Đọc truyện Vô Hình Thần Công – Chương 123
Hai thầy trò bọn họ đi rồi mà trong lòng hai người ẩn núp như Vân Linh và Âm Phong Huyết Độc còn chưa hết kinh mang.Vân Linh thì kinh mang vì chàng trong lúc vô tình, lại biết được phương cách cứu chữa cho Tiêu Dao Dao thoát khỏi Mê hồn ảo ảnh đại pháp, nhưng điểm khó khăn là việc cứu chữa đó, buột lòng chàng phải phá hủy đi trinh tiết của nàng.
Như vậy liệu có đúng hay không ?Mặt khác, theo như lời lão ma lần trước đã nói, thì trong vòng 1 ngày, nếu Tiêu Dao Dao không tỉnh lại được, thì sao đó, tâm tính nàng sẽ bị luyện hóa, khi đó nàng sẽ trở thành một dâm nữ.
Suốt đời sẽ bị thiên hạ cười chê.
Sống một kiếp sống nhục nhã vô cùng.Hai điều này làm cho chàng phân vân, hiện thời chưa biết nên tính cách nào cho tốt nhất.Bấy giờ, Vân Linh vì mãi suy nghĩ chuyện của Tiêu Dao Dao, nên không nhận thấy Âm Phong Huyết Độc đã bí mật phi thân đuổi theo Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.Đến khi Vân Linh tỉnh lại, thì đã không còn nhìn thấy Âm Phong Huyết Độc đâu nữa.Vân Linh biết Âm Phong Huyết Độc võ công cao lắm.
Trên giang hồ khó có người có thể làm hại được lão.
Vì thế chàng cũng không để ý đến hành tung của Âm Phong Huyết Độc, mà quay vào phòng Tiêu Dao Dao định ôm lấy nàng nọ mang đi.Không ngờ Vân Linh vào phòng Tiêu Dao Dao rồi, mới phát hiện thân thể nàng nọ đã biến đổi trở nên kỳ dị.
Khắp người da thịt đỏ bừng bừng, hạ thân liên tục run rẩy, thân hình uốn éo run lên từng đợt.
Hình ảnh đó còn động nhân hơn bất kỳ hình ảnh nữ nhân nào trước đây chàng đã từng thưởng thức.Vân Linh nhớ lại lời nói lúc trước của gã hán tử trung niên – sư phụ của Diệp Thanh Thanh thì hết sức lo âu.Chàng biết thời gian 1 ngày sắp hết, nên việc cứu người không thể chần chừ.
Nếu một khi chàng trễ nãi cứu người, thì sau này hối hận cũng không kịp nữa.… Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyentv.net/vo-hinh-than-cong/Trong khi đó Tiêu Dao Dao ở trên giường đang đi vào dị cảnh ái ân.
Nam tử hán ở trong lòng nàng lúc này không ngờ lại chính là Vân Linh.
Trong tâm trí nàng luôn bị ám ảnh về chuyện cũ, lúc Vân Linh ôm nàng ở trong căn lều nhỏ, nên khi bị Mê hồn ảo ảnh đại pháp thao túng, thì liền nhớ đến chuyện xảy ra giữa hai người.Có điều chuyện xảy ra thực tế giữa hai người chỉ là sự ôm ấp nhau nhất thời, không hề xảy ra những việc quá đáng.
Ấy thế nhưng trong Mê hồn ảo ảnh đại pháp do Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương tạo ra lại hoàn toàn khác hẳn.
Trong mê cảnh ấy, Vân Linh và Tiêu Dao Dao hoà nhập vào nhau, ái ân đến cực đỉnh khoái lạc.
Không những chỉ có vậy, mà Tiêu Dao Dao còn bị chàng nọ đưa lên đỉnh vu sơn hết lần này đến lần khác, làm cho nàng chết ngất trong vùng cực lạc, cơ thể như bay bỗng lên tận mây xanh, mãi mãi không sao xuống được dưới đất.Trong khi khoái ngất, nàng liên tục gọi tên Vân Linh, âm thanh càng lúc càng mê người, cứ như vậy mà bị chàng nọ vùi dập, đến mức hồn phách như tan ra.Ở hiện thực, Vân Linh thì rất ngạc nhiên.
Chàng thấy tên mình liên tục được mỹ nhân nhắc tới.
Âm thanh lại cực kỳ du dương, làm như trên đời chỉ có mỗi tên chàng là đẹp nhất, nếu chẳng vậy tại sao trong cơn mê, cô nương kia cứ gọi tên chàng liên hồi làm chi.Ban đầu chàng còn có phần ngạc nhiên, nhưng dần dần nhìn vào biểu hiện khuôn mặt Tiêu Dao Dao.
Vân Linh bất thần bừng tĩnh nhớ ra hình dáng đó sao giống với hình ảnh khuôn mặt của Tiêu hồn ma nữ, khi nàng thăng hoa cùng chàng trong cơn mê ái ân.Vân Linh nghĩ đến điều đó, thầm cho là mình đoán đúng.
Nếu không thì lúc Tiêu Dao Dao tỉnh dậy, chắc chàng chỉ có nước giơ đầu chịu chết, chứ không biết nói làm sao nữa.Vậy là, Vân Linh liều lĩnh đi ra đóng chặt lấy cửa, rồi cởi bỏ y phục bản thân, leo lên giường cùng mỹ nhân nọ truy hoan, hy vọng nhờ đó mà nàng nọ sẽ thoát khỏi Mê hồn ảo ảnh đại pháp.… Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyentv.net/vo-hinh-than-cong/Trong khi đó, Âm Phong Huyết Độc bám theo Bát quái thần xà Cửu Thiên Cương với tâm trạng rất căng thẳng.Đã bao năm nay, lão ra công truy tìm tông tích của thù nhân hiếp sát thê tử, mà không cách nào tìm thấy.
Không ngờ đến nơi này, lại phát hiện ra hành tung của kẻ thù năm nào.
Như vậy lần này, dù sống hay chết lão của quyết báo thù rửa hận thì mới yên tâm mà chết.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương sau khi ra lệnh cho nữ đệ tử Diệp Thanh Thanh đi ra bố phòng các nơi hiểm yếu, liền bước nhanh vào gian nhà nhỏ ở phía trong cùng.Trong căn nhà nhỏ này, có 2 nữ nhân, một độ tứ tuần, một là thiếu nữ trẻ nhan sắc xinh đẹp.
Cả hai đều bị điểm huyệt ngồi yên trên ghế.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương vào tới, liền bước đến ghế ngồi đối diện với hai người nữ nhân, miệng nói:– Hừ ! Hai mẹ con bà không ngờ lại có tư tưởng phản nghịch.
Nếu không phải lão phu luyện được thần công lợi hại, thì có lẽ giờ này đã chết mục xương rồi.Phụ nhân tứ tuần nhìn Cửu Thiên Cương căm giận nói:– Bấy lâu nay ta vì con thơ, vì phu quân mà cố sống.
Bây giờ nghĩ lại thật là sai lầm.
Thà ta chết phứt từ 15 năm trước còn hơn phải sống cùng loài cầm thú như ngươi.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Sơn cười lớn nói:– Hay lắm.
15 năm qua lão phu đối xử với bà không bạc.
Lại còn chăm sóc cho con gái của bà nên người.
Vậy mà bà lại a dua cùng con gái định ám hại lão phu.
Nhưng lão phu vẫn còn sống đây, còn bà thì sao, con gái của bà thì sao, và cả tên phu quân kém tài Tiêu Thanh kia nữa.
Liệu hắn có thể làm gì lão phu đây.Thiếu nữ xinh đẹp lớn giọng quát:– Loài cầm thú.
Nhà ngươi cướp đoạt vợ con của kẻ khác, làm chia lìa gia đình bổn cô nương.
Thù đó bổn cô nương đến chết cũng quyết làm quỷ về đòi nợ ngươi.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương thấy thiếu nữ giận dữ như vậy thì cười ồ nói xằng:– Tiểu mỹ nhân.
Cô nương kiên cường lắm.
Nhưng cái gì sống, cái gì chết ở trên đời này chỉ là mạnh được, yếu thua thôi.
Cô nương muốn chết để làm quỷ đòi nợ lão phu ư ? Qủa thật là hoang đường.
Lát nữa lão phu sẽ đưa cô một bước lên mây, sau đó sẽ dùng Mê hồn ảo ảnh đại pháp khiến cho cô nương biến thành một dâm nữ trước mắt chúng nhân.
Thử xem cô nương còn có thể hoành hành được chăng ?Tiêu Lệ Ngọc nghe lão tặc nói thế thì sợ toát mồ hôi hột.
Nàng biết rõ thủ đoạn cao cường của lão thì không dám nói gì nữa, định cắn lưỡi tự vẫn chết luôn.Tuy nhiên nàng chưa kịp thực thi ý định, thì quai hàm đã bị phong bế.
Miệng muốn nói cũng không nói được thì làm sao có thể cắn lưỡi tự tận bây giờ.Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương sau khi phong bế huyệt đạo của Tiêu Lệ Ngọc xong, để nàng không thể tự tử, liền bước lại bế bỗng nàng nọ đi vào giường.Phụ nhân trung niên ở bên ngoài thấy vậy tức giận kêu thét liên hồi.
Bà vừa chửi rủa, vừa mắng nhiếc lão, nhưng vẫn không thấy lão đả động lại một tiếng.
Ở bên trong phòng, chỉ vọng ra những tiếng y phục bị xé.
Điều này càng minh chứng cho một cảnh tượng tang thương đắm ngọc chìm châu sắp sửa diễn ra.Phụ nhân trung niên chửa mắng không xong, liền quay sang năn nỉ.
Bà nói, dù thế nào Tiêu Lệ Ngọc cũng chỉ là một thiếu nữ trẻ tuổi ngờ nghệch, nếu phạm lỗi gì thì cứ để một mình bà phải gánh chịu.
Hơn nữa, Tiêu Lệ Ngọc được hai người nuôi từ nhỏ, nàng không là con ruột của lão, nhưng cũng là một đứa con nuôi, làm sao một người ở vị trí như lão, lại có thể dâm loạn với con gái nuôi cho được.Thế nhưng phụ nhân trung niên tha hồ van vỉ, bên trong phòng y phục liên tục bị xé rách toạt.
Cơ thể mỹ miều tuyệt mỹ của Tiêu Lệ Ngọc đã bắt đầu bị lộ ra từng chút rồi.Tiêu Lệ Ngọc tức giận hai mắt đỏ ngầu, nước mắt uất ức ứa ra không cầm lại được.
Nàng tuy thân ở trong Đào Hoa Cung, nhưng cơ thể thanh khiết, băng tâm, chưa từng để cho nam nhân nào sờ mó đụng chạm.
Không ngờ lúc cuối cùng, lại để bản thân rơi vào tay một kẻ ác ma, để thân thể băng trinh của mình, trở thành một trò chơi cho lão tặc.
Nàng cảm thấy ruột gan như quặn lại, chỉ muốn có một phép màu nào đó, đến cướp đi sinh mạng của mình lúc này, thì nàng cám ơn lắm lắm.Lúc trước, Tiêu Lệ Ngọc gặp gỡ Tiêu Dao Dao, thì cảm thấy ganh ghét với nàng nọ, vì lẽ nàng nhận thấy bản thân cũng không kém chi Tiêu Dao Dao, thân thể cũng là băng thanh, ngọc cốt, vậy mà người ở trên giang hồ, chỉ dựa vào xuất thân nơi hắc đạo của nàng, mà coi rẻ nàng đến thế.Cũng vì sự ganh ghét này, mà sau đó, Tiêu Lệ Ngọc đã dụ cho Tiêu Dao Dao về đến Đào Hoa Cung, rồi dùng sức lực kỳ tuyệt của Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương bắt lấy Tiêu Dao Dao rồi đem Tiêu Dao Dao đi làm vật thí nghiệm cho phép thuật Mê hồn ảo ảnh đại pháp của lão.Hiện giờ Tiêu Lệ Ngọc đột nhiên nhớ đến chuyện cũ, cảm giác hối hận cùng cực, nàng đã vì chút hiềm khích nho nhỏ, mà đã hại đi một đời hạnh phúc của Tiêu Dao Dao.
Phải chăng đây là cái giá cho những việc làm sai trái của nàng? Ông trời đã phạt nàng rồi sao ?Ps: Chúc buổi tối vui vẻ…Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:Số TK: 000000248169NGUYEN VAN HAUPaypal: [email protected]ân hàng TMCP Việt Nam Thương Tín ( Vietbank ) (Chi nhánh: Sơn Trà – Đà Nẵng )Viettelpay: 9704229230197787Chân thành cảm ơn.