Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu

Chương 69: Thiếu


Đọc truyện Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu – Chương 69: Thiếu

“Noãn Noãn, Noãn Noãn…..” Vẻ mặt của Đỗ Ngự Đình lo lắng chạy trong tầng trệt. Anh đi mua canh cá viên cô thích ăn về, sợ canh nguội, anh vượt cả đèn đỏ để đưa canh tới, nhưng mà trong phòng bệnh lại trống không, không có bóng dáng của cô. Anh đi hỏi y tá, cũng không có ai nhìn thấy cô. Anh gọi điện thoại, thì điện thoại của cô lại để trong phòng bệnh.

Tại sao có thể bỗng nhiên không thấy cô?

Có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không?

Hay là đã gặp Bùi Tử Dương?

“Thế nào rồi?” Đỗ Ngự Đình bắt lấy An Dật Cảnh và Mộ Ngưng Tử cũng đang đi tìm Ninh Noãn Dương, cả hai đều lắc đầu: “Không tìm thấy.”

“Làm sao có thế…..” Trong đầu bỗng nhớ ra Lục Tử Viễn cũng đang ở bệnh viện này. Đỗ Ngự Đình chạy tới phòng bệnh của Lục Tử Viễn, Noãn Noãn nhất định là đã tới đó. Đáng ghét, rõ ràng Lục Tử Viễn đã đồng ý không nói chuyện này cho Noãn Noãn biết, rốt cuộc anh ta muốn gì?

“Noãn Noãn—–” Đỗ Ngự Đình hung hăng đẩy cửa phòng ra, quả nhiên, người đang ngồi ở bên giường cười nói với người đàn ông đang nằm trên giường, sự ghen tị quét qua, tất cả những lo lắng và bất an đọng lại dưới đáy lòng cùng nhau bùng phát: “Noãn Noãn, theo anh trở về phòng.” Động tác anh kéo cô gần như rất thô bạo, đi ra ngoài.

Cô và Lục Tử Viễn, vừa mới gặp nhau được vài lần, làm sao có thể thân thiết như vậy.


Anh không muốn nhìn thấy những hình ảnh như vậy, anh không có phép bất cứ ai mang cô ra khỏi anh.

“Anh nhẹ một chút, đau quá.” Cổ tay Ninh Noãn Dương bị nắm đau, bắt đầu muốn giãy ra khỏi tay Đỗ Ngự Đình.

“Đỗ Ngự Đình, anh buông cô ấy ra.” Mắt thấy cô chịu uất ức, Lục Tử Viễn đau lòng, kêu Đỗ Ngự Đình.

Đỗ Ngự Đình buông tay ra, một tay kéo cô vào trong ngực, tuyên bố chủ quyền: “Noãn Noãn là vợ của tôi, Lục tiên sinh, không cần anh quan tâm.” Anh cúi đầu, hôn thật mạnh lên môi cô, trút ra hết toàn bộ sự tức giận.

“Umh…..” Ninh Noãn Dương vừa vội vừa tức, không biết vì sao Đỗ Ngự Đình lại trở nên vô lý như vậy, biết rõ là Lục Tử Viễn cứu cô, lại còn thô lỗ với Lục Tử Viễn như vậy.

“Anh buông tay ra—–” Lục Tử Viễn vùng vẫy muốn xuống giường, lại không đủ thể lực nên đã ngã nhào xuống đất.

“Lục Tử Viễn—–” Nhậm Tử Huyên sợ hãi kêu lên, đỡ lấy anh, tức giận nhìn Đỗ Ngự Đình: “Đỗ Ngự Đình, anh *** ** ** có phải là người không? Lục Tử Viễn vì cứu Noãn Noãn cho nên mới bị thương, bây giờ Noãn Noãn tới xem anh ấy, anh cũng không cho phép sao?” Cô đau lòng đỡ Lục Tử Viễn, để sức nặng cơ thể anh đè lên người cô, cố hết sức đưa anh trở về giường, “Anh thế nào rồi?”

“Không sao.” Lục Tử Viễn lắc đầu.

Ninh Noãn Dương mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận nhìn Đỗ Ngự Đình, giống như đang trách anh không đúng.

Trong mắt Đỗ Ngự Đình càng tức giận hơn, “Lục Tử Viễn, anh cứu Noãn Noãn, tôi có thể dùng mọi cách để báo đáp anh, cảm tạ anh, kể cả mạng của tôi cũng có thể cho anh. Nhưng mà, tôi tuyệt đối không cho phép anh đánh chủ ý lên Noãn Noãn.”

Cô là của một mình anh, nụ cười của cô, nước mắt của cô, tất cả của cô đều là của riêng anh, anh không muốn chia sẻ với bất kỳ ai.

Đỗ Ngự Đình xoay người, khiêng cô lên, đi nhanh ra ngoài. Canh cá viên trên đầu giường đã hơi nguội, Ninh Noãn Dương cầm cái chén, đưa từng viên từng viên vào miệng, trong miệng liền bị nhét đầy, cô cười nói: “Thật sự là ăn rất ngon!”

Đỗ Ngự Đình đứng bên giường, đôi môi mỏng mím lại, từ đầu đến cuối cũng không nói một lời nào, sắc mặt của anh rất đáng sợ.

“Chồng, anh cũng ăn một viên đi!” Hiếm khi Ninh Noãn Dương không keo kiệt múc một viên cá viên trắng như tuyết, đưa đến khóe miệng Đỗ Ngự Đình, muốn làm cho anh vui, cô có ngu cũng có thể cảm nhận được anh đang tức giận.

Đỗ Ngự Đình thản nhiên nhìn cô một cái, quay đầu, ánh mắt lạnh lùng tới mức làm cho lòng người kinh sợ.


“Không muốn ăn cũng không sao, em tự ăn.” Ninh Noãn Dương gượng cười, ngay cả khóe miệng cũng có chút run. Cô đưa viên cá viên cuối cùng vào trong miệng, nước mắt từng giọt từng giọt rơi vào trong canh, cô lại cười nói: “Thật sự là ăn rất ngon.” Giọng nói của cô mang theo giọng mũi dày đặc, cùng với tiếng khóc nức nở.

Anh tức giận, cô biết, anh không thích Lục Tử Viễn, cũng không thích cô đi xem Lục Tử Viễn.

Nhưng mà Lục Tử Viễn vì cứu cô cho nên mới bị thương, cô làm sao có thể không quan tâm?

“Chồng, anh thật sự không ăn sao?” Ninh Noãn Dương nhìn nửa viên cá viên còn thừa trên muỗi, hồi lâu cũng không nghe thấy anh trả lời, cô gật đầu: “Vậy thì em sẽ ăn hết.” Cô co mũi lại, khóc một cách dè dặt.

Đỗ Ngự Đình im lặng đứng trước mặt cô, tròng mắt đen bình tĩnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô khóc đến thảm như vậy, trong lòng liền trở nên đau đớn, “Đừng khóc, anh không có trách em.” Anh giơ ống tay áo, giúp cô lau nước mắt trên mặt, dịu dàng dỗ cô: “Ngoan, đừng khóc.”

“Anh không thích em đi xem Lục Tử Viễn có phải không?” Đôi mắt Ninh Noãn Dương ngấn lệ mông lung nhìn anh.

Khóe miệng đẹp đẽ khẽ nhếch lên, Đỗ Ngự Đình trầm mặc, cụp mi xuống, khẽ nói: “Công ty còn có việc, anh đến công ty trước, em nghỉ ngơi thật tốt đi.” Anh bụng đầy tâm sự cầm áo khoác trên sô pha, xoay người đi ra ngoài.

“Ầm—–”

Cửa bị đóng lại.

“Oa—–” Ninh Noãn Dương khóc rống, đập thật mạnh canh cá viên trong tay lên cửa. Cảm giác bị bỏ rơi làm cho cô cảm thấy sợ hãi, cảm thấy bất an, cô muốn làm cho anh vui như vậy, anh không thấy sao? Nhưng mà, anh không có dỗ cô giống như trước kia, anh lại đóng cửa mạnh như vậy.


Đỗ Ngự Đình đứng ở ngoài cửa, nghe tiếng khóc bên trong phòng, tim anh co rút đến đau đớn, anh muốn ôm cô vào lòng giống như trước kia, nói cho cô biết đừng khóc nữa.

Nhưng mà, bây giờ anh lại không làm được.

Nếu Lục Tử Viễn không xuất hiện thì tốt biết bao.

“Coi chừng thiếu phu nhân, cô ấy cần cái gì cũng có thể cho cô ấy, nhưng mà không thể cho cô ấy ra khỏi phòng.”

“Vâng.” Cô bị nhốt rồi, đây là cảm giác của Ninh Noãn Dương.

Mỗi khi cô đi tới cửa, mở cửa ra, muốn đi ra ngoài dạo một vòng, vệ sĩ ở cửa sẽ lịch sử cúi người chín mươi độ theo tiêu chuẩn: “Thiếu phu nhân, thiếu gia ra lệnh, cơ thể cô không khỏe, phải nghỉ ngơi ở trong phòng.”

Lừa quỷ à, cô cảm thấy cơ thể của cô đã hồi phục rất


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.