Vô Hạn Thự Quang

Chương 57: Tổ chức kẻ phản nghịch


Đọc truyện Vô Hạn Thự Quang – Chương 57: Tổ chức kẻ phản nghịch

Lúc ban đầu, thế giới có hai tổ chức tên là C và X, lấy X làm hạch tâm còn C phụ trách ngoại vi.
Không ai biết hai tổ chức lớn này là do ai thành lập, cũng chẳng biết tiền của bọn họ là từ đâu chui ra. Cả tổ chức cứ như là từ trên trời rơi xuống vậy. Tiếp đó nó dùng tốc độ khủng bố bành trướng và phát triển, nhưng sau khi bị Lý gia chặn đường, cả hai bên đều hoàn toàn biến mất. Nhưng sự thật thì tổ chức C, X chỉ là che dấu sâu hơn mà thôi. Bọn họ trở thành một thế lực siêu cấp có thể tham gia quyết định vận mệnh thế giới.
Việc khống chế tuyệt đại đa số vũ khí hạt nhân của các nước đối với tổ chức này chẳng qua chỉ là chuyện vặt, kinh khủng nhất là họ còn khuếch tán các loại tạo vật khó hiểu…
Tất cả sản phẩm đều không giống nhau, có sinh vật, có đồ dùng, thậm chí là một số thứ trừu tượng đặc biệt, nhưng điểm chung giữa chúng là đều ảnh hưởng tới nhiều mặt của thế giới này. Những tạo vật ấy, gây chết người có, cứu người có, năng lực đặc biệt cũng có… Tổ chức kẻ phản nghịch chia chúng thành ba loại: sinh vật, vật phẩm, và ‘mặt hàng trừu tượng, đồng thời dựa theo mức độ nguy hại để xếp đặt cấp bậc từ thấp đến cao: Safe, Euclid, Keter. Trong đó vật phẩm cấp keter có số lượng cực nhỏ, nhưng mỗi một kiện xuất hiện đều có thể biến thế giới thành địa ngục.
Hơn nữa, những hiện tượng siêu tự nhiên chúng gây ra lại chẳng có cái nào giống nhau, và khi ảnh hưởng tới một khu vực thì sẽ được gọi chung là hiệu ứng Memes. Ví dụ như ước chừng nửa năm trước, tổ chức kẻ phản nghịch phải trả giá rất đắt mới thu hồi được một tạo vật cấp keter. Nó chỉ là một dòng chữ khắc trên đá nhưng bất kì ai xem qua đều bị biến dị. Cả quá trình giống như một bộ phim sinh hóa vậy. Đầu tiên là gien thay đổi, tiếp đến cả cơ thể biến dạng khủng bố, nhưng quan trọng nhất là những sinh vật bị họ giết cũng lập tức chuyển hóa thành quái vật tương tự. Trường hợp này được tổ chức kẻ phản nghịch mệnh dạnh là hiệu ứng Memes.
Chính vì như vậy nên khi Sở Hạo lần đầu tiên tiến nhập thế giới luân hồi đã nghĩ rằng mình rơi vào tay tổ chức C hoặc tổ chức X. Hắn còn nghĩ đến chuyện tự hủy bản thân để ngăn đối phương dùng cơ thể mình làm nguyên liệu chế tạo ra thứ gì đó đáng sợ… Mục tiêu cao nhất của tổ chức phản nghịch là hủy diệt hai tổ chức C, X. Bởi vì ‘kẻ phản nghịch’ là thủ hộ giả của thế giới này, nếu không có bọn họ thì thế giới đã sớm bị hủy diệt rồi.

Sở Hạo quá rõ ý nghĩa tồn tại của chủ thần không gian. Mặc kệ nó có phải một loại ‘tạo vật’ lớn nhất, khó tin nhất hay không, nhưng có một điều hắn hiểu rõ, lực lượng của chủ thần không gian đủ để hủy diệt hai tổ chức C, X. Thậm chí nó đã dính dáng đến lĩnh vực thần thoại, không có bất cứ tạo vật nào có thể địch nổi, dù là mấy cái hiệu ứng cấp keter khủng bố nhất cũng không làm được. Chẳng hạn như lộ tuyến cường hóa mà Sở Hạo xếp đặt cho chính mình… thành thần! Cả trăm cả ngàn Keter cũng không đấu nổi thần!
“…Không chỉ như thế, tôi còn có một đoàn đội, trước mắt mới có ba người nằm trong diện quan sát. Nhưng mà nhân số sẽ dần dần gia tăng, tương lai sẽ hình thành nên một tiểu đội mà tôi có thể tín nhiệm… đồng bọn.” Sở Hạo nói.
Khoảng mười giờ tối, trong một căn phòng của trụ sở, Sở hạo và Lý Cương Lôi đang ngồi nói chuyện phiếm.
Lý Cương Lôi gật đầu: “Có thể từ từ gia tăng nhân viên à? Nói cách khác, chỗ đó hẳn là một không gian có thể giải thích bằng vật lý? Chứ không phải memes loại trừu tượng?”
“Có một phần dùng vật lý để giải thích, nhưng tuyệt đại đa số chỉ có thể suy đoán, đương nhiên chắc chắn không phải memes.” Sở Hạo cười nói.
Lý Cương Lôi gật đầu: “Vậy năng lực Arcanist của cậu là làm thế nào thu được? Dựa vào những thứ giống với đám tạo vật chúng ta thu hồi? Hay là vật phẩm khác cao hơn, đại loại như thần ma? Mà chỉ có thể lựa chọn Arcanist hay sao? Còn có loại năng lực khác không? Đạt được những năng lực này và muốn tăng cường nó thì cần phải trả giá gì?”

Sở Hạo suy nghĩ một chút: “Vấn đề thứ nhất và vấn đề thứ hai không thể trả lời. Đáp án vấn đề thứ ba, không chỉ có một loại năng lực Arcanist, trên thực tế thì có vô cùng vô tận phương hướng cường hóa, nhiều cái còn dính đến lĩnh vực thần thoại truyền thuyết. Về phần làm cách nào để đạt được năng lực thì không thể nói… Cứ nhớ lấy nguyên tắc, trả giá tỷ lệ với thu hoạch, nguy hiểm càng lớn, thu hoạch càng nhiều.”
Lý Cương Lôi trầm mặc, chậm rãi tiêu hóa những ý trong lời Sở Hạo, hơn nửa ngày sau mới lên tiếng: “Đây chính là nguyên nhân mà cậu sử dụng thình thức thượng đế vượt qua mười hai tiếng sao? Cậu… quên mất Shelly…”
“Muốn đạt được bao nhiêu, nhất định phải trả giá tương ứng.” Sở Hạo thoáng im lặng một lát rồi mới lên tiếng: “Tôi không hối hận vì lựa chọn như vậy. Tình huống lúc đó không còn cách nào khác. Nếu không sử dụng thì tôi sẽ chết, cũng không có cơ hội trở về như bây giờ, cùng với ‘ánh bình minh’ của chúng ta.
Lý Cương Lôi thoáng trầm mặc, một lát sau bỗng nhiên nở nụ cười: “Cũng được, đoạn trí nhớ kia… quá nặng nề, quên rồi thì cứ quên đi, điều này đối với cậu cũng tốt…”
(Sở Hạo a, đứa em trai của ta, nếu như cậu biết mình đã quên đi ai vậy thì cậu sẽ không thấy nhẹ nhàng như bây giờ nữa. Đấy… là người mà cậu từng thề dù liều cả tính mạng cũng phải bảo vệ. Người đó vì để cậu sống sót mà lựa chọn tử vong… Cậu lúc ấy không phải ngay cả ý nghĩ tự tử cũng xuất hiện trong đầu sao? Được rồi, có lẽ quên đi đối với cậu cũng là chuyện tốt.)

Kế tiếp hai người lại nói qua một chút về chuyện muốn ‘ánh bình minh’ thành công phải làm cách nào, đơn giản thì là nên trợ giúp sở Hạo ra sao, về chuyện này Sở hạo có một vài chủ ý.
“Đầu tiên, tôi cần phân tích năng lực pháp thuật của bản thân, đây là điều quan trọng nhất. Cho nên tôi yêu cầu vận dụng siêu cấp máy tính ‘tam vị nhất thể’ ở tổng căn cứ. Trước tiên nói cho anh nghe nguyên lý phóng thích năng lực của tôi. Ở vị trí trái tim có một loại năng lượng tên là Arcane, lấy nó làm trụ cột. Tiếp đến là tưởng tượng mô hình lập thể của pháp thuật. Cái này được tạo thành từ rất nhiều phù văn, ký tự… rất phức tạp, cho dù là với năng lực suy nghĩ phân tích của tôi mà cũng phải tiêu hao 2 giây mới dùng được một ma pháp cấp 0, còn ma pháp cấp 1 cần đến 5 giây trở lên, đây là nhân tố mấu chốt khắc chế thực lực của tôi.”
“Sau khi tưởng tượng ra mô hình, tôi phải đưa năng lượng Arcane chảy vào trong đó, cuối cùng dùng thủ thế và chú ngữ để phóng thích ra ngoài. Đây chính là quá trình đầy đủ khi muốn sử dụng ma pháp.”
Lý Cương Lôi nhíu mày: “Tôi hiểu ý của cậu… Cậu muốn phân tích mô hình lập thể mấu chốt tạo thành ma pháp phải không? Không, không đơn giản như thế… Cậu muốn thí nghiệm ý nghĩa riêng của những phù văn, ký tự này xem chúng có phù hợp với pháp tắc vật lý hay không. Có lẽ đây mới là ý tưởng của cậu?”
“Không sai.” Sở Hạo khẽ cười, hắn nói thẳng: “Nếu như tôi phỏng đoán đúng, vậy giải thích về pháp sư trong quy tắc DD có thể thực hiện được. Tri thức quyết định pháp thuật… Tôi hoàn toàn có thể đem chúng hiện thực hóa và dùng để giải quyết nguy cơ trước mắt của mọi người.”
“Đương nhiên, tôi còn có một ý khác, ví dụ như… Có thể mang theo một bộ phận nhân viên đi cùng tôi hay không, tóm lại tương lai có quá nhiều khả năng. Tôi cũng chỉ có một suy nghĩ như vậy thôi.” Sở Hạo khoát tay, ý bảo mình đã nói xong.

Lý Cương Lôi vỗ vai Sở Hạo: “Tôi hiểu, yên tâm đi, tôi tin tưởng cậu… cũng như tin tưởng chính mình vậy.”
“Nói nhảm, chúng ta là đồng đội ngay từ đầu mà.” Sở Hạo nở nụ cười.
Ngay khi Lý Cương Lôi cười rộ lên định nói gì đó, đột nhiên một thanh âm trầm thấp vang vọng trong cả trụ sở. Hai người vừa nghe thấy tiếng này liền lập tức biến sắc. Lý Cương Lôi trực tiếp móc bộ đàm ra hỏi: “Xảy ra chuyện gì, vì sao căn cứ tự phong bế?”
Trong bộ đàm không hề có tiếng người, chỉ vọng tới tiếng rên rỉ khủng bố nhè nhẹ, tựa hồ bên kia có vô số người đang phải chịu cực hình. Vừa nghe thấy vậy, Lý Cương Lôi lập tức vứt bộ đàm lên không trung, đồng thời rút súng ra bắn liền mấy phát khiến nó nổ tung, tiếp đó quay đầu về phía Sở Hạo thấy hắn giờ này cũng sắc mặt tái mét.
Hiệu ứng memes loại u linh nguyền rủa…”
“Nơi này trở thành hiện trường của chú oán rồi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.