Đọc truyện Vô Địch Hắc Thương – Chương 310: Đuổi ta thì chết
Thần Kiếm Vương Tử đích thật đã bị Diệp Sảng làm cho phát điên rồi, vô cùng đáng giận. Lần này tập đoàn Thần Kiếm cùng đại liên minh Tịch Tĩnh hợp tác là do chính hắn dẫn đường mở lối. Đây vốn là một chuyện tốt. Nhưng trời mới biết đi được nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim biến mọi chuyện tốt thành một cục diện rối rắm, lại còn để hắn phải đổ vỏ.
Hành động trả thù vừa điên cuồng lại to gan lần này của Diệp Sảng đã mang lại cho hai nhà sự sỉ nhục không thể chịu nổi. Hội trường Tử Kim Cung bị phá hoại nghiêm trọng, tổn thất ban đầu ước chừng vượt quá 20 vạn tín dụng. Nếu đổi thành NDT thì con số này xấp xỉ 20 vạn.
Tiếp theo là số người bị thương dưới súng Diệp Sảng vượt qua 300 người, đa số là bị bắn chết, đa số là người chơi không thuộc hệ chiến đấu. Những người này lại đa số là khách hàng thân quen của Thần Kiếm. Sự đả kích này là một đòn trí mạng. Bị giết ở tập đoàn Thần Kiếm, nơi luôn đắc ý là chốn xa hoa nhất, an toàn nhất, không chỉ đơn giản là bị rớt exp tụt level mà nó còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự. Ta đây bị giết ngay tại địa bàn của các người, Thần Kiếm các người làm ăn cái kiểu chó má gì thế?
Vả lại, người chủ trì đấu giá – vương bài của Thần Kiếm, đội ngũ kỹ thuật sư tinh nhuệ, người đại diện hợp tác của đối phương La Đại Hữu cùng với một loạt các nhân vật thứ yếu, toàn bộ đều bị giết hại ngay trên hiện trường dưới hàng trăm vạn cái nhìn soi mói.
Thế mà kẻ khiến người ta không thể nào nhẫn nhịn nổi – Diệp Sảng – sau khi giết người phóng hỏa lại toàn thây trở ra.
Hết thảy tất cả, tất cả đều là đại họa giáng cho lũ Phương Nhã Văn bình thường quen thói ngang ngược càn rỡ. Nhưng đắc tội với ai cũng được, cớ gì mà ngại mình nhiều mạng đi chọc trúng Sảng Sảng?
Trực thăng Bumble Bee dừng lại tại khoảng không phía trên ngoại thành Bạch Vân trắng xóa một tầng ánh đèn. Ma Lạt Trư Đầu ném thang dây: “Người anh em, mọi sự phải thật cẩn thận. Anh đây không phải không muốn đi cùng chú mà là anh đây tự mình hiểu rằng anh đi cùng sẽ trở thành gánh nặng cho chú. Anh tin chú có đánh cho bọn chúng thành một mảnh tang tóc cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Hãy để bọn chúng biết Hà Kim Ngân của chúng ta là vô địch!”
Cờ Lê quay đầu, giơ ngón cái với Diệp Sảng: “Hải tặc cường hãn nhất thế giới đi giết một đám nhóc thì tính là gì, không lý nào lại không mạnh ở trên đất liền được. Goodluck!”
Diệp Sảng mỉm cười, nhanh chóng đu xuống từ thang dây. Bumble Bee quanh quẩn trên không trung một vòng, sau đó cứ tiếp tục bay về phía nam. Hai người Cờ Lê vừa đi thì ngay lúc đó xuất hiện hơn 20 cái Bumble Bee giữa trời đêm. Đây là máy bay của các phóng viên trực thuộc các tạp chí lớn của kinh đô. Hơn 10 chiếc cũng bay về phía nam. Đám này hiển nhiên là không có đầu óc nên bị Cờ Lê dụ đi. Mặc khác, hơn 10 cái cũng dừng lại thả thang dây, hiển nhiên là để thăm dò.
Diệp Sảng không ghét những ký giả này. Hắn biết phóng viên đều phải dùng mạng mình đổi lấy bữa cơm, cho nên không cần phải gây khó dễ cho người ta. Ví dụ như bạn Chu Tinh Tinh từng gặp, bị Demon đánh chết đi sống lại vẫn lao thân vào chốn ấy, chết lại tới, nửa câu chửi đổng cũng không có, được bình chọn là danh nhân có tố chất cuồng ngược nhất Đệ Nhị Thế Giới!
Sau đại đội phóng viên là một đoàn trực thăng với quy mô càng siêu quần hơn ùn tới trong đêm đen. Đoàn người này tất cả đều là truy binh của tập đoàn Thần Kiếm và đại liên minh Tịch Tĩnh, có ít nhất sáu – bảy mươi cái. Cả bầu trời đen cùng dải ngân hà vắt ngang cũng phảng phất như bị che mất.
Con mắt Diệp Sảng nhìn đăm đăm, lệ nóng vòng quanh. Cái này… quá hoành tráng đi, không hổ là “thần tiện”, vừa thần vừa tiện.
Đêm này công ty game hẳn là cười đến sảng khoái rồi. Trung tâm phục vụ tại kinh đô có lẽ là chưa từng tiếp nhận nhiều đơn từ như vậy. Thuê liền 70 chiếc trực thăng, khoản tiền kiếm vào có phi nghĩa cũng thành chính nghĩa. Mà lại xem thanh thế bắt Diệp gia gia kia, ít cũng 1000 người, trong đó còn chưa tính tới truy binh đang liên tục không ngừng chạy ra từ trong thành. Thần Kiếm được xưng là tập đoàn với số thành viên lên tới 10 vạn, đêm nay chỉ vì một tên Diệp Sảng mà không biết đã điều động bao nhiêu nhân mã nữa.
Đây nhất định là chuyện nóng trong đêm. Diệp Sảng một bên kiểm tra trang bị, một bên khửa khửa ngâm nga: “Say oh yeah. Let’s go. Đêm nay không đã không về!”
Rừng rậm ngoại ô Bạch Vân này rộng rãi có thừa, đủ để cung cấp công sự cho tác chiến bằng súng ống. Diện tích che phủ của cánh rừng này vừa rộng vừa dài, tất cả đều là đại thụ che trời. Bumble Bee muốn trinh sát trên không hay hạ cánh ngay tại chỗ đều vô cùng khó khăn, đặc biệt là muốn lợi dụng rừng cây ám toán đối phương.
Bảy mươi cái Bumble Bee thống nhất thả thang dây. Vô số người chơi trèo xuống, bắt đầu truy tìm trong rừng rậm. Trong rừng quanh quẩn tiếng gọi í ới:
“Hà Kim Ngân nghe rõ, ta là đội trưởng chỉ huy 5 sao dưới trướng tập đoàn Thần Kiếm, ngươi đã bị chúng ta bao vây, mau chóng bỏ vũ khí xuống đầu hàng. Lão đại của chúng ta truyền lời rằng thật tâm muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, chuyện cũ sẽ hoàn toàn bỏ qua. Ngươi có yêu cầu gì có thể cho đưa ra với lão đại chúng ta. Nếu ngươi còn không tin biển chữ vàng tập đoàn Thần Kiếm, vậy thì phóng mắt nhìn toàn bộ khu Trung Hoa này còn ai có thể tin?”
Đổi lại là người khác nếu nghe lời kêu gọi này sẽ cảm thấy tên đội trưởng này vô cùng ngu xuẩn, nhưng Diệp Sảng chẳng những không thấy như vậy mà ngược lại, Diệp Sảng cảm thấy tên này rất tinh ranh. Hắn đại náo như vậy, hắn không phải thật sự muốn hợp tác mà sợ Diệp Sảng logout chuồn mất.
Hệ thống đầu não quy định người đang ở trạng thái hồng danh khi vào trạng thái chiến đấu thì sẽ kéo dài 40 phút. Nếu sau 40 phút mà không PK lần nào thì trạng thái chiến đấu sẽ kết thúc, người chơi có thể an toàn logout. Hiện tại 40 phút đã sắp hết, cho dù Diệp Sảng không PK cũng không thể logout. Nếu Diệp Sảng là một người chơi bình thường thì không cần nói, nhưng mấu chốt là ở chỗ hắn không phải. Hiện tại hắn đã gây chuyện lớn như vậy, chẳng những bây giờ hắn đang ở thế yếu mà ngày mai, một khi truyền thông đăng báo đưa tin sẽ nói tốt cho tập đoàn Thần Kiếm, hắn sẽ không đạt được hiệu quả trả thù cao nhất. Đã báo thù thì phải báo cho trọn vẹn.
Nhiều người thì sao? Thế lực lớn thì thế nào? Bằng với sự tức giận của ta, ta muốn dẹp yên tất cả địch nhân, trút hết nỗi hận nghẹn trong lồng ngực, xả giận cho bằng hữu.
Tay trái Diệp Sảng thực hiện thao tác trên Masada. Đến bây giờ, máy cảm ứng nhịp tim mới được xuất trận lần đầu tiên.
“Ti – ti…”
Tiếng máy khởi động vang lên. Sóng dò nhịp tim lan ra. Màn hình tỏa ra ánh sáng màu lam, lưới rada xuất hiện trên màn hình, trung tâm là chấm tròn biểu thị bản thân. Từ tâm màn hình cứ 3 giây lại khuếch tán ra xung quanh một vòng sóng dò ngắn. Chỉ cần lấy nòng súng nhắm vào giữa, tất cả địch nhân trong phạm vi trái phải 60 độ, phía trước 200 mét đều lộ vị trí. Đây chính là sự lợi hại của khoa học kĩ thuật.
Máy cảm ứng nhịp tim vừa mở, Diệp Sảng liền hoảng sợ. Trên lưới rada chi chít điểm đỏ. Phía sau là một tổ truy binh 5 người, xông lên mạnh như thủy triều, hoàn toàn không có khe hở. Không hổ là người của một tập đoàn lớn, phối hợp quả nhiên không tồi.
Tuy nhiên rừng rậm này cây cỏ sinh trưởng mạnh, tốc độ không được phát huy toàn bộ ưu thế. Đấu sĩ sẽ đóng vai trò chủ công.
Quả nhiên, dẫn đầu đuổi theo là một tổ đấu sĩ. Trong bóng đêm chỉ ẩn ẩn thấy mấy cái bóng đen, không thể nhìn rõ chân thân. Thế nhưng máy dò nhịp tim đã thể hiện rõ tọa độ, phương vị, tốc độ của bọn họ một cách rõ ràng.
Có thể là do ỷ vào nhiều người cho nên lá gan của bọn chúng cũng lớn. Hai đấu sĩ cầm đầu chạy rất nhanh.
Nếu là trước kia, Diệp Sảng tuyệt sẽ không chưa nắm chắc đã tùy tiện công kích. Nhưng hiện tại đã có thiết bị điện tử hiện đại phụ trợ, Diệp Sảng lặng lẽ đi đường vòng, tận lực duy trì khoảng cách với đấu sĩ.
“Két két két két két!” – Từ trong bụi cỏ phun ra một chuỗi đạn. Từng viên đạn đều tạo ra con số thương tổn -341.
Máu tươi trào mạnh ra từ cổ đấu sĩ, miệng cũng phun máu ngã xuống. Thế chết cũng lỗ mãng trực tiếp như lúc hắn xông lên. Nhưng dù hắn đã chết nhưng tổ đấu sĩ vẫn không lùi mà tiến tới, nhanh chóng vọt thẳng về phía trước. Diệp Sảng thầm nghĩ những người này quả là có kinh nghiệm khá sâu, khi biết đồng đội chết sẽ lập tức tập trung khoanh vùng đối thủ.
Tuy nhiên, bọn hắn lại quên mất kẻ mà mình đang đối mặt là một đối thủ như thế nào.
Masada cấp xa hoa không chậm trễ, nhanh chóng phát động lượt bắn thứ hai. Lại có một người ngã xuống. Nhưng không thể trách người nọ không cẩn thận mà phải trách vị trí ở trong bụi cỏ giữa hai gốc đại thụ của Diệp Sảng quá âm hiểm, khi nổ súng thì đối phương vừa không nhìn thấy người cũng không nhìn thấy thương hỏa.
Lần này không còn ai dám vọt lên nữa vì bọn họ đều nhìn thấy hồng thương trị số -348. Một phát súng đơn mà lại tạo ra sát thương cao như vậy, người này quả nhiên là đủ vốn để đại náo Tử Kim Cung.
Vòng súng thứ hai của Diệp Sảng vừa xong thì vô số điểm đỏ trên màn hình máy cảm ứng nhịp tim đều nhanh chóng dịch chuyển dần về vị trí tâm xanh.
“Tới đây!” – Hào khí Diệp Sảng dâng lên, không hề lui bước.
Không ít quang nguyên tố sư bắt đầu ném Quang Chi Tiễn loạn cả lên. Nhất thời rừng cây sáng như ban ngày. Hai tổ thương thủ phía sau áp sát. AK, M4, FN đua nhau loạn xạ. Vô số cỏ đứt, vụn gỗ cây bị bắn toạc ra thi nhau vờn vũ. Diệp Sảng quay cuồng trên mặt đất. Động tác này khiến người của tập đoàn Thần Kiếm âm thầm kinh hãi. Người này có thể tránh né rất tốt, cho dù chợt có hai ba viện đạn bắn vào người hắn thì không MISS cũng là 0 điểm thương tổn. Quả nhiên thế giới này không còn vương pháp, quả nhiên không còn pháp luật.
Sau khi trải qua đợt thử thách trên biển, Diệp Sảng còn để mấy con tôm con này vào mắt sao? Với 22% tỉ lệ né tránh cùng 210 điểm phòng ngự vật lý, tất cả các công kích bình thường chỉ là mây bay.
Trong ánh sáng rực rỡ, một trái lựu đạn lắc lư bay đi. Diệp Sảng đột nhiên gia tốc lộn về phía trước một vòng. Sau một vòng lộn đó thì ngồi chồm hỗm. Vừa ngồi chồm hỗm vừa lủi về phía sau. Lủi về sau rồi lại đạp một cái. Cả người đạp lên một gốc thân cây sau lại bắn ngược trở về, thực hiện một vòng quay Tomas tiêu chuẩn, đưa chân đá lựu đạn lộn lại.
Bốn tiểu tổ nào đã gặp qua thân thủ cao sâu bậc này nên lại hơi ngây người. “Ầm ầm” vang lên. Vô số ngọn lửa chết chạy loạn trong rừng. Đây cư nhiên lại là một viên lựu đạn cháy. Tổ thương thủ đều bị đốt cháy, nhảy cẫng lên oa oa kêu khóc, liều mạng dập ngọn lửa trên người mình. Một đám thương tổn -130 không ngừng xuất hiện.
Diệp Sảng tiếp đất chưa tới 5 giây thì trong rừng lại có người rống to lên: “Nằm xuống!”
Kịp cái rắm nha! Diệp Sảng đá lựu đạn, sau lại đáp lễ đối phương một phần đại lễ. Lựu đạn liền thật sự lấy mạng người. Mà Diệp Sảng vẫn dùng chân để đá. Lựu đạn bị đá ra xa. Năm đấu sĩ hàng trước tất cả đều bị hất lên không trung cùng bùn đất. Trên cỏ, chưa tới một phút đã có tám cỗ thi thể nằm xuống.
Đội tiên phong của tập đoàn Thần Kiếm đều bị sốc. Con mẹ nó tên này thực sự là cao thủ a! Cao thủ trong cao thủ!
“Mẹ mày tao sẽ một đao giết mi!” – Một chiến sĩ muốn xông lên.
“Két két két két!”
Tiếng súng lướt qua. Ba trị số thương tổn -389.
Miểu sát!
“Các anh em, lên!” – Lại có người kêu gọi.
Trong mắt Diệp Sảng toàn là sát khí, ngón tay bóp cò!
Lại miểu sát!
“Ta là người hiền lành!” – Có người nóng nảy, khua đại khảm đao xông lên.
Vẫn là tiếng súng lặng lẽ vang lên. Vẫn là ánh mắt vô tình. Vẫn là vô tình miểu sát.
Năm tổ đội không còn ai dám manh động, ngoan ngoãn quỳ rạp trên mặt đất chờ quân tiếp viện phía sau.