Đọc truyện Vô Địch Thật Tịch Mịch – Chương 37: Lầy lội theo ta nào
Nhóm dịch: Ẩn Môn
– Định mệnh nó, thật là may mắn, về sau chỉ cần dựa vào yêu thú đã có thể phát tài rồi. – Một mình ngồi trong lều, nụ cười trên mặt Lâm Phàm mở rộng tới tận mang tai, rực rỡ lấp lánh như hoa cúc nở rộ, chỉ nghĩ đến việc dựa vào yêu thú mà có thể đứng trên đỉnh cao thiên hạ, thật là sung con mẹ nó sướng.
Đối với yêu thú mà nói, cái ý tưởng biến thái này có thể sẽ gây ra thảm họa, tai ương ngập đầu với chúng.
Bây giờ hắn có hai việc để làm, một là rút thưởng, còn nếu không thì dùng điểm tích lũy tăng cấp “Lang Nha Bổng mạnh mẽ”.
Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói trò chơi rút thưởng này thật con mẹ nó hại thận, vận may của hắn như muốn kháng cự hắn, tránh như tránh tà, trừ khi ngay lần đầu tiên hắn rút được giải thưởng vĩnh hằng, nếu không với vận khí bậc này của hắn chắc sẽ sớm phá sản mà thôi.
– Tăng lên tầng tám – Hắn mặc niệm trong lòng.
“Tiêu hao 1800 điểm tích lũy.”
“Lang Nha Bổng mạnh mẽ (tầng tám)”
Giới hạn sức mạnh tăng lên, nổ trong không khí, tăng tốc. Cần 2600 điểm tích lũy để tăng lên tầng chín.
Hắn cảm giác được sức mạnh của bản thân lần nữa tăng vọt, nhất là phương diện tăng cấp vừa nãy đã xuất hiện sự gia tăng của lực lượng cực hạn, xem ra sắp đạt được đến giới hạn cực điểm của môn công pháp này rồi.
Chỉ còn lại tầng cuối cùng, đến lúc đó, có lẽ nó sẽ trở thành thời khắc viên mãn nhất.
Còn dư 2050 điểm tích lũy, Lâm Phàm suy nghĩ một chút, cảm giác mình nên thử rút thưởng thêm lần nữa, mặc dù tay mình tương đối đen nhưng ai mà chẳng nằm mơ mình sẽ phát tài cơ chứ.
Xe đạp biến thành ô tô cũng chỉ là một ý tưởng mà thôi.
Tuy nhiên cũng không loại trừ khả năng xe đạp trở thành xe tang.
– Rút thưởng Bạch Ngân, sáu lần liên tiếp, bắt đầu.
– Con lạy Phật Tổ Như Lai, con lạy Ngọc Hoàng Thượng đế, con lại Tam Thanh trên cao phù hộ cho con đánh cược lần này.
Tiêu hao 1800 điểm tích lũy.
Kéo rút thưởng Bạch Ngân ra: Xin chúc mừng bạn đã trúng một viên đan dược thăng cấp Tôi Thể tầng tám không có đẳng cấp.
– Cái gì?
Lâm Phàm vội bật dậy, vẻ mặt hoàn toàn không dám tin, bà nội cha nó! Thật méo tin nổi.
Vận may đến rồi.
Giờ phút này, hắn hưng phấn đến mức muốn nhảy cẫng lên luôn, thật không ngờ lần này tay của hắn lại may mắn đến thế, trông vậy mà vớ được bảo bối đan dược.
Nếu uống thứ này vào thì có thể nâng cấp từ Tôi Thể tầng bảy lên Tôi Thể tầng tám.
– Tam Thanh trên cao đa tạ các vị, đệ tử Lâm Phàm yêu các người muốn chết, đúng là cầu được ước thấy nha. – Lâm Phàm cũng vui sướng muốn khóc, hắn vốn nghĩ mình là một người có bàn tay xui xẻo, đâu thể ngờ rằng hôm nay mình lại may mắn đến vậy, lần đầu rút đã được ngay bảo bối, thật cảm động muốn khóc rồi.
Tiếp tục rút thưởng.
Rút trúng rút thưởng Bạch Ngân: cám ơn chiếu cố, chúc bạn may mắn lần sau.
Liên tiếp vài cái cũng đều là chúc bạn may mắn lần sau, nếu như không có viên đan dược tăng cấp kia thì chỉ sợ hắn đã sớm cầm Lang Nha Bổng nện bản thân mình một trận rồi.
Bây giờ hắn cũng đã hiểu, cái trò rút thưởng này cũng có tỉ lệ nhất định, ở một thời điểm nhất định sẽ rút được đồ tốt.
Coi như mấy lần sau đều trắng tay, hắn cũng không để tâm, ít nhất thì vẫn còn có lần rút đầu tiên không khiến cho hắn thất vọng.
Giờ còn có 250 điểm tích lũy, số điểm này làm cho hắn không vui vẻ tí nào, phải tiếp tục rút thôi, hôm nay tâm tình vui vẻ, hắn phải chơi đến cùng mới được.
Hai lần rút liên tiếp.
Tiêu hao 200 điểm tích lũy
Kéo ra rút thưởng Thanh Đồng: Chúc bạn may mắn lần sau.
Kéo ra rút thưởng Thanh Đồng: Xin chúc mừng bạn đã rút được Thần Đèn Aladdin loại ảo tưởng.
Đối với lần rút thưởng này hắn không ôm chút hy vọng nào, nhưng kết quả lại khiến hắn ngây ngẩn.
Hoàn toàn không dám tin.
– Mẹ ơi, chẳng lẽ hôm nay mình đã cứu vớt cả thế giới sao…
Hắn thật không thể tin được lần trước mình rút được đan dược thăng cấp đã xem như đủ may mắn rồi, nhưng bây giờ dùng rút thưởng Thanh Đồng thế mà lại rút được đồ, lần này định mệnh thật sự gặp quỷ.
Thần Đèn Aladdin: Có thể sử dụng hai lần, có thể biến hóa thành hồn đèn, thực hiện mọi ước nguyện.
“Đây là đồ chơi đặc biệt gì đây” – Nhìn hướng dẫn công dụng hắn có chút ngơ ngác, đậu xanh có thể dùng được vào việc gì chứ?
Thôi kệ nó, trước hết mình phải nhanh chóng uống đan dược thăng cấp đã rồi tính tiếp.
Hắn không do dự chút nào, lập tức nuốt viên đan dược xuống.
Đan dược vào miệng.
Chỉ trong nháy mắt thôi, hắn đã cảm nhận được bản thân có biến hóa rất lớn, sự thay đổi này thật sự không biết dùng từ ngữ nào để hình dung, chỉ có thể nói rằng giờ đây bản thân hắn tràn ngập sức mạnh.
Tu vi: Tôi Thể tầng tám (+)
Thay đổi rồi, tu vi tăng lên rồi.
Ngày hôm sau.
Lâm Phàm quả thật rất vui vẻ, tối hôm qua may mắn khiến hắn rất sảng khoái, mà tối hôm qua cũng chẳng tu luyện được tí nào. Không bằng bây giờ ra ngoài đi dạo, duy trì tâm trạng vui vẻ.
Mọi người chuẩn bị một chút rồi lập tức xuất phát.
Lúc tiến vào rừng rậm, Lâm Phàm phát hiện mọi người bắt đầu đề cao cảnh giác.
Trương Long nhìn khắp bốn phía, nói:
– Yêu thú nơi này rất nhiều vì vậy chúng ta nên cố gắng tránh đi, lỡ như có yêu thú kết thành bầy thì thật không dễ đối phó, nếu mà dây dưa với chúng lâu chỉ e rằng đến lúc muốn thoát thân sẽ khó mà thoát được.
– Chờ một chút, các ngươi có ngửi thấy mùi máu tươi không?
Lã Khải Minh gật đầu:
– Ừm, ta có thể ngửi được, có lẽ nó ở phía trước.
Lâm Phàm phát hiện phương hướng đấy không phải là nơi mình tiêu diệt đàn Thương Lang hay sao?
– Cẩn thận một chút.
Trương Long nói.
– Nơi này là địa bàn của đàn Thương Lang, chỉ sợ rằng đã xảy ra chuyện gì đó.
Thương Lang thuộc về yêu thú cấp thấp, tu vi bình thường đều ở mức Tôi Thể tầng ba mà thôi, coi như có là Lang vương đi nữa thì cũng chỉ là tầng sáu, nhưng nơi này tồn tại một mùi máu tươi nồng đậm, không khỏi làm bọn họ cảnh giác.
Lâm Phàm đắc ý trong lòng, đàn Thương Lang khiến bọn họ khẩn trương thế mà một mình mình cùng Lang Nha Bổng tiêu diệt sạch.
Nhưng khi nhìn đến hiện trường thì hắn trợn tròn mắt.
Xác Thương Lang đàn bị đập chết hôm qua đến hôm nay chỉ còn lại xương trắng.
– Mẹ nó tình huống này là sao?
Lâm Phàm trợn tròn mắt, hắn cảm thấy chuyện này rất vô lý, rốt cuộc là cái thứ gì, ăn hết đống xác của đàn Thương Lang này cũng sạch sẽ quá đi.
Trương Long thấy vậy, sắc mặt thay đổi ngay lập tức.
– Chúng ta cẩn thận một chút, chỉ sợ rằng đã có thứ gì cực kỳ khủng bố đi qua nơi này.
Đối với bọn họ mà nói, hiện trường này quá mức khủng bố, xương cốt chất đầy thế này có lẽ chỉ có yêu thú cấp cao tài năng mới làm được, hơn nữa con này tiêu diệt hoàn toàn đàn Thương Lang.
Cơ mà đối với Lâm Phàm mà nói, hắn chỉ nghĩ đến một việc đó là không biết ai đùa giỡn đem gặm đống xương cốt này mà lại không nghĩ đến mùi máu tươi quá nặng sẽ dẫn bọn chúng tới.
Tính đi tính lại vẫn nên để dịp khác rồi quay lại xem.
Mấy ngày sau.
Đám người Lâm Phàm ở bên ngoài nhìn hoàn cảnh âm trầm khủng bố kia thì không khỏi đề cao cảnh giác.
– Nơi này chính là đầm Khô Linh? – Lâm Phàm hỏi, cảm giác nơi này có chút thê lương, khắp nơi đều là cây cối héo úa, mà ở phía dưới mấy rễ cây kia có mấy miệng đầm đang tỏa hơi nóng, bốc lên một mùi có chút khó ngửi.
– Phải cẩn thận đấy, căn cứ vào điều tra của tông môn thì tà tu Thanh Manh này, tu luyện tà công có thể ăn mòn cơ thể con người, rất lợi hại, các ngươi nhất định không thể đánh một mình. – Trương Long nói.
Lần này, độ khó khăn của nhiệm vụ càng tăng thêm, nhưng bọn họ có nhiều người như vậy chỉ cần liên thủ cùng nhau thì tuyệt đối sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên phía trước truyền đến tiếng chiến đấu, hơn nữa hình như rất kịch liệt.
Trương Long biến sắc.
– Xem ra có người đến trước chúng ta một bước, từ từ tiến lại gần xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Phàm nghiêm túc gật đầu:
– Các sư huynh hãy theo sát bước chân của đệ, đệ dẫn các huynh cùng lầy.
– Sư đệ, “lầy” là cái gì? – Mọi người nghi hoặc hỏi.
– Ây da, chính là đi theo ta cẩn thận một chút, ta cam đoan các huynh sẽ không có việc gì đâu.
Ở phương diện lầy lội tạm thời chưa ai có thể vượt qua được hắn.
Nhưng mà trong lòng hắn cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là vị đại lão nào đi trước một bước mạo phạm đối phương?