Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 125
Lúc này mấy thiếu nữ đứng bên ngoài, lại không hiểu gì hết tình cảnh thảm thương ở bên trong lòng 2 đại cao thủ.
Bọn họ cứ sợ hai người này đang âm thầm vận dụng một môn công phu gì lợi hại lắm, vì thế chẳng ai dám sáp lại gần 2 lão cả.Đột nhiên ngay khi ấy, ở ngoài xa liên tục có những tiếng kêu la thất thanh vọng lại.
Phần đông những tiếng kêu đó đều là của các hào khách giang hồ.Bọn thiếu nữ ở đương trường vì bị tiếng kêu ở đằng xa làm cho xôn xao cả lên.
Mấy thiếu nữ bàn tán lẫn nhau, đều chuyển hướng tập trung sang chỗ mấy tiếng kêu la đó.Từng xa xa, hàng loạt những âm thanh kêu rú cùng ánh lửa chớp sáng lập lòe.
Rõ ràng ở phía trong trận đã phát sinh biến hóa kinh người.Trong khung cảnh hỗn loạn đó, một bóng áo xanh lướt từ xa đến.
Bóng người này vừa đến nơi, đã kêu lên một cách kinh hoàng, toàn thân lao tới đỡ lấy thân hình Bát bộ thần xà đang ngã xuống, mê man bất động.Mấy thiếu nữ lúc này mới ồn ào chạy lại, vây quanh người áo xanh và Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.Diệp Thanh Thanh chính là người áo xanh.
Nàng đến kịp lúc sư phụ bị nội thương cực trọng ngã xuống nên vội vàng chạy lại đỡ lấy.Diệp Thanh Thanh lo lắng quát lên với mấy thiếu nữ đang đứng tụm xung quanh:– Các ngươi làm gì mà để cho Cung chủ bị thương nặng thế.
Còn không mau mở đường để bổn nhân đưa Cung chủ vào nghỉ ngơi.Mấy thiếu nữ nghe vậy vội vàng lui dạt ra thành một lối đi.
Diệp Thanh Thanh sau khi sắp xếp ổn thỏa cho sư phụ rồi mới hỏi đến tình hình lúc nãy.
Khi nàng hiểu rõ nguồn cơn, cùng bọn thiếu nữ kia quay lại đấu trường, thì hình bóng của lão già Âm Phong Huyết Độc đã không còn ở chỗ cũ nữa.… Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyentv.net/vo-hinh-than-cong/Diệp Thanh Thanh thấy vậy liền dẫn bọn thiếu nữ quay lại chỗ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.
Lúc bấy giờ Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương đã hồi tỉnh.
Lão vừa rồi đã uống vào một viên linh đơn kêu bằng “Thanh Thiên Cửu Hoàn Đơn”.
Viên linh đơn này là một loại đơn dược đặc chế do chính tay Thạch Thạch lão nhân luyện hóa mà thành.
Để luyện được 1 viên linh đơn như vậy phải tốn rất nhiều công phu.
Ngoài các vị thuốc quý như Sâm nhung, Linh Tiên, Đan Sâm còn có thêm vài dị vật bí ẩn khác trong lúc hóa luyện.Ngày thường Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương rất quý trọng đơn dược này, y thường mang theo trong người và chỉ mới uống một viên lúc còn ở trong Phúc tiểu trạch.Đây là lần thứ hai Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương phải nhờ cậy vào sức thuốc để mau chóng hồi phục thể lực.Sau khi phục thuốc, toàn thân Bát bộ thần xà phát lên hơi nóng.
Lão ngồi nhập định mà trên đỉnh đầu hàng loạt những làn khói trắng bốc lên nhìn rất kỳ ảo.Diệp Thanh Thanh và mấy thiếu nữ đứng ngoài nhìn vào ngạc nhiên lẫn thán phục cho nội công lợi hại của Cung chủ.Trong khi đó, Vân Linh ở trong phòng hòa hợp cùng Tiêu Dao Dao lại gặp phải tình huống khó khăn khó nói lên lời.Chàng hợp với nàng nọ không biết bao nhiêu lần mà thủy chung cũng không thấy nàng nọ có chút hồi tỉnh chi cả.Con người ta ai cũng có da thịt, ai cũng có cảm xúc, Vân Linh cứ hùng hục như vậy cùng Tiêu Dao Dao trong suốt một thời gian dài thì làm sao có thể chịu nổi cơn kích khoái càng lúc càng tăng.Hiện giờ chàng đã cảm giác hạ thể chàng không chịu nổi sự tiếp xúc quá lâu như vậy rồi.
Cơ thể bắt đầu chuyển biến mạnh mẽ.
Ở dưới thân cuối cùng cũng phải đầu hàng trước những kích thích mê người.Trong lúc đó, Tiêu Dao Dao cũng cảm nhận được thế nào là sự tiếp xúc da thịt thật sự.
Nàng càng lúc càng xa rời cảnh giới mê ảo mà quay trở lại với tình hình diễn biến thật sự.Có điều những kích thích của Vân Linh vẫn chưa đến mức khiến nàng phải bừng tỉnh.
Mãi đến lúc Vân Linh chịu không nổi khoái sướng bắt đầu tiết thân thì Tiêu Dao Dao mới giật mình tỉnh lại sau cơn mê dài.Nàng tỉnh lại rồi liền nhận thấy một luồng khí nóng ào ạt cuốn vào cơ thể.
Ở dưới thân cảm giác tê mê sướng khoái không sao gượng nổi.
Miệng nàng liền bật lên tiếng rên và tiết thân.Một lúc sau, Tiêu Dao Dao mới thực sự dứt khỏi cơn mê.
Nàng hai mắt như đóng đinh lên khuôn mặt xấu xí của gã trai vừa mới chung đụng xác thịt cùng nàng.Lúc này Vân Linh hiện vẫn dùng thân phận Lạc Thiên.
Chàng thấy Tiêu Dao Dao tỉnh dậy thì chưa kịp vui mừng lại thấy nàng nọ ôm mặt khóc ròng.Vân Linh trong nhất thời không thể hiểu được vì sao nàng khóc, lại tưởng rằng do mình bức hiếp nàng ta nên mới dẫn đến sự tình như vậy.Ôi thôi ! Vân Linh không hiểu được rằng Tiêu Dao Dao vì không nhận ra chàng, lại tưởng là thân mình bị một gã đàn ông lạ hoắc chà đạp nên mới trở đau khổ đến thế.
Nếu ngay lúc này chàng lộ chân diện thật ra thì chưa biết chừng mọi sự đã khác.
Tiếc thay, chàng lại không hề nhận ra sai lầm đó.Nói về Tiêu Dao Dao sau một hồi khóc lóc thì bất ngờ vung tay điểm lấy huyệt đạo của Vân Linh đang ngồi gần đó.Vân Linh trong khi không phòng bị liền bị nàng điểm trúng huyệt đạo ngã lăn ra đất.Tiêu Dao Dao trong lòng đau khổ nên hành động cũng như tâm lý không được bình thường.
Nàng điểm huyệt Vân Linh rồi mới nghiến răng nói:– Ngươi hại ta thê thảm thế này thì nên chết đi.Nàng nói xong liền đá mạnh một cái vào mình Vân Linh làm chàng bắn hẳn ra xa.Vân Linh nằm đó bị nàng đá đau lại nghe nàng định giết mình thì cả kinh, không biết nên làm sao.Tiêu Dao Dao thì lúc này hai má vẫn còn hoen lệ.
Thân hình mỹ lệ không một mảnh vải che đậy lộ ra nét dụ người.Nhưng hiện thời đối với bản thân nàng đã không còn coi trọng việc thân xác lõa thể, cảm giác uất ức dồn nén vì một phút sa chân khiến cho trái tim yêu đương ấp ủ từ lâu với Vân Linh bị sụp đổ hoàn toàn, không còn cách chi cứu vãn nữa.Nàng có biết đâu nam nhân nằm đó chính là người trong mộng của mình.
Thế nên nàng mới định giết y đi cho đỡ oán hận.Tiêu Dao Dao bước đến bên cạnh Vân Linh nhìn vào khuôn mặt xấu xí của chàng rồi hừ lên một tiếng, bàn chân ngọc đưa lên đè lên mặt chàng.Đến lúc này chỉ cần nàng vận công đè xuống nữa thôi, là toàn bộ khuôn mặt và đầu Vân Linh sẽ bị dập nát.Vân Linh kinh hoảng vô cùng nhưng miệng muốn nói mà không nói được.
Mũi chàng cảm giác da thịt mát rượi nơi gan bàn chân của Tiêu Dao Dao mà trong lòng rối loạn như tơ vò.Tiêu Dao Dao đặt chân mình lên mặt Vân Linh rồi ngừng ngừ một lúc vẫn chưa quyết định được.Nàng từ khi ra giang hồ đã đụng chạm với không ít cao thủ.
Đối với thủ đoạn độc ác của bọn chúng nàng cũng không ngán ngại.
Thế nhưng lần này người bị nàng giết lại là một kẻ không có khả năng kháng cự.
Mặc khác bản thân nàng đã bị kẻ đó hủy loại.
Như vậy thì nàng tha hắn được sao ?Tiêu Dao Dao nhấc chân lên mấy lần định đạp vỡ sọ kẻ đã vũ nhục nàng mà mãi mãi không thành.
Sau cùng nàng bật lên tiếng khóc rồi ôm đầu bỏ chạy ra khỏi căn phòng.Vân Linh thoát nạn mà trong lòng không khỏi kinh sợ, mấy phút vừa qua chàng tưởng rằng dài như vô tận.
May mà Tiêu Dao Dao là con người nhân đức không phải hạng ác độc.
Nếu không e rằng chàng hiện tại đã ra ma rồi.Vân Linh sau chuyện này phải tốn mấy khắc thời thần mới giải khai được huyệt đạo bị điểm.
Chàng vội vàng lao ra ngoài tìm kiếm Tiêu Dao Dao nhưng nàng nọ đã không còn ở trong lầu này nữa….Buổi tối vui vẻ *._.*.