Đọc truyện Vô Địch Hắc Thương – Chương 17: Cường Đạo Khẩu
Khoảng cách từ Tịch Tĩnh thảo nguyên đến Mộng Tiên thành không phải xa thường, mà phải nói là rất rất xa.
Trong Đệ Nhị Thế Giới, chỉ một số ít thành thị đặc biệt mới có Truyền Tống Trận, thành thị cấp trấn mới có đường cao tốc, cấp thành mới có sân bay, ba mươi hai chủ thành mới có cả ba loại giao thông hải lục không (đường bộ, đường thủy và hàng không), đương nhiên muốn sử dụng phương tiện giao thông tiên tiến, người chơi phổ thông không cách nào chịu nổi số tiền đó.
Ví dụ như cấp thôn, Diệp Sảng cũng chỉ có thể cưỡi xe đạp, thảnh thơi đạp trên thảo nguyên này, sau đó tiến vào đường lớn cấp hai để thử vận may, xem xem có chiếc ô tô nào để quá giang đi Kim Sa, sau đó lại nghĩ biện pháp đi Mộng Tiên thành.
Trong trò chơi này, nơi xuất phát của người chơi là khác nhau, ví dụ như nơi Diệp Sảng xuất hiện đầu tiên là Nguyệt Lượng thôn, một nơi cùng sơn tích dã, chủ yếu là vì hắn mua loại thiết bị đầu khôi rẻ tiền nhất, mà người chơi khác lại mua thiết bị đầu khôi cấp cao, nơi đầu tiên xuất hiện sẽ tốt hơn nhiều lần, còn loại người chơi bỏ một đống tiền ra để mua, thường đều có nơi xuất phát là ba mươi hai đại chủ thành.
– Thanh thanh hà biên thảo, du du thiên bất lão, dã hỏa thiêu bất tẫn, nha cáp, ca ca tưởng niệu niệu! (Cỏ xanh bên đường, mượt mà không héo, a ha, ca ca muốn đi tè!)
Diệp Sảng đang đi trên thảo nguyên, miệng hát váng trời làm cho chim chóc xung quanh hoảng sợ bay tứ tán.
Quốc lộ cấp hai nhanh chóng xuất hiện phía trước, một khu vực bắng phẳng tráng nhựa từ đỉnh núi kéo dài đến hẻm núi, theo lời Mao Đại Cô nhắc nhở, nơi này gọi là “Cường đạo khẩu”, muốn đi Kim Sa trấn phải đi qua chỗ này, khi đi phải cẩn thận vì nơi này thật sự có cường đạo thổ phỉ.
Mọi người đều biết trong Đệ Nhị Thế Giới, luôn có người chơi chiếm núi làm vua, vào rừng làm cướp, luôn chọn địa phương hiểm yếu nơi gần vào thành, sau đó cươp của người mới chơi muốn vào thành để cướp trang bị đem bán lấy tiền.
Đương nhiên, mức độ red nick của những người này thuộc hàng siêu sao rồi, cả đời đừng nghĩ tới chuyện vào thành vào trấn, tuy nhiên, trong mức độ tự do nhất định của game này, một người chơi ngoài các thuộc tính trụ cột, còn có chỉ số chính nghĩa và chỉ số tà ác, chỉ số chính nghĩa có thể thông qua NPC, làm nhiệm vụ thành công mà đạt được, thu điểm kinh nghiệm, tiền bạc, trang bị được trả công, chỉ số chính nghĩa càng cao, phần thưởng lại càng lớn.
Mà chỉ số tà ác là thông qua giết người phóng hỏa, đồ sát (PK), lăn lộn trong trò chơi, đánh cướp hoặc làm ra các hành vi ác bá, nói chung là không chuyện xấu nào không làm, mà đã như thế thì đừng trông mong gì vào phần thưởng của NPC, nhưng chỉ số tà ác cũng có chỗ tốt của nó, mỗi 100 điểm tà ác có thể đổi được 1 điểm thuộc tính, hơn nữa chỉ số tà ác càng cao, càng ít kinh động các loại quái vật, quái vật sẽ không chủ động tấn công người đó.
Chỉ số chính nghĩa hay chỉ số tà ác đều có chỗ tốt riêng của nó, mỗi cái mỗi vẻ, hoặc trở thành đại hiệp có một không hai vạn người ngưỡng mộ, hoặc trở thành hỗn thế ma vương giết người như ngóe, đó là do người chơi tự do lựa chọn.
Đương nhiên người chơi đều muốn mình tốt thì sẽ gặp chuyện tốt, đáng tiếc khi đã tiến tới quốc lộ, trên đường xuất hiện một xe kéo hiệu JL81, sát ngay thị trấn, hiện tại có vô số người chơi đang bị red nick bao vây.
– Thật sự là vừa lên đường là gặp bất lợi a, ngày đầu tiên ra giang hồ lại gặp ngay cường đạo.
Diệp Sảng hối hận ngay, nếu xe đạp mà bị cướp thì toi.
Một đoàn người “đầu đỏ” hầu như ai cũng là trọng giáp chiến sĩ, tầm hai ba mươi người, dẫn đầu còn có hai nguyên tố sư cầm pháp trượng trong tay, nhìn vào kí hiệu trên vai, chính là quang hệ và điện hệ.
Nguyên tố sư có ma pháp phân ra năm đại hệ: thủy, hỏa, phong, điện, quang; mỗi một hệ có đặc sắc riêng.
Hỏa hệ diễm lệ đa sắc, lực sát thương lớn, thủy hệ linh hoạt uyển chuyển, một kỹ năng có thể tạo ra nhiều hiệu quả khác nhau, phong hệ nhẹ nhàng phiêu dật, có năng lực truy tung, điện hệ uy lực cường đại, có thể sử dụng vào thực thế cuộc sống một cách đơn giản, quang hệ thì dựa vào tốc độ, nếu đã phát ra thì dù với thân pháp của Diệp Sảng thì cũng ăn đòn như thường.
Cơ bản, thương thủ sợ nhất là gặp chiến sĩ, vốn với thuộc tính toàn thân của Diệp Sảng, hắn sợ nhất là gặp nguyên tố sư, hôm qua tại Thương Mang cung, hắn tăng một cấp, nhưng lại chết nên toàn bộ điểm kinh nghiệm cấp tám mất hết, Diệp Sảng coi như còn may, hôm nay trước khi xuất phát, hắn dùng 9 điểm thuộc tính nâng hết, lần này hắn không tăng vào sự nhanh nhẹn mà toàn bộ đều tăng giá trị sinh mệnh, hiện tại sinh mệnh của hắn có 80 điểm, tuy nhiên, có vậy thì cũng không chịu nổi hai cú.
– Làm sao bây giờ?
Diệp Sảng đẩy chiếc xe đạp lên, chẳng lẽ hôm nay mình phải chết ở đây, sau đó về làng chịu cảnh Tam Xảo các nàng cười nhạo:
– Cuối cùng tên đào quáng ngươi cũng bị người ta chém chết sao?
– Khụ khụ!
Trong đám người đầu đỏ có một người ho khan hai tiếng, đó là một trọng giáp chiến sĩ trong tay cầm một thanh đại đao:
– Các vị, các vị, mọi người bình tĩnh, xin nghe ta nói vài câu, kỳ thật ai cũng biết, thân tại giang hồ, sinh đã dễ, sống cũng dễ, chỉ có cuộc sống là khó khăn, tiền trong Đệ Nhị Thế Giới này quả thật khó kiếm, chúng ta ở Cường Đạo Khẩu này cũng chỉ vì miếng ăn thôi, có ai mà nguyện ý suốt đời chém chém giết giết, không bao giờ được bước chân vô thành đâu? Mọi người thấy ta nói đúng không?
Một đám người mới chơi trên xe kéo lập tức gật đầu phụ họa: – Đúng, đúng, vị đại ca này nói có lý!
Tên trọng giáp chiến sĩ nói tiếp:
– Ta tên là Thiên Nhai Đao Ca, chúng ta không muốn giết người, cũng không muốn cướp sắc, vậy nên để cho sự tình đơn giản, chỉ cần mỗi bằng hữu muốn tới Kim Sa trấn, cứ một người mười tiền thì ta cam đoan người đó sẽ bình an vô sự mà đi qua, hi vọng mọi người có thể hợp tác…
Ta lau mồ hôi, thu phí kiểu này còn kinh khủng hơn trạm thu phí của đường cao tốc nữa, Diệp Sảng không hề nghĩ ngợi liền mở miệng nói to:
– Các vị huynh đệ chờ một chút, các vị hãy nghe ta nói, trên người ta không có nhiều tiền như vậy, ta chỉ có 4 tiền mà thôi…
Hắn còn chưa nói xong, một người mới chơi trên xe kéo đã mà bắt đầu khóc lóc kể lể:
– Các vị huynh đệ chờ một chút, trên người của ta ngay cả 1 tiền cũng không có, mọi người ai cũng biết, cơ giới sư kiếm tiền khó khăn nhất, lực lượng không có, tinh thần càng không, ngang cả quặng mỏ cũng không đào được, làm sao mà có tiền cho các vị cướp đây? Các vị làm thổ phỉ cũng nên có lương tâm một chút a, trên người của ta chỉ có ba ổ bánh mì…
– Ân?
Diệp Sảng hơi kinh hãi, người này cũng quá bẩn thỉu đi, không ngờ nói dối còn ghê hơn mình.
– Không có tiền mà còn muốn vào thành?
Đao ca giận dữ nói:
– Chém hắn cho ta!
Hai trọng giáp chiến sĩ tiến tới, Quỷ Đầu Đao chém lia lịa, cơ giới sư chỉ trong một chốc đã nằm trên vũng máu, hai tên này lục lọi thi thể một chút:
– Đao ca, tên này quả thực rất nghèo, em chỉ tìm thấy được một cục đồng 3% tinh khiết thôi.
– Kế tiếp!
Thanh âm của Đao ca thật uy nghiêm.
Diệp Sảng lập tức cái khó ló cái khôn mà la lớn:
– Các vị huynh đệ, chờ một chút, ta và Thất Tình đại ca là bạn thân, thường xuyên ngồi uống ly trà, ăn miếng bánh…
Lần này hắn cũng chưa kịp nói xong, trên máy kéo lại có một tên khóc lóc la to:
– Chờ một chút, chờ một chút, ta chính là bạn rất tốt của Thất Tình đại ca, các ngươi giết ta, bọn hắn sẽ giết các ngươi…
– Ân?
Diệp Sảng mở to hai mắt mà nhìn: “Không phải trùng hợp đến thế chứ?”
Phanh! Phanh! Phanh!
Từ trên đồi vang lên một loạt tiếng súng, liên tục mấy con số “-10” báo giá trị thương tổn xuất hiện trên không trung, ba tay súng cầm ba khẩu súng lục K54 trong tay bắn tên vừa khóc lóc thành tổ ong.
– Kế tiếp!
Mặt Đao ca không chút thay đổi.
Diệp Sảng bắt đầu gấp, hắn lặng lẽ bỏ tay vào túi Càn Khôn định rút thương ra thì một phong hệ nguyên tố sư lặng lẽ lấy ra áo choàng ma pháp:
– Khổ luyện ba ngày, cuối cùng đã có ngày phát huy công dụng, muốn giết Thủy Thượng Phiêu chân thối ta đây nào có đơn giản như vậy!
Mọi người cả kinh, tên Thủy Thượng Phiêu chân thối này đột nhiên phóng ra chiêu “Cụ phong” (cơn lốc), trình độ có vẻ như là trung cấp, trên đường lập tức ngập tràn tro bụi cao bốn năm thước, làm cho tầm nhìn của Diệp Sảng cũng bị bụi làm cho mờ ảo.
Thủy Thượng Phiêu chân thối thừa dịp bảo cát bay lên liền lủi nhanh ra đường quốc lộ, mấy tay súng đứng trên đồi nổ súng liên tục, nhưng Thủy Thượng Phiêu chân thối đều tránh được, lúc này thì nguyên tố sư hệ điện liền tung ra chiêu “Thiểm Điện” (tia chớp), một tia sét to bằng bắp tay đánh xuống, tên chân thối lập tức cháy đen thui.
– Kế tiếp!
Đao ca tiếp tục ra lệnh, Diệp Sảng khẩn trương vô cùng, xem ra chỉ có thể dùng “đại tuyệt chiêu” cuối cùng.
Nhưng lần này hắn lại chậm một bước, một nam một nữ đi ra:
– Các vị huynh đệ chờ một chút, chúng tôi nguyện ý trả tiền.
– Ngừng!
Thần thái của Đao ca lập tức thay đổi, tiến lên phía trước để giao dịch, người nam, hình như là người cầm đầu cùng hắn giao dịch, người phụ nữ thì rút ra thuốc lá, mồi cho Đao ca hút, Đao ca hút một hơi thuốc, gật đầu mỉm cười…
Mắt Diệp Sảng trợn tròn, “đại tuyệt chiêu” đút lót tại sao lại để mấy tên này ra tay trước một bước rồi?