Đọc truyện Võ Đạo Đan Tôn – Chương 17: Hấp thu Linh Dược
Chương 17: Hấp thu Linh Dược.
Túi mật rắn lạnh buốt tiến vào trong bụng, không đợi Lâm Tiêu có phản ứng, một cổ nhiệt lực to lớn liền từ phần bụng khuếch tán ra, nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, Lâm Tiêu cảm giác cơ bắp toàn thân mình đều nóng lên… nhiệt độ kịch liệt bay lên, càng về sau càng kịch liệt đau nhức… toàn thân tựa như đao xoắn vậy.
Khuê Lân Cự Mãng chính là một trong vài loại nhất tinh yêu thú cường đại nhất, trông coi U Lan Thảo kia, cũng không biết đã phục dụng qua thiên tài địa bảo gì rồi, thực lực cường hoành, mà túi mật rắn của nó với tư cách là chỗ hội tụ tinh hoa toàn thân, ẩn chứa đại bộ phận Thiên Địa nguyên khí khắp toàn thân, tự nhiên có dược lực cường đại, trên thực tế ở trng thế giới võ giả, bản thân túi mật rắn chính là một loại kỳ dược, luận giá trị tuy rằng đều là nhất tinh yêu thú, nhưng giá cả của Khuê Lân Cự Mãng trong thế giới loài người so với Toản Địa Giáp cao hơn không biết bao nhiêu, so về một ít nhị tinh yêu thú cũng không kém bao nhiêu.
Trong cơ thể, túi mật rắn ẩn chứa Thiên Địa nguyên khí cường đại bị tiêu hóa, một cổ khí lưu cường tráng từ đó tuôn ra, ngoại trừ một số nhỏ bị nội tạng, cơ bắp hấp thu ra, còn lại đại bộ phận đều lập tức lan tràn đến trong kinh mạch toàn thân Toản Địa Giáp, điên cuồng vận chuyển trong cơ thể Lâm Tiêu, tốc độ càng lúc càng nhanh, như con ngựa thoát cương mạnh mẽ đâm tới trước.
Một cổ đau đớn kịch liệt không ngừng truyền đến, Lâm Tiêu đã hiểu rõ, trong túi mật rắn của Khuê Lân Cự Mãng này ẩn chứa quá nhiều Thiên Địa nguyên khí, khiến kinh mạch của mình có chút khó có thể thừa nhận nổi mới khiến toàn thân đau nhức kịch liệt như thế.
– Không được, lại tiếp tục như vậy, kinh mạch trong thân thể ta đều sẽ bị phá hư mất, cổ nguyên khí này quá cường đại, tán loạn bốn phía, phải nghĩ biện pháp mới được.
Lâm Tiêu cảm thụ được Thiên Địa nguyên khí trong thân thể, bắt đầu thử khống chế nguyên khí vận chuyển, bất quá cổ nguyên khí này quá lớn, Lâm Tiêu chỉ có thể dùng hết tinh thần lực toàn thân, trước bắt lấy một ít cổ trong đó, khống chế lấy nó, sau khi ổn định lại dựa theo lộ tuyến bình thường bắt đầu vận hành, chậm rãi tiến hành, sau đó lại chậm rãi đồng hóa nguyên khí còn lại.
Đối với vận hành chi pháp của nguyên khí, kiếp trước Lâm Tiêu xem qua tiểu thuyết võ hiệp cũng biết hẳn là có quy luật nào đó, nếu không vận hành loạn sẽ khiến tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa trên thế giới này cũng có võ kỹ công pháp, bất quá giờ Lâm Tiêu lúc này lại không quản được nhiều như vậy, đau đớn kịch liệt kia khiến hắn nhịn không được muốn tru lên, lăn qua lăn lại, sao có thể quản nhiều vậy chứ.
Hơn nữa, kinh mạch yêu thú thường thường cường hãn hơn nhân thể nhiều, chưa chắc sẽ có chuyện gì.
Khống chế một cổ nguyên khí tiến hành một lần tuần hoàn nguyên vẹn trong kinh mạch cần ngoài một phút đồng hồ, sau một tuần hoàn, Lâm Tiêu vậy mà thật sự kéo không ít nguyên khí không bị khống chế đi vào kinh mạch bình thường, thời gian dần trôi qua, những Thiên Địa nguyên khí tán loạn trong kinh mạch trong thân thể Lâm Tiêu vậy mà từng cổ bị hắn chậm rãi tụ lại, đau đớn tự nhiên cũng theo nguyên khí tuần hoàn giảm bớt đi từng chút một.
Lâm Tiêu chỉ khống chế nguyên khí vận hành trong các chủ kinh mạch rộng rãi, về phần một ít kinh mạch thật nhỏ, chưa bao giờ khai phát qua, Lâm Tiêu lúc đầu còn muốn học theo tiểu thuyết võ hiệp trùng quan, đả thông hai mạch Nhâm Đốc gì đó, không nghĩ tới chỉ khẽ nếm thử một chút liền đau đớn đến mức đổ mồ hôi trán, toàn thân lăn qua lăn lại, cũng không dám thử lung tung nữa.
Đồng thời Lâm Tiêu cũng phát hiện, theo hắn lần lượt vận chuyển nguyên khí tuần hoàn trong cơ thể, những nguyên khí kia cũng dùng một loại tốc độ tương đối chậm chạp thông qua kinh mạch dần thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, toàn thân Lâm Tiêu đều tràn ngập một loại cảm giác ngứa ngáy tê dại.
Cũng không biết đã qua bao lâu, nguyên khí từ trong túi mật rắn Khuê Lân Cự Mãng thẩm thấu ra rốt cục đã bị Lâm Tiêu triệt để hấp thu vào trong thân thể, Lâm Tiêu mở to mắt, nắm chặt móng vuốt lại, cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng, bên ngoài đã là buổi tối rồi, Lâm Tiêu cảm giác ngũ giác của mình tựa hồ đã càng thêm nhạy cảm
Quay đầu nhìn lại, thương thế do ban ngày chém giết với Khuê Lân Cự Mãng gây ra vậy mà đã hoàn toàn khép lại, những lân giáp tổn hại trong vòng nửa ngày đã lần nữa dài ra, mà lân giáp toàn thân cũng trở nên càng thêm dày đặc, xếp đặt càng thêm chặt chẽ, mặt ngoài thật giống như phủ lên một lớp dầu, lộ ra bóng loáng, từng khỏa lân phiến lớn như tiền xu giống như tấm thép dán sát trên người, hiển nhiên so với lúc trước lực phòng ngự đã càng thêm cường địa..
Càng khiến Lâm Tiêu giật mình chính là, chỉ qua một buổi thân dài vậy mà từ một 1m5 trước đó giờ đã thành 2m, thân cao cũng từ 1m đạt đến 1m5, kết cấu toàn thân lộ ra càng chặt chẽ, móng vuốt như được tiến hóa vậy, lộ ra cực kỳ cứng rắn sắc bén, lóe ra sáng bóng kim loại.
Lâm Tiêu vung vẩy cái đuôi lớn, cái đuôi ở trên không trung phát ra tiếng rít kịch liệt, hắn cảm giác lực lượng một chút, rõ ràng tăng cường hơn trước nhiều, nếu như hiện giờ chống lại Khuê Lân Cự Mãng kia thì…, chắc chắn sẽ không chật vật như trước nữa.
– Lực lượng của ta bây giờ có lẽ còn chưa đạt được cấp độ nhị tinh yêu thú, bất quá trong nhất tinh yêu thú có lẽ không có đối thủ!
Nhìn thân hình tràn ngập lực bạo tạc của mình, trong lòng Lâm Tiêu không khỏi mừng rỡ, hắn cũng không nghĩ tới túi mật rắn của Khuê Lân Cự Mãng vậy mà lại mang đến cho mình kinh hỉ lớn như thế.
Ùng ục ục!
Trong bụng truyền đến một hồi cảm giác đói khác, thịt rắn ăn lúc trước trong khi tu luyện đã sớm bị tiêu hóa hầu như không còn. Lâm Tiêu tới chỗ thịt rắn lúc trước, từng ngụm từng ngụm cắn xé.. nút hết tất cả thịt rắn, bụng lúc này mới no lại.
– Nếu thương thế đã tốt rồi, cũng nên mang U Lan Thảo về rồi.
Lâm Tiêu dùng da rắn gói kĩ hai cây U Lan Thảo, sau đó dùng đầu lưỡi cuốn vào trong miệng, leo ra huyệt động.
Trăng sáng sao thưa, trận trận mát gió thổi tới, Lâm Tiêu tiềm phục trong bụi cỏ nhanh chóng bò xuống núi.
Hô!
Lâm Tiêu cảm giác tốc độ của mình rõ ràng tăng lên rất nhiều, ánh mắt cùng cảm giác càng mạnh hơn trước.
Chạy như điên trong núi rừng, mãi cho đến khi Lâm Tiêu chạy tới gần Tân Vệ Thành tây thành mới hạ thấp tốc độ, cẩn thận từng li từng tí đi vào thông đạo đào lúc ra khỏi thành, bởi vì thân thể biến lớn nên Lâm Tiêu không thể không động thủ mở rộng thông đạo một chút, từ sau núi bò xuống, tìm chỗ bí mật cất giấu da rắn bao lấy U Lan Thảo, sau đó Lâm Tiêu khống chế Toản Địa Giáp rời khỏi Tân Vệ Thành, một lần nữa trở lại trong huyệt động.
Bên này an bài xong cho Toản Địa Giáp, bên kia Lâm Tiêu nhanh chóng từ trên giường đứng lên, hiện giờ đêm đã khuya, Lâm Tiêu cẩn thận từng li từng tí mở cửa, ra võ giả đình viện, chạy về phía sau núi.