Đọc truyện Vô Địch Hắc Thương – Chương 20: Thần hành bách biến
Có thể tưởng tượng được, người có thể làm ra một bảng quảng cáo “phong tao” đến mức nào, trước tiên không cần đánh giá đây là nhiệm vụ gì, chỉ riêng việc nghĩ ra bảng quảng cáo này, người đó là một người quá khủng khiếp rồi.
Vì thế, Diệp Sảng vừa đi vào quảng trường Kim Sa trấn đã chấn động, , hắn tao nhã bước tời giữa quảng trường, hét to một tiếng:
– Vi y tiếu đắc nhân tiều tụy!
Tây Môn Xuy Ngưu vừa nghe, ánh mắt đột nhiên dại ra, chén trà rớt xuống đất, cũng quát to:
– Khoan y giải đái chung bất hối!
Diệp Sảng tiếp tục nói ám hiệu:
– Vấn quân năng hữu kỷ đa sầu?
Tây Môn Xuy Ngưu đáp:
– Kháp tự nhất hồ nhị oa đầu!
Ám hiệu lại đúng, Tây Môn Xuy Ngưu xoay người:
– A Ngân!
Diệp Sảng kích động:
– A Ngưu, sao ngươi lại ở đây?
Tây Môn Xuy Ngưu kích động theo:
– A Ngân ngươi tới thật đúng lúc, lão đại cũng đang có mặt tại đây!
– Thật sao?
Diệp Sảng nhìn về phía sau của hắn, lão đại đã tiến tới:
– A Ngân, ngươi đã đến rồi!
Diệp Sảng nói ngập ngừng:
– Lão đại, quảng cáo của các người…
Sắc mặt của lão đại xấu vô cùng, có vẻ ưu buồn.
– Đã có chuyện gì xảy ra?
Lão Đại thở dài một tiếng:
– Haizz, một lời khó mà nói hết!
– Lão đại cứ nói!
Phản Thanh Phục Minh nói theo:
– Đúng vậy a, đã là bằng hữu của Hà huynh, có gì khó khăn cứ nói, có F4 chúng ta nơi đây, việc thay trời hành đạo cũng là việc nhỏ!
Sự tình là thế này, sau khi Diệp Sảng và lão đại chia tay liền tiến tới Kim Sa trấn, vốn hắn muốn tới đây để bán “phim con heo” để làm giàu, bất ngờ hắn gặp bọn cướp Triều Nhân Bang, cuối cùng một đánh một trăm, bị “về làng” một cách khó coi vô cùng.
Phản Thanh Phục Minh nghiến răng nghiến lợi:
– Triều Nhân Bang này quả nhiên không chuyện ác nào không làm, ai cũng đáng chết!
– A Ngân ngươi tới tới rất đúng lúc, lần này chúng ta có thể cùng nhau báo thù!
Biểu tình của Phản Thanh Phục Minh rất lẫm liệt:
– Tính luôn phần của chúng ta đi, là tên nào trong Triều Nhân Bang?
Lão Đại chậm rãi phun ra ba chữ:
– Tê Lợi Ca!
Bốn phía đột nhiên yên lặng như tờ, mục tiêu quả thật là lớn a, phi thường lớn, muốn giết chết lão đại của Triều Nhân Bang, có thể lúc này mà nói thế chẳng khác nào muốn nghịch thiên.
Lúc nãy Diệp Sảng nhìn thấy các bảng quảng cáo trên quảng trường, hắn cũng có chút nhận biết, nghề nghiệp của Tê Lợi Ca là trọng giáp chiến sĩ, cấp 16, nghe đồn toàn thân hắn đều trang bị đồ cường hóa cấp 10, cấp bậc như thế, trang bị như thế, nếu thật sự bọn hắn có tổ hợp sáu người thành một cường đội bậc trung trong truyền thuyết, chỉ e cũng không dễ dàng tí nào, làm vậy đó là ngại mạng mình quá dài, đang muốn chết!
Nếu Tê Lợi Ca dễ đối phó như thế, hắn đã không trở thành người chơi bị người khác ra giá chém rụng nhiều nhất trên quảng trường.
Diệp Sảng thầm nghĩ vậy là tan tành giấc mộng tiến tới Mộng Tiên thành, hôm nay cái mạng nhỏ này phải bỏ lại Kim Sa trấn này rồi.
– Chết thì chết, đời người có ai mà không chết, không đánh mà chạy thì thật hèn!
Diệp Sảng giả vờ hiên ngang lẫm liệt vô cùng.
Phản Thanh Phục Minh vừa nghe, sĩ khí lập tức đại chấn:
– Chuyện buôn bán phim heo là chuyện làm ăn của người mới tập chơi, không ngờ bọn Triều Nhân Bang ngay cả cái này cũng không buông tha. Ta sẽ vì dân trừ bạo, nhất quyết không buông tha, thay trời hành đạo vốn là nhiệm vụ của ta, Mãnh huynh cứ yên tâm, cần gì cứ giao phó, sau khi mọi chuyện qua đi chúng ta lại nói tiếp.
Nhất Đại Nữ Hoàng:
– Đại ca nghĩa bạc vân thiên, tiểu muội kính nể vô cùng, tiểu muội cũng muốn nhìn thấy loại mao phiến trong truyền thuyết kia.
Đại Hán Thiên Tử:
– Dù cho sơn băng địa liệt, tiểu đệ cũng theo đại ca!
Lão đại vỗ mạnh bàn một cái:
– Tốt, nếu đã như vậy, có câu làm bạn mười ngày, nhờ việc trước mắt, nếu vậy chúng ta bàn kế sách một chút đi!
Thương lượng cái rắm a, đừng nhìn bảng quảng cáo hoành tráng vang dội mà lầm, lão đại có bao nhiêu tiền Diệp Sảng không biết sao? Bất quá, nếu mọi việc đã được quyết định, lão đại vẫn lấy 200 tiền đưa cho Phản Thanh Phục Minh, làm nâng cao sĩ khí của 3 người bọn họ, còn nói cái gì mà lấy tiền của người, thay người diệt tai họa, thề thốt nhất định tiêu diệt Tê Lợi Ca.
– A Ngân, ngươi theo ta lâu như vậy, ta còn chưa có cái gì tốt cho ngươi! Kế hoạch của ta thật sự có chút thất bại!
Vẻ mặt lão đại áy náy, Diệp Sảng từ khi gặp lại hắn ở Kim Sa trấn, tinh thần của hắn luôn ảm đạm vô cùng.
– Lão Đại đừng nói như vậy, gặp gỡ là có duyên mà!
– Ta gần đây tìm thấy thứ ngươi có thể dùng, nhớ kỹ, đừng làm cho Túy Ngân hội chúng ta mất mặt, cầm lấy đi!
Hắn nói xong liền lấy ra một món đồ và một quyển sách khá tinh xảo.
Diệp Sảng cầm lấy, đó là một áo giáp chống đạn, chẳng qua hình dáng có chút khác người, có chút giống như áo ngực phụ nữ, vai, sau lưng, nửa cái bụng đều bị lộ ra, cứ tưởng tượng Sảng Sảng của chúng ta đang mặc áo ngực là ra ngay, Diệp Sảng lúc này mới minh bạch tại sao Phong Tử hồi đó lại mặc quần lót màu hồng, bởi vì thuộc tính của nó khá tốt.
Áo phòng hộ ngực Đái An Phong (Cấp cường hóa)
Yêu cầu cấp bậc: Cấp 5
Yêu cầu chức nghiệp: Du hiệp thông dụng.
Sinh mệnh: +10
Phòng ngự: +10
Kháng lực: +10
Né tránh: +2%
Không ngờ còn là trang bị cường hóa, áo giáp này không biết tốt hơn với áo giáp dành cho người chơi mới bao nhiêu lần, tuy nhiên Diệp Sảng vẫn đem Đái An Phong mặc bên trong, sau đó mang áo giáp dành cho người chơi mới bên ngoài.
Hệ thống quy định rằng người chơi có thể mặc nhiều loại áo giáp trên người, nhưng chỉ có một kiện có tác dụng mà thôi, mà kiện nào có tác dụng sẽ do người chơi quyết định, những cái còn lại chỉ có tác dụng làm màu, không có tác dụng gì, chỉ làm tăng sự nặng nề.
Tuy nhiên, nặng thêm nhiêu đây, Diệp Sảng vẫn có thể chịu nổi, làm sao hắn dám mặc áo ngực phụ nữ đi vòng vòng ngoài đường chứ? Nếu không lại dẫn tới một nữ đặc vụ của Quốc Dân Đảng nói cái gì mà: Thật xin lỗi, ta là cảnh sát, ngươi là một tên quấy rối tình dục…
Mà quyển sách kia lại là một quyển sách kỹ năng, mấy quyển sách loại này đương nhiên là có bán trong các cửa hàng, nhưng chỉ là các kỹ năng cấp thấp. Trên thực tế, trong Đệ Nhị Thế Giới, những quyển sách kỹ năng tốt chỉ có thể rơi ra từ boss mà thôi, vô cùng mắc và quý, nếu so với sách kỹ năng bán trong cửa hàng không biết quý hơn bao nhiêu lần, không phải cái loại gì mà “Điếu ngư thần công”…. mỗi lần nhắc tới hai chữ kỹ năng là lão đại và A Ngưu lại cảm thấy đau đớn.
Thần hành bách biến (Kỹ năng bị động)
Yêu cầu cấp bậc: Cấp 5
Yêu cầu chức nghiệp: Chuyên dụng cho tay súng.
Cấp bậc hiện tại: Sơ cấp
Hiệu quả kỹ năng: Nhanh nhẹn +2%
Giải thích kỹ năng: Trong mưa bom bão đạn vẫn có thế bất bại, sau khi luyện thành có thể đề cao tốc độ của thân pháp, là trang bị kỹ thuật cho tay súng, cấp kế tiếp, nhanh nhẹn tăng 5%!
Thật ra, nhìn bề ngoài, quyển sách kỹ năng này không có gì đặc sắc, nhưng giá trị thật của nó quả thực rất to lớn.
Chức nghiệp hệ phụ trợ trong Đệ Nhị Thế Giới có một loại tên là Thiên đường phúc giả, loại chức nghiệp này và bác sĩ chiến trường tuy có cách hoạt động khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu, bác sĩ chiến trường chủ yếu dựa vào dụng cụ và trang bị, còn Thiên đường phúc giả lại là người đề cao thuộc tính của đoàn thể, ví dụ như kỹ năng “Chiến hồn chúc phúc” có thể tăng 5% lực lượng của đoàn thể.
Nói cách khác, chỉ có người thuộc chức nghiệp này mới có thể đề cao thuộc tính của người khác, không ngờ quyển sách này, chỉ là sơ cấp mà đã làm tăng 2%, điều này vô cùng độc đáo, không biết lão đại kiếm đâu ra quyển sách này.
Diệp Sảng không nói được tiếng nào, lập tức đi nghiên cứu.
Người như lão đại hay A Ngưu, người chơi khác có thể gọi họ là người điên, lỗ mãng, khùng khùng, nhưng Diệp Sảng thì không, hắn rất thích bọn họ, ở cùng một chỗ cùng bọn họ rất vui, không phải vì bọn họ cho hắn trang bị, mà vì mới tham gia trò chơi đều như thế này, tựa như có được mối tình đầu, lúc đó cảm tình giữa người và người là thuần khiết vô cùng, không hề chứa mưu toan, ám toán nhau, nhưng càng về sau lại càng…
Diệp Sảng còn đang nghiên cứu, Phản Thanh Phục Minh nhìn thấy trên tay của Tây Môn Xuy Ngưu có một túi lớn thức ăn liền hỏi:
– Ngưu huynh, cầm theo túi thức ăn làm gì, mình làm cơm tại nhà à?
– Sai! Đây không phải thức ăn bình thường, mà là Tác độc tật lê, nó có tác dụng làm người hóa đá.
Phản Thanh Phục Minh cực kỳ hoảng sợ, không thể tưởng tượng túi đồ ăn này lại có tác dụng nghịch thiên như tthế.
Nhất Đại Nữ Hoàng nhịn không được nói:
– Cho ta hỏi là lực công kích của nó là bao nhiêu?
Tây Môn Xuy Ngưu nói to:
– Nó không có lực công kích trực tiếp, hệ số công kích là 0!
Đại Hán Thiên Tử hỏi:
– Vậy nó làm người hóa đá bằng cách nào?
Tây Môn Xuy Ngưu liếc mắt nhìn hắn:
– Hỏi rất hay! Nếu ngươi có kỹ năng hóa đá, như vậy kỹ năng đó có thể hóa đá người khác!
Rầm một tiếng, ba người Phản Thanh Phục Minh hôn mê ngay tại chỗ, băng ghế lật qua một bên.
Lão đại đã sớm quen với phong cách của Tây Môn Xuy Ngưu nên chỉ thản nhiên gật đầu:
– Ân, đúng vậy!