Đọc truyện Vô Cực Chưởng Khống Giả – Chương 87: Đoạt kiếm
Ngày hôm sau, sau khi phân phó cho đám Thiên Trì Thập Nhị Sát trấn giữ ổn thỏa Thiên Hạ Hội, Hắc Phong cùng với Khổng Từ và Đoạn Lãng dẫn theo một đám đệ tử lên ngựa trực tiếp đi đến Bái Kiếm Sơn Trang.
Bái Kiếm Sơn Trang truyền thừa đã lâu đời, tuy nói hiện tại ngày càng suy thoái, nhưng vẫn còn có chút nội tình, nhất là bây giờ Tuyệt Thế Hảo Kiếm luyện chế trăm năm của Bái Kiếm Sơn Trang sắp sửa xuất thế, càng đem danh khí của Bái Kiếm Sơn Trang lên tới đỉnh phong, vô số cao thủ giang hồ, đều là dồn dập tới nơi đây, muốn thấy được tận mắt Tuyệt Thế Hảo Kiếm trong truyền thuyết.
“ Phía trước chính là Bái Kiếm Sơn Trang, đại ca, Tuyệt Thế Hảo Kiếm này thật sự lợi hại hơn cả Hỏa Lân Kiếm của đệ hay sao?” Đoạn Lãng cưỡi ngựa một bên chỉ tay về phía trước nói.
“ Tuyệt Thế Hảo Kiếm này nghe nói được luyện từ Hắc Thiết trong truyền thuyết, toàn thân đen nhánh, điều làm cho nó đặc biệt hơn các thanh kiếm khác là nó có linh tính hay còn gọi là Kiếm Linh” Hắc Phong cưỡi ngựa ở một bên nhàn nhạt nói.
“ Thì ra là vậy” Đoạn Lãng gật đầu.
“ Phong ca, chúng ta đã sắp đến Bái Kiếm Sơn Trang rồi hả?” Khổng Từ bên trong xe ngựa vén màn ló đầu ra nói.
“ Đã sắp đến rồi, cực khổ cho nàng” Hắc Phong quay đầu lại ánh mắt nhu hòa nhìn Khổng Từ nói.
“ Thiếp không cảm thấy mệt, chàng cứ yên tâm” Khổng Từ xua xua tay, biểu hiện vô cùng động lòng người.
Đoàn người ngựa của Hắc Phong chẳng mấy chốc đã đến Bái Kiếm Sơn Trang, mà lúc này phía trước cũng có một đám người đi tới, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên và một thiếu niên tuấn tú, người đàn ông trung niên trên người kiếm khí cô đọng, tản mát ra một cỗ khí thế sắc bén, thực lực đã đạt đến Tiên Thiên Long Hổ Cảnh trung kỳ.
Người thiếu niên thực lực tuy yếu hơn người trung niên nhiều nhưng cũng là Thông Mạch Cảnh Trung Kỳ.
“ Cung nghênh Bang chủ giá lâm, Ngạo Thiên và gia sư Kiếm Ma hoan nghênh Bang chủ đến Bái Kiếm Sơn Trang”
“ Tại hạ Kiếm Ma, bái kiến Bang chủ”
“ Cung nghênh Bang chủ giá lâm”
Ngạo Thiên cùng Kiếm Ma đi tới trước cúi đầu, phía sau đám thuộc hạ cũng lập tức quỳ xuống hành lễ.
“ Được rồi, hai ngươi dẫn đường đi” Hắc Phong gật đầu, phất tay nói.
“ Tuân lệnh Bang chủ” Ngạo Thiên và Kiếm Ma đồng loạt hô lớn rồi lập tức dẫn đường.
Đoàn người ngựa Hắc Phong nhanh chóng đi vào trong trang, khi Hắc Phong dẫn Khổng Từ đi đến đại sảnh thì thấy một phu nhân dẫn theo một đám thị nữ đã xuất hiện trong tầm mắt. Nàng mặc quần áo màu đen, trên mặt đeo khăn che, da thịt trắng trẻo, dáng dấp đoan trang, quý phái.
“ Cung nghênh Bang chủ giá lâm tệ xá”
“ Ừm, ngươi phải chăng là Ngạo Phu nhân” Hắc Phong gật đầu, người phụ nữ này tuy rất đẹp nhưng đối với hắn cũng còn không bằng Khổng Từ.
“ Dạ thưa Bang chủ, đúng là thần thiếp” Ngạo Phu nhân gật đầu, kiểu dáng yểu điệu.
“ Ừm, các ngươi Tế Kiếm đại điển khi nào cử hành?”
“ Thưa Bang chủ, Tế Kiếm đại điển ngày mai sẽ chính thức cử hành, thần thiếp mạo nuội mời Bang Chủ ngài nghỉ ngơi ở tệ trang một đêm, ngày mai sẽ mời Bang chủ ngài chủ trì đại điển Tế Kiếm” Ngạo Phu nhân cung kính nói.
“ Ồ, vậy thì làm phiền Ngạo Phu nhân” Hắc Phong cười nói.
“ Dạ, có Bang chủ chủ trì đại điển lần này là vinh dự cho tệ trang, xin mời Bang chủ”
“ Được” Hắc Phong theo Ngạo Phu Nhân đi vào trong đại điện.
Đêm đã khuya, tại Kiếm Trì, Bái Kiếm Sơn Trang.
“ Bộ Kinh Vân, không nghĩ tới ngươi cùng lão tử giống nhau, cũng muốn thừa dịp lúc ban đêm lấy kiếm a” Kiếm Tham vuốt ria mép nhìn tiến vào Kiếm trì Bộ Kinh Vân cười nói.
“ Kiếm Tham, ngươi tính cản đường ta” Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh không cảm tình mở miệng nói.
“ Ai nha, xem thái độ của ngươi kìa, ta chắc trăm phần trăm kiếm tâm của ngươi chính là sân” Kiếm Tham thấy biểu tình của Bộ Kinh Vân thì cả cười.
“ Kiếm Tham, ngươi không phải đối thủ của ta, cút đi” Bộ Kinh Vân không nể mặt chút nào nói.
Đúng lúc này một thân ảnh cũng xuất hiện tại Kiếm trì, người đó cầm trên tay Hỏa Lân Kiếm, người đó không ai khác chính là Đoạn Lãng.
“ Bộ Kinh Vân, ta đoán là ngươi ở đây, cuối cùng ta đã đúng… chịu chết đi” Đoạn Lãng mỉm cười rồi huy kiếm chém tới.
“ Thánh Linh Kiếm Pháp, kiếm 22”
Một kiếm sử ra, kiếm khí nóng rực đầy trời, ào ào như bão lửa cuốn tới Bộ Kinh Vân.
“ Mẹ ơi, Thánh Linh Kiếm Pháp, kiếm 22 thật khủng bố” Kiếm Tham thấy một màn này thì kinh hãi thốt lên.
Bộ Kinh Vân thấy một màn cũng vô cùng kinh ngạc nhưng vôi giơ Vô Song Kiếm đánh ra một chiêu Mạc Danh Kiếm Pháp.
“ Mai Danh Ẩn Tích”
Từng đạo kiếm khí như dòng chảy biến ảo mà ra, phiêu phù vô định, kiếm khí ào ào như bão lửa của Đoạn Lãng bị chặn lại gần hết.
“ Lại là Mạc Danh Kiếm Pháp” Đoạn Lãng ánh mắt như đổ lửa, tức giận nói.
“ Đoạn Mạch Kiếm Khí”
Ngay đúng lúc này, ba đạo kiếm khí sắc bén nhanh như tia chớp đánh lên người Bộ Kinh Vân, Đoạn Lãng và Kiếm Tham.
Cả ba tuy cố gắng tránh né nhưng tốc độ kiếm khí quá nhanh, cả ba người trong nháy mắt đã bị kiếm khí làm bị thương, từng dòng máu đỏ tươi đã rơi trên sàn Kiếm Trì.
Bộ Kinh Vân và Kiếm Tham thấy tình thế không ổn, biết rằng đã trúng bẫy thì vội vã thi triển khinh công chạy ra khỏi Kiếm Trì.
“ Ha ha ha, rốt cục cũng thành công”
Kiếm Ma từ trong bóng tối đi ra, cười lên ha hả, Ngạo Phu Nhân, Ngạo Thiên cũng đi bên cạnh hắn. Kiếm Ma đã ẩn nấp ở nơi này từ rất lâu, chờ đợi đám người Bộ Kinh Vân đến để lấy máu bọn họ tế kiếm, chỉ có cách này mới làm Tuyệt Thế Hảo Kiếm xuất thế.
Kiếm Trì lúc này bỗng nhiên chấn động, tại trung tâm Kiếm Trì, thanh kiếm khổng lồ màu đen huyền bỗng nhiên lắc lư rồi toàn thân chuyển sang nóng rực như dung nham.