Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 84
Nói về Bát trận đồ, theo như những gì ghi chép mà Vân Linh đọc được trong tàng thư bảo của sư phụ thì trận pháp này được lập dựa trên nguyên lý chuẩn tắc với Thiên hôn – Địa ám – Nhân mê.
Nói như thế có nghĩa là khi người nào lọt vào trận rồi sẽ cảm giác hoàn cảnh trời đất mù mịt, gió thổi vô phương, mặt trời không thấy, tâm mê ý loạn, cảm giác đất trời điên đảo, không thể xác định phương vị.Tuy nhiên, trận pháp lấy động chế động thì nhiều mà lấy tĩnh chế động thì ít.
Duy nhất có trận pháp của Gia cát võ hầu năm xưa mới đạt được sự màu nhiệm đó.
Hiện thời, nếu căn cứ vào trận pháp do Bát quái thiên di Bạch Thi lập ra thì đúng là bát quái trận đồ dạng tĩnh.
Tuy nhiên, do trận đồ được lập ở nơi không được rộng rãi như ý nên mức biến đổi của trận pháp cũng không tuyệt cao.Một điều nữa người lập trận đồ bát quái, ngoài việc am hiểu về kỳ môn còn phải có kiến thức về Thiên văn.
Theo đó, khi phương vị trời đất biến thiên thì tám cửa trận bát quái cũng phải có sự thay đổi, đó gọi là huyền cơ của trận và được xem là Thiên môn, còn như do trận được sắp xếp nơi địa hình không đổi nên bản chất tĩnh bất biến đó gọi là Địa hộ.
Nếu trong trận người ta còn bày ra các cạm bẫy thì gọi là Nhân đức.
Ba thứ Thiên môn, Địa hộ và Nhân đức đó hợp lại làm thành ý tưởng cao siêu, màu nhiệm của Bát trận.Hiện giờ, căn cứ vào năng lực quan sát thực tế của chàng thì lão già Bạch Thi vẫn chưa phát triển kỳ trận đến mức tuyệt diệu.
Trong các lý lẽ huyền diệu về Bát quái trận thì lão già này mới đạt được Nhân mê mà chưa đạt được 2 thứ kia.Tuy nhiên, cứ theo lẽ mà nói, chỉ cần đạt được Nhân mê thôi cũng có thể khiến nạn nhân chết không có đất chôn.
Ai mà vào trận thì hết đường ra.
Bị đói, bị khát thì cuối cùng làm gì sống nổi.Nói thì như vậy, nhưng việc lão già kia có thay đổi cách sắp xếp kỳ trận hay không thì chàng không rõ.
Chỉ khi chàng tự mình vào trận thì mới hiểu được nguồn cơn.
Việc này chính là điều Vân Linh lo lắng nhất.
Vạn nhất điều đó là sự thực thì ai dù am hiểu trận pháp mà vào trận này cũng có thể gặp nguy hiểm như thường.Bây giờ nói tới việc Hàn Thiên Ma Nữ dẫn đám muội muội và Thanh thành tứ tú đến trước cửa trận.
Lúc này vì là ban ngày nên số người tụ tập nơi đây thật đông đảo.
Nhạn Nhạn đi bên cạnh Hàn Thiên Ma Nữ khẽ rỉ tai nói:– Tam tỷ, bọn người đang đứng tụ họp ở kia là người của Hắc thanh phái đó.Hàn Thiên Ma Nữ gật đầu.
Nàng nhìn loáng qua bọn người đó thì thấy có Miêu Thiên Tường đứng trong đám đông thì biết là bọn người của Hắc thanh phái rồi.
Nàng nhìn sang phía khác thì thấy mấy vị cô nương đang đứng tụ lại một chỗ thì hơi ngạc nhiên.
Ngay khi ấy Lạc Băng Băng lại nói:– Bọn nữ nhân đó là người của Đào hoa cung.
Nữ nhân y phục màu xanh chính là cung chủ Đào hoa cung – Diệp Thanh Thanh.Hàn Thiên Ma Nữ gật đầu.
Nàng nhìn sang phía khác thì lại nghe Thanh Thành tứ tú thông báo về bọn người các phái.
Như vậy, hầu hết các nhân vật phe phái đến đây đều có mặt cả rồi.Hàn Thiên Ma Nữ tiến lại gần hơn một chút đưa mắt nhìn vào trận.
Lúc này giữa trận có cả thảy hơn 20 người bao gồm già trẻ, gái, trai đều có đủ.Hai gã Thạch Tiểu Tam và La Phôi cũng đang bị kẹt trong trận.
Bọn chúng sau một đêm đi tới đi lui mà không thoát ra được cửa trận nên đều mệt mỏi nằm ngửa ra trên đất.Nhìn chung, đa số các nạn nhân bị giam trong trận đồ đều rả rời, yếu đuối.
Bọn họ thật sự chỉ nằm hoặc ngồi chứ ít người bước đi được nữa.
Dường như đối với họ, mọi chuyện đã trở nên tuyệt vọng không còn cách nào cứu vãn.Hàn Thiên Ma Nữ đứng nhìn một hồi, lại nghe thấy lời bàn tán của các nhân vật võ lâm ở gần đó.
Lúc này mới nhận thấy trận pháp nọ hết sức lợi hại.
E rằng không dễ dàng phá trận chút nào.Về môn kỳ trận này, vốn dĩ xưa kia dùng để ứng dụng trong chiến tranh, nó là một trong 3 Tam thức quý giá chỉ có các bậc vua chúa, tể tướng, vương hầu mới được phép xem xét bản gốc.Lại nói về 3 tam Thức này gồm: Thái Ất dùng để đoán định hưng suy của quốc gia, Kỳ môn dùng để điều binh khiển tướng và Lục nhâm dùng để dự đoán hung cát.
Ba Thức này hợp lại gọi là Kỳ Môn Độn giáp, vốn là cực phẩm trân quý không dễ truyền ra ngoài.Xét về kỳ trận, thực ra chỉ là một phần của Kỳ môn vì trong Kỳ môn không chỉ có bày trận mà còn có việc hoạch định chiến tranh, sắp xếp lực lượng, am tường sách lược …Hàn Thiên Ma Nữ vốn cũng biết về kỳ trận.
Thế nhưng môn học thuật này thâm sâu vô cùng.
Nhiều khi cái học được thì nhỏ nhoi, cái chưa biết thì vô tận.
Do đó, nếu nói là nàng biết về kỳ trận thì được nhưng nói là nàng am hiểu về kỳ trận thì thật không dám nói.Hiện giờ Hàn Thiên Ma Nữ nhìn thấy cửa trận bày ra 8 cửa liền nghĩ ngay đến trận này chính là Bát trận đồ.
Thế nhưng Bát trận đồ thâm sâu huyền ảo.
Nhất thời nàng không hiểu người bày trận đã đạt đến trình độ nào.
Liệu có cách nào biết được cách xếp đặt trong trận của y ra sao không ?Một điều nữa kiến thức về trận pháp của nàng còn non yếu.
Bây giờ gặp phải trận pháp lợi hại thì không khỏi lo lắng.
Nhất thời đứng lặng suy tư cả một thời thần.Nhạn Nhạn thấy Hàn Thiên Ma Nữ cứ đứng yên bên ngoài trận mà không nói, cũng không có hành động gì thì hết sức khó hiểu.
Cô nàng tính tình hoạt náo.
Hiện giờ nàng ta cứ đứng yên một chỗ thì chịu không nổi liền bước ra ngoài xa.Chỗ Nhạn Nhạn đi tới lại là chỗ đứng của ba nhân vật khá đặc biệt.
Đó là hai bà lão mặc hai bộ y phục đen trắng khác nhau, tay mỗi người đều cầm một cây trượng và một thanh niên tuấn tú lưng đeo kiếm.Hai bà lão này chính là Hồ Thị Song Tiên, nổi danh trên võ lâm, còn thiếu niên tuấn tú đứng phía sau hai người chính là Thanh Lam tú hiệp, đệ tử yêu của 2 lão bà này.Lần trước, vì chuyện của Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao bị vây công mà Hồ thị song tiên đã cho đệ tử yêu của mình là Thanh Lam tú hiệp ra giúp đỡ người đẹp để tìm kiếm cơ hội kết mối thân tình.
Không ngờ sau đó, Tiêu Dao Dao lại bị Vân Linh dùng Ảo ma bộ pháp bắt đi.Hồ Thị Song Tiên vốn rất cưng đứa học trò này.
Hiện tại 2 bà già nọ đã chấm được Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao cho đệ tử mình thì làm sao chịu để yên.
Thế nên từ đó đến nay Hồ Thị song tiên luôn truy tìm tung tích của Tiêu Dao Dao nhằm kết hợp với đệ tử của mình.Hiện thời 3 người bọn họ đến nơi hoạt náo này cũng vì có tin cô nương họ Tiêu kia cũng đã đến đây.Về phần của Thanh Lam tú hiệp cũng không tiện từ chối lòng tốt của hai sư phụ.
Hơn nữa với một người đẹp như Lãnh hồn tiên tử Tiêu Dao Dao thì nam nhân nào mà không muốn.
Vì thế chàng cũng theo 2 sư phụ mà tới đây để gặp lại nàng nọ một phen.Ba người đang đứng một chỗ tìm kiếm xung quanh mà không thấy tung tích Tiêu Dao Dao ở đâu, xảy lại thấy Nhạn Nhạn lò dò đi tới.Như đã nói từ trước.
Nhan sắc của Nhạn Nhạn cô nương xinh đẹp phi thường.
Ngay đến như Vân Linh mới lần đầu nhìn thấy cũng phải công nhận sắc đẹp và độ mị lực của nàng không thua kém gì nương tử của mình là Tiêu hồn ma nữ.
Bây giờ nàng ta lại đến gần chỗ 2 bà lão quái dị vốn đang định tìm người nâng khăn sửa túi cho đệ tử yêu của mình thì rầy rà đây.Qủa nhiên Hồ Thị Bạch Bà nhìn thấy Nhạn Nhạn thì suýt xoa tán thưởng.
Bà ta vội gọi cô nương nọ lại để nói chuyện.Nhạn Nhạn thấy bà lão khuôn mặt già nua, nhưng đôi mắt sáng quắc thì biết là một vị lão nhân tiền bối.
Vì lẽ đó nên khi Hồ Thị Bạch Bà gọi nàng lại thì nàng tới ngay.Hồ Thị Bạch Bà vui vẻ hỏi thăm danh tự Nhạn Nhạn ra sao ? Xuất thân thế nào ? Tình nhân đã có ai chưa ?..v.v…Nhạn Nhạn cô nương không ngờ Hồ Thị Bạch Bà lại hỏi nàng nhiều thứ như thế, lại còn tìm hiểu nàng có tình nhân hay không thì không khỏi đỏ mặt lên.Cô nương nhà ta tất nhiên đối với những chuyện tế nhị như vậy làm sao mà nói ra được trước người lạ.
Hơn nữa trong 3 người còn có một chàng trai tuấn tú đứng đó.Hồ Thị Hắc Bà thấy bộ dạng lúng túng và xấu hỗ của Nhạn Nhạn thì bật cười nói:– Ta hiểu rồi.
Chắc là cô nương vẫn chưa có ai nên mới ngượng nghịu như vậy.
Ở đây bọn ta có một đệ tử yêu, nhân cách rất tốt, lại võ công cao cường.
Cô nương có muốn được gả cho y không ?Cả Nhạn Nhạn và Thanh Lam tú hiệp đều không ngờ Hồ Thị Hắc Bà chưa gì đã nói thẳng thừng ra mọi chuyện.
Hai người không hẹn mà đều liếc nhìn nhau rồi đỏ mặt lên.Nhưng ngay lúc ấy, lại có một vị cô nương đột ngột xuất hiện.
Người này chính là Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng.Cũng giống như Nhạn Nhạn, chán cảnh đứng yên một chỗ nhìn vào trận đồ, Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng cũng tìm cách chạy đi chơi.Nàng ta thấy Nhạn Nhạn đang đứng nói chuyện với mấy người lạ ở ngoài xa liền vội vã chạy lại ngay.Nhưng nàng vừa đến nơi thì thấy Nhạn Nhạn đang đỏ mặt lúng túng thì ngạc nhiên kêu lớn:– Tỷ tỷ.
Tỷ làm gì mà mặt đỏ vậy ? Có phải mấy người này ăn hiếp tỷ không ?.