xem phim truyền hình dài tập 8h tối Crash Landing On You. Bị Jimin làm hư đó, chứ lúc mới đến đây với anh chỉ thích xem hoạt hình thôi. Tự nhiên xem ba cái thứ phim vớ vẩn này, xong học Jimin xuýt xoa ” Đẹp trai quá a~”, có lúc còn sụt sùi khóc.
Jungkook vẫn đang mệt, nằm xem được một lúc thì quay sang làm nũng chồng đủ kiểu.
– Tae ơi
– Ừ?
– Kook nói cái này nè
– Anh đang nghe đây.
– Wo xi huan ni a~
Taehyung bật cười. Bé con ngốc này.
– Hửm? Mới học ở đâu thế hả?
– Jimin dạy Kook đó. Tae biết là gì không a?
– Anh không biết. Kookie dịch cho anh.
– Jimin bảo là tiếng Trung Quốc, là em thích anh đó. Kook thích Tae ơi là thích a~
– Anh yêu em.
Jungkook chu mỏ xinh.
– Tae thơm Kook cái~
” Chụt”
– Hôm nay Tae không phải làm việc hả?
– Ừ hôm nay rảnh chơi với em đây. Xin lỗi Kookie mấy hôm vừa rồi có cuộc họp quan trọng nên buổi tối không xem phim với em được.
– Kook biết mà Kook không giận Tae đâu nha. Kook ngoan lắm.
– Sai bét. Em còn hư hơn cả Taehan.
– Kook không hư! Kook ngoan nhất nhà!_ Jungkook chu mỏ lên cãi.
– Kookie hư. Anh đút em ăn cơm mà em cũng không thèm ăn đấy.
– Nhưng mà Kook không thích ăn mà…_ Jungkook bĩu môi, giọng bé xíu lại.
– Không phải mỗi hôm nay đâu nhé, mấy hôm rồi ấy, bữa nào cũng ăn được có tí xíu.
– Ơ…
– Trước bữa cơm thì đòi ăn linh tinh bằng được, xong em hứa như nào, hứa đến bữa ăn cơm như nào?
– Kook có…
– Thế rồi em có ăn hẳn hoi tử tế không? Thế là ngoan hay là hư hả?
Jungkook mếu máo rồi khóc um lên. Cậu khó chịu trong người, rất rất khó chịu luôn, cảm giác lúc nào cũng buồn nôn nhưng nôn không được.
Taehyung thấy vợ đột nhiên khóc toáng lên thì hốt hoảng nhận lỗi.
– Kookie! Anh… anh xin lỗi! Nào nào sao lại khóc rồi?
– Tae đáng ghét… Hức… Tae mắng Kook… Tae mắng Kook…
– Anh xin lỗi. Anh sai, anh sai, anh sai rồi anh không nên mắng Kookie… Ngoan anh thương nào.
– Không Tae bỏ Kook ra… Hức… Kook không cần… Kook ghét Tae…
Taehyung một tay giữ hai tay của Jungkook lại, tay kia giữ đầu cậu hôn liên tiếp liên cái miệng đáng ghét của vợ.
– Ăn nói vớ vẩn. Em thử nói ghét anh xem anh đánh mông em đó.
Ai đó vừa bị mắng vừa bị hôn vừa bị doạ đánh mông ấm ức nấc lên:
– Kook… Hức… Kook khó chịu lắm… Kook mệt ý… mà Tae mắng Kook… Tae còn doạ đánh mông Kook nữa…
Taehyung thở dài, kéo Jungkook vào sát người mình, để cậu ngồi lên chân anh, vòng hai tay ôm vợ.
– Anh xin lỗi, anh sai rồi, Kookie tha lỗi cho anh nha?
– Hức… mai Tae mua bim bim nữa cơ…
Taehyung rút giấy lau nước mắt nước mũi tèm lem của vợ, một tay xoa xoa lưng vợ yêu.
– Được, mai mua cho em. Bây giờ Kookie nói anh nghe Kookie mệt ở đâu nào.
– Kook không biết. Nhưng Kook khó chịu lắm Tae ạ, Kook không muốn ăn gì đâu ý…
– Bác sĩ Choi đi công tác vẫn chưa về, hay là anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra nhé?
– Không Kook không đi bệnh viện đâu._ Jungkook lắc đầu nguầy nguậy._ Kook ghét bệnh viện lắm… Mình chờ bác sĩ Choi về nha Tae nha? Nha?
Taehyung gật đầu, khe khẽ thở dài. Anh cũng biết bé con sợ bệnh viện chứ, nhưng bé con ốm mệt chả chịu ăn uống gì thế này anh xót phát điên rồi. Bác sĩ Choi làm việc ở Kim gia đã lâu, hơn nữa Jungkook cũng quen với ông rồi, đổi người khác anh sợ Jungkook lại khó chịu.
Jungkook hết thút thít thì lại tiếp tục líu lo.
– Hanie học giỏi nhờ Tae nhờ. Chắc là giống Tae Tae đó. Tae của Kook là giỏi nhất a~
– Con thông minh giống em đó.
– Kook thích sau này Hanie giỏi như Tae làm việc ở công ty to ơi là to. Tae ơi khi nào Hanie lớn Tae cho Hanie đi làm, Tae ở nhà với Kook nhiều hơn nha Tae nha?
Bất cứ lúc nào nói về chuyện công việc của anh, mục đích cuối cùng của Jungkook luôn là muốn anh ở với cậu thật nhiều. Jungkook nói điều đó không phải là vòi vĩnh mè nheo, mà là xuất phát từ mong muốn thật sự. Taehyung nhìn đôi mắt to tròn ngây thơ của vợ mà tự trách mình. Nâng cằm Jungkook, Taehyung nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng phớt của bé con. Trên môi cậu vẫn còn vương vị táo, anh không kìm được mà mút lấy cánh anh đào mềm mại, đầu lưỡi không tự chủ được mà vẽ một vòng môi cậu rồi len vào trong khoang miệng, cuốn lấy cái lưỡi nhỏ đang định trốn chạy. Jungkook vội vàng ngậm miệng lại không cho Taehyung hôn nữa.
Taehyung chuyển sang cắn nhẹ vành tai cũng đang đỏ ửng của vợ, vừa cắn vừa thổi làm Jungkook rùng mình. Anh vừa cắn vừa nhay vành tai nhỏ, mặt Jungkook đã đỏ giờ càng đỏ hơn, ý thức dần dần mông lung.
Taehyung ngắm nghía thành quả của mình. Vợ yêu mặt hồng hồng như quả táo nhỏ, đôi môi vì bị cắn mút mà bóng loáng sưng đỏ lên, hai mắt to tròn mơ màng khẽ chớp.
– Vợ, em thật xinh đẹp.
– Hả… Tae Tae…
– Kookie, há miệng ra.
Jungkook không ý thức mà làm theo lời Taehyung, anh lại nhấn cậu vào một nụ hôn sâu. Một tay đỡ sau gáy cậu, tay kia không nhanh không chậm tháo từng cúc áo ngủ. Tay Taehyung lành lạnh tiến vào trong, chạm đến làn da nóng ấm mềm mại của Jungkook, khiến cậu khẽ rên lên một tiếng đầy yêu kiều.
– Um… Tae…
– Hửm? Kookie, có yêu anh không nào?
– Có a~… Kook… yêu Tae Tae nhất…
– Ừm anh cũng yêu em.
Áo ngủ thỏ con từ xộc xệch giờ đã thoát khỏi cơ thể cậu. Taehyung tiện tay thoát luôn cả áo của mình ra. Anh hôn lên cần cổ thơm mát trắng ngần, đầu lưỡi xấu xa rê một đường thẳng xuống ngực Jungkook, dễ dàng tìm đến nhũ hoa xinh đẹp. Một bên được Taehyung liếm mút, bên kia cũng được Taehyung dùng tay an ủi. Jungkook mê man chìm vào khoái cảm quen thuộc, theo bản năng ưỡn ngực lên, làm cho nhũ hoa càng đi vào sâu khuôn miệng Taehyung. Một tay kia của anh thì đã nhanh chóng lần mò xuống dưới, phủ lên Kookie nhỏ đã ngẩng đầu. Taehyung ma sát ngoài lớp quần ngủ, ghé vào tai Jungkook vừa thở vưag dụ dỗ:
– Kookie, nhấc mông lên.
Jungkook mơ màng làm theo, Taehyung dễ dàng tuột mảnh vải cuối cùng trên người cậu xuống. Cả cơ thể Jungkook vì xấu hổ cùng kích thích mà hồng rực lên nhìn đáng yêu vô cùng. Taehyung xoa nắn càng lúc càng nhanh, Jungkook khó chịu mà vặn vẹo, giọng nói pha chút nức nở:
– Tae… Tae chậm a…
Taehyung không hề rảnh rỗi, một tay chăm sóc bảo bối, bên trên không ngừng kích thích đầu ngực mẫn cảm. Tiếng mút mát ướt át vang lên khiến cả hai đều đắm chìm.
Jungkook đã sớm mềm nhũn ra rồi. Bé con dưới màn dạo đầu kích thích cùng với sự chăm sóc đầy bài bản của Taehyung cuối cùng cũng bắn ra.
– A… a~ Tae… Tae… um~
Tiếng rên rỉ nũng nịu của Jungkook chính là đòn chí mạng đối với Taehyung. Nhanh chóng thoát nốt quần ngủ trên người, Taehyung nằm đè lên người vợ yêu, nhẹ nhàng ma sát kích thích.
– Tae à…
– Kookie, hôn anh.
Jungkook rướn người lên khẽ cắn mút cổ Taehyung. Không phải môi mà là cổ. Anh biết đây là do Jimin dạy cho Jungkook, bé con của anh ngây thơ dễ xấu hổ như thế, lại có thể vì anh mà từ chỗ Jimin học mấy chuyện như thế này. Không biết lúc bé con học vất vả như thế nào, nhưng có một điều chắc chắn là lần nào cũng khiến anh say mê, đắm chìm. Hạnh phúc hôn lên môi vợ, Taehyung trầm giọng thủ thỉ.
– Vợ, anh yêu em.
_______________