Đọc truyện Vô Hạn Thự Quang – Chương 542: Ngày diệt vong (2)
“Tổ trưởng… Làm sao bây giờ, giấu không được nữa…”
Khi Trương Dục Lâm còn đang đau khổ, trong thành thị nào đó của nước Z, một nhóm nhỏ thần bí mới thành lập đã sốt ruột hoảng loạn đến mức sắp nội loạn rồi.
Đây là một nhóm nhỏ của chính phủ bí mật mới được lập ra không bao lâu, nói là nhóm nhỏ, nhưng nhân viên nội bộ có quy cách cao đến dọa người, ví dụ như tổ trưởng của tổ này là nhân vật thần bí do trung ương trực tiếp phái xuống, tổ này chịu trách nhiệm trực tiếp từ thủ trưởng tối cao, mỗi người trong tổ này đều có quyền tránh nạn, quyền tránh nạn chân chính chứ không phải là tiến vào chỗ tránh nạn do những quốc gia kia xây dựng, mà là quyền tránh nạn được đi đến chỗ tránh nạn bán vị diện trong truyền thuyết…
Trong thời gian sắp tới, những tổ như vậy sẽ được thành lập rất nhiều, mỗi nhóm bọn họ sẽ chịu trách nhiệm về một hạng mục công tác nào đó. Tổ này chịu trách nhiệm tiếp đón một ít nhân tài đặc biệt, những nhân tài đặc biệt này nắm giữ quyền tránh nạn ưu tiên, cũng không cần trải qua tuyển chọn hoặc là ngẫu nhiên trúng tuyển gì cả, bọn họ có thể trực tiếp tiến vào chỗ tránh nạn trong bán vị diện.
Loại người này thường là nhà khoa học, số học, văn học cao cấp nhất… Nói đơn giản một chút, đó chính là một nhóm nhân tài văn minh cao cấp nhất. Nếu như Newton và Einstein còn sống, bọn họ sẽ thuộc về trình độ này, quyền ưu tiên tránh nạn, quyền tránh nạn này thậm chí vượt qua binh sĩ quân Luân Hồi.
Ở dưới đó lại là tinh anh của các lĩnh vực, cùng với nhân tài cần thiết cho bán vị diện. Ví dụ như kiến trúc sư có liên quan tới lò phản ứng hạt nhân, những người này đã ở trong danh sách của tổ tiếp đón, mà ở trên phần danh sách này, có một cái tên đứng ở mấy hàng đầu. Tên người này chính là Trương Dục Lâm, nhà khoa học thực vật của nước Z, đặc biệt đối với lương thực, lai tạo lúa nước, thu hoạch chuyển gien có thành tựu đặc biệt cao, gần như có thể nói hắn chính là trình độ đứng đầu của thế giới, được khen là Viên lão thứ hai của nước Z, cũng được nhận định là nhà khoa học có thể tương đương cha đẻ của lúa nước, mấu chốt nhất chính là tuổi tác của hắn cũng không lớn, thành tựu sau này rất khả năng còn có thể cao hơn người cha lai tạo ra lúa nước, là quốc bảo của nước Z.
Ban đầu, nhân vật giống như Trương Dục Lâm đáng lẽ đã được đón vào chỗ tránh nạn trong bán vị diện, đây cũng là việc được tổ chức Kẻ Phản Nghịch đặc biệt cho phép. Chỉ là trước đó Trương Dục Lâm vừa vặn có một thực nghiệm liên quan tới chuyển gien cây lương thực, ở dưới tình huống không có đất và ít đất trồng, xét thấy kết quả của thực nghiệm này có ảnh hưởng quan trọng tới lương thực tự sinh của bán vị diện sau này, dù sao bán vị diện là chỗ tránh nạn, tuy rằng trong vật tư khẳng định có chứa rất nhiều dụng cụ thí nghiệm, nhưng phòng thí nghiệm ở đâu cũng không thể sánh bằng phòng thí nghiệm khoa học cao cấp nhất trong thế giới hiện thực. Cho nên, sau khi nhóm tiếp dẫn thương lượng đã đưa ra quyết định, chờ đợi Trương Dục Lâm hoàn thành thực nghiệm này lại đón hắn vào trong chỗ tránh nạn bán vị diện.
Chính vì vậy, thời gian Trương Dục Lâm được đón đi đã bị dời lại. Thời gian đón hắn lại chuyển thành thời điểm các đại lão trong chính giới tiến vào, đồng thời cũng là thời gian đợt quái vật triều thứ nhất xuất hiện, sau đó chuyện bất hạnh đã phát sinh, Trương Dục Lâm và người nhà của hắn ngồi máy bay trực thăng bị quái vật tập kích rơi xuống. Tuy rằng may mắn xác nhận được Trương Dục Lâm vẫn sống sót, nhưng bởi vì đợt sóng triều quái vật thứ nhất xuất hiện, số lượng quái vật thật sự quá nhiều, lại thêm sự hỗn loạn số ít quái vật mạnh mẽ trộn lẫn, khiến cho nhóm bọn họ căn bản không thể nào phái ra nhiều đội ngũ cứu hộ, tiến hành tìm kiếm cẩn thận hơn. Dù sao tổ bọn họ có đặc quyền nhiều hơn nữa, cũng chỉ là một tổ nhỏ, mà không phải là bản thân chính phủ, hoặc là bản thân quân đội.
Đây là mấu chốt, thành viên trong tổ nhỏ này đều có quyền cao chức trọng, hơn nữa là người nắm giữ quyền tránh nạn ở bán vị diện, nhưng đồng thời trách nhiệm của bọn họ cũng đặc biệt nặng nề. Nếu như những nhân viên tránh nạn được chính phủ an bài bị quái vật tập kích, mất tích, như vậy tổ nhỏ bọn họ còn có thể nói được. Nhưng Trương Dục Lâm lại khác, hắn là người thuộc về quyền tránh nạn ưu tiên, thậm chí có tên trong danh sách tổ chức Kẻ Phản Nghịch công bố, là báu vật nhất định phải đón vào chỗ tránh nạn, người như vậy mất tích, bất kỳ thành viên nào trong nhóm cũng không gánh nổi trách nhiệm!
Đây cũng không phải là thời kỳ hòa bình, vào lúc đó là nhân tố kinh nghiệm và lý lịch, là địa vị, là quyền lực, là vị trí bên trong thể chế… tới quyết định một việc có nghiêm trọng hay không, nếu như khi đó Trương Dục Lâm xảy ra chuyện gì, trên cơ bản chính là từng tầng đẩy xuống, tầng dưới cùng gọi là “làm việc tạm thời” tới gánh tội thay, thậm chí cũng có thể trực tiếp xem như không có việc gì. Dù sao ở thời kỳ hòa bình, Trương Dục Lâm chỉ là một nhà khoa học mà thôi, chỉ là…
Nhưng bây giờ là thời kì thế giới diệt vong tới, trừ khi là một tổ chức của một quốc gia, hoặc chỉ một tổ chức có quyền lực nắm giữ tất cả quyền tránh nạn, bằng không chỗ tránh nạn giống như bán vị diện bây giờ đều có bao nhiêu nước tham dự, hơn nữa còn tồn tại một tổ chức trung lập giám sát cao nhất, dưới tình huống này, thật sự quan trọng căn bản cũng không phải là những người bên trong thể chế bọn họ, mà là khoa học gia, công trình sư, hoặc bất kỳ nhân tài nào có thể trợ giúp duy trì và xây dựng chỗ tránh nạn trong bán vị diện.
Chính vì vậy, những người trong thể chế cũ của tổ nhỏ này mới không dám báo cáo lên trên tình huống Trương Dục Lâm mất tích. Bọn họ căn bản không gánh nổi trách nhiệm này, nếu như trách nhiệm thật sự ép xuống, hơn nữa còn là từ chỗ tổ chức Kẻ Phản Nghịch trực tiếp đè xuống, như vậy chính phủ rất có thể trực tiếp xóa bỏ quyền tránh nạn của bọn họ, cho nên bọn họ vẫn luôn kéo dài, chí ít kéo dài đến khi bọn họ và người nhà của bọn họ tiến vào trong chỗ tránh nạn của bán vị diện là được, hơn nữa bọn họ còn có tâm lý cầu may, hi vọng Trương Dục Lâm tồn tại cũng không thu hút sự chú ý của người phía trên, phải biết rằng cũng không có bao nhiêu người nắm giữ quyền tránh nạn ưu tiên. Số lượng không nhiều này so sánh với hơn bảy trăm vạn người trên toàn thế giới, lại chỉ có một chỗ tránh nạn, người nắm giữ quyền tránh nạn ưu tiên có thể là hơn trăm vạn. Một Trương Dục Lâm chưa tiến vào chỗ tránh nạn, ở trong thời kỳ hỗn độn như vậy, quả thật cũng không khiến cho người ta chú ý. Cho nên… bọn họ lại nghĩ hết tất cả biện pháp để kéo dài cùng che giấu.
Chỉ có điều, bọn họ căn bản không ngờ được, vì có thể kéo dài bán vị diện, Sở Hạo luôn cố gắng tìm kiếm biện pháp để cứu thêm người, để kéo dài văn minh của nhân loại tốt hơn. Có thể nói hắn đã lấy mạng của mình ra liều mạng. Dưới tình huống này, bất kỳ một người nào có khả năng giúp cho bán vị diện kéo dài, hắn đều có ghi lại, dù sao hắn cũng không phải là một người chiến đấu, ở phía sau hắn có một tổ chức giúp đỡ, hoàn toàn có thể lọc ra những người nắm giữ quyền tránh nạn ưu tiên đã tiến đến. Cho nên… tổ nhỏ nước Z này lại gặp bi kịch.
Ngày hôm nay, tổ nhỏ này tiếp đón một người, thân phận của người này là thành viên tổ hành động đặc biệt của tổ chức Kẻ Phản Nghịch. Đó chỉ là một người, ngoại trừ mang theo công văn giấy chứng nhận ra, hắn không có bất kỳ nhân viên nào khác đi theo. Hơn nữa người này vẫn là một thiếu niên không ngừng chơi trò chơi PSP, thoạt nhìn chỉ ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi, trong miệng nhai kẹo cao su, bộ dạng thờ ơ, không coi ai ra gì. Nhưng hắn lại cầm dấu chứng nhận thành viên của tổ chức hành động đặc biệt trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch tiến vào trong nơi dừng chân của tổ nhỏ thần bí này.
Giấy chứng nhận là thật, chứng minh là thật, người tới cũng là thật, tuy rằng hình tượng này thật sự có phần không thể tưởng tượng nổi, nhưng thiếu niên nhai kẹo cao su, chơi game này đúng là thành viên của tổ hành động đặc biệt trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch, trong mấy phút tổ nhỏ tiếp đón thiếu niên này lại xác nhận được chuyện này thông qua nội bộ chính phủ, cùng với kết quả xác nhận trực tiếp từ phía tổ chức Kẻ Phản Nghịch.
Sau khi người thiếu niên đi tới nơi dừng chân của tổ nhỏ, hắn không nói một lời, đứng ở nơi đó chơi trò chơi, mãi đến sau khi người trong tổ hoàn toàn xác nhận thân phận của hắn, lúc này hắn mới thu hồi máy chơi game nói: “Đã xác nhận được thân phận của ta, đúng không? Như vậy ta lại không khách sáo nữa. Nói ngắn gọn thôi… Trương Dục Lâm đang ở nơi nào? Hắn còn chưa có chết, chuyện này ta đã xác nhận qua, cho nên không cần tới nói những lời qua loa tắc trách với ta làm gì, cá vị hiểu rõ chứ? “
Sau khi mọi người ở đây nghe được, trong lòng bọn họ đều tức giận, chỉ có điều bọn họ đều là người bên trong thể chế, trên mặt căn bản không có biểu lộ gì. Chỉ có tổ trưởng tổ tiếp đón chậm rãi nói: “Đối với hành tung của Trương Dục Lâm, tổ chúng ta vẫn luôn truy tìm điều tra, từ những gì tổ chúng ta ghi lại, Trương Dục Lâm quả thật đã ngồi lên máy bay trực thăng, đồng thời đến…”
“Đủ rồi.”
Người thiếu niên cười mà như không cười, hắn vươn một ngón tay ra lắc lắc nói: “Ta đã nói, không nên dùng những lời qua loa tắc trách nói với ta, đây là chuyện hoàn toàn vô nghĩa, hoặc nói, các ngươi vẫn cho rằng các người là quan, là người bên trong thể chế, cho nên có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không sao? Thực sự ngu xuẩn, các ngươi hiện tại còn chưa hiểu sao? Hiện tại đã là ngày diệt vong, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ các ngươi phải hoàn thành, như vậy các ngươi thậm chí còn không bằng những binh sĩ bình thường canh gác ngoài cửa cho các ngươi, những vị quan lớn…”
Trong khi nói chuyện, ngón tay của người thiếu niên run rẩy, lập tức tổ trưởng tổ tiếp đón lại trực tiếp bị treo ở trên không trung, đồng thời hai tay hắn không ngừng chụp lấy cái cổ, giống như hắn đang bị treo cổ, căn bản không có cách nào hít thở. Chỉ trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, sắc mặt của hắn lại từ trắng biến thành xanh, thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng bắt đầu đưa ra ngoài, thiếu niên lại cười đùa, bộ dạng không động tâm.
Chuyện này thật sự rất kinh người, một người thiếu niên là thành viên của tổ hành động đặc biệt trong tổ chức Kẻ Phản Nghịch, sau khi hắn chạy tới nơi dừng chân của tổ tiếp đón, bộ dạng không coi ai ra gì, điều này vốn đủ khiến cho người ta giật mình, sau đó đối phương một lời không hợp lại động thủ. Mấu chốt chính là, mọi người xung quanh căn bản không nhìn ra hắn rốt cuộc đã làm cái gì, chỉ thấy hắn giật giật ngón tay, lại có thể nâng một người béo mập có cân nặng chí ít ngoài một trăm năm mươi cân lên cao. Đây… cũng không phải đang đóng phim chứ!
Sau một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, mọi người xung quanh đều theo bản năng móc súng lục ra nhằm về phía người thiếu niên. Người thiếu niên lại không đổi sắc mặt, chỉ lộ ra bộ dạng cười như không cười. Mà ở trong bầu không khí khẩn trương, súng có thể bắn ra bất kỳ lúc nào, tổ trưởng của tổ tiếp đón cũng có thể sẽ chết bất kỳ lúc nào, chợt có một giọng nói từ cửa phòng của tổ tiếp đón truyền ra: “Tất cả mọi người bỏ súng xuống! Hứa Vị Văn, tổ trưởng tổ tiếp đón những nhân vật quan trọng đã phản quốc, tội chứng rõ ràng. Hiện tại, tổ này sẽ do cục an ninh ngày diệt vong của quốc gia trực tiếp tiếp quản, Hứa Vị Văn lập tức chấp hành phán quyết xử bắn, mệnh lệnh là do thủ trưởng số 1 tự mình truyền đạt, tất cả những người không để súng ống xuống sẽ căn cứ vào tội phản quốc tới thi hành!”
Trong khi nói chuyện, từ ngoài cửa lại có một đám quân nhân cầm súng tràn vào, dẫn đầu chính là một người quan quân trung niên, hắn vừa tiến vào phòng đã nhìn chằm chằm tất cả những thành viên trong tổ tiếp đón đang cầm súng trong tay, đồng thời hắn cũng về phía người thiếu niên kính cẩn chào theo nghi thức quân đội.
Người thiếu niên nhìn vị quan quân kia hồi lâu, lúc này hắn mới bĩu môi, lại giật giật ngón tay. Ngay lập tức, vị tổ trưởng béo mập kia lại từ giữa không trung rơi xuống, người thiếu niên cũng không muốn phát sinh xung đột gì với người quan quân trung niên này, bởi vì hắn có chút ấn tượng về người sĩ quan này. Dường như quan quân này xuất thân từ đội quân Luân Hồi của đội Bắc Băng Châu thành lập, tuy rằng hắn rất xem thường, nhưng không đáng bởi vì một người phàm dẫn tới xung đột cùng đội trưởng của Bắc Băng Châu đội. Về điểm này, ngay cả Lăng Tân cũng sẽ không đồng ý, cho nên hắn lại dứt khoát thu tay lại.
Mà theo người quân nhân tiến vào, các tổ viên của tổ tiếp đón cũng lần lượt hạ súng lục của bọn họ xuống, chỉ là nhìn bộ dáng của bọn họ hình như có chút không cam lòng, phần lớn những người trong đó đều chuyển động đồng tử, giống như đang dự định tạm thời nhận tội danh, sau đó thông qua quan hệ của bọn họ hoạt động ở phía sau một chút.
Người thiếu niên này thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng trên thực tế những việc hắn trải qua phong phú hơn tất cả những người trước mắt này gấp mười lần gấp trăm lần, nhìn biểu tình của những người này, hắn lại biết bọn họ rốt cuộc muốn làm gì. Ngay lập tức, người thiếu niên lại phá lên cười. Sau đó, hắn lại trực tiếp đi về phía ngoài cửa. Vừa hắn còn hắn vừa nói: “Về tung tích của Trương Dục Lâm sẽ do một mình ta đuổi theo tra xét. Mặt khác… nói các ngươi ngu xuẩn, xem như là khích lệ các ngươi. Đến lúc này rồi, các ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình. Chẳng lẽ các ngươi thật sự cho rằng nhân mạch của các ngươi, thể chế của các ngươi, thế lực các ngươi, quyền lực của các ngươi có thể giúp các ngươi sống sót ở trong ngày diệt vong sao? Đám con lợn, hiện tại…
“Đã là ngày diệt vong rồi!”