Vô Hình Thần Công

Chương 75


Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 75


Lúc này, Mâu Sỹ Đạt đã đánh cho Lạc Kinh Hùng tổn thương nặng nề.

Lạc Kinh Hùng tuy là không bị trúng song hoàn của đối phương.

Nhưng do Mâu Sỹ Đạt nội lực mạnh quá.Mấy lần cùng y chạm kích đã khiến Lạc Kinh Hùng nội thương bộc phát.

Cơ hồ không thể chịu đựng thêm nữa.Đột nhiên lúc này có bóng người lóe lên.

Trên mái ngói đã xuất hiện thêm một mỹ nhân xinh đẹp.

Người này vừa xuất hiện đã nhằm Mâu Sỹ Đạt đánh luôn.Ở dưới đất, nếu lúc đó có ai để ý, sẽ thấy còn một thiếu nữ khác.

Nàng này chính là Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng vừa cùng Nhạn Nhạn đến đây.Mâu Sỹ Đạt thấy thiếu nữ mới tới đánh mình, cũng không ngại vung song hoàn lên đỡ.Hai người đều dùng sức mạnh.

Thế nên chiêu thức chạm nhau, phát ra một tiếng choảng rất lớn.

Cả hai đều lùi lại.

Mái ngói dưới chân gãy vang lên răn rắc.Mâu Sỹ Đạt nhận ra đối phương chính là ả nha đầu đã đến Ngọc gia trang tập kích lần trước thì nổi giận lôi đình.

Hắn bỏ luôn Lạc Kinh Hùng ở đó, thân hình chuyển động, hướng về phía Nhạn Nhạn tấn công luôn.Nhạn Nhạn đối với võ công của Mâu Sỹ Đạt cũng không ngán ngại.

Nàng tay kiếm vung lên.

Biến kiếm chiêu thành một vòng lưới bạc đón đỡ thế công của đối phương.Mâu Sỹ Đạt giận lắm.


Hắn thù thiếu nữ này vì chính nàng và một nữ nhân nữa đã giết hại sư huynh của hắn.Lần này gặp lại, Mâu Sỹ Đạt quyết chí trả thù.

Thế nên chiêu thức gã đưa ra ngay lúc đầu đã hết sức kỳ bí nguy hiểm.Thế rồi, khi thân hình Mâu Sỹ Đạt lao lại gần.

Song hoàn vung ra thì màn lưới bạc do Nhạn Nhạn tạo nên phải run run dữ dội.Hàng loạt những tiếng choang choang vang lên trong đêm khuya.

Ánh lửa lóe lên như đom đóm.

Rồi thì song phương dội lại.

Trên thân mỗi người đã có vết thương do địch nhân gây nên.Nhạn Nhạn thì bị song hoàn cắt vào trước ngực, máu tươi đổ ra, y phục thân trước rách nát vài chỗ.May mà thân pháp của Nhạn Nhạn cũng rất nhanh nhẹn.

Nếu không e rằng một bên trái đào tiên nơi ngực nàng đã bị Song hoàn của Mâu Sỹ Đạt cắt mất.Nhạn Nhạn bị thương, lại trúng vào nơi hiểm của con gái nên vừa tức, vừa giận liền vội vàng lùi lại đưa tay kéo nhanh y phục che lấy chỗ hở, rồi phi thân nhảy xuống đất.Mâu Sỹ Đạt thì vừa rồi đã liều chịu một kiếm vào vai để tiêu diệt đối phương.

Không ngờ gã không tính đến việc thân pháp của thiếu nữ nọ quá cao siêu.

Trong lúc cuối cùng đã lách người trách khỏi một chiêu song hoàn vào ngực.

Chính vì vậy, Song hoàn của gã cũng chỉ có thể gây nên một vết thương tích nhỏ nơi người đối phương.

Thật là mối hận không cam tâm.Lúc này, gã thấy thiếu nữ nọ nhảy xuống đất thì cũng nổi giận nhảy theo, dùng kiếm chém vào sau lưng nàng.May cho Nhạn Nhạn số vẫn còn chưa chết.

Ngay lúc ấy, bên tai Mâu Sỹ Đạt lại có tiếng thét thánh thót.

Rồi bất thình lình một bóng trắng lướt đến, kiếm chiêu đâm ra, tuy sau mà lại tới trước, chính có thể nói là định xuyên thấu qua người gã thôi.

Mâu Sỹ Đạt thần tình hoảng hốt.


Hai tay rút vội song hoàn trở lại, đỡ lấy kiếm chiêu của đối phương.

Lập tức ngay lúc ấy, một tiếng choang rất lớn nổi lên, rồi cả người Mâu Sỹ Đạt bị đòn đánh này văng bỗng ra xa, nhất thời không biết có bị địch nhân đả thương không nữa.Tiểu Ma Tiên vừa nhảy tới đánh một kiếm vào Mâu Sỹ Đạt lúc này cũng không kìm được lùi lại mấy bước.

Thế nhưng nàng cũng thôi truy kích, quay sang nhắc nhở Nhạn Nhạn lần sau không được sơ suất đến thế.Nhạn Nhạn trong lòng ấm ức, không nói không rằng lấy ngay một chiếc áo khoác ra mặc vội vào người.Mấy người ở ngoài nhìn vào, thấy cử chỉ mỹ nhân như vậy không khỏi thèm thuồng nhỏ dãi.

Mấy tên đó chỉ hận bây giờ trời tối qua, lại khoảng cách quá xa.

Nếu không làm gì chẳng thưởng thức được chút ít da thịt mỹ nhân lộ ra.Quay lại việc Miêu Thiên Tường.

Vừa mới tới gần đã thấy tên thủ hạ Mâu Sỹ Đạt bị người ta đánh văng ra đất thì không khỏi kinh nghi, vội đưa mắt nhìn thiếu nữ kia.Nhạn Nhạn biết mặt Miêu Thiên Tường, liền mách với Tiểu ma Tiên Lạc Băng Băng, rằng kẻ gây ra độc thương cho Hàn Thiên Ma Nữ chính là bà ta.Lạc Băng Băng nghe vậy không khỏi trợn mắt nhìn lại Miêu Thiên Tường.Hai đằng nhìn nhau.

Đều cảm giác đối phương lợi hại.Miêu Thiên Tường vừa rồi thấy Lạc Băng Băng thân pháp nhanh nhẹn khủng khiếp.

Nàng ở khoảng cách khá xa mà tiến tới tấn công Mâu Sỹ Đạt, cứu được cho Nhạn Nhạn thì đủ biết lợi hại rồi.Còn Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng cũng từ thương tích trên thân tỷ tỷ mình là Lạc Hoàn mà e ngại độc thủ của đối phương.Trong khi đó, ở phía trên mái ngói.

Hắc sát nhân Lý Bằng hiển lộ thần oai, đánh cho 2 người Sử Tố Tố và Phật quang thánh cô lùi lại liên tiếp.Ngay khi ấy, từ ngoài xa bỗng có tiếng kêu lớn:– Đại đường chủ Lý Bằng và Đường chủ Miêu Thiên Tường mau về nghe lệnh.Lý Bằng và Miêu Thiên Tường nghe thế đều lấy làm ngạc nhiên.

Nhất thời vội đình chiến nhảy ra ngoài xa đưa mắt nhìn về phía có tiếng nói.Ngay lúc ấy, trên không trung một thân ảnh áo đỏ lướt tới như bay.

Mọi người nhìn thấy thân pháp lăng lệ dường vậy cũng phải tấm tắc khen.Miêu Thiên Tường nhìn kẻ mới đến thấy thân hình gã nhỏ thó, đầu tóc trọc lóc, nhìn rất kì quái.

Bà ta nghe tên nhỏ con đó gọi mình là đường chủ thì cũng ngạc nhiên, chưa hiểu chuyện này ra sao.Hắc sát nhân Lý Bằng vừa nhìn thấy tên nhỏ con đó xuất hiện thì không khỏi kêu lớn:– Viên công tăng ! Ngươi đến đây làm chi ?Tên nhỏ con đứng trên một thân cây cao hơn 10 trượng, tay gã nắm lấy cây đu đưa hệt như một con khỉ, rồi nhìn toàn trường nói lớn:– Bát quái thiên di Bạch Thi đã tiến nhập vào Động Vô Bình.


Môn chủ đại nhân lệnh cho các vị nhanh chóng đến Động Vô Bình.

Không được chậm trễ.Miêu Thiên Tường lúc này mới hiểu tên nhỏ con kia chính là Viên công tăng, Đường chủ thông tin đường của Hắc thanh phái, người mà bà ta có nghe tên nhưng chưa bao giờ thấy mặt.Miêu Thiên Tường chợt nghĩ.

Vừa nãy Viên công tăng đã gọi bà ta là Đường chủ.

Như vậy, khẳng định là có nguyên do.

Có khi 2 người đã được môn chủ đại nhân sắp đặt chức vụ rồi.

Đây quả là điều đáng mừng.Lúc này, toàn trường nghe Viên công tăng nói thế đều giật mình.

Tất thảy đều lo ngại lão già Bát quái thiên di Bạch Thi kia vào trước lấy mất bảo vật rồi.

Ai nấy đều cảm thấy sốt ruột.Thế rồi, đột nhiên trong đám đông có tiếng kêu lớn.

Rồi thì một nhân ảnh tách khỏi đoàn, nhanh chóng chạy đi.Mấy người còn lại cũng kêu réo ồn ào.

Rồi mạnh ai nấy chạy, hướng về phía Động Vô Bình.Phải nói hiện giờ, mọi người vốn chỉ cách Động Vô Bình hơn trăm dặm.

Nếu là cao thủ tuyệt đỉnh thì đi cũng chỉ mất mấy canh giờ.

Hiện thời mọi người đều vì Bát quái thiên di Bạch Thi đã vào Động Vô Bình rồi, nên lo lắng nếu đến muộn sẽ bị mất đi cơ hội tìm kiếm bảo vật.

Do vậy ai cũng như ai đều bỏ cả chỗ nghỉ ngơi, cắm đầu mà chạy về hướng Tây Nam.Miêu Thiên Tường và Lý Bằng đi rồi.

Trận chiến tự nhiên đình chỉ.

Lạc Kinh Hùng thay vì đến bên em gái hỏi thăm tình hình lại chạy đến chỗ cô nương Sử Tố Tố để nói chuyện.Nhạn Nhạn nhìn thấy điều đó bỉu môi quay đi.Tiểu Ma Tiên Lạc Băng Băng từ từ thở ra.

Nàng cảm thấy hết sức may mắn.


Vừa rồi nếu hai bên xảy ra động thủ, thì nàng sẽ gặp nhiều khó khăn.

Nội lực hiện thời của nàng chưa phục hồi được đến 10 thành.

Nếu mà 2 bên xảy ra can qua thì nàng sẽ chịu thiệt thòi.Bên phe Ngọc Ban Thụ quay trở lại tụ họp nhau nơi khách điếm.

Lúc này, trời vẫn còn tối.

Mọi người xúm lại bên mấy chiếc bàn sôi nổi trò chuyện.

Lão chủ quán sau trận đánh nhau cũng đã lò dò đi ra, sai tiểu nhị thắp sáng mấy cây đèn lên theo đúng đề nghị của đám khách trọ.Lạc Kinh Hùng ngồi cùng Sử Tố Tố một bàn, liên tục nhìn ngắm mỹ nữ và hỏi chuyện nàng.Sử Tố Tố chỉ trả lời nhát gừng.

Rõ ràng không thích gì hắn.

Lạc Kinh Hùng bị nàng đối xử lạnh nhạt thì không khỏi thất vọng.

Thế nhưng gã vẫn chịu khó ngồi đó chứ nhất quyết không chịu xa rời mỹ nhân.Trong đám người lần này lại xuất hiện thêm mấy nhân vật.

Đó là Ngọc Phong Đao và 2 phu thê Song hàn kiếm Tổ Vân Dung và phu quân Kim bát thư sinh Triển Thanh Bằng.Mấy người lâu ngày gặp nhau mừng rỡ, nói chuyện tíu tít.

Cơ hồ quên cả cái chết đau thương của một tên đệ tử Càn Thanh Cung.Tiểu Ma Tiên Lạc Băng Băng định tiến lại bên Lạc Kinh Hùng để hỏi thăm, xem ngũ cả bị thương thế nào ?Nhạn Nhạn thấy vậy vội vàng giữ nàng lại miệng nói:– Hùng ca hiện giờ đang lưu luyến mỹ nhân.

Băng muội đừng đến làm phiền.

Chúng ta nên quay lại đón Tam tỷ Lạc Hoàn còn hơn.Tiểu Ma Tiên Lạc Băng Băng nghe Nhạn Nhạn nói vậy bây giờ mới chú ý đến cô nương xinh đẹp đang ngồi cạnh Ngũ sư ca của mình.

Nàng nhìn một lúc rồi lắc đầu nói:– Sư ca thật là …Rồi không nói tiếp nữa.

Lạc Băng Băng quay người cùng Nhạn Nhạn đi luôn.Ps: Chúc ngủ ngon.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.