Đọc truyện Vợ Cũ Giá Trên Trời Ông Xã Thỉnh Tự Trọng – Chương 7: Đừng Nghĩ Sau Bốn Năm Sự Việc Đã Kết Thúc
Bùi Niệm cũng không đưa tay ra, mà để phủi bụi phía mình rồi đứng dậy.Hà Minh Tâm nói không sai, thời tiết rất lạnh, cô lại cứ ngồi trên tuyết.
Cô chỉ mặc áo khoác mỏng màu nâu nhạt, còn Hà Minh Tâm mặc áo khoác lông mới nhất của năm nay.
Bên trong cô ta mặc lễ phục dạ hội tinh xảo.Tay Hạ Minh Tâm cứ vậy ở trong không khí, cô ta cũng không thấy xấu hổ.
Hiện tại cô ta chính là người dùng tư thế chiến thắng để xuất hiện trước mặt Bùi Niệm.“Có thấy Gia Gia không?” Hạ Minh Tâm hỏi như thật sự quan tâm.“Gặp được rồi.” Giọng Bùi Niệm lạnh nhạt.Hạ Minh Tâm khẽ cười, “Con bé lớn lên chắc rất xinh đẹp.” Vừa nói cô ta vừa bước về phía trước, ngón tay mảnh dài như ngọc nhéo hàm dưới miệng Bùi Niệm: “Lại nói, quả thật con bé rất giống cô.
Xem ra con bé di truyền vẻ ngoài từ cô, biết không? Con bé đàn dương cầm cũng tốt, có khi cũng do duy truyền cô.
Ngón tay cô trời sinh hợp với đàn dương cầm…” Hạ Minh Tâm cầm tay Bùi Niệm vuốt ve, bỗng nhiên: “Á…” một tiếng.
“Sao tay cô thô ráp như thế này.
Cổ tay còn bị thương nữa, chuyện này là sao?” Trong ngục tận hơn ngàn ngày đêm, cô đều phải làm việc.
Công việc nặng ngọc đã khiến ngon tay xinh đẹp bị mài thô sạn đi.
Còn vết thương trên cổ tay có khi vừa vào tù chưa lâu, bị vết cắt từ một người phạm nhân cắt vào. Thời điểm đó, đã chạm tới gân cốt, tưởng như muốn mạng sống của cô, cũng khiến cô vô duyên cùng dương cầm từ đó về sau. Cuối cùng cô cũng chẳng thể đàn dương cầm. Không phải sợ Bùi Niệm không thể tiếp nhận sự thật.
Chẳng qua đôi tay xấu xí bị lộ ra trước mặt người khác, cô cảm thấy hơi tự ti. Cô từng tự hào bao nhiêu về đôi tay này, giờ chỉ còn là tàn khuyết… Cô biết Minh Tâm cố ý nhục nhã mình.
Cô cũng thấy khổ sở rồi, nên cô ta cũng đạt được mục đích. “Không sao, tôi đi trước.” “Bùi Niệm, đừng tưởng sau bốn năm mọi chuyện đều kết thúc.
Năm đó cô cho tôi đau khổ ra sao, tôi sẽ trả lại gấp bội.” Tiếng Hạ Minh Tâm vang lên sau lưng cô đã không còn sự mềm yếu nhu nhược, ngược lại có vẻ tàn độc. Thấy cô bước chân không ngừng, Hạ Minh Tâm lại nói: “Gia Gia vĩnh viễn không nhận một kẻ từng ngồi tù như cô làm mẹ.” Trái tim Bùi Niệm như bị dưới dao sắc bén đâm tới.
Trái tim đau đớn vô cùng, đau tới mức thở cũng khó khăn.Đây là chuyện cô để ý nhất.
Hạ Minh Tâm thành công tìm được thứ để uy hiếp, nên thêm công kích. Cô có thể chống đỡ bốn năm tại ngục giam đều là vì Gia Gia.
Chỉ cần tưởng tượng ra tù thì có thể gặp Gia Gia, dù có là đau khổ nào cô đều có thể chịu đựng.Nhưng nếu Gia Gia cuối cùng không nhận cô, cô không biết bản thân sẽ ra sao..