Vô Hạn Tháp Phòng

Chương 24: Phó Bản Thứ Ba 2


Đọc truyện Vô Hạn Tháp Phòng – Chương 24: Phó Bản Thứ Ba 2


Anh Sơ mếu máo, không tình nguyện ném quần cho Vân Nhàn.

“Vân Quần: Dệt từ tơ lụa, nguyên liệu cao cấp.

Sau khi mặc Thể Chất +2, Trí Lực +2.”
Vân Nhàn tay cầm quần còn trong lòng thì nghĩ, nếu mới cầm đồ xong đã trở mặt đánh người liệu có vô sỉ quá hay không?
Trong lúc cô còn do dự, Tô Thần chen vào nói: “Xong rồi chứ? Đến lượt tôi đi? A, tôi đã sớm muốn đập cho cô một trận!” Vừa dứt lời anh đã vọt về phía Anh Sơ.

Lần này đến lượt Vân Nhàn đứng xem kịch vui.

“Con chó con mèo nào cũng dám đến cửa khi dễ, tưởng tao ăn chay chắc!” Anh Lạc cực kì tức giận, chủ động xông lên đỡ đòn.

Nắm đấm chạm nhau, Anh Lạc lui lại một bước, Tô Thần lui liên tục hai bước, đã thua một bậc.

Vân Nhàn chớp chớp mắt kinh ngạc, các loại thuộc tính của Tô Thần cô đã xem qua, hai người đánh nhau không ngờ Anh Lạc lại chiếm thế thượng phong, xem ra thật sự có chút bản lĩnh.

Đúng lúc này Anh Sơ múa pháp trượng, ánh sáng màu đỏ và màu trắng bay lên người Anh Lạc, ánh sáng đen dừng trên người Tô Thần.

Ngay lập tức Anh Lạc lao lên, Tô Thần không tránh kịp chỉ có thể cứng đối cứng, kết quả là Anh Lạc bất động còn Tô Thần lại lùi liên tục năm sáu bước nữa.

“Xem ra cô ta là thuần phụ trợ.” Vân Nhàn lẩm bẩm: “Thêm buff cho đội mình, debuff cho kẻ địch.

Đối thủ vốn có thực lực tương đương dưới trạng thái xấu sẽ bị kéo giãn trình độ.”
Anh Lạc thừa thắng xông lên, nổi giận gầm một tiếng vọt về phía Tô Thần tiếp, nhìn tư thế kia là đang muốn xử lý nhanh Tô Thần trong một lượt.

Theo đánh giá của Vân Nhàn, đại khái lúc nãy Anh Lạc bị cô làm cho tức giận, nhưng vì chú ý tới an toàn của Anh Sơ nên không thể đánh trả, dứt khoát đem hết tức giận trút lên đầu Tô Thần.


Bên kia, Tô Thần không ngờ Anh Lạc thoạt nhìn non nớt lại khó chơi thế, nhất thời khổ chiến.

Đồng thời trong lòng cũng hết sức buồn bực, muốn giải quyết đối thủ thật ra vô cùng đơn giản, giống Vân Nhàn vòng qua Anh Lạc tấn công Anh Sơ là được, nhưng mà anh chỉ có duy nhất một kĩ năng tấn công tầm xa là Thánh Giới…!
Cùng lúc đó Anh Lạc cũng càng đánh càng kinh hãi.

Rõ ràng sát thương của đối phương không bằng mình nhưng hai người cứng đối cứng máu mình lại giảm nhanh hơn, nếu không nhờ Anh Sơ thêm máu liên tục thì lúc này có khi thanh máu đã chuyển vàng rồi.

Anh Lạc cảm thấy không khoa học, Thể Chất hắn ta đã đầy 20 điểm, còn chọn trúng phần thưởng đặc thù là Thủ +3, chẳng lẽ thủ máu đối phương còn cao hơn nữa hay sao? Không thể nào!
Vân Nhàn đứng cạnh nhìn rõ ràng.

Nếu bình tĩnh xem xét thì thực lực Tô Thần cao hơn một chút, nhưng cũng không chịu nổi Anh Sơ đứng một bên điên cuồng tung kĩ năng.

Tuy nhìn thì có vẻ là quyết đấu công bằng một chọi một, nhưng thật ra Tô Thần đang lấy một địch hai.

“Ầm.” Lúc Tô Thần và Anh Lạc tách nhau ra, một tia sấm sét bổ xuống giữa hai người, đồng thời Vân Nhàn lạnh lùng nhắc nhở: “Đừng đánh nữa, quái tinh anh đến rồi.”
“Giúp tôi giết hắn!” Anh Lạc la lớn.

Trong lòng hắn ta Vân Nhàn do bị khiêu khích nên mới phản kích để làm tiền, giữa hai người có mâu thuẫn nhưng chưa đến mức liều cả mạng sống.

Nhưng Tô Thần không giống thế, rõ ràng Tô Thần rất bất mãn chuyện Anh Sơ công khai bí mật sân huấn luyện, vừa lên là muốn đánh muốn giết.

Bởi vậy Anh Lạc đã động sát khí với Tô Thần, hắn thầm nói cường địch như vậy không thể giữ lại được.

Tô Thần đứng đó sắc mặt xanh mét.

Đừng nhìn anh với Vân Nhàn đã trao đổi tên thật, có vẻ quan hệ giữa hai người rất tốt, nhưng nếu có cơ hội thích hợp thì anh không hề nghi ngờ Vân Nhàn sẽ nhân dịp hố anh một phen.


“Đừng náo loạn nữa! Điểm tích phân quý giá của tôi không thể dùng vào việc miễn hình phạt không hoàn thành nhiệm vụ được.” Vân Nhàn không thể nhịn được nữa, bổ một tia sét ngay cạnh Anh Sơ.

Không phải sấm sét không đánh trúng mục tiêu mà là do Vân Nhàn cố ý đánh trượt, chủ yếu để uy hiếp.

Anh Sơ: “…”
Mí mắt cô ta giật giật, trong lòng khó chịu.

Cũng không phải cô ta không chịu dừng tay, vì sao người bị uy hiếp lại vẫn cứ là cô ta chứ?
Anh Lạc hét to “Anh Sơ”, vội vội vàng vàng chạy tới, mà tô Thần mất đối thủ thì tự nhiên cũng dừng tay.

Anh đến cạnh Vân Nhàn, mặt đen như đít nồi, đè thấp tiếng nói, ngữ khí cực kì kém: “Cô thật sự muốn kệ cô ta ở lại trận doanh Thuần Bạch sao? Cô ta như quả bom hẹn giờ không biết khi nào sẽ phát nổ đâu.”
“Sao được chứ?” Ngữ khí Vân Nhàn hết sức bình thản, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng: “Tôi nói, tôi chỉ không muốn mất 200 điểm tích phân vì không qua ải thôi.”
“Chỉ có 20 con quái tinh anh thôi, chúng ta liên thủ đối phó được.” Tô Thần cũng không để ý lắm, trong mắt anh phó bản lần này không quá khó khăn, chính là ải để khen thưởng.

“Dưới trạng thái đầy HP MP đương nhiên thừa đủ đối phó, nhưng xử lý xong Anh Lạc anh còn có thể đầy HP MP không?” Vân Nhàn tà tà liếc Tô Thần một cái: “Anh Lạc từng nói với tôi hai phó bản trước cậu ta cũng thông quan, nói cách khác thuộc tính không kém đâu.”
Tô Thần nghĩ tới gì đó, bỗng nhiên trầm mặt: “Nếu không ngoài dự đoán thì thuộc tính Lực Lượng cậu ta đã đầy 20 điểm, nhận được phần thưởng đặc thù.”
“Không nói Anh Lạc, anh nhìn Anh Sơ đi.

Cô ta có ít nhất ba kĩ năng, trang bị cả người hoàn mỹ, vừa nhìn là biết hai phó bản trước vớt được không ít đồ tốt.” Vân Nhàn bình tĩnh phân tích: “Tôi biết anh muốn xử lý trước, nhưng sự thật chứng minh Anh Lạc không yếu, thu thập cậu ta tốn không ít sức, chi bằng cứ diệt sạch quái tinh anh trước rồi hai bên trở mặt sau.

Dùng Anh Sơ uy hiếp cậu ta nhường quyền tiêu diệt quái tinh anh ra, qua khoảng nửa phó bản, thực lực tăng nhiều rồi lại ra tay sau.”
Sắc mặt Tô Thần hòa hoãn một chút, dùng khẩu khí thương lượng nói: “Hai mươi quái tinh anh chia như thế nào? Cô mười con tôi mười con?”
Vân Nhàn buồn bực: “Sao tôi phải chia đều với anh?”
Tô Thần ngây người.


“Cả đội bốn người chỉ tôi có kĩ năng khóa mục tiêu tấn công từ xa, nếu anh tấn công tôi tôi sẽ đánh Anh Sơ, Anh Lạc muốn cứu người yêu bé nhỏ của mình sẽ quay đầu tấn công anh.” Vân Nhàn hơi hơi mỉm cười: “Anh Sơ sống hay chết cũng chỉ là một ý nghĩ của tôi thôi, cho nên Anh Lạc sẽ không ngu ngốc chủ động tấn công tôi, ít nhất là không phải trong phó bản này.

Mà tôi thì ngược lại, nắm nhược điểm của cậu ta trong tay nên có thể mặc sức lợi dụng cậu ta làm lao động miễn phí bào quái cho tôi, để tôi lấy quyền giết quái.

Như vậy xem ra phó bản này chính là thiên đường!”
“Một người ăn hết 20 con quái tinh anh, độc chiếm 20 điểm thuộc tính tự do và 20 vật phẩm rơi ra, cô cũng không sợ no chết.” Nói thì nói thế nhưng Tô Thần vẫn hoặc nhiều hoặc ít có chút bất đắc dĩ.

Phương án này đúng là chỉ mình Vân Nhàn có thể thực hiện, những người khác căn bản không làm được.

Vân Nhàn khống chế Anh Sơ gắt gao cũng tương đương với việc đồng thời thu phục Anh Sơ Anh Lạc, nếu anh không biết điều đi quấy rối rất có thể sẽ bị ba người vây công.

Mà Vân Nhàn máu dày, không có cách nào nhanh chóng đánh chết, cho dù có đánh lén cũng không làm gì được cô.

“Tôi ăn uống tốt lắm, yên tâm đi.” Vân Nhàn cười nhẹ đắc ý.

“Vẫn nên chia mỗi người mười con quái tinh anh đi.” Tô Thần chớp chớp mắt, nhàn nhạt nói: “Chia như thế là thích hợp nhất.”
Vân Nhàn nghiêng đầu tò mò: “Anh dựa vào đâu muốn chia với tôi?”
Tô Thần nói với cô: “Phó bản thứ ba kết thúc mà không thêm đầy 20 điểm thuộc tính được tôi có lẽ sẽ sinh ra cảm xúc muốn báo thù xã hội, lỡ đâu tôi luẩn quẩn trong lòng ôm quái tinh anh chạy đến điểm cuối thì sao? So với việc nhiệm vụ chính thất bại, không vớt được cái gì còn bị trừ 200 điểm tích phân, quả nhiên chia nhau một nửa phần thưởng vẫn tốt hơn chứ nhỉ? Với lại nếu Anh Lạc có ý định làm cái quỷ gì tôi cũng có thể giúp đỡ.”
Vân Nhàn: “…”
Trên mặt cô không thể hiện gì nhưng trong lòng kinh hãi không thôi, lại còn có kiểu thao tác như thần thế nữa!!! Nhưng mà vừa nghĩ lại thì cô phát hiện thao tác này hình như chỉ có Tô Thần làm được.

Người chơi bình thường tuyệt đối không thể nào nghĩ đến việc ôm quái đến Truyền Tống Trận, biện pháp điên cuồng này chỉ có Tô Thần mới nghĩ đến.

Thêm nữa, nếu thật sự có người nghĩ ra thì đến lúc thực hiện cũng rất khó khăn.

Không đủ khỏe nên không xách quái lên được, chạy không đủ nhanh người đó sẽ bị đồng đội tức giận đánh thành thịt nát, không có đủ máu thì chưa đợi đồng đội ra tay đã bị quái cào chết.

Bất hạnh nhất là mấy cái điều kiện này Tô Thần đều thừa đủ hết, dù cho cô có muốn hợp tác với Anh Lạc cũng vô dụng.

Tô Thần da dày thịt béo, chưa kịp đánh chết rất có thể anh đã kịp ôm quái đến Truyền Tống Trận rồi.


Đương nhiên cô cũng rõ ràng, Tô Thần không có ý định cá chết lưới rách với cô, anh chỉ đưa ra uy hiếp đủ để chứng minh anh có tư cách hợp tác thôi.

Vân Nhàn thở dài, không thể không thừa nhận: “Anh thắng, quái tinh anh chia đều thôi.” Trước mắt thuộc tính Thể Chất của cô đã 11 điểm, đánh chết mười quái tinh anh cũng gom đủ 20 điểm rồi.

Tô Thần mỉm cười: “Hợp tác vui vẻ.”
“Nhưng còn một vấn đề nữa.” Vân Nhàn buồn rầu: “Lỡ Anh Lạc cũng có chủ ý giống anh thì phải làm sao bây giờ?”
“Lấy chỉ số thông minh của cậu ta sao có thể cơ trí được như tôi chứ!” Tô Thần không tin.

Vân Nhàn dùng gương mặt không biểu tình nhìn Tô Thần, cảm thấy nắm đấm của mình ngứa ngáy.

“Được rồi, nói chuyện đứng đắn.” Tô Thần ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc hẳn: “Cậu ta thêm nhiều điểm thuộc tính vào Thể Chất với Lực Lượng, Nhanh Nhẹn và HP lại không bằng tôi.

Nếu trí thông minh của cậu ta có thể bắt kịp tôi, tôi sẽ liều mạng ngăn lại, đến lúc đấy cô thả nhiều thêm vài đợt sét đánh chết cậu ta.”
Tô Thần thực lòng cảm thấy nếu lúc nãy anh đánh nhau mà người nào đó chịu giúp một chút, anh nhất định có thể thuận lợi giải quyết Anh Lạc.

Vân Nhàn đơ mặt suy nghĩ, rõ ràng cô có thể một người độc chiếm cả phó bản, nhưng từ khi người nào đó lẫn vào xong mọi việc trở nên phức tạp một cách nhiệm màu…!
– ——————————————-
Hai người còn đứng nói chuyện, nhưng Anh Lạc không thể nhịn được nữa rống lên: “Nhanh lại đây hỗ trợ!”
Hóa ra Anh Lạc tranh thủ hai người đang nói chuyện, lén lút mang theo Anh Sơ giành giết quái trước.

Trong suy nghĩ của hắn, phó bản thứ ba này chỉ có 20 quái tinh anh, không cần người khác nhúng vào, chỉ bằng hai người hắn và Anh Sơ cũng có thể thông quan thuận lợi.

Nhưng đến lúc thật sự đánh nhau Anh Lạc mới thấy không đúng.

Quái lần này không phải sói hoang mà là quái thú do từng khối nham thạch chồng lên nhau tạo thành, sức sát thương của nó chẳng ra gì nhưng thủ cao máu dày cực kì, hắn ta đánh nửa ngày mà nhìn lượng máu quái giảm xuống đã khiến lòng người cảm thấy tuyệt vọng.

Chuyện này làm Anh Lạc không khỏi luống cuống chân tay.

Vân Nhàn chỉ lo phó bản thất bại sẽ tốn 200 điểm tích phân, hơn nữa không vớt được nhiều phần thưởng, nhưng trong lòng Anh Lạc lại rõ ràng hắn và Anh Sơ còn không có đủ 100 điểm tích phân mỗi người, thất bại cũng đồng nghĩa với cái chết!
Vì lấy đại cục làm trọng, hắn tạm thời bỏ thể diện xuống gọi hai người kia ra hỗ trợ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.