Đọc truyện Vô Hạn Tháp Phòng – Chương 27: Nói Rõ Ngọn Ngành
Thuộc tính của Tô Thần lần lượt là: Lực Lượng 20, Nhanh Nhẹn 11, Thể Chất 20 (+17), Trí Lực 13 (+5).
Thiên phú: Đại Địa Chi Tâm: HP +200, Thủ +5.
Công thức phòng thủ giảm sát thương: Giá trị thủ/(Giá trị thủ +20).
Giá trị hiện tại Thủ 13, miễn giảm 39,4% sát thương nhận vào.
Cơ sở cận chiến 1: Người chơi đã nắm giữ phương pháp tấn công cận chiến.
Khi tiến hành tấn công cận chiến sát thương +3.
Cơ sở phòng ngự 1: Người chơi đã nắm giữ phương pháp phòng ngự sơ cấp.
Thủ +5.
Cơ sở minh tưởng 1: Người chơi đã nắm giữ phương pháp hô hấp căn bản.
Mỗi phút hồi phục 20 HP, mỗi phút hồi phục 30 MP.
Cơ sở bộ pháp 1: Người chơi đã nắm giữ bộ pháp sơ cấp.
Thuộc tính Nhanh Nhẹn +2.
Phần thưởng 20 điểm Thể Chất: HP +100.
Phần thưởng 20 điểm Lực Lượng: Sát thương cơ bản +10.
Trang bị:
Găng Tay Chính Nghĩa: Sát thương cơ bản 3-5.
Khi tấn công chính diện sát thương cơ bản +3.
Chính nghĩa chưa bao giờ sợ hãi khiêu chiến chính diện!
Giáp Tơ Vàng: Đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.
Sau khi mặc Thủ +2, Thể Chất +5.
Bao Đầu Gối Bọc Nhung: Tăng nhung không tăng giá, ấm áp cho mọi nhà.
Sau khi mặc Thủ +1, Thể Chất +2.
Tình Cảm Chân Thành (nam): Anh nguyện cùng em sinh tử tương tùy.
Thể Chất +10, Trí Lực +5.
Kĩ năng: Thánh Giới, Đòn Nghiêm Trọng.
Một chuỗi thuộc tính khiến Vân Nhàn xem xong chậc lưỡi, cô thầm nghĩ khó trách người nào đó lăn lộn ở sân huấn luyện sơ cấp một thời gian dài, hóa ra là rèn luyện nhiều mục.
“Đến lượt cô.” Tô Thần nhìn Vân Nhàn.
Vân Nhàn cũng thoải mái đưa đồng hồ.
Thuộc tính của cô lần lượt là: Lực Lượng 5, Nhanh Nhẹn 10 (+5), Thể Chất 20 (+15), Trí Lực 20 (+10).
Thiên phú: Suối Nguồn.
HP +200, MP +200.
Công thức phòng thủ giảm sát thương: Giá trị thủ/(Giá trị thủ +20).
Giá trị hiện tại Thủ 7, miễn giảm 25,93% sát thương nhận vào.
Cơ sở viễn chiến 1: Người chơi đã nắm giữ phương pháp tấn công tầm xa.
Khi tiến hành tấn công tầm xa sát thương +3.
Cơ sở minh tưởng 1: Người chơi đã nắm giữ phương pháp hô hấp căn bản.
Mỗi phút hồi phục 20 HP, mỗi phút hồi phục 30 MP.
Cơ sở bộ pháp 1: Người chơi đã nắm giữ bộ pháp sơ cấp.
Thuộc tính Nhanh Nhẹn +2.
Phần thưởng 20 điểm Thể Chất: Thủ +5.
Phần thưởng 20 điểm Trí Lực: Sát thương cơ bản +10.
Trang bị:
Băng Trượng: Sát thương cơ bản 5-7.
Mỗi 2 giây có thể bắn ra một quả đạn băng tấn công kẻ địch, đạn băng gây sát thương 5-7 điểm (theo sát thương cơ bản của trượng) + thuộc tính Trí Lực, đồng thời làm chậm tốc độ của đối phương trong vòng 1 giây.
Pháp Bào Sơ Cấp: Trang phục của pháp sư.
Sau khi mặc Thủ +1, Thể Chất +1, Trí Lực +3.
Vân Quần: Dệt từ tơ lụa, nguyên liệu cao cấp.
Sau khi mặc Thể Chất +2, Trí Lực +2.
Ủng Tinh Thiên: Chân đạp sao trời, tay hái nhật nguyệt.
Sau khi mặc Thủ +1, Nhanh Nhẹn +5, Thể Chất +2.
Tình Cảm Chân Thành (nữ): Em yêu anh đến chết không phai.
Thể Chất +10, Trí Lực +5.
Kĩ năng: Lôi Điện, Hộ Thuẫn, Mưa Đá.
Tô Thần nghi ngờ mình bị hoa mắt, nhìn lại lần nữa, miệng nhắc lại: “Mưa đá?” Đã cùng nhau vượt qua mấy lần phó bản rồi mà anh còn chưa từng thấy Vân Nhàn dùng kĩ năng này bao giờ.
Vân Nhàn giải thích: “Quần công cộng thêm khống chế.
Mấy phó bản gần đây đều đánh quái đơn thể nên không cần lắm.”
Tô Thần “Ừm” một tiếng, coi như chấp nhận lời giải thích này.
“Tuy tôi rất muốn lấy đồ trong kho vật phẩm tùy thân ra cho anh xem nhưng sắp phải truyền tống đi rồi.” Vân Nhàn tiếc nuối: “Gặp lại ở thành Bạch Lạc.”
“Chỗ nào của thành Bạch Lạc?” Tô Thần hỏi lại.
Vân Nhàn vốn định nói là tiệm cơm, nhưng nghĩ nghĩ xong cô sửa lời: “Sân huấn luyện.”
Hàng quán vỉa hè ở sở bán đấu giá đã chuyển nhà tập thể cho nên cứ trực tiếp đến cửa sân huấn luyện đi dạo cho nhanh, người chơi vừa thông quan phó bản hai ngày đầu tiên và ngày cuối cùng tương đối thân thiện hơn.
Theo đánh giá của Vân Nhàn thì người chơi có thể thông quan lần này không nhiều lắm, muốn tranh phòng huấn luyện với những người khác là không thể nào, chi bằng đi dạo một vòng thử xem có vớt được thứ gì tốt không còn hơn.
“Được, lát nữa gặp lại.” Hẹn xong Tô Thần truyền tống rời khỏi phó bản.
Vân Nhàn lúc này mới thở nhẹ một hơi, lộ ra sắc mặt buồn rầu.
Buộc cùng một chỗ với Tô Thần không biết là họa hay phúc đây.
– ———————————————–
Trở lại chung cư, âm thanh máy móc vang lên: “Trước phó bản thứ ba, số lượng người chơi của trận doanh Thuần Bạch là 4021, số lượng người chơi của trận doanh Thâm Hắc là 4003.
Hiện tại trận doanh Thuần Bạch còn 1672 người chơi, trận doanh Thâm Hắc còn 1730 người chơi.
Xin hãy tiếp tục nỗ lực.”
Tỉ lệ tử vong gần 60%, thiệt hại còn cao hơn so với phó bản tân thủ nữa!
Vân Nhàn còn coi như bình tĩnh, bởi vì khi nghe nói phó bản thứ ba cho phép người chơi tấn công lẫn nhau, người chơi có thể bị thương cũng có thể tử vong thì cô đã dự cảm được kết cục này rồi.
Báo xong nhân số còn lại hai bên, thanh âm máy móc tiếp tục nói: “Mười lăm ngày sau sẽ bắt đầu trận doanh chiến.
Xin người chơi hãy…!Nỗ lực sống sót.”
Trận doanh chiến? Tinh thần Vân Nhàn rung lên, có lẽ chỉ cần cố gắng thêm vài phó bản nữa là cô có thể thuận lợi sống lại rồi!
Ra khỏi chung cư, Vân Nhàn đi về phía sân huấn luyện.
Dọc theo đường đi cô rõ ràng nhận ra người trên đường đã thiếu rất nhiều.
“Không thể thắng sẽ phải chết, không có ai là ngoại lệ.” Ánh mắt Vân Nhàn hết sức kiên định: “Nhất định phải sống sót!”
– ——————————————–
Đi tới chỗ ngoài sân huấn luyện cô đã thấy Tô Thần đang đứng chờ.
Anh bất đắc dĩ chỉ chỉ phía sau: “Sân huấn luyện sơ cấp đầy người, trung cấp cũng đầy, chỉ có cao cấp còn phòng trống.”
Vân Nhàn không để ý lắm: “Trong dự kiến.”
Tô Thần nói tiếp: “Tin tức tốt là, trải qua phó bản thứ ba người chơi đã ý thức được tầm quan trọng của điểm tích phân, không khăng khăng đổ hết điểm vào sân huấn luyện nữa.
Tin tức càng tốt hơn nữa là phần lớn người chơi chi trả 200 điểm tích phân mới nhặt về được một mạng, nhiều nhất hai ba ngày nữa là sẽ có phòng trống, bởi vì bọn họ không đủ điểm tích phân.
Tin tức xấu là chương trình học trung cấp vô cùng khó, không thể hoàn thành trong thời gian ngắn được.”
Vân Nhàn dùng ánh mắt khác lạ nhìn Tô Thần, giống như chưa từng quen biết anh: “Nhìn anh nói ra toàn bộ kết quả phân tích không giữ lại gì, tôi cảm thấy có chút không quen.”
“Đều là châu chấu trên một sợi dây thừng, tôi có hố ai cũng không thể hố cô được.” Tô Thần nghiêm túc.
Có qua có lại, Vân Nhàn nói cho tiểu đồng bọn phát hiện của mình: “Sau khi trải qua chương trình học sơ cấp xong thật ra có thể tự mình luyện tập, tuy hiệu quả không bằng được sân huấn luyện nhưng ít nhất không cần tốn điểm tích phân, lại đỡ hơn so với việc chỉ nhàn rỗi ngồi không.”
Cô đè thấp tiếng nói hơn: “Đặc biệt là cơ sở minh tưởng.”
Tô Thần giật mình.
Vân Nhàn hỏi tiếp: “Kho vật phẩm tùy thân của anh có những gì?”
“Phó bản thứ ba cắn dược thông quan cho nên chỉ còn thừa lại hai bình hồng dược, một bình lam dược, hai món trang sức với một quyển trục kĩ năng để lại sau khi giết Anh Lạc.
Giết quái rơi xuống một ít bẫy rập linh tinh gì đó, phó bản vừa rồi đã dùng hết.” Tô Thần thành thật khai báo.
“Anh đã làm gì?” Vân Nhàn ngạc nhiên: “Của cải ít đến đáng thương, cứ như bị người cướp mất vậy.
Theo lý mà nói thì anh không thể nào chỉ còn mấy thứ này chứ?”
Tô Thần tức giận: “Dùng để đổi trang bị từ lâu rồi.
Cô tưởng tất cả mọi người đều giống cô, tốt số tới mức trang bị tự động dâng lên ấy hả?”
Anh xui xẻo hết sức, giết boss nhận được phần thưởng đặc biệt cũng là cái cặp nhẫn Tình Cảm Chân Thành chó má vô dụng!
Vân Nhàn nở nụ cười.
Ủng Tinh Thiên với Vân Quần nói là tặng không cũng không sai.
“Giá trang bị trên thị trường là cao nhất, đã vậy số tôi còn đen, đánh quái rơi ra toàn đạo cụ hoặc là trang bị của chức nghiệp khác.” Tô Thần than thở: “May còn có mấy cái quyển trục kĩ năng, nếu không mấy trang bị trên người này cũng không đổi được.”
Vân Nhàn nhẹ lắc đầu, giống như cảm thấy hết sức bất đắc dĩ vì vận xui của tiểu đồng bọn.
“Cô có gì? Lấy ra xem thử một chút.” Tô Thần thúc giục.
Vân Nhàn xòe tay đếm đếm: “Mười hai bình hồng dược, ba bình lam dược, một bó bom hẹn giờ, một quyển trục tổ đội, một quyển trục kĩ năng, một thanh kiếm.
Lần trước rơi ra một quyển trục tổ đội đã dùng mất, mấy thứ khác như trang bị với quyển trục kĩ năng đem đổi cho người khác lấy hồng lam dược.
Tiếc là phải cắn dược mới qua được phó bản thứ ba, hao không ít lam dược, chứ không còn trữ càng nhiều hơn.”
Tô Thần: “…”
Có nghĩa là vừa rồi cô đánh chết chín con quái tinh anh vớt được một quyển trục tổ đội, một quyển trục kĩ năng, một thanh kiếm? Tô Thần đã giết chết mười một quái tinh anh đánh giá lại kho vật phẩm tùy thân của mình, cảm khái thật sâu, hình như anh với cô không vào cùng một phó bản…!
Vân Nhàn xòe tay: “Lấy quyển trục kĩ năng ra tôi xem với.”
“Có lẽ rất khó sử dụng.” Tô Thần lấy quyển trục Cuồng Bạo ra đưa cô: “Tác dụng phụ quá lớn.”
Vân Nhàn nghiêm túc đánh giá phần giới thiệu của quyển trục, thật lâu sau cô mới nói: “Có thể đưa quyển trục cho tôi không?”
Tô Thần: “…”
Anh cường điệu x3,14: “Hai ta là một thể!” Tưởng tượng đến khả năng mình bị dính trạng thái Cuồng Bạo là anh đã cảm thấy cả người không khỏe.
“Cũng không phải cho anh dùng.” Vân Nhàn cười khẽ: “Tôi suy nghĩ muốn cho đối thủ dùng.
Trước đó hệ thống có nói sắp bắt đầu trận doanh chiến, nếu cho main tank bên đối thủ dùng một chút…”
Tô Thần nghiêm túc hẳn lên.
Anh tưởng tượng đến cảnh main tank đối phương quay đầu tấn công đội ngũ, nhịn không được nói: “Nếu dùng tốt không chừng sẽ có tác dụng tuyệt vời.”
“Loại vũ khí sắc bén như thế này tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác.” Vân Nhàn vừa thở dài vừa sử dụng quyển trục.
Rất nhanh hệ thống nhắc nhở: “Chúc mừng người chơi nhận được kĩ năng Cuồng Bạo.”
Bây giờ người chơi họ Tô nào đó thật sự là một nghèo hai trắng.
Vân Nhàn nghĩ nghĩ, đem quyển trục kĩ năng trong tay mình đưa cho anh: “Nhìn thử xem, có lẽ thích hợp với anh đấy.”
Tô Thần nhận lấy, cẩn thận đánh giá.
“Kĩ năng: Thạch Da.
Sau khi sử dụng Thủ +10, duy trì hai phút.
Mỗi lần phóng kĩ năng tiêu hao 15 MP.”
Tô Thần nhanh chóng tính toán, sau khi sử dụng thuật Thạch Da Thủ của anh sẽ đạt 23 điểm, được giảm 53,49% sát thương nhận vào.
Nói cách khác, công kích gây ra chỉ tạo thành một nửa sát thương đối với anh.
“Vậy tôi không khách khí.” Anh sảng khoái sử dụng quyển trục.
Vân Nhàn tổng kết: “Kiếm, quyển trục tổ đội, trang sức đều đổi hết, trước đổi cho anh đôi giày đã, lại nhìn xem có kĩ năng gì tốt hay không.
Nếu đều không có thì đổi thành hồng lam dược vậy.”
Tô Thần đề nghị: “Đừng đi dạo, cứ trực tiếp mở một quầy hàng vỉa hè sẽ có người tự tìm tới.”
Qua thêm một phó bản nữa, những người chơi khác hẳn đã ý thức được có một đoàn đội đáng tin cậy cùng tiến phó bản là chuyện khó khăn đến mức nào, quyển trục tổ đội trước mắt chính là thứ hút hàng nhất!
“Cũng tốt.” Vân Nhàn tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống bày quán, thuận tiện hô to: “Quyển trục tổ đội đổi giày đây, muốn đổi nhanh chân lên! Chỉ có duy nhất một quyển thôi!”
Những lời này vừa nói ra không khí xung quanh nháy mắt đã khác hẳn..