Vô Hình Thần Công

Chương 137


Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 137


Đám nạn nhân bị bắt được tập trung ở một gian nhà tranh to lớn.

Trong gian nhà này có chừng 80 nữ nhân ngồi chen chúc chật cứng cả trong lẫn ngoài.Ở giữa vòng tròn là đám người Hồng Ma Viện bị bắt trói, nằm im bất động mê man trên nền đất.

Tổng cộng có tất cả 12 người gồm Thất Toả Chân đường chủ Hoả Long Đường, Du Thiên Mao Tô Tán phó đường chủ Chấn Ngọc đường, Lãnh kiếm khách Độc Cô Tinh tứ hộ pháp, Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và Vân Linh cùng một số cao thủ trẻ tuổi khác.Đám đông nữ nhân vây quanh thấy mấy người bị bắt nằm yên trên đất thì ồn ào hẳn lên, một số ra sức chỉ trỏ bình phẩm về dung mạo, hình dáng của những người bị bắt.Trên khán đài cao hơn 1 xích là 3 đại mỹ nhân xinh đẹp, tuổi độ tam tuần.

Nữ nhân trẻ nhất trong số họ chính là cô gái có đôi mắt to chỉ huy bọn người vây bắt quần hào vừa rồi.Ba đại nữ vương y trang lộng lẫy, ngồi trên ba chiếc ghế mây to lớn, xung quanh ba người có không ít thiếu nữ sắc phục thiếu vải đứng cầm kiếm hầu bên mình.Ngồi ở ghế chủ vị là đại vương nữ Thái Hồng mặc y phục màu hồng, tóc bới theo kiểu quý tộc, khuôn mặt xinh đẹp mê người, tay cầm một cây quạt nhỏ.Ngồi ở ghế bên trái đại nữ vương Thái Hồng là Sương Linh, mặc y phục màu cam, tướng người nhỏ nhắn, mắt xếch như mắt thỏ, da trắng như ngó sen, thân hình lộ thể được che đậy bởi chiếc áo choàng cũng màu cam.Nữ nhân cuối cùng là Tam đại vương nữ Thanh Thanh, mình khoác áo mỏng màu xanh, khuôn mặt thon dài, đôi mắt to đen láy và long lanh như nước hồ thu, tay đang cầm một tấm thiết lệnh.Ba người ngồi yên trên ghế, trao đổi với nhau vài lời, trong khi đó đám đông nữ nhân bên dưới ngày càng lao xao, chỉ muốn biết hôm nay phần thưởng vừa rồi sẽ được chia cho ai.Thanh Thanh đang ngồi đột nhiên đứng dậy, giơ cao Thiết lệnh lên quá đầu, ra hiệu cho mọi người bên dưới im lặng, rồi mới nhìn xuống mọi người nói lớn:– Chư vị tỷ muội.

Lần này chúng ta may mắn bắt được thêm một số tù nhân dám xâm nhập vào Nam Trường Thanh Đảo.

Theo quy tắc từ trước, tỷ muội nào muốn giành phần hàng về cho mình, phải thể hiện cho được bản lãnh cá nhân, tranh đoạt được người mình muốn vào trong tay.

Tuy nhiên, lần này trong số người bị bắt, lại có thêm 2 nữ nhân, do đó chúng ta cần xử lý ra sao với hai nữ nhân này.

Xin chư vị tỷ muội cho ý kiến để quyết định hình thức xử lý, giết hoặc tha hai người này.Đám đông nữ nhân bên dưới nghe nói đến việc xử lý hai nữ nhân bị bắt, liền liên tiếp có những tiếng người hô to: Đốt chúng đi, giết chúng đi, giam chúng lại, …Mọi người ồn ào tranh luận, tiếng nói vang lên âm thanh the thé làm nội sảnh hết sức ồn ào.

Người ta nói 2 nữ nhân và một con vịt có thể làm thành một cái chợ, đằng này ở đây có đến gần trăm nữ nhân, ai ai cũng tranh nhau nói, như thế không cần diễn tả thêm cũng biết nội vụ ầm ĩ tới mức nào.Đại vương Thái Hồng nghe mọi người bên dưới ồn quá, liền quát lên một tiếng lớn, lập tức chấn áp toàn bộ cục trường.


Mấy nữ nhân bên dưới thoạt nghe tiếng quát âm lượng khủng khiếp như vậy của đại vương nữ, liền vội vàng im bặt, không ai dám hó hé nửa lời.Thái Hồng đại vương đưa mắt liếc nhìn quần nữ bên dưới miệng nói:– Tỷ muội các người không có tôn ti trật tự gì hết.

Mới chỉ một thời gian ngắn không tụ họp, mà các người đã dám làm loạn à.

Ai bây giờ mà tự tiện bàn tán, ta cho người xử trảm lập tức.Các nữ nhân bên dưới đều xám mặt, cúi đầu nhìn xuống, bọn người này sống ở nơi hoang đảo bao năm, đều rất sợ thủ đoạn hạ thủ người ta của đại vương nữ Thái Hồng.

Có một lần cách đây 1 năm, một mình Thái Hồng đã hạ sát một lúc 10 Tiêu Lệnh Nữ dưới trướng vì dám chọc giận nàng ta.Trong khi đó, ở Trường Thanh Đảo này, lại có vô số nơi có thể dùng để hành hạ con người.

Như phía Bắc Trường Thanh Đảo là khu đầy lầy, nếu ai ương bướng chống đối, có thể bị đem ném xuống đó, từ từ mà nếm cảm giác bị chôn vùi thân xác xuống lớp bùn đen, ngàn vạn năm chắc cũng không ai hay.Còn phía Tây Trường Thanh Đảo, lại có một hang động, nơi đó có một con quái thú to lớn sinh sống, chỉ cần trói người muốn giết, đem ném vào trong hang, bảo đảm không đầy mấy phút sau, kẻ bị trói sẽ không còn tý xương thịt nào tồn tại trên đời.Phía Đông Trường Thanh Đảo thì có một núi đá vôi cực lớn, trong đó mọc nhiều dị thảo, lại có một tổ ong lớn vô cùng, những con ong này, nọc độc thật là vô song, ai bị chúng cắn phải thì 3 ngày 3 đêm lăn lộn đau đớn mà chết.Vì thế mà nói, các hình phạt ở Trường Thanh Đảo này nhiều khi rất khinh khủng, nên nữ nhân nào dám quậy phá ngang bướng, có thể gặp phải hoạ sát thân ngay.Vân Linh nghe thấy cường lực âm ba trong tiếng thét của đại nữ vương khá lớn, liền thầm đoán công lực nàng nọ phải cở 7 thành của mình.

Một nữ nhân ở nơi hoang vu này, mà luyện tập nội công lên đến mức đó, thì thật không ngờ nổi.

Chàng nằm dưới đất, không mở mắt ra nhìn, nhưng cũng cảm giác được bầu không khí nặng nề hẳn lên sau tiếng thét của Đại nữ vương Thái Hồng.Trong tình hình này, nguy cơ của chàng và mọi người không biết thế nào mà nói trước.

“Việc của mình phải tự mình làm lấy.

Nếu mình không tự cứu mình thì ai vào đây cứu ta đây”, Vân Linh nghĩ vậy liền vội vàng giải trừ tạp niệm, cố gắng vận dụng thần công tìm cách giải phá độc chất mê hương.Thế nhưng mê hương vụ này hoàn toàn không phải loại thường.

Người bị trúng mê hương tâm trí lập tức hôn mê, võ công tự nhiên phân rã, không cách nào tụ lại được.Vân Linh ỷ vào công phu Vô hình thần công tuyệt diệu, mới miễn cưỡng kiềm chế được tâm linh không bị mê hoặc.


Thế nhưng hiện giờ, công lực của chàng tụ vào không được, làm sao có thể xông phá các bế tắc và đẩy mê hương ra.Trong khi đó, trên khán đài Đại nữ vương Thái Hồng sau khi chấn áp quần nữ liền ra hiệu cho Tam nữ vương Thanh Thanh tiếp tục lên tiếng.Tam nữ vương Thanh Thanh nói:– Bọn người bị bắt lần này, ai cũng là trai tráng khỏe mạnh cả.

Nếu trừ ra 2 nữ nhân thì còn lại đúng 10 nam nhân.

Trong khi đó ở đây chúng ta cũng có thập hội quần nữ.

Vậy thì rất phù hợp.Tam nữ vương Thanh Thanh nói tới đây tự nhiên ngừng lời, chiếu đôi mắt sáng xuống phía dưới, thì bắt gặp vô số ánh mắt háo hức và lo âu nhìn lên, liền cười mỉm nói tiếp:– Ta biết các người lo rằng tam đại vương nữ bọn ta sẽ chiếm giữ hết 3 món hàng, như vậy thì các người có 10 hội mà chỉ có 7 nam tử thì bị thiếu chứ gì.Hì, nói ra để các ngươi yên tâm.

Ta đã nhìn thấy phía bên ngoài bờ biển vẫn còn một chiếc thuyền lớn đang đậu.

Ở trên đó nếu tính sơ ra cũng phải có ít nhất 20 chục nam nhân.

Bọn người các ngươi ở đây lần này vớ bẫm rồi, tha hồ mà có nam nhân hành lạc, có khi mỗi người còn được một nam nhân cung phụng nữa.

Ha ..

ha ..


ha.Tam nữ vương vừa nói xong, mọi người bên dưới ùa lên reo hò, cảm giác phấn khích cực kỳ.

Vài người quá khích chịu không được nói lớn:– Đại nữ vương sao không cho bọn thuộc hạ xông ra ngoài đó bắt người.

Biết đâu bọn người bên ngoài sợ bị bắt mà bỏ chạy mất thì sao ?– Đúng đấy.

Mau ra ngoài kia bắt người thôi.

Ta thèm đàn ông cả năm nay rồi.

Chịu không được nữa.– Ôi ! Đại vương, người mau ra lệnh đi !Bọn nữ nhân như sắp cuồng cả lên kêu rú như điên cuồng.

Nhiều kẻ muốn xông ra khỏi đại đường để bắt người.

Thế nhưng cả bọn lại sợ uy danh của đại vương nữ nên chưa ai dám làm quá đáng.

Vì thế chỉ biết đứng đó mà kêu réo thôi.Nhị vương nữ Sương Linh lúc bấy giờ mới đứng lên quát:– Nào ! Các vị hãy yên lặng.

Chuyện bắt người tất nhiên phải làm.

Nhưng để chắc ăn chúng ta cũng phải đưa ra một kế hoạch cụ thể, không được lỗ mãng làm bừa.Nàng nói xong quay đầu ra sau gọi lớn:– A Tú, A Lan đâu.


Mau ra đây nói xem các ngươi đã nhìn thấy những gì ?Hai người thiếu nữ được gọi liền lập tức rời khỏi hàng ngũ vốn ở đằng sau lưng 3 vị đại nữ vương mà tiến lên phía trước.2 thiếu nữ này là Tiêu Lệnh Nữ ở dưới trướng của đại nữ vương, bọn này võ nghệ cao cường và rất nhanh nhẹn.

Cả hai bước ra đều không mặc y phục phần trên, để lộ ra hai quả đào tiên mơn mởn và đầy sức sống.

Bọn họ cũng giống như phần đông nữ nhân trên đảo này, chỉ mặc nội y che phủ chỗ kín, còn kỳ dư đều lộ hết cả da thịt ra ngoài.Hai nàng tóc để thả dài ngang lưng, khuôn mặt linh lợi còn đôi nét trẻ thơ, vội vàng bẩm báo.– Bọn thuộc hạ theo lệnh Tam nữ Vương Thanh Thanh, nằm phục bên bờ biển thì thấy có một chiếc thuyền lạ tiến vào đảo.

Trên thuyền đó có rất nhiều người, phần đông đều là nam tử hán nhân lực lưỡng, khỏe mạnh.

Bọn họ ở lại trên thuyền khoảng 20 người, còn 12 người thì theo một vị nữ nhân lớn tuổi tiến vào đảo.

Sau khi nhìn thấy kẻ lạ đột nhập đảo, theo lệnh của Tam nữ Vương, chúng thuộc hạ đã phục ở trong rừng Mê hồn, bắt được toàn bộ 12 người vào đảo, còn 20 người còn lại vẫn không biết gì, hiện còn đang cư ngụ ở trên thuyền.– Tốt, vậy thì lần này chúng ta gặp thuận lợi rồi.

Bọn người ở ngoài đó vẫn chưa phát hiện đồng bọn bị bắt, chúng ta phải nhanh tay lên mới được.Nhị vương nữ Sương Linh nói xong liền cắt cử, A Tú dẫn theo một đám khoảng 10 nữ nhân, y trang mát mẻ, mang vật thực và nước uống ra dụ những người ngoài đảo rời thuyền.

A Lan thì cùng 20 nữ nhân, vũ khí đầy đủ, tiềm ẩn ở nơi bờ biển, nếu gặp bất trắc, liền triển khai đội hình tấn công luôn.Còn Tam đại nữ vương Thanh Thanh cùng với đám Tiêu Lệnh Nữ, tụ ở đằng bờ biển cách đó 5 dặm tiếp ứng.

Khi có chiến tranh xảy ra, thì dẫn đội quân của mình, tấn công vào chiếc thuyền.Cắt đặt mọi người xong, nhìn lại thì thấy đám đông nữ nhân vẫn có người thòm thèm nhìn những người bị bắt đang nằm trên đất, Nhị vương nữ Sương Linh cười to nói lớn:– Theo lệ cũ, chúng ta bắt đầu cuộc tỷ thí chọn người.

Lần này may mắn là đủ 10 món hàng cho 10 đội, vậy thì ai chiến thắng, sẽ được quyền ưu tiên chọn nam nhân ưa thích của mình.Đám đông nữ nhân bên dưới nghe được tuyên bố của Nhị vương nữ như thế thì khoái chí kêu lên phấn khích, trong số nữ nhân các đội, lần lượt nhanh chóng cử ra 10 nữ nhân, người nào người nấy đều rất khỏe mạnh..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.