Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 19: Phía Tây Đại Chiểu Trạch


Đọc truyện Vô Cực Chưởng Khống Giả – Chương 19: Phía Tây Đại Chiểu Trạch

Phía trên Vân Hải, một trong Thanh Vân lục cảnh, hai đứa bé một nam, một nữ khoảng sáu bảy tuổi đang ngồi trên đỉnh đầu của Thủy Kỳ Lân. Vẻ mặt của hai đứa trông rất cao hứng, luôn miệng hò reo, ra lệnh cho Thủy Kỳ Lân hết bay hướng đông rồi lại bay hướng tây, nhưng điều kỳ lạ là Thủy Kỳ Lân lại thực hiện một cách răm rắp lời của hai đứa bé, không một chút phản đối.

“ Linh Tôn, mau qua bên kia, nhanh lên, nhanh lên” đứa bé trai ngồi đầu lớn tiếng nói.

“ Tiểu Vân ca ca, chúng ta lại đằng này chơi vui hơn nè” đứa bé gái ngồi sau kéo áo tiểu Vân và chỉ tay theo hướng ngược lại.

“ Tiểu Ngọc, đã giao mỗi người luân phiên ra lệnh cho Linh Tôn trong một giờ, đang ở lượt của huynh mà, muội chờ đi”

Thủy Kỳ Lân vẻ mặt rầu rĩ, nó đã bị tiểu Vân và tiểu Ngọc dính lấy suốt buổi sáng hôm nay, thói quen nằm sưởi nắng ưa thích vẫn chưa thực hiện được. Thủy Kỳ Lân rất lấy làm phiền phức nhưng ngặt nổi chủ nhân Lâm Phong yêu cầu phải nghe lời hai đứa nhóc này, nếu không nó đã tìm cách bay đi mất.

Đám đệ tử Thanh Vân Môn ở Ngọc Thanh Điện đã quá quen thuộc với cảnh tượng hai đứa bé cưỡi Thủy Kỳ Lân bay khắp nơi trên Thông Thiên Phong, ánh mắt người nào cũng ngưỡng mộ không thôi.

“ Sư huynh, đệ nghe nói tiểu Vân và tiểu Ngọc tuy tuổi còn nhỏ nhưng tu vi rất cao có phải không?” một nam đệ tử hỏi một người đệ tử khác.

“ Đệ mới nhập môn khóa này nên còn nhiều điều không biết, tiểu Vân sư đệ và tiểu Ngọc sư muội là quý tử của Trưởng môn Lâm Phong chân nhân, Trưởng môn là Chân Tiên thần thông quảng đại, hai người thê tử của người là Lục Tuyết Kỳ sư thúc và Điền Linh Nhi sư thúc cũng đạo hạnh cao thâm, nghe đâu đã đột phá Thái Thanh cảnh. Vì vậy con của họ tu vi há lại tầm thường, ta nghe đâu đã là Thượng Thanh Cảnh rồi”.

“ Thật kinh khủng, mới bảy tuổi mà tu vi đã là Thượng Thanh Cảnh giới, chúng ta không biết tu luyện đến năm nào mới đạt tới nữa” một người đệ tử cảm khái nói.

“ Thôi, đừng bi quan nữa, Trưởng môn chân nhân truyền thụ pháp môn cao siêu, nếu chúng ta cố gắng, ta nghĩ sẽ có cơ hội”

“ Đúng vậy” mấy đệ tử khác cũng nói theo.

Bỗng một vệt sáng màu đỏ từ hậu sơn Thông Thiên Phong bay đến trước mặt Thủy Kỳ Lân, một thân ảnh xuất hiện, đó là một nữ tử rất xinh đẹp mặc áo màu đỏ, tay vũ động Hổ Phách Chu Lăng.

“ Hai đứa còn không mau về nhà ăn cơm trưa. Tiểu Vân, mẹ con đang chờ đó” nữ tử áo đỏ duyên dáng cười nói.

“ Dạ con biết rồi” tiểu Vân giật mình, hắn rất sợ mẹ của hắn là Lục Tuyết Kỳ, bởi vì tính cách nghiêm khắc và lạnh băng của nàng.

“ Mẹ, đã tới lượt của con rồi, cho tụi con chơi một chút nữa đi mà” tiểu Ngọc chu chu cái miệng xinh xắn nói.

“ Không nhưng nhị gì cả, hai đứa về nhà mau, tiểu Ngọc, con phải cho Linh Tôn nghỉ ngơi nữa chứ” Điền Linh Nhi nhíu mày nói.


Thủy Kỳ Lân như được đại xá, gật đầu liên tục.

Cả ba người sau đó nhanh chóng bay về hướng hậu sơn, tiến về tòa lầu các đồ sộ nằm trên một ngọn núi bay lơ lửng trên không trung hằng trăm trượng, xung quanh tòa lầu các mây trắng giăng kín lối đi, trông như cung tiên, thánh địa.

Thật ra nơi đây được gọi là Cung Thanh Phong, được Lâm Phong tạo ra để cho gia đình năm người của hắn sinh sống. Lâm Phong đã dựa vào tạo hình các tòa tiên phủ trong phim Tây Du Ký mà hắn nhớ trong kiếp trước để xây dựng nên tòa cung điện này.

Cung Thanh Phong xuất hiện đã làm oanh động khắp Thanh Vân Môn, mọi người càng thêm tôn sùng Trưởng Môn Lâm Phong như Thần Tiên. Thanh Vân kể từ đó lại có thêm một cảnh đẹp được xếp hạng.

Bên trong tòa lầu các được Lâm Phong bố trí theo phong cách hiện đại như ở kiếp trước của hắn, có phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp, phòng giải trí, phòng tắm, sân vườn, hồ bơi, sân tennis, sân đá bóng. Ngoài ra còn không hề thiếu các vật dụng hiện đại nào như: đèn điện, máy lạnh, máy giặt, tủ lạnh, ti vi, máy vi tính, bếp từ, nồi cơm điện,…

“ Hai con đã về rồi à, mau tới dùng cơm, hôm nay mẹ Tuyết Kỳ của các con làm mấy món ngon lắm” Lâm Phong thấy ba người vào nhà thì cười nói.

“ Con muốn ăn Hamberger với khoai tây chiên cơ” tiểu Vân nhìn qua đồ ăn trên bàn thì nói.

“ Con muốn ăn gà rán KFC” tiểu Ngọc cũng bắt chước tiểu Vân nói theo.

“ Hôm qua các con ăn rồi mà, ăn nhiều mấy thứ đó không tốt đâu” Lâm Phong nghiêm mặt nói.

“ Hai đứa không muốn ăn thi nhịn đói đi, được cha các con chiều chuộng riết sinh hư rồi” Lục Tuyết Kỳ nổi nóng nói.

Hai đứa nghe mắng thì sụ mặt xuống rồi nhanh chóng ngồi lên ghế bàn ăn.

“ Thôi, chúng ta ăn cơm đi. Hai đứa ngoan ngoãn cha sẽ cho xem phim hoạt hình” Lâm Phong nhìn hai đứa cười nói.

“ Hay quá, con muốn xem Thủy Thủ Mặt Trăng” tiểu Ngọc cười tươi nói.

“ Cha, con muốn xem Năm Anh Em Siêu Nhân” tiểu Vân nhanh nhảu nói theo.


“ Rồi, rồi, hai đứa ăn uống nghiêm chỉnh vào cha sẽ cho xem”

Lục Tuyết Kỳ ngồi bên cạnh Lâm Phong chỉ biết lắc đầu, còn Điền Linh Nhi thì mủm mỉm cười.

Từ khi Lâm Phong lên làm Trưởng Môn, uy danh của Thanh Vân Môn đã sáng chói như mặt trời ban trưa, tất cả các môn phái chính tà trong thiên hạ đều biết Thanh Vân Môn xuất hiện một vị Chân Tiên, người duy nhất có thể đối chọi với Vô Cực Thiên Tôn của Ma giáo, có thể nói Thanh Vân Môn bây giờ chính là Thái Sơn Bắc Đẩu của các môn phái chính đạo, trên cả Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc hợp lại.

Uy danh vang dội của Thanh Vân Môn đã làm cho rất nhiều người trong thiên hạ muốn gia nhập, đặc biệt là các gia đình tán tu muốn cho con cháu họ học được phép trường sinh từ Lâm Phong.

Thấy được nhu cầu đó, Lâm Phong đã ra thông lệ thu nhập môn sinh đệ tử mỗi hai năm một lần, đối tượng tuyển sinh là các nam nữ thanh thiếu niên từ 12 cho đến 18 tuổi, điều kiện nhập môn là phải vượt qua được ảo cảnh không gian do hắn tạo ra ở chân núi Thanh Vân Sơn. Ảo cảnh thực chất nhằm kiểm tra mệnh cách, tâm tính, thể lực, tiềm năng, tư chất của từng ứng viên, nếu vượt qua được sẽ được đệ tử Thanh Vân Môn mang lên núi, còn không thì phải tham gia lại vào hai năm sau, với điều kiện vẫn còn nằm trong độ tuổi cho phép.

Những thí sinh được mang lên núi sẽ phải tham gia thêm một lần thí luyện trong ảo cảnh không gian, lần thí luyện này là để phân chia ra đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn. Tất cả thí sinh sẽ cùng lúc tham gia, trong ảo cảnh có cất giấu 50 lệnh bài đệ tử nội môn, nếu thí sinh nào lấy được lệnh bài và thoát ra được ảo cảnh sẽ trở thành đệ tử nội môn. Các thí sinh không lấy được lệnh bài hoặc không thoát ra được ảo cảnh sẽ trở thành đệ tử ngoại môn, chờ đến lần thí luyện kế tiếp.

Ngoại môn đệ tử theo quy định chưa được mặc đạo bào Thanh Vân Môn, đạo pháp chỉ được truyền Thái Cực Huyền Thanh Đạo hai tầng đầu, được bố trí sinh hoạt tại Ngoại Môn Biệt Viện nằm ở bên ngoài khu vực các chi phái. Khu biệt viện này chiếm diện tích rất lớn, có đến mấy ngàn phòng, tường cao ngói đỏ, trông rất hoành tráng. Các đệ tử ở đây tu đạo để chuẩn bị cho lần thí luyện ở Thông Thiên Phong tổ chức mỗi hai năm một lần.

Từ khi được Lâm Phong truyền thụ bốn quyển Thiên Thư, các đệ tử Thanh Vân Môn tu vi tăng tiến nhanh đến không ngờ, đa số đều tăng lên một cấp độ, từ Ngọc Thanh Cảnh tăng đến Thượng Thanh Cảnh. Đặc biệt các tinh anh đệ tử của các chi phái như Tiêu Dật Tài, Tề Hạo, Lâm Kinh Vũ, Trương Tiểu Phàm, Tăng Thư Thư đều đã đạt đến Thượng Thanh Cảnh đỉnh phong. Điền Linh Nhi và Lục Tuyết Kỳ do được trợ giúp riêng từ Lâm Phong nên đã đạt đến Thái Thanh Cảnh đỉnh phong. Các đệ tử tu vi đạt đến Thượng Thanh Cảnh được Lâm Phong đề cử làm Trưởng Lão của Thanh Vân Môn, còn thế hệ Điền Bất Dịch, Thủy Nguyệt Đại Sư trở thành Thái Thượng Trưởng Lão được các đệ tử cung phụng. Thực lực của Thanh Vân Môn chưa bao giờ mạnh mẽ đến như thế, số lượng trưởng lão là mấy trăm vị, thái thượng trưởng lão hơn hai mươi vị.

Các đệ tử nội môn vượt qua thí luyện sẽ được các trưởng lão thu nhận làm đệ tử thế hệ thứ ba của Thanh Vân Môn, được truyền thụ Thái Cực Huyền Thanh Đạo ba tầng và bốn quyển Thiên Thư nếu đạt đến Ngọc Thanh Cảnh đỉnh phong. Trong bốn lần thu nhận môn sinh gần đây, thu nhiều đệ tử nhất vẫn là ba người Tiêu Dật Tài, Tề Hạo và Tăng Thư Thư. Đại Trúc Phong chỉ có Tống Đại Nhân và Đỗ Tất Thư là thu nhận đồ đệ còn Trương Tiểu Phàm thì vẫn từ chối chưa nhận người nào.

Hai người Trương Tiểu Phàm và Tống Đại Nhân đáp xuống Vân Hải, rồi tản bộ vào Ngọc Thanh Điện. Hai người đi đến đâu cũng được các đệ tử đời thứ ba chào hỏi rất cung kính.

Khi hai người đến đại sảnh Ngọc Thanh Điện thì thấy nơi đây đã đứng mấy chục vị trưởng lão, đứng đầu là Tiêu Dật Tài, Tề Hạo và Lâm Kinh Vũ, thấy hai người bọn họ đến bọn Tiêu Dật Tài lên tiếng chào hỏi.

Đám người chuyện vãn một hồi thì Lâm Phong thình lình xuất hiện tại chủ vị, mọi người thấy Lâm Phong đến thì nhanh chóng thi lễ.

“ Miễn lễ, mọi người ngồi xuống đi” Lâm Phong cười vui vẻ nói.

Khi mọi người đều ngồi xuống hàng ghế được sắp sẵn thì Lâm Phong bắt đầu lên tiếng:


“ Thưa các vị sư huynh đệ đồng môn, hôm nay mời các vị đến đây là bởi có một việc cấp bách cần các vị đi hoàn thành”

“ Xin Trưởng Môn phân phó” Tiêu Dật Tài lên tiếng nói.

“ Gần đây, tại phía Tây Đại Chiểu Trạch có hiện tượng dị quang chiếu lên tận trời xanh, rất có thể là dị bảo xuất thế. Khi tin tức này lọt ra ngoài, phe Ma giáo đã cử nhiều người đi về phía Tây, có ý muốn chiếm giữ. Nếu để dị bảo này lọt vào tay bọn Ma giáo thì đúng là nguy hại đến thế gian, vì vậy ta triệu tập mọi người đến đây lần này là để đi đến Tây phương Đại Chiểu Trạch duy trì chính đạo, trảm yêu trừ ma, không cho ý đồ của Ma giáo thực hiện được”

“ Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc cùng các môn phái chính đạo thông báo cho ta biết đã cử đệ tử đến đó, bọn họ đang chờ đợi chúng ta đến để chủ trì tấn công Ma giáo. Ta hy vọng các vị sẽ làm rạng rỡ cho môn phái chúng ta”

Mọi người bắt đầu trầm trồ bàn tán, sau đó Tiêu Dật Tài đại diện đứng lên nói: “ Trưởng Môn chân nhân yên tâm, bọn chúng tôi nhất định không làm mất mặt vị thế lãnh tụ chính đạo của Thanh Vân Môn ta”

Lâm Phong mỉm cười gật đầu rồi nói: “ Lần đi này rất hung hiểm, mọi người phải thật cẩn thận. Đây là phù bảo của Tru Tiên kiếm ta mới luyện chế, có thể đánh ra được ba kiếm trảm thiên mạnh nhất cấp độ Chân Tiên, Tiêu sư huynh giữ lấy phòng khi Vô Cực Thiên Tôn xuất hiện đột xuất”

Tiêu Dật Tài giật mình nhận lấy phù bảo, cung kính nói: “ Đa tạ Trưởng Môn ban tặng”

“ Không có gì, lần đi này huynh hãy lãnh đạo bọn họ, nếu gặp tình huống ngoài ý muốn thì phải bảo trì lực lượng là trên hết, không nên ngạnh kháng” Lâm Phong nói.

“ Tuân lệnh Trưởng Môn” Tiêu Dật Tài cung kính nói.

“ Tốt, mọi người nhanh chóng xuất phát đi”

“ Dạ”

Phía Tây Đại Chiểu Trạch.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, Tử Trạch lúc này trở nên thật u ám, xung quanh bao trùm một màn sương xám đục, bốn bề một màn tĩnh lặng, sắc trời đã dần chuyển sang tối tăm.

“ Khởi bẩm Đường Chủ, Tông chủ, đã phát hiện hành tung của phe chính đạo, bọn chúng đang tập trung tại phụ cận Vô Để Khanh, hình như là đang chuẩn bị ở qua đêm. Số lượng có đến trên trăm người, theo cách ăn mặc là đệ tử Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc” một đệ tử Thánh giáo trong bộ trang phục màu đen cung kính nói.

“ Chỉ là những tên trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng của bọn Liên minh, trước hết nên trừ khử bọn chúng đi, chính đạo sẽ không còn khả năng tranh đoạt với bọn ta nữa. Tốt nhất là tối nay chúng ta đột kích tiêu diệt hết bọn chúng, mọi người thấy thế nào?” Ngọc Dương Tử cười khẩy nói.

“ Đạo huynh nói rất hợp ý ta, cứ quyết định như vậy” Qủy Vương hướng Ngọc Dương Tử cười nói.

“ Xin vâng theo hai vị tiền bối” Tần Vô Viêm và Kim Bình Nhi đồng thanh nói.

Đêm khuya trong đầm lầy chết chóc, bóng đêm như bao trùm hết tất cả vạn vật.


Trong bóng tối nhìn lại, các đệ tử chính đạo đang chùm chăn nằm ngủ say sưa bên đống lửa cháy âm ỉ.

“ Đúng là bọn trẻ con miệng còn hôi sữa, không có kinh nghiệm chiến đấu gì cả, chúng ta xông lên giết bọn chúng” Ngọc Dương Tử cười ha hả nói.

“ Đạo huynh, hãy khoan. Bọn chính đạo đang đặt bẫy chờ chúng ta cắn câu, huynh không thấy sao?” Qủy Vương híp mắt nói với Ngọc Dương Tử.

“ Thưa hai vị tiền bối, tiểu điệt cũng cảm thấy phe chính đạo đang có âm mưu, chúng ta nên cẩn thận” Tần Vô Viêm nói theo.

“ Để biết bọn chúng có âm mưu hay không, ta có cách này” Qủy Vương nói.

“ Là cách gì?” Ngọc Dương Tử không bình tĩnh nói.

“ Tần huynh đệ có khả năng điều khiển độc vật, huynh đệ hãy điều khiển bọn chúng tấn công lũ người chính đạo đang nằm ngủ đó, bọn ẩn nấp chắc chắn sẽ xuất hiện” Qủy Vương cười nói.

“ Đúng vậy, kế này rất hay” Kim Bình Nhi duyên dáng cười nói.

Hàng vạn con kiến to cỡ con chó liên tục được Tần Vô Viêm điều động từ khắp nơi trong Tử Trạch bò ra tấn công vào đám đệ tử chính đạo.

Từng tiếng la hét vang lên, bên phe chính đạo liên tiếp có đệ tử bị thương ngã xuống, đa số là đệ tử Phần Hương Cốc và Thiên Âm tự cùng các môn phái chính đạo khác, bên Thanh Vân Môn đều là các trưởng lão tinh anh nên không người nào bị thương.

Trận thế tác chiến do Tiêu Dật Tài, Tề Hạo và Pháp Tướng xây dựng để dụ Ma giáo vào bẫy đã nhanh chóng bị phá hủy. Chỉ trong thời gian khoảng một nén nhang, đã có khoảng hơn hai mươi đệ tử chính đạo đã ngã xuống bởi đàn quái kiến. Tuy nhiên, với lực lượng cường đại từ bọn người Thanh Vân Môn, đám quái kiến đã nhanh chóng bị đẩy lùi.

“ Chúng ta lên” Qủy Vương thấy vậy thì lên tiếng.

Hàng trăm người phe Ma giáo xông vào chém giết phe chính đạo, tiếng la hét, tiếng pháp bảo chạm nhau đinh tai nhức óc.

Dưới lực lượng mạnh mẽ của bọn người Thanh Vân Môn, các giáo chúng Ma giáo bị tử thương vô số, các đệ tử Phần Hương Cốc và Thiên Âm Tự cũng chết không ít người. Chỉ trong chốc lát, phe Ma giáo đã ngã xuống trên trăm người, phe chính đạo chỉ còn trên dưới năm mươi người.

“ Không thể ngờ bọn Thanh Vân Môn lại cường hãn như vậy, chúng ta tạm thời rút lui” Qủy Vương hét lớn.

Phe Ma giáo nhanh chóng bay thẳng vào bên trong nội trạch, dần dần mất hút vào trong màn đêm tối tăm.

“ Chúng ta không cần truy đuổi, mọi người trước hết kiểm tra lại tình trạng thương thế đồng môn” Tiêu Dật Tài hét lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.