Bạn đang đọc Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2 – Chương 34: Thẹn Thùng Động Lòng Người
Mặc Sơ đã uống một hớp rượu, đầu óc không còn tỉnh táo, cô chỉ dùng sức gật đầu một cái.
“Tôi đã khỏe hẳn rồi!” Mặc Sơ lại bổ sung một câu.
Quyền Đế Sâm chăm chú nhìn cô, trên gương mặt tươi cười có một chút thẹn thùng động lòng người, mặc dù cô ăn mặc rất bình thường, nhưng vóc người cũng không tệ lắm!
Ánh mắt của anh ta quét từ trên xuống dưới, giống như đóng dấu toàn thân, Mặc Sơ bị anh nhìn thì cũng luống cuống tay chân, cứ như cô đang cởi hết quần áo đứng trước mặt anh vậy.
“Buổi tối, tài xế sẽ qua đón cô!” Quyền Đế Sâm đi ra ngoài.
Mặc Sơ đi theo anh ta mấy bước, sau đó quay lại lấy tư liệu Ân Phi Âm, cho vào túi công văn.
Mặc Sơ về đến dưới tòa nhà công ty thì gặp được Mặc Chiêu Đệ ăn mặc trang điểm lộng lẫy đang đợi cô!
“Chị…” Mặc Chiêu Đệ thân thiết với cô một cách đột ngột.
“Em tới đây làm gì?” Mặc Sơ lạnh nhạt.
Đột nhiên Mặc Chiêu Đệ lại lấy lòng cô, chắc chắn là có mưu đồ.
Mặc Chiêu Đệ đưa một hộp cơm ra: “Cái này là canh mẹ nấu vì biết gần đây chị thường xuyên tăng ca!”
“Cảm ơn! Em giữ lại ăn đi! Chị ăn cơm trưa rồi.” Mặc Sơ không nhận.
Khi cô bị Trương Thịnh Tùng vu oan, bị bắt vào tù tra hỏi, mẹ nuôi cô còn bảo cảnh sát đánh chết cô đi, bây giờ lại nấu canh cho cô ư? Làm sao có thể có chuyện đó được?
“Ôi dào, chị à…” Mặc Chiêu Đệ kéo tay cô: “Em biết là gần đây chị có một dự án mới, rất cá kiếm phải không? Em là em gái của chị, em và chị thân thiết nhất đúng không? Chị đang lên kế hoạch kết hôn cho Tổng giám đốc Quyền, em là ứng viên hàng đầu cho vị trí bà Quyền nhỉ?”
Quả nhiên lại là một người tìm đến vì muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm! Mặc Sơ nở nụ cười bất đắc dĩ.
“Chiêu Đệ, tôi thật sự không thể làm chủ chuyện này được!” Mặc Sơ nhẹ giọng nói: “Tổng giám đốc Quyền muốn kết hôn với ai là quyết định của anh ta!”
“Chị à, em đã gọi chị một tiếng chị thì chị phải hiểu rằng nếu như không có nhà họ Mặc nhận nuôi chị, thì giờ chị đang ở nơi nào?” Mặc Chiêu Đệ lập tức đổi giọng, vô cùng cứng rắn: “Nói không chừng chị đã sớm chết đói ở trại mồ côi, hoặc là bị đánh chết trên đường, hay đi làm gái gọi, bị đàn ông chơi chết rồi cũng nên.”
“Chị chỉ có thể thêm tên của em, được chọn hay không thì chị thật sự biết!” Mặc Sơ lạnh nhạt nói, trong lòng cô rất biết ơn nhà họ Mặc vì đã từng nuôi nấng cô trưởng thành, nhưng thời gian ở đó, cô cũng chỉ là thân làm trâu làm ngựa.
Mặc Chiêu Đệ hừ một tiếng: “Chị thêm tên chưa?”
“Em là nhóm thứ hai, đến lúc đó chị sẽ thông báo cho em thời gian gặp mặt.” Nói xong, Mặc Sơ đi vào tòa nhà công ty.
Cô về đến công ty, còn chưa kịp uống một hớp nước, Ân Phi Âm đứng ở cửa phòng làm việc, nói với cô như nói với kẻ thù: “Mặc Sơ, vào đây!”
Mặc Sơ đặt túi công văn xuống, đi vào phòng Giám đốc, Thải Tiểu Mãn cũng ở đây, cô ta khoanh hai tay trước ngực nhìn Mặc Sơ: “Mặc Sơ, tại sao cô lại như vậy?”
“Tiểu Mãn, tôi nào có nhiều quyền lực mà quyết định ai làm bà Quyền chứ!” Mặc Sơ hơi nhíu mày.
Ban đầu Mặc Sơ nhận dự án này là vì muốn có danh tiếng, để đứng vững trong nghề này, bây giờ mới biết được là mỗi người bên cạnh cô đều lợi dụng quan hệ với cô để trở thành bà Quyền.
Có chút không vừa ý là bọn họ lại đổ tội hết lên đầu cô.
Thải Tiểu Mãn có Ân Phi Âm chống lưng, cho nên cô ta luôn chèn ép đồng nghiệp mới, cũng không coi đồng nghiệp lâu năm ra gì.
Cô ta dùng ánh mắt khinh bỉ đánh giá Mặc Sơ: “Cởi quần áo ra!”
“Tại sao?” Mặc Sơ không hiểu.
Thải Tiểu Mãn hừ lạnh một tiếng: “Để kiểm tra xem cô và Tổng giám đốc Quyền có làm chuyện gì mờ ám hay không!”
“Cô ngậm máu phun người!” Mặc Sơ tức giận phản bác: “Tôi và Tổng giám đốc Quyền chỉ lịch sự ăn một bữa cơm, lại trở thành một người phụ nữ bán đứng thân thể để cầu vinh trong mắt các người!”
“Ai biết được?” Thải Tiểu Mãn tiếp tục khiêu khích cô: “Cô không dám cởi cho chúng tôi xem thì chính là chột dạ!”
“Dựa vào cái gì mà tôi phải cho các người xem?” Mặc Sơ lạnh giọng nói: “Tôi trong sạch, không cần chứng minh cho bất cứ ai.”
Thải Tiểu Mãn không cãi được, định trực tiếp xé quần áo của cô ra.
Mặc Sơ đẩy cô ta ra, Thải Tiểu Mãn bất ngờ không kịp đề phòng, ngã ngồi xuống đất, Mặc Sơ lạnh nhạt nói: “Đừng chạm vào tôi!”
Nói xong, cô lập tức đi ra ngoài!
Kết quả là Thải Tiểu Mãn chộp lấy một ly nước sôi đang đặt trên bàn trà rồi tạt về phía Mặc Sơ.
“Á…” Nóng quá!
Cô cảm thấy sau lưng đau nhói.
Cũng may lúc này là mùa xuân, Mặc Sơ còn khoát một áo khoác mỏng bên ngoài, nếu không thì chỉ có một lớp áo sơ mi mỏng, cô không bị lột da mới là lạ!
Mặc Sơ xoay người, cái ly cũng đã bể tan tành trên mặt đất.
Thải Tiểu Mãn tươi cười đắc ý nhìn cô: “Bây giờ quần áo ướt, tôi xem cô có thay hay không?”
Mặc Sơ chỉ là lạnh lùng nhìn cô ta, sau đó không nói một lời ra khỏi văn phòng.
Buổi chiều, sau khi tan việc, quần áo của cô vẫn còn ướt.
Tài xế đón cô đến biệt thự của Quyền Đế Sâm, sau lưng Mặc Sơ đau đớn âm ỷ.
Cô nhíu mày, tối hôm nay cô phải làm chuyện vợ chồng với Quyền Đế Sâm, mặc dù cô có chút căng thẳng, nhưng cũng biết là tránh không khỏi.
Tắm rửa xong, Mặc Sơ nhìn trong gương, cô nhìn thấy làn da sau lưng mình đã đỏ ửng, tưởng không trầy da, nào ngờ bị lột da, cô đau đến mức nhíu mày.
Khi tiếng bước chân của Quyền Đế Sâm vang lên ở cửa phòng ngủ, ánh mắt đen láy sâu thẳm của anh nhìn về phía cô, cô không thể tự chủ, trái tim đập trật nhịp.
Quyền Đế Sâm là người đàn ông chỉ coi trọng hiệu suất, anh nói một cách dứt khoát: “Đừng nói với tôi là cô vẫn chưa chuẩn bị xong!”
“Tôi chuẩn bị xong rồi!” Hai tay Mặc Sơ buông thõng, móng tay cô có chút mất tự nhiên bấu vào lòng bàn tay.
Quyền Đế Sâm không nói gì, xoay người vào phòng tắm.
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải là nơi ở của một vài loài chim di cư.
Rất nhiều người yêu thích đặt kính viễn vọng nhìn về phía bờ biển để quan sát chim chóc, cũng ngắm nhìn những gợn sóng trên mặt biển vĩ đại.
Mặc Sơ đứng bên cửa sổ, cô nhìn về phía biển đang tối đen, thỉnh thoảng gió biển thổi qua, rừng cây đung đưa theo gió.
Mặc Sơ còn mang theo văn kiện tới làm việc.
Tối hôm nay, Quyền Đế Sâm muốn cô tới, tất nhiên cô không dám tăng ca ở công ty.
Vào lúc này, cô ngồi trên ghế sô pha bên cửa sổ, sửa sang lại nhóm thứ hai.
“Bà Quyền bề bộn nhiều việc như vậy à?” Không biết từ lúc nào, Quyền Đế Sâm đã từ trong phòng tắm đi ra, đứng sau lưng cô.
Mặc Sơ thu dọn văn kiện trên tay, cô có bận rộn cỡ nào đi nữa cũng chỉ là một nhân viên quèn.
Mà Quyền Đế Sâm thì lại khác, anh là CEO của Tập đoàn, anh động chân một cái là cả giới tài chính đều run rẩy.
Anh còn có thời gian làm chuyện vợ chồng, cô lại không có thời gian?.