Đọc truyện Vợ Cũ Hóa Tình Nhân FULL – Chương 42: Người Giống Người
Thẩm Nhược Giai ngồi xe Giang Tiểu Mỹ đến công ty.
Giang Tiểu Mỹ làm ở phòng kế toán lên chỉ đưa cô lên tầng mười lăm còn đâu là cô phải tự lo.
Người con gái tên Nhã Tịnh đón tiếp cô, dẫn cô đến phòng giám dốc vì là thư ký riêng lên giám dốc trực tiếp phỏng vấn cô.
Thẩm Nhược Giai gõ cửa bên trong truyền ra tiếng nói.
“Mời vào”
Thẩm Nhược Giai bước vào căn phòng màu trắng đồ vật trong phòng lại là màu đen, sự bày trí trong căn phòng có chút quen thuộc có bể cá, cánh cửa phòng nghỉ, bộ sofa giữa phòng, bàn làm việc lệch sang một bên.
Người đàn ông ngồi trên ghế hướng về tủ tài liệu phía sau từ từ quay lưng lại Thẩm Nhược Giai lùi về sau trong tích tắc cô dường như nhìn thấy anh nhưng không phải, người đàn ông này trẻ hơn đường nét khuôn mặt cũng tuyết sắc hơn anh, ánh mắt có chút giống anh nhưng lại không giống.
Thẩm Nhược Giai mơ hồ nhìn người đàn ông trước mặt mình.
“Mời ngồi.”
Thẩm Nhược Giai thu lại ánh mắt nhìn anh.
Phelan tay cầm tài liệu của cô đọc một lượt.
“Trong này cô ghi đã có gia đình.”
“Đúng vậy, nhưng tôi bảo đảm không ảnh hưởng đến công việc.”
” Ừ, trong này có ghi cô có kinh nghiệm làm ở Thịnh Vượng, đó là tập đoàn lớn làm sao cô lại nghỉ việc ở đó.”
“Lúc đó tôi có việc riêng.”
“Công ty tôi cần người có trách nghiệm.”
“Anh yên tâm chuyện đó tôi có thể bảo đảm.”
Phelan gật đầu sau đó trầm ngâm không nói nhìn cô thật kỹ, Thẩm Nhược Giai cảm ánh đó thật kỳ quái.
“Ngày mai cô có thể đi làm luôn không?”
“Tôi có thể.”
“Được.”- Phelan gật đầu
Thẩm Nhược Giai không ngờ bản thân có thể qua vòng phỏng vấn nhanh như vậy ngay cả câu hỏi chuyên muốn cũng không có.
Ngày đầu tiên đi làm công việc cô với bàn giấy còn Nhã Tịch lại khác cô, cô nàng cùng sếp đi tiệc rượu ngày thường chăm chú ăn mặc trang điểm.
Giờ nghỉ buổi trưa Giang Tiểu Mỹ lôi cô đến căn tin ăn cơm ở đây chính là nơi buông chuyện nhất nhì trong thành phố, bạn muốn biết gì ở đây đều có câu trả lời giúp bạn.Thẩm Nhược Giai không phải người nhiều chuyện vẫn nghe ngóng không ít truyện về sếp của mình.
Phelan ở Mỹ từ nhỏ, một mình trở về đây vợ con và bố mẹ đều ở Mỹ nghe nói vốn đầu tư anh rất hùng mạnh, ngoài mảnh đang làm còn muốn xâm chiếm các mảnh nghành nghề khác nữa.
Nói một hồi lại nói đến vợ anh ta một người phụ nữ xinh đẹp, hai người có với nhau hai người con trai, một đứa mười một tuổi, một đứa bảy tuổi.
Nói đến con cái Thẩm Nhược Giai nghĩ tới con gái mình, sau khi trở về cô mới biết mình mang thai hai tháng giống như bác sĩ Vương nói cô quả thực rất dễ đậu thai.
Thời gian đó ngoài giấy tờ tuỳ thân ra trên người cô không có thứ gì đáng tiền, Thẩm gia sau biết cô và Âu Dương Thiên ly hôn liền không nhìn mặt cô, bản thân ngày lo ba bữa cũng khó khăn đừng nói đến chuyện tẩm bổ nhưng con bé vẫn rất kiên cường xem ra là mối nhân duyên nợ giữa hai người.
Con bé sinh ra dù đủ tháng vẫn mang thể chất ốm yếu giống mẹ mình, phải nằm lồng ấp.
Bản thân cô bị băng huyết nguy kịch cần số tiền lớn phẫu thuật.
Lúc đó, Giang Tiểu Mỹ chạy khắp nơi vạy mượn còn lấy tiền Tiểu Tiêu để giúp cô nhưng vì hứa không nói cho ai biết chuyện Thẩm Nhược Tư khiến Tiểu Tiêu nghĩ bản thân Giang Tiểu Mỹ kẻ đào mỏ dẫn đến chia tay.
Về chuyện này Giang Tiểu Mỹ chưa từng nói cô, bản thân cô biết cũng không dám hỏi.
Sau khi tan làm Thẩm Nhược Giai đến đón Thẩm Nhược Tư ở trường mẫu giáo.
Con bé thấy cô chạy đến ôm cổ cô.
Thẩm Nhược Giain bế con bé cả dọc đường về nhà dù sao con bé cũng thấp bé nhẹ cân hơn mấy đứa bạn cùng trang lứa.
Con bé rất giống cô xinh đẹp dịu dàng lại rất hiểu chuyện, sự hiểu chuyện con bé khiến người lớn phải đau lòng.
Con bé chưa từng hỏi về bố của mình nhưng ánh mắt đầy ghen ty mỗi lần thấy các bạn đều được bố bồng về, từ đó Thẩm Nhược Giai cũng bồng con bé về chỉ là cô làm mẹ còn không xong nói chi làm bố với con bé.
Tháng trôi qua cuối cùng cô nhận được mức lương tháng đầu tiên không ngờ lại nhiều đến vậy.
Thẩm Nhược Giai đến tiệm thú bông muốn lựa cho Nhược Tư một con gấu lại gặp Phalen đang ở đây.
” Thật trùng hợp.” – Thẩm Nhược Giai nhìn anh miễn cười.
Phelan gật đầu chào cô nhìn con Qoobee trong tay cô.
“Bình thường con trai không thích chơi gấu bông đâu?”- Thẩm Nhược Giai tốt bụng nhắc nhở anh.
“Tôi mua cho con gái.”-Phelan bình tĩnh nói.
“Anh có con gái sao?”- Thẩm Nhược Giai bất ngờ hỏi theo thông tin cô biết không phải vậy.
Phelan gật đầu nói thêm-” Tôi cũng mới biết.”
“Ôh.”- Chắc là mới sinh Thẩm Nhược Giai gật đầu hiểu.
“Con cô cầm cũng rất đẹp.”
“Con này hả? Nó là Qoobee con gái tôi rất thích, nó là chú khủng long sẽ mang lại tình yêu.”
“Cô có vẻ rất am hiểu.”
“Là con gái tôi nói cho tôi biết.
Nó rất ngoan”- Thẩm Nhược Giai cười hạnh phúc nhìn con Qoobee trong tay mình con bé chính là Qoobee của cô.
Lúc cô rời đi thấy Phelan cũng đang đứng chọn một con Qoobee..