Đọc truyện Vô Cực Chưởng Khống Giả – Chương 97: Chiến Thần Long
Sinh vật này chính là Thần Long, chỉ thấy trong một tích tắc, Thần Long đã phóng vút lên cao, thân hình dài đến hơn trăm mét, tứ chi cường tráng, năm móng vuốt nhọn hoắc cứng như thép, trên thân phủ từng mảnh giáp màu xanh to như cái bát, tỏa sáng như kim loại. Tuy nhiên, hai mắt Thần Long đỏ tươi, lộ ra sát ý cực kỳ khủng khiếp.
“ Thần Long thực sự hiển linh…”
“ Ông trời ơi, Thần Long đã xuất hiện…”
“ Thần Long hiển linh sẽ bảo vệ chúng ta…”
Chứng kiến Thanh Long hơn trăm mét dài xuất hiện trên bầu trời, dương nanh múa vuốt, từng tiếng long ngâm truyền đến, phía dưới tộc nhân Hải Tộc liền vô cùng kích động cúi xuống quỳ bái.
“ Ha ha ha… Thần Long quả nhiên xuất hiện” Đế Thích Thiên từ xa quan sát thấy Thần Long đang dương nanh múa vuốt, gào rống trên bầu trời thì vô cùng vui mừng, lập tức tập hợp đội ngũ đuổi đến.
Thanh Long sau một hồi gào rống trên trời đã phát hiện ra đám người Hải Tộc đang quỳ bái thì gào rống lao vút xuống công kích.
“ Thần Long… Thần Long…” Thủy Thần Lão tổ đang quỳ bái thì thấy Thần Long lao xuống, vẻ mặt lão vô cùng rung động.
Tuy nhiên lão đã lầm, Thanh Long lúc này chỉ xem tộc nhân Hải Tộc đang quỳ bái như bữa ăn, một kích đi xuống, cái miệng rộng cả chục mét đã ngoạm lấy mấy chục người tộc nhân Hải Tộc trong đó có cả Thủy Thần Lão tổ rồi nhai ngấu nghiến.
“ Ah… ah… ah… tại sao có thể như vậy?” các tộc nhân may mắn sống sót thì hoảng sợ tột độ, bỏ chạy tán loạn.
Thanh Long sau khi nhai xong liền hướng những người tộc nhân đang tháo chạy săn giết ăn thịt, chỉ trong chốc lát, hầu như toàn bộ tộc nhân Hải Tộc đã bị Thanh Long ăn thịt, chỉ còn một số ít chạy vào rừng nên may mắn sống sót.
Lúc này đoàn người Đế Thích Thiên đã đuổi tới, nhìn thân ảnh đồ sộ của Thanh Long trên bầu trời, đám người Phá Quân, Bộ Kinh Vân vô cùng kích động, nhưng vẫn không dám tự mình xuất thủ.
Thấy đoàn người cầm binh khí phi thân tới, Thanh Long cảm thấy có nguy hiểm liền gào to một tiếng rồi quay đầu bay ngược lại.
“ Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau đuổi theo cho ta” Đế Thích Thiên ngồi trên bảo tọa tám người khiêng quát lớn nói.
Đoàn người nhanh chóng đuổi theo Thanh Long, Thanh Long thấy bị truy đuổi thì bay đến một hang núi khổng lồ sâu không thấy đáy, trực tiếp trốn vào đó. Cả đám người ở trên cao nhìn xuống, nhất thời không biết phải làm gì.
Bảo tọa tám người khiêng của Đế Thích Thiên cũng theo sau mà đến, ánh mắt của hắn nhìn qua một lượt Hắc Phong và đám người Bộ Kinh Vân, chậm rãi mở miệng nói: “ Còn chưa phát hiện ra nó sao?”
Hắc Phong nghe vậy thì mỉm cười hướng Đế Thích Thiên nói: “ Con nghiệt long này đã trốn vào hang núi sâu này, chỉ còn một cách là một người xuống dưới dụ nó lên đây, xin Đế Thích Thiên Môn chủ ra tay”
Nghe được Hắc Phong nói lời này, ở một bên Bộ Kinh Vân cùng Nhiếp Phong, Hoàng Ảnh, Phá Quân đám người dồn dập đưa ánh mắt về phía Đế Thích Thiên, không biết hắn sẽ trả lời thế nào.
Con Thanh Long này rõ ràng không tầm thường, tu vi chí ít cũng là nửa bước Thần Ma cảnh, dưới tình huống này có người nào dám liều mạng mình chứ.
“ Hừ…” thấy mọi người quay đầu nhìn mình, Đế Thích Thiên hừ lạnh một tiếng, toàn thân thể phát ra sát ý lạnh lẽo như băng hàn, ánh mắt của hắn trừng trừng nhìn Hắc Phong rồi đảo qua đám người Phá Quân, Thần Tướng.
Hắc Phong làm lơ như không thấy gì, còn Phá Quân, Thần Tướng thì vô cùng căng thẳng, bỗng Thần Tướng mở miệng nói: “ Hay là chúng ta đồng loạt ra tay…”
Thần Tướng chưa nói hết câu thì Phá Quân đã xen vào nói: “ Chúng ta liên thủ sử dụng kiếm khí đánh xuống, ép nó ra ngoài”
Mọi người nhất thời gật đầu, ngay sau đó chỉ thấy những tiếng xé gió vù vù của đủ loại kiếm khí từ đám người đánh xuống hang núi sâu.
Một hồi lâu sau, Thanh Long vẫn không thấy tăm hơi, giống như là không có ở dưới hang núi một dạng, nhưng đám người rõ ràng nhận ra được khí tứ kinh khủng của nó ở tại đó, rõ ràng kiếm khí của mọi người không đủ để dẫn động được nó.
“ Dừng tay đi, ta sẽ đi xuống dưới dụ nó lên” Bộ Kinh Vân thấy hàng loạt kiếm khí đánh xuống hồi lâu cũng không ăn thua thì ánh mắt không cảm tình, mở miệng nói.
Nghe Bộ Kinh Vân nói vậy, mọi người dồn dập quay sang nhìn hắn, Hắc Phong gật đầu, ánh mắt cũng thoáng một tia khâm phục, hắn quả thật khâm phục tính quyết đoán của Bộ Kinh Vân.
“ Vân sư…” Nhiếp Phong chưa kịp ngăn cản thì Bộ Kinh Vân đã phi thân xuống hang núi sâu thăm thẳm, thân ảnh thoáng chút mất hút trong sương mù.
“ Grào… grào…” một lúc sau, từng tiếng long ngâm càng lúc càng vang dội cả hang núi. Ngay sau đó, thân ảnh của Bộ Kinh Vân lao vút bay lên, theo sau hắn rõ ràng là Thanh Long, trong bộ dạng vô cùng giận dữ như muốn nuốt sống lấy Bộ Kinh vân.
“ Nó tới…” mọi người thấy thân ảnh cự đại của Thanh Long lao vút lên thì hô lên kích động, ngay cả Đế Thích Thiên đang ngồi trên ghế cũng nhỏm đứng dậy, ánh mắt trừng trừng nhìn Thanh Long cười lên ha hả.
“ Súc sinh, ngươi rốt cục xuất hiện, ha ha ha…”
Thanh Long giận dữ lao tới đám người, cả đám người cũng ngay lập tứ thi triển những tuyệt chiêu mạnh nhất oanh kích thẳng hướng Thanh Long, Hắc Phong lúc này cũng không giấu thực lực, đánh ra những đòn mạnh nhất.
“ Oành… oành… oành” hàng loạt công kích mạnh như vũ bão đánh lên người Thanh Long, tuy nhiên, cả người Thanh Long giống như làm bằng thép một dạng, không hề bị ảnh hưởng trước những đòn này, ngược lại càng làm hai mắt như hai cái đèn lồng cực lớn của nó đỏ thắm như máu. Thanh Long gào rống, há rộng miệng hướng đám người táp xuống.
“ Không ổn…” Hắc Phong thấy hai mắt của Thanh Long đỏ thắm như máu thì thầm hô không ổn, ngay khi Thanh Long chưa hành động thì hắn đã kéo Đoạn Lãng lui lại, hướng ra xa lao đi.
“ Ầm…” đám người Bộ Kinh Vân may mắn thoát được cú táp cực mạnh của Thanh Long nhưng nhất thời rơi vào thế bị động, trong phút chốc bị cái đuôi to lớn của Thanh Long quất bay ra xa hàng chục mét.
Tuy nhận phải Thanh Long một kích nhưng đám người Bộ Kinh Vân, Phá Quân cũng không bị thương gì đáng kể, chỉ thấy dáng vẻ hơi chật vật đứng dậy.
Toàn thân thể của Thanh Long được bao phủ bởi lớp vảy cứng hơn thép nguội, thần binh lợi khí trên tay đám người Phá Quân, Hoàng Ảnh không làm tổn thương được mảy may. Thanh Long liên tục vòng quanh đám người tấn công liên miên bất tận, chỉ trong phút chốc, cả một khu vực đã bị san thành bình địa.
“ Oành… Ah…” Thanh Long há lớn miệng, hướng đám người Bộ Kinh Vân, Phá Quân phun ra từng đợt liệt hỏa nóng rực vô cùng. Trong nháy mắt mọi người liên tục lùi lại, tránh xa những luồng liệt diễm nóng rực này bao lấy thân thể.
“ Băng Phong Tam Xích”
Hắc Phong lúc này trên tay cầm Tuyết Ẩm Đao, đánh ra một thức trong Ngạo Hàn Lục Quyết, trong nháy mắt khu vực xung quanh đều bao phủ một lớp băng, nhiệt độ nóng rực vì liệt hỏa nhanh chóng điều hòa trở lại.
Thanh Long thấy vậy thì càng tấn công điên cuồng hơn, hỏa diễm phút chốc mạnh hơn trước gấp mười lần.