Vợ Mang Thai Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 30: Tôi Muốn Cô Ấy Phục Vụ Tôi 30


Đọc truyện Vợ Mang Thai Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai – Chương 30: Tôi Muốn Cô Ấy Phục Vụ Tôi 30


Phòng tổng thống, phòng làm việc.

Hoàng Phủ Quyêt đang ngồi ở bàn làm việc, trước mặt là đống tài liệu đang mở, đôi mắt của anh ấy dán vào tài liệu, nhưng lại không tập trung vào tài liệu.

Cho đến khi cửa phòng bị gõ, anh mới phục hồi lại tinh thần.

Trợ lý thận trọng đẩy cửa phòng làm việc ra, “Thưa ngài, thợ xăm đã được mời.

“Hoàng Phủ Quyết khẽ gật đầu, trợ lý ra khỏi cửa, phút chốc đưa một thợ xăm vào.

Đây là lần đầu tiên người thợ xăm đến nơi này, anh ta đã rất khϊế͙p͙ sợ trước dáng vẻ của Hoàng Phủ Quyết, cử chỉ của anh ta đều hiện ra dáng vẻ mất tự nhiên rồi ngồi vào chiếc ghế do trợ lý kéo tới.

“Ngài Hoàng Phủ muốn xăm phải không?”Hoàng Phủ Quyết dựa người vào ghế, “Tôi muốn hỏi anh vài thứ.

“”Xin ngài cứ hỏi””Hình xăm có thể tẩy sạch được không?””Về mặt lý thuyết thì có thể, tẩy hình xăm có nhiều cách và cách tốt nhất là xóa chúng bằng tia laser”.

“Sau khi tẩy sạch, so với da ban đầu thì có sự khác biệt nào không?””Nếu hình xăm trước đó có màu nhạt hơn hoặc diện tích nhỏ hơn, thì sẽ không rõ ràng, nhưng là cũng không thể hoàn toàn giống với da ban đầu, ít nhiều gì đều sẽ có một số dấu vết.

Nếu như ngài Hoàng Phủ muốn xóa hình xăm của mình, ngài nên đến một bệnh viện thẩm mỹ nước ngoài, có thể họ sẽ có gợi ý tốt hơn.


“Hoàng Phủ Quyết gật đầu, nhẹ nhàng ra hiệu cho trợ lý, trợ lý ngay lập tức đưa người thợ xăm ra khỏi phòng làm việc của anh.

Một lúc sau, trợ lý quay lại và đặt một cặp kính phẳng rộng lên bàn làm việc của anh ấy.

“Cái này được tìm thấy trong phòng tắm.

“Hoàng Phủ Quyết nhìn vào cặp kính đặt ở góc bàn, vươn tay đem nó tới trước mắt, cảnh vật của ống kính không thay đổi – đó là một tấm gương phẳng.

Khi Hoàng Phủ Quyết nhìn kính, trợ lý cầm trêи tay bản fax gấp gọn gàng đưa tới.

“Đây là lí lịch của Cam Đường mà ngài muốn.

“Trêи tờ giấy có ghi rõ thông tin của Cam Đường.

Tên: Cam Đường, Quốc tịch: Quốc gia M.

.

Tầm mắt nhìn vào ngày sinh, và đôi mắt xanh của Hoàng Phủ Quyết hơi nheo lại.

10 tháng 8?Từ ngày này suy đoán ra, thời điểm có thai phải vào tháng 11 năm trước, thời điểm vừa trùng khớp.


Ngón tay chạm vào bản fax trêи bàn, Hoàng Phủ Quyết cẩn thận nhớ lại chuyện mới vừa rồi cùng với Cam Viện.

.

đôi mắt xanh lam càng lúc càng sâu.

“Cam Viện! Cam Đường!”Môi anh khép mở, chậm rãi đọc tên của cô và con trai cô, sau đó người đàn ông đột ngột đứng lên.

“Chuẩn bị một chút, tôi tự mình đi đón hai mẹ con bọn họ”* * ** * *Cam Viện từ trong phòng đi ra, Cam Đường đã chuẩn bị xong.

Đứa nhỏ đã thay quần áo, một bộ vest nhỏ màu xám, áo sơ mi trắng và một chiếc nơ nhỏ màu đen trêи cổ, trông như một quý ông lịch lãm.

So với hình dáng của con trai mình, Cam Viện chỉ mặc đồ bộ bình thường ở nhà – áo phông rộng rãi và quần thể thao màu xám, nhìn có cảm giác giống như là đi dạo sau bữa ăn.

“Mẹ.

” Giọng điệu của đứa nhỏ có chút bất mãn, “Mẹ cũng quá tùy tiện rồi!”Tóc Cam Viện vẫn còn ướt một chút, “Cũng không phải đi xem mắt, ăn mặc đẹp làm gì?”Vừa dứt lời, chuông cửa vang lên.

“Tới rồi!”Cam Đường lon ton chạy tới mở cửa.

“Chờ một chút!”Cam Viện muốn ngăn cản nhưng đã quá muộn, Cam Đường đã đẩy cửa chống trộm ra.

Nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết đứng ngoài cửa, cậu bé ngạc nhiên nói: “Chú Hoàng Phủ!”Từ trêи đỉnh đầu của đứa nhỏ Hoàng Phủ Quyết liếc nhìn Cam Viện đang cầm lược đứng trong phòng khách, rồi anh thu hồi ánh mắt lại.

“Chú vào được không?””Đương nhiên là được, mời vào!” Cậu bé lễ phép tránh vào một bên cửa, sau dó dẫn Hoàng Phủ Quyết vào phòng khách “Con sẽ giới thiệu cho hai người biết nhau”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.