Vô Hận Ca Ca

Chương 15


Đọc truyện Vô Hận Ca Ca – Chương 15

“ Thất sư huynh.” Cửu nhi chạy vào, “ Thất Thất đâu? hôm nay muội đến cùng nàng so thêu…A !” Bỗng dưng kêu một tiếng, sắc mặt trắng bệch, “ Thất Thất…” như thế nào lại như vậy ? Nàng như thế nào lại không chết ? Ngạc nhiên nhìn Thất Thất lười biếng trong lòng Dực Chi. Chẳng lẽ ? chẳng lẽ là quỷ ? cửu nhi run run thân hình, chậm rãi thối lui về phía sau.

Lúc này Dực Chi mới nói chuyện, biểu tình bình thản, thanh âm lạnh lùng : “ Ngày khác đi ! Hôm nay Thất Thất mệt mỏi, hơn nữa nàng cũng không so với muội.”

“ Ách ! được !” cửu nhi nuốt nuốt nước miếng kinh sợ, “ muội sẽ lựa ngày khác…lại đến !” xoay người chạy trối chết ra ngoài.

Sau khi Cửu nhi rời đi, Thất Thất ức chế không được ho nhẹ hai tiếng.

“ Như thế nào ?” Dực Chi lo lắng hỏi, “ còn lạnh không ?”


“ Đã không thấy lạnh ! bất quá, hồ nước kia thật sự rất lạnh nha ! bằng không muội còn muốn ở trong nước chơi một chốc lát ! Hắt xì !” nói xong lại nhịn không được đánh cái hắt xì.

Dực Chi đau lòng, dùng tay áo xoa xoa nước mũi cho nàng, “ còn chơi ! nàng suýt nữa đem mạng ra chơi đến không còn, nàng cũng thật là quá si mà, bị chìm trong nước ba lần, nhiều lần đã tìm được đường sống trong cái chết, thế nhưng vẫn ham chơi ! Nàng không sợ chết sao ? Khi nhìn thấy cường đạo, nàng rõ ràng đã đem ta bán, chính mình lại chạy trối chết còn gì !”

Thất Thất che miệng ngáp một cái, “ Dực Chi ! Muội rất mệt.”

“ Được ! được ! trước tiên nên uống canh giải cảm ! canh đâu rồi…tại sao lại  chậm như vậy chứ ! Nấu một chén canh thôi cũng dùng thời gian dài như vậy sai ?”  Dực Chi lớn tiếng quát ở bên ngoài.

“ Cửu nhi.” Nhị sư huynh phi thân cản trước người cửu sư muội, “ muội còn muốn đi tìm Thất Thất sao ?”

Cửu nhi có chút run sợ, lập tức cười nói : “ Nhị sư huynh, muội là muốn đi tìm Thất Thất trò chuyện, lần trước muội muốn cùng nàng tỷ thí xem ai thêu hoa đẹp hơn.”

Nhị sư huynh chăm chú nhìn hai gò má lõm sâu của Cửu nhi một hồi lâu, thở dài một tiếng, “ Cửu nhỉ, Thất sư đệ tuy rằng thương muội, nhưng muội lại năm lần bảy lượt muốn hại Thất Thất, muội nghĩ là thất sư đệ sẽ còn dung túng muội sao ?”


“ Cái gì ?” Cửu nhi bị nhìn thấu nên bối rối, “ muội…muội chỉ là…” Đột nhiên ánh mắt trở nên dữ tợn, “ Đúng ! muội chính là hận không thể giết nàng, là nàng cướp đi thất sư huynh của muội, nàng có điểm nào tốt hơn muội ? cơ bản chỉ là một cái si nhi, trừ bỏ mỗi ngày gây chuyện nàng còn có thể làm cái gì ? Tâm chí cũng không bằng một đứa trẻ. Dực vào cái gì mà được thất sư huynh quan tâm ! Xảy ra chuyện, sẽ làm cho thất sư huynh thay nàng gánh vác ! nàng không xứng với thất sư huynh !”

Nhị sư huynh lại thở dài một tiếng, “ cửu nhi, vạn vật trên thế gian đều không thể cưỡng cầu, của mình vẫn sẽ là của mình, không phải của mình cho dù có hi vọng xa vời cũng cầu không được.”

“ Muội không tin !” Cửu nhi quật cường cắn chặt môi

Nhị sư huynh yêu thương vuốt tóc cửu sư muội, “ cửu nhi, muội thật nghĩ Thất Thất là si ngốc sao ? không sai, ngôn hành cử chỉ của nàng ta xác thực có chút khiến cho người khác dở khóc dở cười, so với nữ tử bình thường có chút trái ngược. Nhưng việc này có năng lực chứng minh điều gì ? Trên giang hồ điên điên vui vẻ, giả ngây giả dại, vui cười, tức thì mắng, tiếu ngạo hồng trần, không phải những người như vậy đều là si nhi đâu ! muội làm sao biết được Thất Thất phải hay không chứ !” Nhìn cửu nhi có chút suy nghĩ, nhị sư huynh lại nói, “ Trí tuệ của Thất Thất muội cũng đã thấy qua, chúng ta không ai nghĩ ra biện pháp di chuyển tảng đá lớn kia nhưng nàng chỉ trong khoảnh khắc liền làm được. Cửu nhi, thông minh tài trí như vậy, muội cho rằng là trùng hợp sao ? Còn có, ta từng thấy mặt nàng không đổi sắc, ở trước mặt cường đạo hung hãn chỉ nói hai ba câu đã đem thất sư đệ bán đi…Không cần kinh ngạc, không sai, nàng thật đem thất sư đệ bán đứng ! Tuy rằng nàng thực sợ chết !  ở trong lòng người bạch đạo thì hành vi này khó có thể chấp nhận, nhưng phải thừa nhận, hành vi của nàng lúc đó chính là hữu hiệu, an toàn nhất. Một người khi gặp nguy nhưng trí không loạn, muội cảm thấy người đó sẽ là một si nhi sao ? Thất sư huynh của muội tuy rằng mỹ mạo, lại tâm cao khí ngạo, nữ tử bình thường nào đáng để hắn đặt vào mắt, nếu Thất Thất chỉ là một si nhi chỉ biết ăn uống, muội nghĩ rằng thất sư đệ sẽ động tâm đối với nàng ta sao ?”

Cửu nhi trầm mặc, cười đau khổ, nàng xác thực cảm thấy thất sư huynh tâm cao khí ngạo, sẽ không coi trọng nữ tử bình thường, cho nên mỗi lần sư huynh xuống núi, nàng cũng không sợ sư huynh sẽ bị nữ tử tục tằng trên giang hồ cướp đi, chính là vạn vạn không nghĩ tới….sư huynh lại mang về một nữ tử với  dáng vẻ bề ngoài bình thường, thần trí lại có chút không bình thường. Đã vậy còn…nàng không cam lòng ! nàng thật sự không cam lòng !


Nhị sư huynh nhìn ra tâm trạng giằng co của cửu nhi, còn nói thêm, “ Cửu nhi ! buông tay đi ! lần trước muội đem nàng ấy đẩy vào trong hồ, nàng cũng không có trách muội, không cần sai lại tiếp tục sai !”

 Cửu nhi biến sắc, “ nàng ta nói với huynh ?”

Nhị sư huynh cười cười lắc đầu, “ là ta vô tình nhìn thấy, ta chỉ cảm thấy kỳ quái không biết muội đến hồ đó để làm gì ? ai ngờ chân trước vừa bước đi không lâu, Thất Thất liền từ trong hồ ngoi lên, sắc mặt bị đông lạnh mà trắng bệch, lại cầu ta không đem chuyện này nói ra ngoài, nhất là không cho Dực Chi biết ! chỉ nói là cảm thấy nóng nên xuống nước chơi mà thôi, nhưng thất sư đệ là người thông minh, cho dù ta không nói, hắn cũng có thể đoán ra được bảy tám phần, nhưng thấy Thất Thất không truy cứu,, nên cũng làm ra vẻ không biết gì…cửu nhi, muội còn cảm thấy Thất Thất không xứng với Thất sự đệ không ?”

 “ Muội” Cửu nhi ngơ ngác nói không ra lời.

Nhị sư huynh lại một tiếng thở dài, trên thực tế hắn cũng đoán không ra, dụng ý chân chính khi Thất Thất muốn giấu diếm Dực Chi ! Có lẽ thật sự là không muốn cửu nhi bị thương tổn, cũng có lẽ là một thủ đoạn muốn làm cho Dực Chi xem, như vậy, Dực Chi sẽ càng thêm thương tiếc nàng mà chán ghét cửu nhi. Nhưng bất luận thế nào, nếu cứ tiếp tục như vậy, người thua nhất định là cửu nhi, bởi vì tâm của Dực Chi cơ bản không ở trên người của nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.