Đọc truyện Vô Địch Hắc Thương – Chương 11: Cung Thương Mang
Ba cỗ thi thể nhanh chóng hóa bạch quang về thành, trên mặt đất còn rơi lại một đống dược thủy và tài liệu sinh hoạt.
Nữ cung thủ quay người:
– Sao các ngươi lại ở chổ này?
Mao Đại Cô lần này thông minh hơn, biết sự tình không đơn giản, dứt khoát ngậm miệng.
Diệp Sảng tùy tiện đáp:
– Mỹ nữ, cám ơn cô đã cứu chúng tôi. Cô đang bận, chúng tôi lại có việc, xin phép đi trước.
– Khoan khoan!
Nữ cung thủ trầm tư một chút rồi nói:
– Có hứng thú đi tìm cung Thương Mang không?
Diệp Sảng hoài nghi hỏi:
– Hai người chúng tôi có thể sao?
Nữ cung thủ gật đầu:
– Gần đây nhất là Kim Sa trấn, Tiểu Đao hội và Triều Nhân bang nếu dùng xe ô tô, thì chậm lắm là nửa giờ sau sẽ quay lại đây, ta cần người giúp ta thông đường, thời gian hạn hẹp lắm.
Diệp Sảng biết nàng nói chí lý, hai tốp người kia chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này, sẽ nhanh chóng triệu tập nhân mã quay lại.
Nữ cung thủ nói:
– Pháp bảo dựa vào số người mà rơi ra, các ngươi cùng vào dĩ nhiên cũng có chổ tốt!
Tác phong làm việc của nàng xem ra rất có hiệu suất, vừa nói vừa đưa ra lời mời kết tổ. Diệp Sảng gục gặc đầu, đừng xem nữ cung thủ này là đà chủ Cái Bang, nàng có vẻ được đấy. Không hiểu vì sao, Diệp Sảng có cảm giác nữ cung thủ này là người tốt, gần đây mình luôn gặp phải những người khá ổn, đó cũng là một nguyên nhân chính mà hắn thích lê la trong Đệ Nhị Thế Giới.
Bảng đội mở ra, nhìn tên của hai người Diệp Sảng, nữ cung thủ nhíu mày hỏi:
– Hà Kim Ngân?
Diệp Sảng đắc ý:
– Không sai, đại đệ tử đời thứ hai của Trung Quốc cổ quyền pháp – Hà Kim Ngân, thế nào? Tên này có oai phong không?
Nữ cung thủ ho khan hai tiếng :
– Tạm ổn!
Nói đến nickname của trò chơi này là một câu chuyện rất dài, nó liên quan đến thần tượng của Diệp Sảng. Nhiều năm trước có một bộ phim tên là “Vua phá hoại”(1), diễn viên nam chính là một tên bỏ đi gọi là Hà Kim Ngân, cuối phim nhân vật chính trong lúc nguy cấp đã tung ra một chiêu “Vô địch phong hỏa luân”, rốt cuộc ôm lấy mỹ nhân về. Diệp Sảng vô cùng sùng bái chiêu này nên mới lấy tên Hà Kim Ngân làm nick name. Hắn cứ tưởng nick name trong game là có thể thay đổi. Ai dè Đệ Nhị Thế Giới lấy luôn ADN và vân tay, tròng mắt để định danh, muốn đổi nick phải qua Bộ Công An chứng minh thân phận, còn không thì miễn bàn. Diệp Sảng cực kỳ hối hận, sớm biết thế thì đã chọn tên là Biên Thành Lãng Tử cho rồi. Tên như thế mới gọi là oai phong hô gió có gió, cao thủ vừa nhìn là biết cao thủ ngay.
ID của nữ cung thủ càng đơn giản hơn, chỉ hai chữ: Tinh Tinh. Muốn chọn được cái tên đó từ mấy trăm triệu người chơi thì chắc hẳn phải là những người chơi từ ban đầu. Chưa hết, bảng đoàn đội thể hiện đẳng cấp của Tinh Tinh rất kinh người – cấp 18.
“Mẹ ta ơi!” Diệp Sảng với Mao Đại Cô lúc này xem Tinh Tinh như là người trời, khó trách nha đầu này một tên bắn ra hơn 50 điểm, hóa ra là đẳng cấp cao đến vậy. Nhìn quanh Đệ Nhị Thế Giới bây giờ, thường thì có cung thủ, tay súng, kỹ sư cơ giới.. những nghề này có thể trên cấp 13. Trên Bảng xếp hạng của khu Tịch Tĩnh, trong mười người mạnh nhất có đến một nửa là nguyên tố sư, người đứng vị trí thứ nhất trên bảng là Tiêu Diêu Tán Tiên, cấp 21.
Diệp Sảng nhìn thứ hạng của mình trên bảng, 87654321, oa là số may mắn a, dễ nhớ.
Ba người nối đuôi nhau chui xuống động, Diệp Sảng mới hiểu tại sao một cung thủ như Tinh Tinh lại muốn hợp tổ với mình. Rất đơn giản, bởi vì Mao Đại Cô là trọng giáp chiến sĩ, có sức mạnh, lại có Xẻng đánh chó, khai quặng hay mở đường như trâu, tốc độ vung xẻng nhanh như máy. Diệp Sảng vô cùng bội phục, nghĩ lại Mao Đại Cô với Tam Xảo các nàng, trước chắc đào cũng được không ít quặng. Quặng là dựa vào thuật thu nhặt của Tinh Tinh dò tìm mà đào ra, ba người đào tới tấp. Diệp Sảng vẫn dùng cái cuốc, Mao Đại Cô dĩ nhiên là Xẻng đánh chó, còn Tinh Tinh lại dùng đồ tiên tiến – máy khoan mini. Thứ đồ chơi này có chút giống con quay, ở tiệm trong Tân thủ thôn không hề có bán, chỉ có tại các siêu thị trung tâm của thành phố lớn mới mua được.
“Người có tiền có khác!” Diệp Sảng thở dài, rồi vung cuốc bổ trối chết.
Chưa đầy hai mươi phút, ba người hợp lực đào được một cái hố sâu có đường kính 1m, dưới hố hiện lên những bậc đá cổ xưa, lại còn có thêm tiếng nước chảy tí tách. Diệp Sảng kinh hãi, quả nhiên bên trong còn có thêm một hang động thiên nhiên khác. Tinh Tinh rõ ràng là có biết trước pháp bảo ở nơi này, chẳng lẽ là hồi bản Beta đã có đến đây? Kỳ thật những thông tin giả thuyết đến bây giờ, trong game không hề có những phó bản, phó bản chỉ giúp người chơi giải quyết một số vấn đề. Bởi vì hệ thống trung tâm có đủ dung lượng nên bản đồ và quái vật trong Đệ Nhị Giới thừa thãi cho ngươi đánh đến chết, tuy nhiên nơi có pháp bảo thì cũng có nguy hiểm. Chỉ cần ngươi tiến vào, bản đồ lập tức sẽ kích hoạt, hệ thống trung tâm sẽ dựa vào thực lực trung bình của người tiến vào hoặc đoàn đội mà đưa ra quái vật và BOSS phù hợp. Ngươi có bình hùng tướng mạnh, quái vật cũng sẽ mạnh; ngươi kéo đến hàng vạn người thì chuyện BOSS cấp thần trong truyền thuyết xuất hiện cũng không có gì là.
Thanh âm của hệ thống:
“Du hiệp lưu lãng, chiến sĩ kiên cường, tay súng dũng cảm, các ngươi đã tiến vào nơi để pháp bảo của cung Thương Mang, bản đồ cung Thương Mang hiện tại chính thức khởi động!”
Nghe được thanh âm này, Diệp Sảng và Mao Đại Cô rất kích động, pháp bảo trong truyền thuyết a, còn Tinh Tinh lại lộ vẻ khẩn trương thấy rõ. Diệp Sảng đoán không sai, Tinh Tinh là người chơi bản Beta, hơn nữa nàng còn gặp may là biết pháp bảo ở nơi này. Nhưng nàng không vội vàng đến ngay, nguyên nhân chủ yếu là do thực lực không đủ, nhưng nếu thực lực quá mạnh, quái vật cũng sẽ khó đối phó hơn. Cho nên khi đạt đến cấp 18 nàng mới trở lại. Ban đầu nàng định là đơn thương độc mã nhưng đôi khi có nhiều chuyện trùng hợp, người của Tiểu Đao hội cũng đến đây. Nếu như không có Diệp Sảng thì Tinh Tinh công bằng đối đấu với đám ba người Thiên Thiên thì cũng chưa biết mèo nào cắn mĩu nào, may mắn là hai người Diệp Sảng giúp nàng giải quyết được mối bận tâm, cho nên Tinh Tinh nói:
– Các ngươi đi sau, ta đi trước mở đường!
Đây là một cung ngầm dưới nước. Một con đường đá rộng khoảng 30m vắt ngang qua, hai bên vách tường khắc vô số hình totem, cách 3m có một cái đầu rồng phun nước thành hai dòng sông nhỏ rộng khoảng 5m, khiến con đường mờ mịt hơi nước, sương khói lượn lờ, vừa nhìn là thấy u ám quỷ dị. Tinh Tinh giống như làm ảo thuật lôi ra một cái thang, leo lên đỉnh một cây trụ bên cạnh:
– Phía trước Long môn là cửa chính vào cung, trên đó có hai cái vòng kéo, kéo vòng bên trái ba lần, bên phải bốn lần, cửa sẽ mở. Cái này gọi là Tam thanh tứ tượng, nếu như kéo nhầm sẽ thả ra vô số tiểu quái.
– Làm sao cô biết rõ thế?
Diệp Sảng giật mình, rồi hắn thấy Mao Đại Cô vốn sợ ma cũng vội vàng leo lên một cây trụ khác. Ta ngất, hóa ra là bắt ta đi dẫn quái, còn các ngươi ngồi chiếm tiện nghi.
Vừa nhìn thấy Diệp Sảng có vẻ do dự, Tinh Tinh cười nói:
– Đừng lo, chỉ cần ngươi mở cửa rồi lui về, ta sẽ yểm hộ ngươi.
“Thế có khác đếch gì đâu!” Diệp Sảng hùng hổ xông lên, theo lời Tinh Tinh mà kéo vòng cửa. Cánh cửa cọt kẹt mở ra, rồi một tiếng “rắc” vang lên, Diệp Sảng trợn tròn mắt…