Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 56
Vân Linh trong tâm khởi niệm, quy tức đại pháp được sự hỗ trợ của Vô hình thần công đã hoàn toàn trở nên vô hình vô dạng trước sự quan sát hết sức cẩn trọng của ả ma nữ Miêu Song Tường.Phải nói lần này Miêu Song Tường vào lại trung nguyên đã mang theo 5 con quái xà lợi hại.
Bọn quái xà này vốn dĩ được ả dùng chính huyết nhục của mình mà bồi bổ nên vô cùng linh tâm cảm ứng.Hiện tại để phòng thủ Ngọc gia trang Miêu Song Tường đã thả tất cả 4 con quái xà ra để dò xét động tĩnh xung quanh.
Hiện tại, chỉ có một con quái xà trong người nhưng sự khích động của nó chứng tỏ 4 con quái xà đang mai phục kia đã phát giác ra địch nhân rồi.Miêu Song Tường căn cứ theo sự cảm ứng của con quái xà đang mang trong mình bắt đầu rời khỏi chỗ đứng tiến dần về phía cánh trái.
Nơi đây không ngờ lại chính là chỗ Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng lúc nãy vừa đi qua.Đột nhiên một tiếng vù nổi lên.
Một thân ảnh y phục màu lam vọt tới.Miêu Song Tường liếc nhìn bóng nhân ảnh nọ một cái liền tức thời dừng lại.Người vừa đến thân hình dài ngoẵng, thân pháp nhanh nhẹn đã đáp xuống đương trường ngay trước mặt Miêu Song Tường.Miêu Song Tường mày khẽ cau lại nói:– Nguyệt Luân ! Nhà ngươi có phát giác ra chuyện gì không ?Lão nhân thân hình dài ngoẵng vội cung tay nói:– Thuộc hạ phát hiện 3 kẻ lạ mặt đang tiềm nhập vào trang viện từ phía chính diện.
Thiết bối sư huynh vội bảo thuộc hạ cấp thời thông báo chủ nhân định liệu.Miêu Song Tường khẽ hừ một tiếng nói:– Bọn nhãi nhép đó mà cũng đòi quấy động can qua.
Thật không biết sống chết.
Ngươi cứ để bọn chúng đi sâu vào trang viện rồi dùng thanh xà trận vây hãm bọn chúng.
Một lát nữa ta sẽ tới đó.Lão già Nguyệt Luân nghe xong vội lĩnh mệnh đi ngay.
Miêu Song Tường khuôn mặt lạnh lùng tiếp tục dò theo hướng đi của kẻ dấu mặt.
Cơ bản lúc này Miêu Song Tường đang rất lo lắng cho sự xuất hiện của một cao nhân thâm tàng, trắc lộ, có thể dễ dàng vượt qua không ít rào cản bí mật tiến vào tận trong này.
Suy ra, việc đối phó với một kẻ như thế còn khó khăn hơn nhiều so việc những kẻ đột nhập bị phát hiện kia.Miêu Song Tường thầm suy tính, quyết định phải tự thân ra tay để tiêu diệt đối phương, không thể để một kẻ như vậy sống sót.Còn về phần Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì ỷ nhờ vào U hồn thân pháp lợi hại.
Cô nàng đi vào trong địa giới nguy hiểm mà chẳng chút sợ hãi.
Thậm chí còn khoái chí vì lần đầu tiên được làm một nhiệm vụ thú vị như vậy.Hai đằng một nhờ vào U hồn thân pháp tàn ẩn thân thể không để người khác nhìn thấy, kẻ lại nhờ vào linh tính đặc biệt của quái xà.
Vì vậy, họ cùng nhau di chuyển ngày càng sâu vào địa giới khu hậu viện mà không một ai phát hiện ra hết.Nói về Ngọc gia trang vốn dĩ gồm tất cả 5 khu biệt lập, kiến trúc quần thể theo hình vòng tròn.
Ở 4 bên hậu viện là 4 khu kiến trúc nhà cửa rộng rãi, là nơi để các cao thủ hộ vệ ở và giám sát hoạt động toàn bộ hậu viện Ngọc gia trang.Phía trong cùng hậu viện là nơi để các nhân vật trọng yếu, phụ nữ, trẻ con cư ngụ.
Nơi này phòng ốc cực nhiều lại tàn ẩn một vài nơi dùng để giam người.Lúc này Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đang đi vào từ cửa phía đông nam hướng về phía khu trung tâm.Trong khi đó, Vân Linh lại nhân cơ hội Miêu Song Tường đang theo đuổi địch nhân nên tiềm nhập ngay vào cửa chính đông, thẳng tiến vào khu vực trung tâm.Cách đi theo kiểu này của chàng có thể nói là “tự mình tìm lấy cái khó cho mình”.
Hiển nhiên nơi ở của Miêu Song Tường và Ma đao Hồ Nhất Long phải được canh phòng cẩn mật hơn nhiều.
Đây chính là một trong 4 tụ quần thể kiến trúc vây bọc xung quanh trung tâm đại địa Ngọc gia trang viện.Thế nhưng, do Ảo bộ pháp của Vân Linh cũng rất lợi hại, lại còn được Vô hình thần công hỗ trợ nên việc tiềm nhập kiểu này không ngờ lại thuận tiện hơn nhiều.Phải biết, Miêu Song Tường thân ở tụ địa chính đông quần thể kiến trúc của Ngọc gia trang.
Vì thế nên các quái xà của bà ta đều phóng thả đi các nơi khác, nơi chính đông này thực sự lại không có một con quái xà nào.
Vì vậy, việc Vân Linh đột nhập từ cửa chính đông lại có sự thuận lợi bất ngờ.
Thực tế là việc làm này quá ư nguy hiểm hoặc có thể xem là quá xuẩn ngốc, làm cho một kẻ gian xảo, khôn ngoan như Miêu Song Tường cũng không ngờ tới.Thế nhưng Vân Linh địa hình địa vật kiến trúc tại đây không quen.
Chàng chỉ dựa vào thực lực bản thân mà tự mình tiềm nhập mà thôi.Lại nữa theo chàng nghĩ hiện giờ kẻ lợi hại nhất là Miêu Thiên Tường hiện đã rời bỏ khu vực này rồi.
Vậy thì chàng tiềm nhập từ chính nơi này có khi còn thuận lợi hơn so với việc đi tới nơi khác.Một vấn đề nữa là trong lòng chàng quá lo lắng rồi.
Không thể chịu được thêm phút giây nào nữa cơ hội trùng phùng cùng Ngọc Liên Hoa.
Bằng một cách và bằng các biện pháp nhanh nhất, chàng phải truy ra nơi giam giữ mỹ nhân đáng thương kia.Vân Linh toàn thân giới bị, đi một hồi thì đã vượt qua không biết bao nhiêu trở ngại gồm cả cao thủ tàn ẩn và quái thú độc xà.Chàng lúc này đã thoát khỏi quần thể kiến trúc nơi ở của Miêu Song Tường mà tiến nhập vào khu trung tâm.Vừa vào nơi đây chàng đã cảm nhận được khí thế hùng vĩ của kiến trúc đồ sộ.
Không ngờ một địa phương bình dị thế này lại có được một nơi quần thể kiến trúc lợi hại không kém chút nào so với Lâm y thư viện của Hoạt sư thúc nơi chàng đã ghé qua.Thực tế, con người của Ngọc Ban Thụ đâu phải tầm thường.
Lão ta ở vào vị trí địa lý thuận lợi, nằm ngay nơi yếu điểm giao thương hàng hóa nên đã tạo được sanh ý thuận lợi chưa từng có.Với tài lực này trong suốt 30 năm trời lão đã gầy dựng được Ngọc gia trang trở thành một chỗ trú thân tuyệt vời.
Có thể sánh ngang với nơi tụ tập của các bang phái hùng mạnh nhất giang hồ hiện nay.Hùng tâm của Ngọc Ban Thụ cũng lớn lắm.
Nếu không phải lão ỷ vào thực lực hùng hậu thì sao dám ngang nhiên chống đối lại sự o ép của Hắc thanh phái cơ chứ.
Đây là câu chuyện lúc trước.
Còn bây giờ sau khi Hắc thanh phái được vợ chồng Ma đao Hồ Nhất Long hỗ trợ đã nuốt trọn Ngọc gia trang, giam lão trang chủ Ngọc Ban Thụ vào chính nơi tàng ẩn cơ quan của lão.
Bây giờ nếu không phải Bang chủ Hắc thanh phái – Hắc ma Đỗ Kỳ muốn khai thác bí mật từ Ngọc Ban Thụ xem lão chôn dấu tài bảo ở đâu thì bây giờ toàn bộ người thân và cả bản thân Ngọc Ban Thụ đã bị bọn người tàn ác Hắc Thanh phái giết sạch cả rồi.Vân Linh lúc này đã vận công phu đến độ chót, cảm giác linh mẫn lạ thường.
Ngay lập tức trong vòng bán kính chừng 30 trượng xuất hiện những cổ cường lực sức mạnh di động trong một phạm vi hẹp.Bên tai Vân Linh loáng thoáng có những tiếng nói rì rầm khi xa khi gần.
Qủa nhiên, ở nơi này số lượng người ở rất nhiều.
Nhưng thực tế thực lực cường đại chỉ có một ít thôi.
Cơ bản cũng không đến mức quá nguy hiểm.Trong lòng suy tính, Vân Linh quyết định tiềm nhập sâu vào bên trong.
Tìm những chỗ tụ tập nhiều bọn cao thủ trong đó để dò thám tin tức.Không ngờ ngay lúc chàng định tiến lên thì chợt có những tiếng quát tháo ầm ĩ từ phía xa vọng tới.Vân Linh kinh ngạc vội lùi vào một góc khuất rồi chú tâm lắng nghe.
Rõ ràng phía xảy ra bạo động là ở cửa chính diện.
Chẳng lẽ bọn người Hàn Thiên Ma Nữ và Nhạn Nhạn lại bị phát hiện ư ? Thật không sao hiểu nổi.Trong lòng Vân Linh cảm thấy có điều kỳ quái, bởi lẽ theo sự nhận xét của chàng thì võ công và kiến thức của Hàn Thiên Ma nữ không phải tệ.
Lại nữa Nhạn Nhạn võ công cũng không tầm thường.
Hai người bọn họ đi cùng nhau nhất quyết không thể xảy ra sơ sót.Như vậy làm gì có chuyện chàng và Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng chưa bị phát hiện mà 2 người kia lại có thể để lộ hành tung.
Điều này có vẻ vô lý.Vân Linh nghĩ thế đến điểm này thì lắc đầu không biết lý giải ra sao.
Hơn nữa trong tình thế hiện này chàng cũng không dám loạn động vì âm thanh kia đã gây sự chú ý cho mấy cao thủ ẩn tàng ở khu vực này.Qủa nhiên, chàng đoán không sai.
Không đầy ít phút sau, bên trong mấy dãy nhà trùng điệp đã xuất hiện 3 thân ảnh lướt ra rất nhanh.Không ngờ ba người vừa xuất hiện đó đều không phải xa lạ gì với Vân Linh.
Một người thân hình thấp gầy mặc bộ y phục màu đen chính là Viên thủ thần cửu, tam hộ pháp Hắc thanh phái.Hai người còn lại khuôn mặt dữ tợn, vốn là lão đại và lão nhị trong Tam xác đồ phu trước đó đã bị Vân Linh giết đi mất một tên trong cuộc chiến ở gần Âm Thiên Cốc lần trước.Hai lão này không biết trước kia có phải thuộc hạ của Hắc Thanh phái hay không nhưng bây giờ chúng đi cùng với Tam hộ pháp Hắc Thanh phái thì không còn nghi ngờ gì nữa.Tiếu diện phật Hổ Như, nhị lão trong Tam xác đồ phu vốn có thân hình dài ngoẵng, lại gầy nhom nên rất ấn tượng đối với Vân Linh khiến chàng vừa nhìn thấy đã nhận ra ngay.Còn khuôn mặt của gã Trí đa tinh Lưu Hành thì lại rất nham hiểm với kiểu mặt chuột, mắt lươn nhìn rất gian xảo.Hai gã này bây giờ đang bàn luận cùng Viên Thủ Thần Cửu.Tiếu diện phật Hổ Như nói:– Tam hộ pháp.
Chúng ta ra ngoài kia thôi.Viên Thủ Thần Cửu khuôn mặt lạnh lùng không quan tâm gì đến lời nói của Tiếu diện phật Hổ Như mà nhíu mày nhìn ra nơi xa.
Lão hơi ngạc nhiên vì nhận thấy tiếng quát tháo ngày càng trở nên thôi động nhưng tuyệt nhiên không nghe thấy bất kỳ âm thanh binh khí nào.Viên Thủ Thần Cửu không nghĩ được nguyên nhân liền quay sang Trí đa Tinh Lưu Hành hỏi:– Lưu các hạ thấy chuyện này thế nào ?Trí đa Tinh hai mắt loé sáng cười âm trầm nói:– Tam hộ pháp không biết định hỏi thuộc hạ điều gì ?Viên Thủ Thần Cửu trả lời:– Ta không hiểu sao bạo động xảy ra lại không có chút âm thanh binh khí va chạm vào nhau là nghĩa làm sao ?.
Thật sự việc này hết sức kỳ lạ.Trí đa Tinh nhíu mày cười, đoạn thủng thẳng nói:– Tam hộ pháp quên mất, bọn người bên ngoài phòng thủ Ngọc gia trang chính là vợ chồng lão Ma đao.
Mà Miêu Song Tường vợ của Ma đao lại là sư muội của đệ nhất độc môn cao thủ của Miêu cương Thất cái bà.
Như vậy khỏi cần nói cũng biết chuyện kỳ bí này chỉ có thể do bà ta hạ thủ mà thôi.
Việc này theo thuộc hạ chúng ta bất tất phải ra ngoài kia động thủ.Viên Thủ Thần Cửu cười khẽ gật đầu, khen nói:– Phải lắm ! Lưu các hạ thật cao minh.
Vậy bọn ta cũng không cần phải ra ngoài kia nữa.Lão nói đến đây liền quay người đi vào.Tiếu Diện Phật Hổ Như trong lòng thật muốn ra ngoài kia tranh đấu một phen.
Thế nhưng lão nghe hai người nói vậy cũng không thể ra mặt phản đối, đành tiu nghỉu quay đầu vào theo.Mấy người vừa đi vừa nói chuyện.
Không ngờ lại bị Vân Linh ở gần đó nghe được.Từ câu chuyện của bọn họ, Vân Linh đã biết được nơi trung tâm quần thể kiến trúc này có một chỗ dùng làm nơi biệt giam.
Thế nhưng Vân Linh không sao biết được rốt cuộc nơi giam giữ đó ở đâu trong vô số dãy phòng san sát và phức tạp này.
Cũng may, khi gần cuối câu chuyện, Viên thủ thần cửu lại giao cho Trí đa tinh Lưu Hành và Tiếu Diện phật Hổ Như đến khu biệt giam để tăng cường phòng bị.Thật là “ăn mày gặp chiếu manh”.
Vân Linh nghe được chuyện này thì mừng húm.
Chàng đang lúc bí chưa nghĩ ra cách tìm kiếm nơi biệt giam nằm ở nơi đâu ? Bây giờ có bọn kia dẫn đường thì còn lo ngại gì nữa.
Thật đúng như là kẻ sắp chết đuối vớ được cọc.
Còn thuận lợi nào hơn nữa..