Vô Lại Kim Tiên (1 + 2)

Chương 249: Huyết nhục tung tóe


Bạn đang đọc Vô Lại Kim Tiên (1 + 2) – Chương 249: Huyết nhục tung tóe

Lúc đó, Ngao Liệt cùng với môn hạ đệ tử Cực Lạc cung vừa mới tới Đông Hải, đứng ở xa ngắm nhìn thì thấy quân đông muôn ức, hơn mười vạn đại hình chiến thuyền lơ lửng trên không trung, cờ xí phấp phới, mũ giáp rõ ràng, thật là một binh đoàn tinh nhuệ.
Chính giữa hoàng kì tung bay, trên đuôi con thuyền Cửu Long xa hoa kì cục có một người trẻ tuổi đang đứng, dáng vẻ đắc ý mắt nhìn tứ hải. Thực là có khí thế chỉ ta làm chủ, lại tràn đầy tinh khí, trên đỉnh đầu có một đoàn huyền quang như nước thật lâu mà không tiêu tan. Đúng là đã tu thành bổn mạng huyền quang.
Hồng Bào lão yêu trước kia tại Thúy Hà sơn làm yêu quái vương. Dù không cùng những danh môn chính phái đánh nhau đến sống chết, nhưng cũng không quen nhìn những tiên đạo môn phái này kiêu ngạo ương ngạnh bèn hừ một tiếng, hắc hắc cười nói: ”Tiểu tử này miệng còn hôi sữa, lại dám chạy đến Đông Hải giương oai, thật sự là cuồng vọng cực kỳ. Một hồi nữa xem bản lão tổ ta như thế nào thu thập hắn.”
Đám Nghê Thường cùng với Thải Y vì đã từng bị đệ tử Thục Sơn dây dưa, đối với những vị tiên đạo chính phái này cũng không có cảm tình gì. Nhất là đối phương lại điều động binh lực mà đến, rõ ràng không có ý tốt, đào đâu ra lời nói tốt đẹp.
Thải Y nói: “Những danh môn chính phái này thật đúng là chán ghét vô cùng, bốn Hải Long Tộc chính là được Thiên đình phong thần , đứng dưới Ngao Liệt sư đệ cũng được Ngọc Đế sở phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phù thủy bộ đạ nguyên soái. Đại Đường cùng lắm chỉ là một quốc gia ở phàm giới, có thể nào điều động binh lực. Mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc, thật sự là quá cuồng vọng”
Nghê Thường nói:” Cái bọn Thục Sơn đệ tử này thật là xấu, lại vì dục vọng của bản thân,điều động binh lực, nhiễu loạn trật tự tam giới. Nếu là hai bên giao chiến còn không biết sẽ chết bao nhiêu người dân đây”
Hai tỷ muội mặc dù đã vượt qua cửu thiên đại kiếp nạn, thành tựu thiên tiên đại đạo, biết rõ thiên địa tuần hoàn, âm dương luân hồi đều có nhân quả công bằng. Nhưng hai nàng tâm tính thuần lương, vừa nghĩ tới cảnh máu thịt tung tóe cùng những oan hồn uổng mạng, trong nội tâm cũng không đành lòng.
Đám chúng nữ Thanh Hà cùng tiểu Thanh cũng là như thế
Tiểu Bạch Long nói: “Sư tỷ nói rất đúng, cái bọn Thục Sơn đệ tử này điều động binh lực, giết hại sinh linh. Thật là vô nhân đạo, chỉ là sư tôn nói đại kiếp nạn sắp tới, tam giới sinh linh tiên phàm hai đạo đều phải qua được sát kiếp mới có thể thanh tĩnh. Cả tên phàm phu tục tử kia cũng không ngoại lệ, tuyệt đối không thể nhân từ nương tay. Nếu không nhân quả luân hồi kéo dài, tự thân cũng khó bảo vệ.”

Tất cả mọi người hiểu đạo lý này, đều gật đầu.
Lão Chí Minh nói: “Cái bọn Thục Sơn đệ tử này cuồng vọng tự đại, mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc vốn nhường Ngao Liệt sư huynh chính là Ngọc đế thân phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ thủy bộ đại nguyên soái. Thống lĩnh tứ hải thuỷ quân, chúng ta quyết không thể làm mất hết thể diện, gây tổn hại cho uy nghiêm sư môn.”
Hồng Bào lão yêu giựt dây nói: “Tên tiểu tử đó tuy tính tình có điểm xấu. Bất quá lời này ta thích nghe, nếu muốn chiến đấu thì hãy trở về điều binh nhanh lên, tiểu tử Thục Sơn đó giao cho bản lão tổ là được rồi, hắc hắc.”
Lập tức Thải Y xuất ra Kim Lũ Y ( sợi quần áo vàng) để mọi người bắt đầu ẩn hình. Vượt qua Đại Đường quân trận, trở lại Long cung, điểm ba trăm ngàn thuộc hạ Đông Hải lính tôm tướng cua, hơn mười vạn chiến thuyền đại hạm. Rẽ song gạt gió, cuồn cuộn ra đón, hai quân tại trước trận đối diện.
Khổng Lai Học phái Thục Sơn đệ tử tiến lên khiêu chiến, Tiểu Bạch Long muốn đích thân xuất trận, lão Chí Minh lại nói: “Sư huynh thân là một quân chủ soái, sao có thể dùng dao mổ trâu giết muỗi được, trước hết hãy để cho ta đi xem.”
Tiểu Bạch long đối với vị sư đệ có chút già trước tuổi này cũng rất là tôn trọng, nói: “Làm phiền sư đệ.”
Lão Chí Minh sử dụng độn quang, trở ra trận, chỉ thấy Thục Sơn đệ tử đang tại trước trận hô to gọi nhỏ, ngôn ngữ trong lúc đó đối với Lâm Phong cực kỳ bất kính, cái này đã chọc tức lão Chí Minh.
Hắn vốn là người tình cảm cực kì phong phú, vô cùng tôn sư trọng đạo. Năm đó tại thành Trường An thì cuộc sống vấp phải trắc trở tứ phía, mấy chục năm thanh xuân tuế nguyệt trong nháy mắt trôi qua. Vốn đã nản lòng thoái chí, ai ngờ lại đụng phải Lâm Phong, chỉ điểm đi thông đại đạo chi môn, thu làm ký danh đệ tử.

Sau khi trốn thoát khỏi Sa Bà Thế Giới, lại bái sư tại Cực Lạc cung làm môn hạ, đối với sư phó Lâm Phong này cực kì tôn kính. Sao có thể chấp nhận cái miệng còn hôi sữa của tên Thục Sơn đệ tử này làm nhục sư tôn. Lập tức tức giận cá râu tóc đều dựng đứng, tiến lên chỉ thẳng mặt mắng: “Ngươi cái tên tiểu tử này, dám mở miệng nói bừa, nhục mạ sư tôn ta,không thể tha cho ngươi được.”
Vốn hai quân giao chiến, không chém sứ giả, nhưng bởi vì cái tên Thục Sơn đệ tử này ngôn ngữ trong lúc đó đối với sư tôn cực kỳ bất kính. Lão Chí Minh thiếu chút nữa là bị chọc giận sôi máu lên, ở đâu còn có tâm tình bận tâm đến những việc này, tiến lên dùng đả tiên ấn đánh liền.
Cái Đả Tiên ấn này chính là do thượng cổ yêu thần Cộng Công cùng Chúc Dung cắt đứt nửa thanh Bất Chu sơn, bị một thượng cổ tiên nhân dùng đại pháp luyện chế thành Đả Tiên ấn, uy lực phi phàm, nhiều lần lưu chuyển, đã từng rơi vào trong tay Côn Luân chưởng môn Tây Hoa Tử.
Mấy trăm năm trước Lâm Phong cùng tứ nữ giết chưởng môn Côn Luân, một lần đem Côn Luân san bằng, đem cái Đả Tiên ấn này dùng Hồng Mông đại pháp một lần nữa luyện lại khiến cho uy lực càng bất phàm. Một cơn gió thoáng qua, lập tức dài ra trên dưới một ngàn trượng hướng vào đầu Thục Sơn đệ tử bay tới.
Thục Sơn đệ tử nói: “Ta là thiên binh Đại Đường đến bảo vệ xã tắc, chính là binh đoàn chính nghĩa. Bọn ngươi yêu môn tà đạo, còn không mau mau quy thuận Đại Đường, vọng tưởng muốn cùng thiên binh bọn ta đối kháng, thật sự là không biết sống chết.”
Đang khi nói chuyện thì xuất hiện một đôi tử mẫu kim hoàn, một cơn gió thoáng qua, cũng cỡ trên dưới một ngàn trượng, đem Phiên Thiên Ấn ngăn lại, lại xuất hiện một thanh thanh khí vờn quanh phi kiếm, cùng lão Chí Minh chiến đấu.
“Đến như một Nhị đại đệ tử đều có thựơng phẩm kiếm tiên như thế, cái bọn Thục Sơn phái này thật đúng là không phải là phách đạo bình thường. Cũng không biết vơ vét ở đâu nhiều thượng phẩm tài liệu vậy.” Lão Chí Minh xét thấy Thục Sơn đệ tử tuổi còn trẻ, pháp lực tu vi lại không thua kém chính mình, vội vàng cũng xuất ra bổn mạng Nguyên Thần dùng đệ luyện chế phi kiếm,tại trước trận xông lên đánh cùng với Thục Sơn đệ tử .
Đả Tiên ấn được Lâm Phong dùng Hồng Mông đại pháp một lần nữa tế luyện, uy lực bất phàm, chỉ là Thục Sơn phái chính là tiên đạo đại phái số một số hai trong thế giới này. Có trăm triệu năm căn cơ, vơ vét tiên đan pháp bảo không biết bao nhiêu. Còn như Lâm Phong vừa tới địa giới, một nghèo hai trắng, tiên phẩm trân bảo đều không có thì làm sao có thể lấy được ra tay .

Mặc dù có Lão Quân đưa cho cửu chuyển Kim Đan cùng vạn năm đào vương, nhưng cuối cùng là do căn cơ nông cạn, số lượng có hạn, không giống Thục Sơn phái này đã sớm tồn tại trăm triệu năm trở thành tiên gia đại phái, tùy tiện lấy Nhị đại đệ tử pháp lực tu vi cũng không kém lão Chí Minh.
Hai người này giao chiến trước trân tiền, bởi vì cách quá xa, mọi người cũng không còn nghe rõ Thục Sơn đệ tử mắng những thứ gì nữa.
Chẳng qua là chúng môn hạ đệ tử Nhạc Cung đều chưa bao giờ trải qua tràng diện lớn như thế, tất cả đều bị mất tinh thần, Hồng Bào lão yêu nhân cơ hội ở một bên cổ động nói: “Cái bọn Thục Sơn đệ tử này khinh người quá đáng, hơn phân nửa là miệng nói bừa, làm nhục sư tôn, Chí Minh sư đệ có thể tại trước trận tiền cùng Thục Sơn đệ tử giao phong, chỉ cần chúng ta nhân cơ hội xua quân đánh lén, chẳng phải có thể đem bọn họ giết hết đến manh giáp củng không còn.”
Chúng nữ lại càng hoảng sợ, Thải Y vội hỏi: “Như vậy chẳng những tạo ra sát kiếp vô tận, nhân quả dây vào người, còn có thể chết rất nhiều người vô tội.”
Nghê Thường, tiểu Thanh cùng Thanh Hà cũng đều gật đầu đồng ý
Hồng Bào lão yêu hắc hắc cười nói: “Tiên phàm hai đạo tuy rằng có khác, bất quá sư tôn có nói qua, tam giới đại kiếp nạn sắp tới, đến lúc đó tiên phàm hai đạo đều muốn vượt qua sát kiếp, mới có thể thanh tĩnh. Hôm nay Đại Đường quốc dám điều động binh lực, mưu toan nhúng chàm tứ Hải Long Tộc, vốn là làm nghịch thiên, chúng ta tuần hoàn số trời, thuận lòng trời làm, hẳn là vô sự.”
Nghê Thường không đồng ý, nói: “Không bằng chúng ta trở về gặp Phụ thân nói sau.”
Tiểu Bạch Long còn đang do dự, lão Chí Minh cùng Thục Sơn đệ tử lại đấu ra chân hỏa, Thục Sơn đệ tử mắng: “Cực Lạc yêu đạo không tuân theo qui định Thiên đình, không rõ nhân quả, giết hại chính đạo tiên phái, tội quả chất chồng. Hôm nay Đại Đường thiên binh ta đến tận đây, bọn yêu tà các ngươi còn không mau mau thúc thủ chịu trói, còn đợi đến khi nào.”
Lão Chí Minh thiếu chút nữa tức khí đem tam vị chân hỏa cuồng phun, chửi ầm lên nói: “Bọn chuột nhắtThục Sơn, dám can đảm nhục sư tôn ta, bảo sao không giết ngươi không được.” Dứt lời, liều mạng Nguyên Thần bị hao tổn, chịu ăn của Thục Sơn đệ tử một phi kiếm, vận khởi toàn bộ pháp lực, xuất ra Đả Tiên ấn hung hăng đập xuống.
Thục Sơn đệ tử không có ngờ tới lão Chí Minh lại liều mạng chết, muốn cùng chính mình liều đồng quy vu tận, vội vàng né tránh, đã quá trễ rồi. Bị Đả Tiên ấn vừa vặn đập bể đầu, thân thể bị đánh nát, một tiểu hài nhi Nguyên Thần bay ra, vòng quanh tử mẫu kim hoàn cùng phi kiếm trốn trở về bản trận.

Phi kiếm củaThục Sơn đệ tử chính là dùng Tiên Thiên ất mộc tinh tế luyện, uy lực không nhỏ. May mà tiểu tử kia không muốn cùng lão Chí Minh liều chết đồng quy vu tận, triệt hồi hơn phân nửa pháp lực, chỉ đem một cánh tay của lão Chí Minh chém rụng, bản thể chân thân cũng không có thụ thương quá nhiều.
Thục Sơn đệ tử trốn về bổn trận, Khổng Lai Học thấy sư đệ mất thân thể, lập tức giận dữ. Thục Sơn đệ tử lại thêm mắm thêm muối kể rằng là do Cực Lạc cung không phải, Khổng Lai Học nghe xong lửa giận vạn trượng, không còn cố kị gì nữa, lập tức đem quân tới chém giết .
Lão Chí Minh còn chưa trở về bổn trận, gặp binh lính Đại Đường cờ xí nổi lên, có dấu hiệu đại quân địch tấn công, lập tức quay lại bổn trận hướng tới các vị sư huynh đệ cùng sư tỷ muội kể rõ tình huống, khiến cho Cực Lạc cung môn hạ đệ tử tức giận đến sôi máu.
Thải Y cả giận nói: “Cái bọn Thục Sơn đệ tử này thật vô lễ, dám mở miệng nhục mạ Phụ thân, thật sự là cuồng vọng.”
Nghê Thường chúng nữ mặt cũng đã giận tái đi, động chiến ý, Hồng Bào lão yêu lại nhân cơ hội ở bên kích động kiếm lời lọt lỗ tai, hắc hắc nói: “Các vị sư đệ sư muội, bọn Thục Sơn phái thật to gan, lại nhục mạ sư tôn, thật là đáng chết.”
Tiểu Bạch Long cũng bất mãn Thục Sơn đệ tử tại trước trận tiền nhục mạ lão sư, nghe xong lời ấy thì liền hết do dự, lập tức xua quân xông tới. Lại thấy lá chiến kỳ tung bay, lôi quang ẩn ẩn, trên trăm vạn tàu chiến hạm che khuất bầu trời, đụng vào nhau, chấn động khiến thiên địa thất sắc, nhật nguyệt ảm đạm.
Huyết nhục tung tóe trên chiến trường, huyết tinh tràn ngập, tiếng giết rung trời, vô số oan hồn không cam lòng, ngàn vạn oan hồn tụ tập cùng một chỗ, không cách nào tán đi oan linh rót thành một cổ oán lực đáng sợ, ngưng tụ tại trên bầu trời thật lâu không chịu thất tán.
Chính là thượng cổ yêu ma đại chiến, tuy có như Thiên hoàng Thái Huyền cùng Đại Ma vương Xi Vưu có pháp lực Thông Thiên triệt địa tuy là cường nhân, nhưng bởi vì không có liên quan đến đến phàm giới nhân quả,nên cũng còn xa mới có cảnh máu tanh như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.