Bạn đang đọc Vợ, Lên Bảng Cho Thầy: NẾU CÓ THỂ EM CŨNG MUỐN MÌNH HẠNH PHÚC
NẾU CÓ THỂ EM CŨNG MUỐN MÌNH HẠNH PHÚC .
Sống cùng nhà , không ưa gì nhau , nhưng việc đụng nhau là điều không thể nào tránh khỏi .
Việc đụng độ với cô gái kia là điều xảy ra thường ngày , nhưng có một điều khiến Oanh Mai luôn cảm thấy khó hiểu là cô gái này không giống như những người khác , cô ta có được niềm tin của Hoàng Nam , chiếm được tình yêu của Anh , nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ lên tiếng phách lối , cũng chưa bao giờ tìm cách gây sự với cô , cũng không sau lưng cô mà tìm cách đuổi cô ra ngoài , cô ấy luôn giữ im lặng …
Nếu vô tình đụng mặt cô trong phòng khách , phòng bếp , hay ngoài vườn cũng sẽ lẳng lặng cúi mặt rời đi , giống như chưa bao giờ giám nhìn thẳng vào mắt cô ….
Những điều đó khiến Oanh Mai cảm thấy khó hiểu , có lẽ cũng vì thế mà cô cũng hề sinh ra cảm giác ghét bỏ với cô gái có đôi nét giống mình kia ….
Nhưng bản năng của người phụ nữ luôn phải tự phòng vệ cho chính mình , cô từng vì chút lòng thương và sự tin người của mình mà đánh mất đi hạnh phúc , nên lần này dù có thể cô sẽ phải đóng vai ác thì cô cũng sẽ làm….
******
Có thể nhiều người sẽ nghĩ rằng việc sống chung chồng với người khác trong một ngôi nhà sẽ là một điều rất khó khăn với tất cả mọi người trong thời đại này , Chính Oanh Mai cũng từng nghĩ vậy , nhưng sự thật thì không …..
Thời gian giống như những bước đi kì lạ , nó vẫn nhẹ nhàng bước qua dù phía trước có là bức tường lửa đầy hung dữ.
Những ngày đầu tiên khi sống cùng nhau …
Hoàng Nam cũng thể hiện sự khó chịu rõ ràng với Oanh Mai , lạnh lùng với cô , không nhìn tới cô , hoặc cố tình hành hạ cô ,….thế hiện rõ sự chướng mắt với cô..
Nhưng rồi mọi chuyện cũng rất nhanh chóng trôi qua ,việc nhìn thấy cô đi lại trong nhà giống như trở thành thói quen khiến anh cũng không còn quan tâm nữa …
Còn Mai Ly , cô gái kia thì giống như một chú mèo con ngoãn ngoãn , luôn im lặng không bao giờ cố tình gây sự với cô ,……
****
Cứ như vậy mà 1 tháng trôi qua ….
Một khoảng thời gian bình yên đến ngạc nhiên với tất cả mọi người ,…..
Cứ như vậy họ vẫn sống tốt , dù thậm chí họ cũng chẳng nhìn mặt nhau.
Bụng Mai Ly cũng bắt đầu nhô lên một chút nhưng nhìn vẫn khiến người khác có cảm giác mỏng manh , xanh xao , yếu ớt …
Đôi khi nhìn thấy như vậy Oanh Mai cũng nảy lên một chút xót thương …..
Dù cho không phải một người tinh tế gì nhưng với kinh nghiệm của một người mẹ … oanh mai dần nhận ra sự khác thường của Mai Ly …..có lẽ có chuyện gì đó phía sau cô gái nhỏ bé kia .
Cô thường đứng trên ban công nhìn xuống khuôn viên của biệt thự nhìn ngắm mọi thứ và trông chừng bọn trẻ , nhưng gần như ngày nào cô cũng sẽ bắt gặp một bóng dáng nhỏ bé ngồi phía xích đu bên kia đang ngắm nhìn 2 đứa trẻ của cô chơi đùa một cách chăm chú , ban đầu cô lo sợ Mai Ly sẽ hại 2 đứa nhỏ của cô nên căn dặn bọn trẻ không được đến gần Mai Ly …
Nhưng càng về sau cô càng thấy kì lạ khi mà Mai Ly không làm gì cả , chỉ đơn giản là ngắm nhìn 2 đứa nhỏ đến xuất thần , có đôi lúc còn nở nụ cười hạnh phúc ……
Một tháng này cũng khiến Oanh Mai nhận ra được nhiều việc nhưng có lẽ cô cũng không nên can thiệp quá sâu vào mọi việc … cô vẫn là nên im lặng….
Cũng giống như sự xuất hiện quá mức đều đặn của cậu em Phạm Minh ở nhà cô ,trước đây dù cô có cố gắng kêu cậu đến nhà chơi với bọn trẻ thì cậu cũng sẽ lười biếng không tới mà chạy đi chơi game , đua xe ,…..
Nhưng bây giờ lạ lấy lí do đến chơi với Tít Mít mà xuất hiện thường xuyên … và lần nào cũng đưa mắt giống như tìm kiếm ai đó ,……….
Mọi chuyện đều khiến Oanh Mai phải suy nghĩ ……..
*****
Hôm nay vẫn là một ngày nắng nhạt như thường lệ , một ngày nắng cuối tuần ,
Mọi thứ vẫn như những tuần trước , hôm nay hai đứa trẻ vẫn được nghỉ và vẫn quấn quýt bên Hoàng Nam…
Dù nói Hoàng Nam vẫn luôn thể hiện thái độ không mấy hài hòa với Oanh Mai nhưng tuyệt nhiên chưa hề một lần nổi cáu với anh em Tít Mít , dù đôi khi hai đứa cố gắng tìm mọi cách gán ghép 2 người , mà đó là điều anh không hề muốn.
Hoàng nam rất ít khi có thời gian nghỉ ngơi vì phải giải quyết những công việc tồn đọng từ tháng trước đó , nhưng anh vẫn luôn dành một ngày cuối tuần ở nhà và chơi vớ hai đứa bé , tất nhiên ở đó đôi khi sẽ tháy sự xuất hiện của Mai Ly.
Từng có lúc nhìn tít mít , Hoàng nam và Mai Ly ở bên nhau khiên Oanh Mai cảm thấy không vui vẻ , cô thấy mình giống như một người dư thừa , …. Nhưng….cô cũng không thể ích kỉ mà không cho 2 đứa bé được vui đùa với bố chúng.
Dưới khuôn viên Hoàng Nam vẫn đang vui đùa với 2 đứa bé , nhưng hôm nay Oanh Mai lại không nhìn thấy sự xuất hiện của Mai Ly ….
Nhìn hai đứa con bé bỏng của mình đang cười hạnh phúc , Oanh mai cảm nhận được một cỗ ấm áp , có lẽ đã từ rất lâu rồi niềm hạnh phúc của cô trở nên rất đơn giản ,đó là nhìn thấy con mình lớn lên từng ngày , nhìn thấy chúng thay đổi từng ngày , thấy chúng vui vẻ cười đùa bên nhau…..
Chỉ cần như vậy thì dù có khó khăn đến đâu cô cũng sẽ vượt qua.
Oanh mai bất giác nở nụ cười hạnh phúc , xoay người bước xuống tầng ,chuẩn bị bánh ngọt cho 2 đứa trẻ…
Nhưng khi cô bước xuống tầng lại nhìn thấy Mai Ly đang đau đớn nắm trên sàn , kiềm chế tiếng nức nở ,…. Đôi tay run rẩy vươn tới hộp thuốc bên cạnh ….
Cô vội lao đến bên cạnh đỡ mai ly ngồi dậy .
Cô không sao chứ …
Oanh mai lo lắng hỏi .
Mai Ly gắng gượng đau đớn bật lên tiếng nức nở ,
_ giúp em ,….. lấy ….thuốc …
Nhìn theo hướng tay của mai ly , oanh Mai với tay cầm lấy lọ thuốc đưa cho cô, rồi chỉ thấy Mai ly nhanh chóng uống 3 viên thuốc vào miệng một cách gấp gáp …
Sau khi Mai ly uống thuốc xong , Oanh Mai đỡ cô lê ghế sofa ngồi nghỉ ngơi.
_ cô ở yên đó đi , tôi sẽ đi kêu Hoàng Nam đưa cô đi bệnh viện .
Dù không ưa gì Mai Ly nhưng Oanh Mai vẫn không muốn có chuyện gì không hay sảy ra với cô và đứa bé trong bụng nên cô vội chạy đi tìm hoang nam .
Nhưng là ngay khi cô quay lưng đi thì cảm giác bị một đôi tay nhỏ bé níu lại…
_chị , chị đừng đi ….
Oanh mai quay lại ngạc nhiên nhìn người con gái nhỏ bé trước mặt cô , ….
_ chị , chị có thể giúp em về phòng không , em có chuyện muốn nói với chị…
Mai ly yếu ớt lên tiếng giống như thỉnh cầu khiến Oanh mai không thể từ chối…..Cô tiến tới đỡ Mai Ly về phong của cô ấy .
Sau khi giúp Mai Ly từ từ nằm xuống nghỉ ngơi , Oanh mai cũng chọn cho mình một chỗ rồi thuận tiện ngồi xuống.
_ chị à , em xin lỗi…
Mai Ly bất chợt lên tiếng đôi mắt cụp xuống không dám nhìn thẳng vào mắt Oanh mai …
Câu nói này của cô khiến Oanh mai thoáng ngạc nhiên…. Nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh nghe cô nói tiếp.
_ em thực sự xin lỗi, từ đầu em không nên nói dối Hoàng nam , em không nên cướp anh ấy khỏi tay chị , em không nên đến đây ,……
Nhưng chị ,…. chị ….. có thể tha thứ cho em một lần được không …..
Em vẫn luôn biết rằng trong 5 năm chị không có ở đây thì anh ấy vẫn yêu chị , em vẫn luôn biết rằng mình chỉ là người thay thế chị , nhưng yêu một người không nên yêu cũng đâu phải là điều em muốn ….
Em đã sống 5 năm như một người thay thế của chị , em chưa một lần nghĩ mình sẽ giành anh ấy với chị vì em biết rằng đó là điều không thể vì anh ấy mãi mãi cũng sẽ không yêu em đâu , nhưng một phút nào đó khi em nhận ra sự tồn tại của một sinh linh trong cơ thể mình , em đã muốn ích kỉ cho mình một lần thôi , em muốn dành anh ấy về cho em và cho cả đứa bé chưa chào đời của em nữa ….
Và rồi anh ấy mất trí nhớ , em đã có cơ hội làm điều ích kỷ ấy … bây giờ thì em đã có được anh ấy rồi nhưng em lại không thể vui vẻ , em luôn cảm thấy có lỗi với chị ,có lỗi với hai bé , …….
Nếu em không xuất hiện , nếu em không ích kỉ thì có lẽ mọi người sẽ vẫn đang có một gia đình hạnh phúc ,……..
Nhưng xin chị hãy hiểu cho em……
Dù một lần thôi ….. ” nếu có thể em cũng muốn mình hạnh phúc”
Có lẽ vì sự ham muốn ấy mà em đã đưa mọi chuyện đến nông nỗi này …..
Em đã đẩy chị rời xa anh ấy , nếu có một ngày nào đó khi nhớ lại , có lẽ anh ấy sẽ hận em , nhưng dù như vậy thì em cũng muốn một lần được yêu thương ….em cũng muốn con em cũng có cha như những đứa bé khác …
….
Có thể chị sẽ căm ghét em ,vì sự ích kỉ này của em , nhưng bây giờ chị hãy tha thứ cho em nhé ,….
Vì em đã phải nhận hậu quả cho sự ích kỷ của mình rồi , có lẽ ông trời đã thấy sự độc ác của em khi mà em cố gắng chia rẽ một gia đình vốn hạnh phúc ……
Thế nên ông trời mới không muốn cho em bình yên sinh ra đứa nhỏ này….
…..
Nghe Mai Ly nói đến đây Oanh mai bỗng sững người lại , cô cũng không hiểu vì sao mà khóe mắt bỗng cảm thấy có chút cay cay ….
_ em đã giành được anh ấy từ tay chị nhưng ông trời cũng muốn giành lấy đứa bé của em …
Ông trời vẫn luôn công bằng như thế mà ….
Em từng có tiền sử bị bệnh tim , nên không thể sinh con ,……. Nếu cô gắng sinh em có thể sẽ chết …
Bác sĩ đã khyên em bỏ đứa bé , nhưng đứa trẻ là thứ duy nhất mà em có với anh ấy , đứa bé là con em … em không thể hại con mình …..
Nên xin chị hãy cho em một ân huệ , xin chị hãy tha thứ cho em , hãy giúp em chăm sóc cho con em thay em nếu như em có sảy ra chuyện gì …. Như thế ….được không chị…….
Nói đến đây khóe mắt Mai Ly đã ngấn lệ , cô ngước ánh mắt trong suốt thỉnh cầu oanh mai …..
Nhưng nước mắt làm nhòe đi mọi thứ cô cũng đâu biết rằng người trước mặt mình cũng đang khóc ….
Và rồi trong căn phòng nhỏ bé ấy , người ta nhìn thấy 2 người phụ nữ đang ôm nhau khóc …
Đôi khi đâu phải chỉ có đàn ông mới có thể làm diểm tựa cho phái yếu , đâu phải cứ ghét nhau thì không thể hiểu cho nhau ,…
Lần này họ vì sự đồng cảm của những người phụ nữa , vì tình yêu với những đứa con của họ mà sát cánh bên nhau …
Bao nhiêu lỗi lầm , thù hận , căm ghét trong quá khứ … thì bây giờ những giọt nước mắt kia cũng đã xóa bỏ rồi , thì trong lòng họ cũng đã buông bỏ rồi …..