Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 165: Thanh loan thuần âm chi thể


Đọc truyện Vô Địch Thăng Cấp Vương – Chương 165: Thanh loan thuần âm chi thể

“Cái gì, bọn chúng đều bị ngươi giải quyết hết rồi?”

Trong mật thất Lâm gia, Lâm Chấn Thiên nghe được lời nói của Lâm Phi, trong lòng khiếp sợ, ánh mắt như nhìn thấy quái nhân, nhi tử của mình rốt cuộc có thực lực cường đại tới trình độ nào?

Đại ca Lâm Tiêu, nhị ca Lâm Phong đồng dạng cũng trợn mắt há mồm, đây là tam đệ của bọn họ đó sao? Trong lúc bất tri bất giác một loại ý niệm ngưỡng vọng dâng lên trong đầu. 

Hai Võ Đạo cửu trùng thiên, một Huyền Giả trung kỳ cứ như vậy mà bị chém giết?

Thiên tài, yêu nghiệt.

Lâm Phi nhún vai, sớm biết mọi người sẽ như vậy, hắn chẳng qua là chém giết mấy người mà thôi, biểu tình thế này cũng quá khoa trương rồi. 

“Dạ… Con giết tên thủ hạ của chấp sự kia trước…” Lâm Phi đơn giản kể mọi chuyện một lượt, Lâm Chấn Thiên không ngừng gật đầu, lộ ra thần sắc khen ngợi.

Một người mạnh mẽ không chỉ dựa trên thực lực, mà còn ở chỗ biết tính toán. Nhi tử của mình, trò giỏi hơn thầy rồi.

“Tốt, giết tốt lắm!” Lâm Chấn Thiên cười nói: “Xem ra ngươi không cần ta phải lo lắng nữa rồi.” 

Trước đó, Lâm Phi muốn một mình ra tay, khiến Lâm Chấn Thiên một mực lo lắng, rất sợ xảy ra nguy hiểm gì, thực lực Huyền Giả trung kỳ không phải dễ đối phó, hắn vốn cho rằng cùng lắm chỉ có thể miễn cưỡng bất phân thắng bại, thật không ngờ…

“Đây là huyền công bí tịch con lấy được từ đó về, đến lúc phụ thân sắp xếp cho đệ tử gia tộc tu luyện!”

Lâm Phi lại lấy ra huyền công bí tịch. 

Mặc dù hắn không lấy được bản gốc ở đó về, nhưng đừng quên là còn có hệ thống, hắn đã nhớ kỹ hết tất cả, sau khi trở về nhanh chóng viết ra, nên không có tổn thất gì.

Lâm Chấn Thiên tự nhiên cười nhận lấy.

“Các con đi ra ngoài trước, vi phụ có việc nói với tam đệ của các con!”


Sau khi căn dặn một phen, Lâm Chấn Thiên bảo Lâm Tiêu và Lâm Phong đi ra ngoài trước.

Sau đó Lâm Chấn Thiên bỗng nhiên Lâm Phi, nói: “Lần này con đi ra ngoài giết chết người của Thiên Hạ bang, cơ duyên không cạn, nhìn dáng vẻ của con, hẳn là tiến nhập viên mãn đại cảnh giới rồi hả?” 

Lâm Phi cả kinh, như vậy mà cũng nhìn ra được sao.

“Ta nghe nói phía sau Võ Đạo cửu trùng thiên chính là Huyền Giả cảnh, chẳng lẽ thật sự có viên mãn đại cảnh giới sao?” Lâm Phi mang theo vẻ hoài nghi, nói ra mối nghi hoặc của mình.

Lâm Chấn Thiên cười ha hả, nói: “Con có chỗ không biết rồi, Võ Đạo cửu trùng thiên đại viên mãn là một cảnh giới khó có thể tiến vào, cần có cơ duyên đặc biệt mới có thể đạt được. Một khi đạt được cảnh giới đại viên mãn, khả năng thao túng huyền khí sẽ đạt tới một cảnh giới thần kỳ, dễ dàng thắng được Võ Đạo cửu trùng thiên, Huyền Giả sơ kỳ cũng có thể miễn cưỡng đối kháng!” 

“Chẳng lẽ, rất ít người có thể tiến nhập đại viên mãn?”

“Quả thật rất ít, toàn bộ Quy Nguyên thành chúng ta, số người có thể tiến nhập đại viên mãn có thể đếm được trên đầu ngón tay, bản thân ta cũng không tiến vào được.” Lâm Chấn Thiên nhìn nhi tử, vừa hâm mộ lại thoáng có chút đố kỵ.

Bước vào Võ Đạo cửu trùng thiên đại viên mãn, Lâm Phi có thể cảm giác được năng lực thao túng huyền khí đã đạt đến một loại cảnh giới mới, thu phát tự nhiên, tùy tâm mà động. 

“Phụ thân, người giữ con ở lại là có chuyện gì vậy?” Lâm Phi đổi đề tài, hỏi.

Trên mặt Lâm Chấn Thiên lộ ra thần sắc phức tạp: “Việc này con có thể lựa chọn đi hay không đi, phụ thân sẽ không làm con khó xử. Thành chủ Tô thành đưa thiệp mời tới, chỉ đích danh để cho con tự mình đến.”

“Yến hội nhân dịp gì vậy ạ?” Lâm Phi hỏi. 

Lâm Chấn Thiên tỏ vẻ hài lòng, nghe được thành chủ đại nhân mời dự tiệc, trước tiên không muốn biết vì sao, mà muốn hỏi trước tính chất của yến hội này là gì.

“Sinh nhật mười tám tuổi nữ nhi của thành chủ, Tô Tú Tú.”

“Ồ.” Lâm Phi nói: “Hóa ra là tiệc sinh nhật, phụ thân có biết tình hình bên trong không?” 

Lâm Chấn Thiên lắc đầu: “Lâm gia chúng ta và thành chủ chỉ có quan hệ thông thường, nếu như ta đoán không nhầm, sự tình hẳn là liên quan đến Tô Tú Tú, về phần tại sao lại mời con tới, có lẽ là vì biểu hiện gần đây của con đã làm vị thành chủ kia bât ngờ…”

Lâm Phi không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, vị thành chủ này tìm hắn không phải là muốn khảo nghiệm mình một chút chứ? Muốn mình làm con rể sao? Hay là muốn lôi kéo mình?


Năm năm trước, Lâm Phi trước đây gây ra đại họa khiến cho Lâm gia và thành chủ nảy sinh mâu thuẫn không nhỏ, gián tiếp khiến Lâm gia gặp phải sự đả kích từ các gia tộc còn lại. 

Đây là thiệp mời, tự mình quyết định là được rồi.” Lâm Chấn Thiên buông thiếp mời xuống bàn.

“Được ạ.”

“Thiếu gia, người đã trở về.”

Từ mật thất đi ra, Lâm Phi còn đang suy nghĩ về chuyện thiệp mời, có nghĩ xem tại sao vị thành chủ kia lại bày tỏ thiện ý.

Trương gia bị khống chế, Lý gia bị tiêu diệt, các gia tộc còn lại không đáng nhắc tới, Lâm gia một lần nữa trở thành đỉnh phong ở Quy Nguyên thành, nói không chừng còn có thể đối kháng với thành chủ. 

Thành chủ lại đột nhiên gửi thiệp mời, như chẳng hề có chuyện gì xảy ra.

Lâm Phi không nghĩ ra nguyên do cụ thể là vì sao, do đó trên đường đi vẫn luôn chìm trong suy nghĩ, lúc nghe được tiếng nói của Thanh Loan mới bừng tỉnh.

“Qua đây, để thiếu gia ôm một cái!” Lâm Phi duỗi hai tay ra, đùa giỡn. 

Khuôn mặt Thanh Loan đỏ lên, nhẹ nhàng né tránh: “Thiếu gia, ngươi thật là xấu.”

Mỗi khi rảnh rỗi, Lâm Phi lại thích đùa giỡn Thanh Loan, thích nhìn bộ dạng ngượng ngùng này của nàng, vẻ đẹp mông lung này khiến hắn cực kỳ yêu thích.

Trong lúc đang đùa giỡn, Lâm Phi vô tình phát hiện, trên mặt của Thanh Loan không biết từ lúc nào xuất hiện từng tia từng tia hàn khí, sắc mặt cũng trở nên kém đi rất nhiều. 

Từ lần trước khi từ Công hội Phù Văn trở về, Lâm Phi đã phát hiện chuyện này, nhưng lúc đó lại không để ý tới, cho rằng là nàng sợ quá nên mới vậy. Nhưng hôm nay lại nhìn thấy, khí âm hàn còn lộ ra một cổ nguy hiểm.

Lâm Phi bắt cánh tay nhỏ bé của Thanh Loan lại, lập tức cảm nhận được một luồng hàn khí kéo tới, khiến toàn thân hắn như đang ở trong trời đông giá rét, huyền khí trong cơ thể vận chuyển liền xua tan cổ hàn lãnh này.


“Thiếu gia, ngươi không sao chứ!” Thanh Loan kinh hô. 

Lâm Phi khoát khoát tay, trên bàn tay bao trùm một tầng huyền khí, mày nhăn lại, thầm nghĩ: “Hàn khí thật là sắc bén, vậy mà còn có thể đóng băng người khác, thật là quỷ dị. Cũng may Cửu Chuyển tâm pháp của ta mạnh hơn tâm pháp thông thường, nếu không thì thảm rồi!”

Luồng hàn khí vừa rồi tựa như sắp đóng băng lục phủ ngũ tạng hắn, nếu đổi một người khác, dưới cổ hàn khí này nhất định nhẹ thì thụ thương, nặng thì trọng thương rồi.

“Không sao!” Lâm Phi phun ra một hơi bạch khí: “Đừng cử động, để cho ta xem thật kỹ nào.” 

Thanh Loan không dám nói gì, trong lòng lo lắng, hàn khí này của mình thế nào nàng sao có thể không biết, mỗi ngày đến nửa đêm, toàn thân lại phải chịu thống khổ do âm lãnh gây ra, rất sợ thiếu gia gặp nguy hiểm gì.

Lúc này Lâm Phi khôn ngoan hơn, mở Thiên Cương Long Hổ hộ thân ra, ngăn cản hàn khí tàn phá bừa bãi.

Huyền khí vừa tiến vào trong cơ thể Thanh Loan, Lâm Phi lập tức nhíu mày, trong lòng kinh hãi. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao thân thể Thanh Loan giống như hầm băng vậy, tất cả như đều sắp đóng băng vậy. 

“Khí âm hàn trong người ngươi xuất hiện từ khi nào?” Lâm Phi không dám tiếp tục kiểm tra nữa, bởi vì huyền khí của hắn lại kích thích khí âm hàn này. Hắn thấy sắc mặt Thanh Loan dần tái nhợt, thân thể run rẩy liền vội vàng dừng lại, cắt đứt huyền khí, cổ huyền khí còn sót lại trong cơ thể nhanh chóng bị khí âm hàn làm tan rã, hóa thành hư vô.

Cho tới nay, hắn vẫn luôn thấy Cửu Chuyển tâm pháp có thể thôn phệ huyền khí xem như là đã rất kinh khủng, không nghĩ tới, khí âm hàn trong cơ thể Thanh Loan cũng không kém chút nào.

Lúc này mới vừa mới bắt đầu, sau này không biết sẽ còn phát triển đến mức độ nào? 

Lâm Phi cũng không dám tưởng tượng.

Từ khi Thanh Loan trở thành thiếp thân thị nữ, Lâm Phi đã coi nàng như là nữ nhân của mình, một la lỵ đáng yêu.

Thanh Loan đem tình huống kể lại một lượt, đúng là sau khi lần trước bị ám sát đã bắt đầu xuất hiện, mỗi khi đến nửa đêm khí âm hàn lại sẽ nhanh chóng tăng lên. 

Lâm Phi không tính là bác học đa tài nhưng cũng vừa đủ để hiểu cổ khí âm hàn này sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, nếu như không đem khí âm hàn gom lại thành một cổ lực lượng trong cơ thể, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng rất lớn.

“Thiếu gia, có phải ta sắp chết không?” Thanh Loan giọng đáng thương.

“Không đâu, người sẽ không chết, có thiếu gia ở đây, ai cũng không lấy được mạng của ngươi, ai bảo ngươi là nha đầu động phòng cùng ta!” Lâm Phi kiên định nói: “Bất kể như thế nào, thiếu gia đều sẽ cứu được ngươi!” 

Tiêu diệt bang Thiên Hạ xong, tâm tình của Lâm Phi vốn đang rất tốt. Nhưng chuyện của Thanh Loan lại không khỏi khiến Lâm Phi phiền não, hắn khó khăn lắm mới có một tiểu nha đầu đáng yêu như vậy bên cạnh, xuất hiện một chuyện như thế thật sự là khiến người ta khó chịu.


Ngày hôm sau, Lâm Phi vùi đầu Tàng Thư các của gia tộc, nghiên cứu tư liệu, muốn tìm ra nguyên nhân để dễ tìm ra cách đối phó. 

Bí tịch trong Tàng Thư các hầu như đều bị lật qua một lần, khiến cho thủ vệ Tàng Thư các không hiểu ra sao, không rõ chuyện gì đang xảy ra.

“Tìm được rồi, rốt cuộc tìm được rồi.”

Công sức không phụ lòng người, trong thời điểm Lâm Phi sắp sửa buông tha, rốt cuộc đã tìm được tư liệu. 

“Thuần Âm Chi Thể, Thuần Âm Chi Khí!”

Lâm Phi trợn tròn mắt, sao lại có thể xuất hiện một loại thể chất hiếm thấy như vậy.

Trong tài liệu viết Thuần Âm Chi Thể là một loại thể chất hiếm thấy, khi còn bé thì không có gì khác thường, nhưng đến thời điểm nào đó, sẽ mở ra Thuần Âm Chi Thể, trong cơ thể sẽ sinh ra Thuần Âm Chi Khí. 

Người có thể chất này một khi xuất hiện sẽ trở thành thiên tài tu luyện, thể chất đặc thù, tạo nên thiên tài đặc thù.

Trên Huyền Thiên đại lục, phàm là xuất hiện một Thuần Âm Chi Thể, tất sẽ trở thành người các đại môn phái muốn tranh đoạt, một khi bồi dưỡng chính là một cường giả siêu cấp.

Người có Thuần Âm Chi Thể là một dạng tồn tại như bảo bối, sẽ là nhân tài trụ cột trong tương lai của các đại môn phái. 

“Con bà nó, đây là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh nha.” Lâm Phi kinh ngạc: “Lão tử có hệ thống tăng level mới có được thực lực bây giờ, mà người có Thuần Âm Chi Thể tu luyện như cưỡi tên lửa, đúng là quá ức hiếp người khác.”

Trong tài liệu ghi chép, người may mắn có Thuần Âm Chi Thể, tu luyện dễ như ăn vậy, người thường mỗi năm đột phá một cảnh giới, người ta hai, ba tháng là có thể đột phá.

Chênh lệch, thật sự chênh lệch. Lâm Phi xem xong tư liệu về Thuần Âm Chi Thể, vẻ mặt uể oải như vừa bị đánh. 

Đại lục này cũng không phải đơn giản như hắn tưởng tượng vậy.

“Trên đó nói, Thuần Âm Chi Thể một khi sinh ra Thuần Âm Chi Khí, phải tu luyện một môn huyền công thuộc tính âm, ngưng tụ Thuần Âm Chi Khí, bằng không Thuần Âm Chi Khí khuếch tán toàn thân, sẽ chết dưới Thuần Âm Chi Khí!”

Lâm Phi vội vàng tìm trong Tàng Thư các, trong này huyền công vô số nhưng lại không có huyền công thuộc tính âm, đừng nói đến huyền công nhất lưu, tìm không ra lấy một cuốn. 

“Chết tiệt, tại sao có thể như vậy!” Lâm Phi ảo não, đây chính là nỗi bi ai của tiểu gia tộc, một môn huyền công thuộc tính âm cũng tìm không ra.

“Thiếu gia, đại sự không xong rồi, có một kẻ thần bí cướp Thanh Loan đi rồi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.