Bạn đang đọc Vợ Ngốc Đáng Yêu – Taekook – Chương 20: 19. Jungkookie, Lấy Anh Nhé?
Vâng, câu chuyện của chúng ta lại bắt đầu vào một buổi sáng sớm. Dù là ngày nghỉ nhưng chưa đến 7h sáng Taehyung đã dậy. Theo thói quen ngắm con thỏ béo bên cạnh một lúc lâu. Bây giờ anh nhìn cậu, cảm xúc vẫn cứ dâng trào như những lần đầu tiên. Mỗi lần ngắm khuôn mặt say ngủ của Jungkook, Taehyung thấy bình yên đến lạ. Khuôn mặt như một thiên sứ dạo chơi rồi ngủ quên dưới chốn nhân gian, và anh muốn ôm chặt lấy thiên sứ này cả đời.
– Kookie ơi, dậy đi nào. Hôm nay anh hứa đưa em đi ra ngoài đấy, nhớ không?
– Um, Tae ôm Kook dậy đi._ Jungkook dụi dụi vào ngực người yêu làm nũng.
Vị nào đó hết sức cưng chiều bế em người yêu dậy, vệ sinh cá nhân, quần quần áo áo kín mít rồi lại ôm xuống nhà.
– Tae ơi hôm nay đi đâu thế ạ?
– Đưa em đi thăm một người.
– Kook có quen không a?
Kang quản gia mỉm cười. Con trai quyết định kết hôn rồi đây.
.
.
.
Nghĩa trang Kim gia
Taehyung nắm tay Jungkook, hai người chậm rãi đi bộ. Có lẽ không khí ở đây quá yên lặng và nghiêm trang, Jungkook cũng không dám nhõng nhẽo, có phần hơi sợ nép sát vào người Taehyung. Anh đưa cậu đến trước một phần mộ, người phụ nữ trong ảnh thoạt nhìn khá trẻ, khó đoán ra tuổi thật, gương mặt rất xinh đẹp và hiền hậu.
– Mẹ, con đến thăm mẹ đây.
Taehyung nhẹ nhàng đặt bó hoa rồi ngồi bệt xuống, kéo Jungkook ngồi xuống bên cạnh.
– Xin lỗi mẹ vì lâu vậy con mới đến, nhưng hôm nay con không đến một mình đâu, con muốn giới thiệu với mẹ một người. Đây là Jeon Jungkook, người yêu của con, sớm thôi sẽ là con dâu của mẹ đấy.
Taehyung xoa đầu Jungkook.
– Kookie, đây là mẹ anh, Kookie chào mẹ đi.
– Kook chào mẹ ạ. Kook tên là Kook, Kook rất thích Tae, Kook cũng thích mẹ nữa a.
– Ở với nhau mãi em mới thích anh, sao vừa gặp mẹ đã thích mẹ ngay thế?_ Taehyung giả vờ giận.
– Bởi vì mẹ rất đẹp a~ Nhưng mà Kook vẫn thích Tae nhất mà.
– Liệu Jungkook có phải là thiên thần mẹ gửi cho con không ?_ Taehyung cười hiền.
– Mẹ ơi Kook ngoan lắm, Kook cũng đáng yêu nữa, nên là mẹ đừng ghét Kook nha.
– Đồ ngốc, mẹ sẽ thích em mà._ Taehyung vuốt ve tấm ảnh của mẹ mình, thì thầm_ Mẹ sẽ chúc phúc cho chúng con mà, phải không?
– Tae ơi…_ Jungkook giật giật áo Taehyung, bàn tay trắng trẻo đưa lên lau đi giọt nước mắt khó kiềm chế của anh._ Tae đừng buồn mà, Kook cũng buồn theo đó.
– Cảm ơn em._ Taehyung nắm lấy bàn tay cậu._ Cảm ơn em đã xuất hiện, cảm ơn em đã đến bên cạnh anh.
Hai người tâm sự một lúc lâu, Jungkook kể lể rất nhiều chuyện với mẹ chồng, Taehyung ngồi cạnh chỉ biết cười. Sau đó anh kéo cậu đứng dậy, phủi phủi quần áo cho cậu.
– Mẹ, con về nhé, con sẽ đến thăm mẹ thường xuyên. Kookie chào mẹ đi nào.
– Kook chào mẹ Kook về ạ, Kook sẽ cùng Tae Tae đến thăm mẹ nữa nha.
Taehyung mỉm cười. Chưa bao giờ đi thăm mẹ về mà lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm và bình yên như thế này. Jungkookie đúng là thiên thần mà mẹ anh gửi từ trên thiên đường xuống rồi.
Jeon Jungkook bây giờ đang rất háo hức. Cậu đang ngồi trong một nhà hàng Trung Hoa, cứ ngó qua ngó lại. Chưa giao giờ Jungkook được đến một nơi náo nhiệt như thế này. Taehyung vốn là muốn đưa Jungkook đi những nơi đông đúc một chút để cậu làm quen với cuộc sống bên ngoài, nhưng nghe những lời thì thầm bàn tán thì anh lại không vui.
– Trời ạ, nhìn cậu nhóc kia một chút đi, quá đẹp rồi!
– Sao có thể đẹp như thế chứ? Nhân vật hoạt hình sao?
– Ôiii cậu ấy vừa mới cười với tôi đó!!!
– Nhìn có chút trẻ con nhỉ? Đáng yêu quá điii ~
Vị tổng giám đốc nào đó đen mặt. Ngay lúc này đây anh chỉ muốn đem áo khoác của mình bịt kín mặt người yêu thôi.
– Tae ơi giờ mình đi đâu ạ?_ Jungkook yên vị trên xe với con thỏ bông Taehyung vừa mới mua cho.
– Lần này đi hơi xa một chút, nếu em buồn ngủ thì cứ ngủ đi. Có cần anh hạ ghế xuống cho không?
– Không Kook không buồn ngủ đâu a ~ Kook thích đi chơi ~
20 phút sau.
Bé nào đó vừa mới hừng hực khí thế kêu không buồn ngủ giờ đang ngáy như cún con. Taehyung buồn cười lắc đầu, hạ ghế xuống cho em người yêu nằm đỡ mỏi lưng. Bé con à, em cứ việc ngủ ngoan đi, thế giới này để cho anh lo là được rồi.
– Kookie à dậy nào, đến nơi rồi.
– …
– Kookie ơi? Xuống xe thôi, hay anh xuống một mình nhé?
– Kook dậy mà._ Jungkook ngái ngủ ngáp một cái._ Đây là đâu thế ạ?
– Chúng ta vừa đi thăm mẹ anh rồi, bây giờ đi thăm ba mẹ em nữa chứ.
– Con chào ba mẹ. Kookie chào ba mẹ đi nào.
– Kook chào ba mẹ ạ._ Jungkook ngẩn ngơ nhìn tấm ảnh của ba mẹ mình trên bia mộ. Từ sau vụ tai nạn, cậu thi thoảng vẫn có kí ức về ba mẹ mình nhưng không được rõ ràng lắm. Thực ra ngày giỗ của ông bà Jeon dì Lee vẫn hay đưa Jungkook ra đây, nhưng một năm cũng chỉ ra có một lần thôi, có năm dì để Jungkook ở nhà vì dắt trẻ con ra nghĩa trang cũng không tốt cho lắm.
– Kookie có hay tới thăm ba mẹ không?
– Dì có dẫn Kook đi ấy, nhưng Kook không hay đi thăm Tae ạ.
Taehyung cũng đặt hai bó hoa xuống, sau đó lễ phép thưa gửi.
– Thưa ba mẹ, con là Kim Taehyung, hiện tại là người yêu của Jungkook. Con xin lỗi ba mẹ vì bây giờ mới đưa Jungkook đến thăm hai người, nhân đây con cũng muốn xin phép ba mẹ cho con được kết hôn với Jungkook. Con rất mong ba mẹ sẽ chúc phúc chon chúng con.
Sau đó Taehyung lấy trong túi áo ra một chiếc hộp nhung đỏ, bên trong là một chiếc nhẫn bạc thiết kế đơn giản nhưng rất tinh tế. Anh quỳ xuống trước mặt Jungkook, trước di hài của ba mẹ Jungkook mà cầu hôn cậu.
– Jungkookie, lấy anh nhé?
– Lấy là gì ạ?
Taehyung bất lực. Quả nhiên là Kookie ngốc, luôn biết cách làm tụt cảm xúc của anh.
– Là kết hôn. Chúng ta sẽ kết hôn với nhau, anh là chồng của Kookie, Kookie là vợ anh, chúng ta sẽ yêu thương và chung sống với nhau đến hết đời.
– Được a, Kookie sẽ lấy Tae Tae hihi ~
– Em đưa tay ra đi.
Taehyung đeo nhẫn vào ngón áp út của Jungkook. Vừa như in. Đặt một nụ hôn dịu dàng lên đó, Taehyung thổ lộ.
– Ba, mẹ, con xin hứa sẽ yêu thương và chăm sóc Jungkook thật tốt, sẽ cưng chiều em ấy bằng tất cả những gì con có. Xin ba mẹ hãy tin tưởng con và chúc phúc cho chúng con.
Jungkook nghe Taehyung nói thì cũng bắt chước theo.
– Ba mẹ chúc phúc cho con với Tae Tae ba mẹ nha.
– Ngoan quá. Kookie chào ba mẹ mình đi về nào.
– Kook chào ba mẹ ạ. Sau Kook đến thăm ba mẹ nữa nha.
Ba mẹ Jungkook sẽ chúc phúc cho hai người thôi. Jungkookie đáng yêu quá mà nhỉ?
.
.
– Ơ chỗ này nhìn quen quá Tae ạ._ Jungkook nhìn xung quanh. Quen thật sự luôn ấy, Jungkook chưa nhớ ra nhưng thấy rất quen thuộc.
– Tất nhiên rồi, đây là nhà dì em này, nhớ ra chưa?_ Taehyung dừng xe, vòng tay qua cởi dây an toàn cho Jungkook.
– Aa về thăm dì! Dì ơi!!_ Jungkook vội vàng mở cửa xe chạy vọt đi.
– Đi từ từ thôi ngã bây giờ!_ Bé con ngốc này sao lúc nào cũng để anh phải lo lắng hết.
Dì Lee hôm nay rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, nhớ cháu trai nên đang ngồi trước nhà xem lại quyển album của cháu.
– Dì ơi!
Dì Lee giật mình ngẩng đầu lên. Một thân ảnh đáng yêu chạy vội vàng về phía dì, dì vừa bất ngờ vừa xúc động đứng bật dậy, dang tay ôm đứa cháu vào lòng.
– Jungkook!
– Dì ơi Kook về thăm dì nè dì có nhớ Kook không?
– Jungkook, cháu của tôi, cháu của tôi…
– Vâng Kook về thăm dì đây hihi.
– Cậu Taehyung đưa Jungkook về hả?
– Vâng ạ, nhưng Tae lâu quá nên Kook chạy trước luôn.
Taehyung hai tay xách hai giỏ quà chậm rãi đi phía sau, giờ mới đến nơi.
– Cháu chào dì.
– Aigu đến chơi là được rồi quà cáp gì cho tốn kém._ Dì Lee định chạy ra đỡ nhưng Taehyung cứ kêu để anh xách vào nhà được rồi.
– Hai đứa uống nước này. Đi đường xa có mệt không?
– Không sao đâu ạ. Em ấy cũng ngủ suốt ấy mà.
– Jungkook ở trên đấy có ngoan không? Không nghịch ngợm đấy chứ?
– Kook ngoan mà dì, Kook ngoan nhất nhà, ai cũng quý Kook hết._ Jungkook đang chạy vòng vòng xem cái nọ cái kia, nghe thấy dì hỏi Taehyung cũng phải quay lại đáp cho bằng được.
– Ha ha em ấy ngoan lắm đấy ạ. Hôm nay chúng cháu về thăm dì, cũng định xin phép một việc._ Taehyung ngồi thẳng lưng._ Cháu định sẽ kết hôn với Jungkook trong tháng này, mong được dì đồng ý ạ.
Dì Lee im lặng. Dì hiện tại cũng chưa biết phải phản ứng thế nào.
– Thưa dì?
– Cậu Taehyung._ Dì Lee nghiêm túc nói._ Dì biết nhà cậu quyền thế, muốn gì cũng được, nhưng dì chỉ có duy nhất một đứa cháu này, mà Jungkook ngoài dì ra cũng chẳng có cái gì cả. Trước đây cháu đã đề cập chuyện này, hôm nay lại đến tận đây xin phép dì thế này, dì coi như cũng hiểu được tấm lòng của cháu rồi. Jungkook rất ngốc nghếch, dì chỉ mong cháu hãy yêu thương và chăm sóc nó thật tốt.
– Vâng, xin dì hãy tin tưởng giao cậu ấy cho cháu, cháu cam đoan trên đời này ngoài dì ra thì không có ai yêu thương em ấy như cháu đâu._ Dì Lee nhìn ánh mắt ôn nhu của Taehyung hướng về phía Jungkook. Giây phút ấy, dì biết, đứa cháu này phải gả đi rồi.
Hai người ở lại với dì một lúc rồi bị dì giục về. Dì Lee không dám giữ ở lại ăn cơm tối vì sợ muộn, lên đến thành phố thì đến khuya mất, đi đường đêm cũng không an toàn.
Sau gần một năm, vẫn dưới ánh nắng của buổi chiều tà, dì Lee vẫn đứng trước cổng nhà ngóng theo bóng xe đang xa dần, nhưng cảm xúc bây giờ không phải là lo lắng, phức tạp như trước đây nữa, mà là niềm hạnh phúc và tràn ngập sự bình yên.
_____________
Edit: Mình thật sự xin lỗi, khi viết mình không để ý lắm. Nhưng mọi người chú ý nhé, đi thăm mộ, ra nghĩa trang không được khen người đã khuất, đi qua đám ma/ tai nạn cũng không được bày tỏ tiếc nuối gì hết nhé. Có kiêng có lành mọi người ạ. Lúc đầu mình cứ viết thôi, không để ý chuyện này, một lần nữa xin lỗi mọi người nhiều!