Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu

Chương 91: Thiếu


Đọc truyện Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu – Chương 91: Thiếu

“A Dật——” An Dật Cảnh vừa kết thúc công việc, đã nhìn thấy Tô Kỷ Nhã bước xuống từ trên xe.

An Dật Cảnh đứng yên tại chỗ, không có đi tới gần.

“A Dật, anh đừng hiểu lầm, em không có ý gì khác.” Tô Kỷ Nhã dịu dàng cười yếu ớt đi tới, giống như chưa từng xảy ra những chuyện không vui trước kia, “Có rãnh để nói chuyện với em một chút không?”

An Dật Cảnh cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, gật đầu đồng ý, “Được.” Chuyện của bọn họ sớm muộn gì cũng phải giải quyết, “Đi đâu?”

“Đi lên xe của em đi.” Tô Kỷ Nhã chỉ chỉ chiếc xe ô tô của mình, đi thẳng tới phía trước, “Em chỉ nói mấy câu, sẽ không làm chậm trễ quá nhiều thời gian.”

An Dật Cảnh đi theo Tô Kỷ Nhã lên xe.

Tô Kỷ Nhã đóng toàn bộ cửa sổ xe, từ phía sau ghế ngồi lấy ra một hộp giữ nhiệt, “Trước khi đi ra ngoài em đã nấu canh cho anh, canh hạt sen bách hợp, anh thích uống.”

Hộp giữ nhiệt màu xanh nhạt, mở ra, hương vị ngọt ngào của hạt sen và bách hợp xông vào mũi, đây là canh sở trường của Tô Kỷ Nhã, bởi vì An Dật Cảnh thích uống chè.

“Không cần, cám ơn.” An Dật Cảnh có chút không được tự nhiên mở to mắt, chỉ cảm thấy hôm nay Tô Kỷ Nhã có chút không giống bình thường.

“Uống một chút, có được không! Đừng lãng phí tấm lòng của em.” Tô Kỷ Nhã cầu xin, dịu dàng nói: “Em đặc biệt nấu cho anh.” Cô đẩy xuống tất cả công việc ngày hôm nay, thậm chí còn có một phần hợp đồng quảng cáo quan trọng.


An Dật Cảnh không cưỡng lại được, đành phải nhận lấy hộp giữ nhiệt trong tay cô, anh rất quen thuộc với cái hộp giữ nhiệt này, mỗi lần cô nấu canh cho anh, đều dùng cái hộp giữ nhiệt này. Cô đối xử với anh, thật là không thể tốt hơn, nhưng mà, tốt và yêu là hai chuyện khác nhau.

Anh có thể đối xử tốt với cô, nhưng mà, đây không phải là yêu.

Hương vị ngọt ngào của canh giống như trước đây, nhưng mà anh uống vào trong miệng, lại cảm thấy có một chút vị nhạt, tâm tình lúc này đã thay đổi rồi.

Tô Kỷ Nhã thúc giục: “Uống nhiều một chút.” Nhìn bộ dáng của anh lúc uống canh, khóe miệng của cô cong lên, coi như là đứng ở một bên nhìn anh, cô cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.

“Cám ơn, đủ rồi.” An Dật Cảnh uống cạn nửa chén canh, đậy nắp hộp lại, “Tiểu Nhã, chúng ta nên nói chuyện chính đi!”

Ánh mắt của Tô Kỷ Nhã trở nên ảm đạm, giọng nói cũng trở nên có chút run rẩy: “Nhất định phải giải trừ hôn ước sao? Là em chưa tốt ở đâu, cho nên anh mới có thể……”

“Không phải, không phải là nguyên nhân của em.” An Dật Cảnh lắc đầu, “Là anh không tốt, coi như là anh có lỗi với em đi!” Cái bóng ở trong lòng, càng ngày càng rõ ràng, anh không có cách nào quên được, coi như là chỉ có thể nhìn nhau cả đời, anh cũng không oán hận chút nào.

“Nhất định phải giải trừ hôn ước sao?” Giọng nói của Tô Kỷ Nhã cao lên một chút, ánh mắt trở nên sắc bén.

An Dật Cảnh trầm mặc, nhẹ nhàng gật đầu, giọng nói không lớn, nhưng lại rõ ràng: “Đúng, nhất định phải giải trừ hôn ước.”

“Haha…..” Tô Kỷ Nhã ngửa đầu cười lớn, cười đến bi thương, cười đến nước mắt cũng chảy ra.

“Biết trước là sẽ như thế này, biết trước là sẽ như thế này…..”

Cô đã biết trước kết quả sẽ như thế này, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định muốn giành được trái tim của anh.

“Như vậy….. Em cũng sẽ không còn gì để lưu luyến nữa.”

“An Dật Cảnh, anh sẽ hối hận, nhất định sẽ.” Tô Kỷ Nhã hung hăng lau nước mắt, oán hận nhìn An Dật Cảnh, “Anh nhất định sẽ hối hận vì đã đối xử với em như vậy.”

“Tiểu Nhã, em…..” An Dật Cảnh hoảng sợ, chỉ cảm thấy đầu rất choáng váng, mí mắt cũng bắt đầu trở nên nặng trĩu, “Làm sao lại…..” Hắn lắc đầu, muốn vứt cái cảm giác quỷ dị này, nhưng trong đầu rất hỗn độn.

“Rất muốn ngủ sao?” Giọng nói yếu ớt của Tô Kỷ Nhã vang lên ở bên tai.

“Cô động tay động chân vào bên trong canh.”

“Một chút thuốc mê mà thôi, đừng quá ngạc nhiên.” Tô Kỷ Nhã cười đắc ý, “Ngủ một giấc thật ngon, tỉnh dậy, cái gì cũng sẽ giải quyết xong.”

“Cô…..” An Dật Cảnh chưa kịp nói gì, đã ngã đầu vào ghế ngồi.


15 phút sau, xe ô tô màu vàng dừng ở trước cửa của một khách sạn tình nhân nổi tiếng, Tô Kỷ Nhã đội mũi và đeo kính, cố hết sức đỡ An Dật Cảnh vào khách sạn.

Trước đó không lâu, cô cũng dùng biện pháp giống vậy làm cho Ninh Noãn Dương bất tỉnh.

Trò hay sắp diễn ra rồi.

Trên giường màu đỏ, hai người toàn thân trần truồng ôm nhau ngủ, Tô Kỷ Nhã lấy điện thoại ra chụp một tấm hình.

“Ninh Noãn Dương, không biết Đỗ Ngự Đình thấy tấm hình này sẽ phản ứng như thế nào?”

Nửa tiếng sau, Tô Kỷ Nhã lại xuất hiện ở cửa khách sạn, còn có một nhóm phóng viên lớn đi theo.

Tô Kỷ Nhã mặc một thân âu phục màu trắng, được một trợ lý nhỏ dìu đi, đôi mắt sưng như quả hạch đào, vừa lau nước mắt, vừa nghẹn ngào khóc thút thít, “Tôi….. Tôi và Noãn Noãn là bạn thân, tôi coi cô ấy như em ruột, không nghĩ tới….. Cô ấy lại làm ra chuyện này ở sau lưng tôi.”

Rất nhiều ánh đèn lóe lên, micro, camera đều đang hướng về khuôn mặt của Tô Kỷ Nhã, cô trở thành nhân vật chính bất hạnh và hiền lành trong lòng của mọi người, mà An Dật Cảnh và Ninh Noãn Dương trở thành đối tượng để mọi người công kích.

Chị em tốt và chồng chưa cưới có gian tình, hơn nữa sắp bị bắt gian tại trận.

Tiêu đề hot như vậy, làm cho ánh mắt của những phóng viên trở nên sáng lên.

Đứng ở ngoài cửa phòng, Tô Kỷ Nhã lại lau nước mắt, “Thật ra thì tôi cũng không trách bọn họ, nếu như bọn họ thật lòng yêu nhau, tôi bằng lòng rời đi để tác thành cho bọn họ.”

“A Nhã, không sao, tất cả chúng tôi đều ở đây để xem!” Một phóng viên truyền thông cầm micro, lộ ra vẻ lòng đầy căm phẫn.

“Đúng vậy, đúng vậy!” Mọi người đều hùa theo.

Phục vụ mở cửa ra, phóng viên điên cuồng tràn vào, chụp loạn vào cái chăn bị lồi lên ở trên giường.


Trong phòng, quần áo lung tung trên mặt đất, không khí mập mờ.

“Các người đang làm gì vậy?” Người trên giường bị đánh thức, bất mãn ngồi dậy. Tóc dài hơi xoăn, khuôn mặt xinh đẹp, trong nháy mắt cái chăn trượt xuống, không có cảnh tượng sống động như mọi người đã nghĩ, dáng người gầy gò, bằng phẳng.

Nam?

Mọi người nhất thời xôn xao, người trên giường mặc dù là tóc dài, nhưng mà lại là nam.

Đây là đã xảy ra chuyện gì?

Có người mở đèn lớn trong phòng, lúc này mọi người mới phát hiện, người ngồi dậy từ trên giường thật sự là một người đàn ông. Mà người đang nằm, tóc ngắn, hình như cũng là nam.

Gay?

Mọi người kinh ngạc, ngay cả Tô Kỷ Nhã cũng trở nên kinh ngạc.

Không thể như vậy, rõ ràng người nằm trên giường là


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.