Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2

Chương 32: Hơi Nuông Chiều Hơi Trách Mắng


Bạn đang đọc Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2 – Chương 32: Hơi Nuông Chiều Hơi Trách Mắng


Sáng hôm sau, bầu trời trong xanh.

Mới sáng sớm đã bắt đầu kẹt xe.

Sau khi đưa hai đứa trẻ đến trường, Mặc Sơ cầm bản kế hoạch đi tìm Quyền Đế Sâm.

“Tổng giám đốc Quyền, tôi đã hẹn gặp nhóm ứng viên đầu tiên, tổng cộng mười người, trong đó các cô gái thuộc nhiều nghề nghiệp khác nhau như giáo sư, nữ tiếp viên hàng không, y tá, nhân viên văn phòng, tiểu thư nhà giàu.” Mặc Sơ đứng trước bàn làm việc màu đen của anh ta: “Chúng tôi chia mười người một nhóm, đây là ảnh cùng sơ yếu lý lịch, anh có thể gặp cùng lúc hoặc là hẹn gặp riêng từng người.”
Quyền Đế Sâm nhìn Mặc Sơ lấy một chồng văn kiện từ trong túi ra, vóc dáng mảnh khảnh nhưng lại xách một cái túi thật to.

“Cô gặp rồi quyết định!” Quyền Đế Sâm giao quyền cho cô.

Mặc Sơ ngẩn ra, cô cảm thấy hơi bất ngờ.

Đây là anh chọn vợ, sao lại để cho cô quyết định?
Nhưng Quyền Đế Sâm tác phong cứng rắn: “Không hoàn thành được nhiệm vụ?”
Từ xưa đến nay, phép khích tướng đều rất hiệu quả.

Làm sao Mặc Sơ dám nói mình không đảm nhiệm nổi, cô lập tức trả lời: “Được! Để tôi đi gặp, tôi quyết định!”

Mặc Sơ trở về công ty, đến phòng làm việc truyền đạt ý tứ của Quyền Đế Sâm cho Giám đốc.

Ân Phi Âm nghe xong: “Không thể nào! Tổng giám đốc Quyền không tự gặp? Giao cho cô quyết định?”
“Đúng là anh ta đã nói như vậy.” Mặc dù Mặc Sơ cũng không hiểu suy nghĩ của Quyền Đế Sâm, nhưng anh đã ra mệnh lệnh, cô chỉ có thể tuân theo.

Ân Phi Âm thuộc nhóm ứng viên đầu tiên, có thể để lại nhiều ấn tượng hơn, cơ hội gặp Quyền Đế Sâm cũng nhiều hơn.

Ân Phi Âm muốn đích thân ra mắt Quyền Đế Sâm, cô ta nằm mơ cũng muốn, nhưng mà Quyền Đế Sâm lại giao chuyện quan trọng như vậy cho một người vô danh như Mặc Sơ?
“Giám đốc Ân, tôi có ba câu hỏi muốn hỏi cô.” Mặc Sơ chăm chú nhìn cô ta: “Thứ nhất, tại sao cô muốn trở thành bà Quyền?”
Lúc đầu Ân Phi Âm không thèm trả lời Mặc Sơ, nhưng Mặc Sơ đã nhắc nhở cô ta: “Tổng giám đốc Quyền sẽ xem câu trả lời của các cô.”
“Bởi vì tôi thích Tổng giám đốc Quyền, tôi yêu Tổng giám đốc Quyền, tôi muốn ở bên Tổng giám đốc Quyền đến khi đầu bạc, tôi hy vọng trở thành bà Quyền!” Nói đến Quyền Đế Sâm, người phụ nữ 30 tuổi như Ân Phi Âm trong nháy mắt biến thành một cô gái đầy mộng mơ.

Mặc Sơ chăm chú nhìn cô ta: “Thứ hai, nếu như cô là bà Quyền, cô sẽ có cách nhìn thế nào đối với việc tiếp khách về muộn của Tổng giám đốc Quyền?”
“Tôi sẽ đi cùng anh ấy, cả trong công việc và trong cuộc sống, tôi sẽ luôn đồng hành cùng anh.” Ân Phi Âm vô cùng kiêu ngạo nói: “Tôi hoàn toàn có năng lực này!”
“Thứ ba, cô sẽ sinh con cho Tổng giám đốc Quyền không? Mấy đứa là tốt nhất?”
Vừa nghe đến chuyện con cái, Ân Phi Âm thoáng chần chừ, vì cô ta muốn giữ vóc dáng.

Ân Phi Âm thật sự không thích có con, cô ta miễn cưỡng giả vờ nói: “Hai đứa đi! Một trai một gái!”
“Cảm ơn câu trả lời của Giám đốc Ân! Xin cô hãy chờ đợi kết quả.” Mặc Sơ kết thúc ở đây, sau đó đi gặp chín cô gái khác.

Cô tổng hợp lại thông tin rồi đi gặp Quyền Đế Sâm.

Quyền Đế Sâm không có lật xem trả lời mà cô mang tới, anh hỏi ngược lại cô: “Cô sẽ trả lời ba câu hỏi này như thế nào?”
Mặc Sơ ngẩn ra, ba câu hỏi này là do cô đưa ra, dùng để khảo sát những cô gái kia.

Bây giờ Quyền Đế Sâm lại hỏi cô sẽ trả lời như thế nào!
Mặc Sơ bối rối trong lòng, cô chưa từng nghĩ đến việc trở thành bà Quyền, vậy cũng phải trả lời sao?
Nhưng nhìn ánh mắt khẳng định của anh, cô không thể làm gì khác hơn là nói đúng sự thật:
“Câu hỏi thứ nhất, tôi muốn trở thành bà Quyền, là bởi vì đúng lúc Tổng giám đốc Quyền cần một cô vợ! Câu hỏi thứ hai, trong hôn nhân, hai người cần có không gian sống và làm việc riêng, cho dù là đi sớm hay về muộn, đôi bên thông cảm cho nhau là được; Câu hỏi thứ ba, cụ thể có mấy con thì do tôi và Tổng giám đốc Quyền thương lượng, nhưng tôi có một yêu cầu, con trai hay con gái đều phải được đối xử như nhau.”
Mười ứng viên cô gặp hôm nay đều khoe khoang khoác lác, nói cái gì mà yêu anh, si mê anh!
Quyền Đế Sâm lắng nghe cô trả lời, câu trả lời mộc mạc chân thật, dịu nhẹ như ngọc.


“Toàn bộ mười người này đều không đạt yêu cầu.” Quyền Đế Sâm lạnh nhạt nói.

Mặc Sơ hơi giật mình: “Tổng giám đốc Quyền, anh còn chưa xem câu trả lời của họ mà!”
Quyền Đế Sâm đã không còn hứng thú: “Không cần xem! Vứt hết vào trong thùng rác!”
Mặc Sơ mở to mắt ngạc nhiên, tấm chân tình của mười cô gái mà người đàn ông này lại nỡ vứt bỏ không thương tiếc!
Nếu họ biết Quyền tổng của bọn họ đối xử với bọn họ như vậy, bọn họ vẫn sẽ si mê anh như thế sao?
Chẳng lẽ câu trả lời của cô mới là tiêu chuẩn ư? Mặc Sơ thật sự không dám nghĩ theo hướng này!
Cô biết, suy nghĩ của cô chắc chắn không thể qua mắt được người đàn ông này, thay vì nói dối để lấy lòng anh, không bằng nói thật, ít nhất có thái độ chân thành.

Quyền Đế Sâm nhìn đồng hồ: “Trưa nay cùng đi ăn cơm!”
Mặc Sơ đang thu dọn giấy tờ, nghe vậy liền ngẩng đầu, hơi ngạc nhiên nhìn anh.

Cô nhớ tới chuyện còn nợ anh một bữa cơm, vẫn chưa mời lại!
“Để tôi mời!” Cô khẽ mỉm cười.

Mặc Sơ thu dọn xong, đi cùng Quyền Đế Sâm ra ngoài.

Hai người đi vào thang máy, Mặc Sơ đứng sau anh, tạo ra khoảng cách một cách tự nhiên.

Lúc sắp đến nơi, Quyền Đế Sâm chăm chú nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm, Mặc Sơ hơi căng thẳng nói: “Tổng giám đốc Quyền, cơm trưa không được mắc quá, nếu không cho dù anh bán tôi, tôi cũng không trả nổi!”
Kết quả là Quyền Đế Sâm nhìn cô từ trên xuống dưới rồi nói: “Bán theo ký sao?”
Mặc Sơ lập tức có chút trách cứ trợn mắt nhìn anh, anh coi cô là lợn sao?

“Đi thôi!” Khóe môi của Quyền Đế Sâm hơi cong lên, có vẻ tâm trạng không tệ.

Hai người lên một chiếc xe sang phiên bản giới hạn, tài xế lái xe đến một nhà hàng bình dân.

Một nhà hàng cơm quê nằm ven hồ yên tĩnh, bầu trời trong xanh chiếu vào mặt hồ trong veo.

Nơi này đầy cây xanh bóng mát, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm xuống xe, đi trên con đường nhỏ lát đá xanh, giày cao gót của cô phát tiếng vang trong trẻo êm tai.

Quyền Đế Sâm lựa chọn một phòng gần hồ, trong gian phòng cổ kính bằng gỗ là một phong cảnh đơn giản, thuần túy chất phác, không màu mè.

Quyền Đế Sâm gặp vài người quen trong công việc, có người nói đùa: “Đưa bạn gái tới dùng bữa à?”
Quyền Đế Sâm không thừa nhận cũng không phủ nhận, anh chỉ nhìn Mặc Sơ cười nhẹ.

Mặc Sơ đứng một bên, cũng khó trả lời.

Ai ngờ là Quyền Đế Sâm lại nói với Mặc Sơ: “Gần đây Tổng giám Lý muốn lấy vợ sinh con, cô xem xem tìm một cô vợ cho anh ta đi!”
Mặc Sơ biết, Quyền Đế Sâm đang tìm mối làm ăn cho cô, trong lòng cô thật sự biết ơn Quyền Đế Sâm vì lòng tốt của anh đối với cô!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.