Đọc truyện Vợ!!! Đứng Lại Đó Cho Chồng – Chương 4
Hắn tiến lại gần nó
_tránh..xa kui…tui ra_sợ quá ngộng lun
_Nói cho cô biết tôi và cô chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa
thui_nói rồi hắn thủng thỉnh bỏ đi
Không hỉu sao nó ngồi bệch xuống sàn khóc.Từng giọt nước mắt
ấm ức,tủi thân cứ thế mà lả chả trên mặt nó.Đến khi chán chê mệt mỏi nó đứng
lên bỏ xuống dưới nhà lấy nước.Xuống cầu thang cảnh tượng đập vào mặt nó hắn và
người phụ nữ khác đang *Bịt Mặt*(m0on chưa đủ tuổi nên không thể diễn tả được
thông cảm).Nó bỏ đi lấy li nước lên phòng nhưng đến cầu thanh thì trượt chân
làm li nước đổ bể thành từng miếng thủy tinh,tay nó chảy máu.Lúc này cặp tình
nhân kia mới buông nhau ra nhìn về phía nó.
_anh àh vk anh đấy à_ả ỏng ẹo
_đúng rồi nhưng cô ta xấu hơn cưng nhìu lắm_hắn nịnh ả
_hihi anh là số 1_ả nói rồi típ tục công việc
Nó thấy đau lắm cầm tay máu chảy chạy thẳng lên cầu thang
tuyệt nhiên đôi tình nhân kia vẫn cứ thế.Hắn nói vọng theo
_này máu chảy tanh lắm nhớ lau cho sạch
Nó không nói gì nó chạy thật nhanh lên phòng,lại khóc nó suy
nghĩ về những ngày tháng tự do trước kia chẳng phải lo gì thoải mái,nó nghỉ đến
chuyện trả số phận cho chị nó.Nhưng không nó còn không chịu nổi huống chi là chị
nó mềm yếu.Nó quyết định chịu đựng thêm thời gian nữa.Bỏ xuống giường đi lấy hộp
y tế,tự băng vết thương cho mình nó lại nhớ đến những cảnh phim Hàn Quốc lúc
này nhân vật nam sẽ băng cho nhân vật nữ nhưng hắn thì lúc này đang “gì
đó” với ả phụ nữ khác.Xong xui nó dẹp đồ nhẹ nhàng xuống lầu đi lấy đồ lau
,lau sạch vết máu khi nảy bị nhỉu.Bỏ lên phòng,chẳng mấy chốc nó đang chìm
trong giấc ngủ.Trong giấc ngủ nó cảm thấy ai đó đang đắp mềnh cho mình nó tưởng
hắn nên mở mắt nhìn nhưng không là quản gia của nó,cười nhẹ nó thiếp đi.
SÁng sớm
Mắt nhắm mắt mở vscn xong nó đi xuống lầu ăn sáng sau đó đi
học.Hình ảnh trước mặt làm nó phát khùng lên.Hắn và ả đang đút nhau ăn ngon
lành chẳng coi sự có mặt của nó là gì.Nó đã tự nhủ đêm qua rằng” ta sẽ giấu
tình cảm này và phải tạo vỏ bọc lạnh lùng cho mình”.
_tôi xong rồi đi đây_nó đứng lên vốn dĩ ngồi đó nó cũng sẽ
chẳng ăn được gì.
_tùy_đáp trả của hắn
_ăn đi này honey_ả
_aaaa_hắn mở miệng để đón nhận món đồ ăn từ ả.
Nó bỏ lại sau lưng và đi thẳng đến trường 1 mình.Nó đi xuống
căn-tin.Mua ổ bánh mì ốp-la
_dì bán cháu ổ bánh mì _cả 2 đồng thanh
_ah còn 1 ổ thui ạ_pà 2 nói
_của tôi_tập 2
Trước mặt nó là 1 tên cực kì đẹp trai,tóc nhuộm đỏ vuốt bờm
ngựa,tay đeo khuyên tay,dáng 1m80.ôi hoàng tử.Lúc nó đang “ngắm” thì
hắn(đây là tên đó nha)giựt ổ bánh mì bỏ đi
_này này của tôi mà_nó nói
_tôi giựt được 0k_hắn đáp
_nhưng.._nó
_không nhưng nhị gì pp_hắn bỏ đi
Nó dí theo cầm chay tương ớt giựt ổ bánh mí hắn xịt đầy
vào,vừa xịt vừa rủa.
_này ăn đi tôi là vậy đó ăn không được thì phá cho hôi_nói rồi
nó bỏ đi lên lớp
Hắn đứng đó nhìn nó khẽ cười làm lộ đồng tiền nhưng nụ cười
vụt tắt khi đám nữ sinh đã đánh hơi thấy hắn “cười”.Hắn nghĩ
“thú vị nhỉ”