Bạn đang đọc Võ Lâm Kim Dung Tournament – Chương 19: Mưu Thâm Kế Hiểm Nay Hóa Giải Dày Công Sắp Đặt Bắt Nội Gian
Kim ngắn đồng hồ lúc này chỉ số bảy,kim dài chỉ số hai,kim giây chạy liên tục nên có lẽ không nên nói là chỉ số mấy. Bảy giờ mười phút,lúc này trời đã sáng rõ. Ở khu thi đấu,quần hùng đã lục tục dạy đánh răng rửa mặt,sửa soạn ột ngày thác loạn. Sau một đêm triền miên nhậu nhẹt,rượu chè,đàn ca sáo nhị,chân núi Hoa Sơn từ một tiểu thư đài các đã trở thành cô bé lọ lem. Các bạn liên hoan kém ý thức,ăn uống xả rác bừa bãi khắp nơi,thượng “vàng” hạ “cám” bậy bạ vô cùng,khiến đội vệ sinh có một bữa chào buổi sáng vô cùng vất vả. Lực lượng vệ sinh vốn đã yếu và mỏng,nay lại khuyết đâu mất hai nhân viên khiến mọi người trong đội lại phải cáng thêm một phần công việc. Ai cũng lầu bầu chửi rủa hai kẻ vô kỷ luật nào rời bỏ hàng ngũ lao động đúng vào thời điểm dầu sôi lửa bỏng này.
Vương Trùng Dương hắt xì liên tiếp năm cái,số lẻ: “Chắc có ai đang chửi mình đây.” Lão lẩm bẩm,chân vẫn thoăn thoắt tiến về phía sàn đấu,mắt láo liên nhìn ngó khắp nơi. Khi nãy quay trở về đây,hầu như mọi người vẫn chưa rời khỏi lều,khung cảnh còn vắng vẻ. Lão tranh thủ đột nhập vào trong sân đấu với mục đích tìm một chỗ núp trước,tránh việc tý nữa phải lằng nhằng với đội xoát vé. Theo kế hoạch và Từ Thiên Hoằng đề ra,lão sẽ thống lãnh quần hùng trong sân đấu bất ngờ ra tay khống chế bè lũ Đông Phương Bất Bại. Với lực lượng áp đảo chắc chắn hành động này sẽ thành công. Thế nhưng lão còn mong muốn hơn như thế. Trước khi đại đội quân địch kéo tới,lão không muốn phe mình bị tổn thương một binh một tốt nào. Trận đại chiến sẽ rất khốc liệt,trong lúc đó bất cứ một nguồn lực hỗ trợ nào cũng đều vô cùng quý giá. Vậy nên lão cần kiếm một vị trí thật tốt để có thể ẩn mình,vừa có thể quan sát toàn bộ tình thế. Lão sẽ tự biến mình thành một quân cờ chiến lược đối với kẻ địch. “Ha ha!” Càng nghĩ lão càng phấn khích. “Còn gì bằng khi được đóng vai nhân vật chính!” Đúng lúc này,tai lão nghe thấy tiếng lạch xoạch mở cửa từ phía sau. Người ta bắt đầu mở cửa đón khán giả vào sân. Không chần chừ nữa,lão chui tọt xuống dưới gầm của sàn đấu mà trốn. Ấy vậy mà hóa hay. Lúc trước lão cứ tưởng ở phía dưới sàn đấu bị bít kín tối tăm oi bức,thế mà chui vào rồi mới thấy hoàn toàn ngược lại. Đây là nơi nguy hiểm nhất,nhưng cũng là vị trí thuận lợi nhất mà khi nãy lão tìm kiếm mãi không ra.
Sàn đấu cao cách mặt đất khoảng một mét rưỡi,được ghép bởi nhiều tấm gỗ dày trên một hệ xương dầm bằng thép.bên dưới để rỗng hoàn toàn. Vương lão có thể di chuyển dễ dàng bên dưới tới bất cứ vị trí nào Bốn mặt xung quanh dùng vải mỏng che chắn cho đỡ lộ kết cấu. Phía trong này tối om, bên ngoài nhìn vào thì chẳng thấy gì nhưng người từ bên trong có thể quan sát bốn phía bên ngoài dễ dàng.
Vương lão kiếm được chỗ đẹp thì yên tâm mà thích chí lắm. Sau một hồi tự tâng bốc bản thân,lão xếp bằng nhắm mắt,điều hòa hô hấp,phút chốc đã đạt tới cảnh giới ngủ gật. Giờ là lúc thích hợp nhất cho lão tĩnh tâm suy ngẫm,nghiên cứu kế hoạch tác chiến do Từ Thiên Hoằng bày ra.
Khán giả đã lục tục vào sân,các khoảng trống trên khán đài dần được lấp đầy. Vương lão nhẹ nhàng di chuyển xung quanh,vận công vào song mục quan sát. Trong bụng lão không khỏi lo lắng,không rõ Độc Cô Cầu Bại và nhóm của lão hành động thế nào,có ngăn chặn được việc hạ độc tập thể không. Theo tính toán của Từ Thiên Hoằng,độc sẽ được bỏ vào đồ ăn và nguồn nước uống. Nhóm của Độc Cô lão sẽ phải điều tra thị trường thực phẩm,phát hiện những hàng quán đáng nghi,các sản phẩm có vấn đề từ bữa sáng để có thể kịp thời ngăn chặn. Trong hồ sơ phương án hành động,Từ quân sư cũng phân tích rất rõ rằng bọn Đông Phương Bất Bại chỉ có thể bắt đầu hành động vào buổi sáng chứ không phải từ đêm hôm trước,vì độc tính của độc dược chỉ phát tác sau và trong một khoảng thời gian giới hạn mà thôi. Nếu chúng ra tay quá sớm e rằng không hiệu quả mà lại gây nghi ngờ. Càng nghĩ,Vương lão càng thấy mến phục tiểu tử họ Từ này,đúng là hắn không cao nhưng người khác vẫn phải ngước nhìn. Sau vụ này,lão định sẽ mời hắn làm CEO cho tập đoàn Toàn Chân. Nhưng đó là việc sau,giờ tạm thời không nhắc tới nữa.
Lúc này,các đội cũng đang kéo vào sân. Vương lão lúc này mới quan sát,điểm mặt đọc tên từng kẻ nội gián. Đội Tiếu Ngạo Giang Hồ có bộ ba nguyên tử Đông Phương Bất Bại,Nhạc Bất Quần và Lâm Bình Chi. Hiện Lâm Bình Chi đã trở giáo xin hàng nên cũng đỡ được phần nào.
Đội Anh Hùng Xạ Điêu gồm có Tây Độc Âu Dương Phong,Cừu Thiên Nhận và Hắc Phong Song Sát.
Thiên Long Bát Bộ thì là Đinh Xuân Thu lão quái,Khưu Ma Trí,Cha con Mộ Dung Bác,Mộ Dung Phục.
Ỷ Thiên Đồ Long vì là đội tuyển mang tính gia đình,toàn lấy người thân quen của Trương Vô Kỵ làm nòng cốt nên là đội duy nhất trong vòng này không có cao thủ nào phản bội. Họ sẽ nhận trách nhiệm phong tỏa toàn bộ khu vực sân đấu khi hành động diễn ra,đồng thời trợ giúp ba đội kia.
Vương Trùng Dương dùng công pháp tụ âm thành tuyến truyền liên lạc với đội trưởng các đội:
– Ta đang ở giữa sân đấu đây rồi. Mọi người đã nắm vững hết kế hoạch chưa? Khi nghe thấy một tiếng động lớn,tất cả sẽ nhất loạt hành động nhé. Bây giờ mọi người hãy theo đúng vị trí chiến thuật đã định sẵn đi.
Thành viên các đội nhận được ám hiệu từ đội trưởng,dần dần mon men ra các vị trí đã được phân định sẵn,vô hình chung tạo thành thế bao vây kẻ địch lại. Lũ Đông Phương Bất Bại,Âu Dương Phong nào hay biết mình đã bị vây hãm,vẫn nhe nhởn nói chuyện cười đùa chỉ trỏ lên khán đài lúc này đã chật kín khán giả.
Một tiếng “Rầm!” vang lên từ giữa sàn đấu báo hiệu chiến dịch Trừ Tà bắt đầu. Các cao thủ chính phái đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần,nghe thấy hiệu lệnh lập tức phát động tấn công. Đao kiếm tua tủa rút ra bủa vây bọn Đông Phương Bất Bại từ bốn phương tám hướng.
Lệnh Hồ Xung quát lớn những lời gã vốn đã thuộc lòng từ hồi hay xem phim bộ Hồng Kong :
– Đông Phương Bất Bại,Nhạc Bất Quần,Lâm Bình Chi các anh đã bị bắt. Các anh có quyền giữ im lặng,những gì các anh nói có thể được sử dụng làm bằng chứng chống lại các anh trước tòa.
Đáng nhẽ đúng theo kịch bản thì lúc này Vương Trùng Dương phải phá thủng sàn đấu mà lăng không bay lên tạo dáng rất đẹp rồi nói mấy câu hoành tráng. Thế nhưng Ban Tổ Chức rút lõi công trình,làm tấm bê tông rồi sơn giả gỗ,đánh tráo vật liệu để ăn phần chênh lệch. Vương lão không biết vẫn tưởng là gỗ thật,một chưởng xuất ra tính toán sai về lực nên chỉ đánh thủng được một lỗ bé xíu. Lực phản chấn dội lại làm lão mém chút là sái cả tay. Lệnh Hồ Xung mãi không thấy lão xuất hiện,nên nhanh trí phản ứng nói ra mấy câu trên. Vương lão thấy vậy thì cũng tạm thời núp trong đó bóp tay mà không ra ngoài vội.
Đông Phương Bất Bại quả không hổ là lão hồ ly kiêm siêu cấp cao thủ,biết là gian mưu đã bại lộ lão thét lên the thé:
– Làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành. Nhạc lão,Lâm tiểu tử chúng ta chia nhau đột vây!
Đoạn trường kiếm rời khỏi vỏ,Quỳ Hoa Bửu Điển hiển lộ thần công. Nhạc Bất Quần,Lâm Bình Chi cũng không kém cạnh,Tịch Tà kiếm phổ cùng cùng một lò mà ra. Ba người chia ra tấn công ba hướng. Bên này toàn dao với kiếm nên chơi vậy được.
Chỉ tội cho đám Khưu Ma Trí,Tinh Tú lão quái Đinh Xuân Thu cũng học đòi bắt chước phản công phá vây. Cơ mà phản công không đúng chỗ,gặp phải đúng mấy thằng có sung. Bọn chúng vừa cất tay định lao ra phá vây,thì Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Dự đã phóng ra vèo vèo,thêm nữa là bazooka Giáng Long chưởng của Tiêu Phong bắn ầm ầm. Cả lũ trúng đòn,nằm lăn lóc rên la ầm ĩ. Đó là một bài học cho những kẻ không biết mình đang đùa với ai.
Lũ Tây Độc Âu Dương Phong,Cừu Thiên Nhận thấy gương tày liếp của đồng bọn bên đội Thiên Long nên chẳng ai bảo ai,cả lũ cũng xuôi tay chịu trói. Việc bên này coi như tạm ổn.
Lại nói chuyện bọn ba người Đông Phương Bất Bại quyết tâm đột vây. Bọn chúng hy vọng với thân pháp quỷ mị của Quỳ Hoa Bửu Điển sẽ có thể chạy thoát trước khi các lực lượng hỗ trợ khác ập vào. Bóng ảnh lấp loáng,chúng lao tới điên cuồng tấn công. Khi trái khi phải,đan xen đẹp mắt vô cùng. Bọn Lệnh Hồ Xung,Nhậm Ngã Hành…tuân thủ theo chiến thuật đã đề ra chỉ thủ chứ không công,vòng tròn bao vây bọn chúng ngày càng xiết lại. Các cao thủ như Trương Vô Kỵ,Vi Nhất Tiếu đang phục sẵn phía trên,ngăn không cho chúng lăng không mà thoát. Ba kẻ kia sau khi chia ra tấn công,giờ đã phải hợp vào,dựa lưng tựa lưng kiếm chĩa ra các hướng. Đông Phương Bất Bại thầm nói:
– Cả ba toàn lực tập trung tấn công Xung Hư. Đó là điểm yếu nhất trong thế trận này. Chỉ cần thoát được ra,chúng ta có thể … hự!
Y chưa nói hết câu chợt thấy lưng mình lạnh toát. Nhạc Bất Quần nhân lúc y không để ý,một kiếm đâm xuyên từ sau lưng ra trước ngực Đông Phương Bất Bại.
– Nhạc Bất Quần,hổ danh quân tử kiếm không đâm sau lưng người khác bao giờ. Vậy mà hôm nay …Khốn kiếp,đáng nhẽ ta không nên tin lời quảng cáo. Hự! – Đông Phương Bất Bại loạng choạng hộc máu cố cất mấy lời cuối rồi ngã sấp xuống đất. Hồn lìa khỏi xác!
Trong sự kinh ngạc của mọi người,Nhạc Bất Quần phì một tiếng,nhổ toẹt một bãi nước bọt lên xác Đông Phương lão quái rồi cất giọng thánh thót:
– Ta chỉ giả vờ theo phe ngươi để đợi cơ hội này thôi. Tranh giành Lâm tiểu tử với ta ư? Giờ thì dạy mà tranh nữa đi. Hứ!
Đoạn này,theo tính toán của Từ Thiên Hoằng thì Lâm Bình Chi sẽ bất ngờ ra tay chế trụ huyệt đạo của lão Đông Phương Bất Bại. Còn quần hùng sẽ khống chế Nhạc Bất Quần. Bây giờ tự nhiên Nhạc Bất Quần ra tay giết Đông Phương lão làm mọi việc vượt ra ngoài tính toán. Cũng chẳng ai rõ,Nhạc Bất Quần hàng thật hay đùa nên cả lũ nhất thời ngẩn ngơ không biết nên làm gì tiếp theo.
Nhạc Bất Quần lại uyển chuyển cất lời:
– Nay kẻ chủ mưu đã chết rồi. Chúng ta chuẩn bị đón tiếp đại quân của chúng thôi. Mà mọi người không nghĩ,tôi cùng phe với tên quái vật này đấy chứ? Oan ình nha! Xung nhi,con có tin sư phụ không?
Lệnh Hồ Xung bị hỏi bất ngờ lung túng không biết trả lời sao,chỉ lắp bắp:
– Sư phụ,con…con…
Nhậm Ngã Hành nghiến răng,trợn mắt chỉ mặt Nhạc Bất Quần mà mắng:
– Lão Nhạc ngươi đừng hò giở trò ma mãnh. Nay gian mưu bại lộ lại muốn lật lọng chối tội hay sao? Biết điều thì mau đưa tay chịu trói còn được sống thêm vài giờ.
Quần hùng khi này mới hết bàng hoàng,gật gù khen phải rào rào vỗ tay khen Nhậm lão tinh minh. Nhậm Ngã Hành được khen,sướng ra mặt,cười toe toét khoe hàm răng nâu xỉn vì thuốc lá,cà phê mà vẫy tay với mọi người. Nhạc Bất Quần biết không thể thoát tội,bất thần rút kiếm khỏi xác Đông Phương Bất Bại,tay kia chộp lấy Lệnh Hồ Xung còn đang ngơ ngẩn đứng đó. Nhạc lão kề kiếm vào cổ Lệnh Hồ Xung rít lên:
– Tất cả buông vũ khí tránh đường cho ta. Lệnh Hồ Xung ngươi dám thi triển Hấp tinh đại pháp thì đừng trách sư phụ là ác. Ta có chết cũng sẽ lôi ngươi chết cùng.
Mọi người lại thêm một lần nữa bất ngờ về sự tráo trở của Nhạc Bất Quần. Không ai ngờ hắn sẽ bắt chính đệ tử của mình làm con tin để uy hiếp mọi người. Không còn cách nào khác,mọi người đều buông vũ khí đứng dẹp sang hai bên nhường đường cho hắn. Nhạc Bất Quần kéo Lệnh Hồ Xung đi giật lùi lại,mắt hắn đảo ngang đảo dọc quan sát xung quanh,tay lăm lăm cây kiếm kề sát cổ Lệnh Hồ Xung. Lão lùi dần về phía sàn đấu. Lão định bụng lên tới đó rồi mượn thế mà khinh công tẩu thoát đã rồi tính tiếp sau.
Vương Trùng Dương vẫn nấp dưới sàn đấu quan sát hết thảy diễn biến từ đầu tới giờ. Khi nãy vì tính toán sai mà mất dịp thể hiện bản thân. Nay cơ hội tới nơi,lão đâu bỏ lỡ. Cái lưng của Nhạc Bất Quần đã tới vừa tầm chưởng của lão,hớ hênh ngon ăn quá.
“Vù!”
Vương lão lộn một vòng dưới đất chui ra khỏi gầm sàn đấu,tay bắn ra một đạo Nhất Dương Chỉ thẳng vào nách tay cầm kiếm Nhạc Bất Quần. Nhạc Bất Quần nào ngờ có phục binh bất ngờ tấn công như vậy,chưa kịp phản ứng đã thấy cánh tay tê chồn,trường kiếm rời khỏi tay rơi xuống đất. Lệnh Hồ Xung cũng nhanh nhạy vô cùng,gã xoay tay chụp lấy cánh tay còn lại của Nhạc Bất Quàn,Hấp Tinh Đại Pháp lập tức hoạt động hút lấy nội lực của Nhạc lão. Kể thì chậm,nhưng thực sự mọi việc diễn ra vô cùng thần tốc. Chỉ trong chớp mắt,tình thế thập phần nguy ngập đã được hóa giải.
Lệnh Hồ Xung thoát nạn chạy tới nhào vào vòng tay của Nhậm Ngã Hành đã dang sẵn đón chờ.
– Nhạc phụ đại nhân! Con cứ tưởng không còn được gặp lại người nữa! Huhu!
Nhạc Bất Quần lúc này một thân công lực đã bị hút hết. Người mềm như bún nằm rũ dưới sân. Vương Trùng Dương một chiêu đắc thủ,hóa nguy thành an đang lịch lãm gập người cám ơn những tràng pháo tay và những lời chúc tụng.
Khán giả từ đầu cứ tưởng đây là một tiết mục giải trí trước khi thi đấu do Ban tổ chức dàn dựng nên im phăng phắc ngồi xem. Giờ đây mới biết là không phải thì hoảng hốt khốn cùng,xì xào bàn tán,đoán già đoán non về chuyện vừa xảy ra. Chỉ có lũ gian đồ,Tả Lãnh Thiền,Tứ Đại Ác Nhân vốn trà trộn vào để gây bạo loạn trên khán đài biết rằng âm mưu đã bị khám phá. Chúng bấm nhau,mắt trước mắt sau định chuồn đi. Nào ngờ, Tiểu Gia Cát Từ Thiên Hoằng đã tính toán việc này từ trước. Võ Đang Thất Tử,Đào Cốc Lục Tiên do Tống Viễn Kiều đã cải trang bao vây tứ phía từ bao giờ. Khi chúng rục rịch kéo nhau trốn đi,để lộ lực lượng cũng là lúc vòng vây khép lại. Nhìn gương đồng bọn dưới sân đấu,biết không thể trốn thoát,tất cả bọn chúng đành buông vũ khí mà đầu hàng.
Lúc này cũng có tin báo về,Độc Cô lão đã bắt được gian đảng bên ngoài,phá được âm mưu hạ độc của địch nhân. Nếu có kẻ nào trốn thoát ắt cũng không thể vượt qua được Thiên la địa võng của đội Thư Kiếm và Thần Điêu đã giăng sẵn ngoài kia.
Tin vui liên tiếp báo về. Vương Trùng Dương thấy tình thế đã tạm ổn,bèn giật micro của Ban tổ chức leo lên đứng giữa sàn đấu mà phát biểu:
– A lô,a lố a lồ. Một hai ba. Thử máy,thử máy…Quần hùng hảo hán xin ổn định trật tự. Tại hạ Vương Trùng Dương của tập đoàn Toàn Chân có một việc vô cùng quan trọng muốn thông báo với quý vị. Mong mọi người sau khi nghe xong hãy bình tâm tĩnh trí,không ồn ào náo loạn. Chúng tôi đã có kế hoạch hết rồi. A lô a lố a lồ!