Vợ Chồng Hắc Đạo

Chương 90: Chụp Ảnh Cưới


Bạn đang đọc Vợ Chồng Hắc Đạo FULL – Chương 90: Chụp Ảnh Cưới


***************
Hàn Bạc Băng như chú mèo con ngồi gọn trên đùi Vương Hạo Thiên nũng nĩu:”Anh em thèm!!!”
“Ừ!!!Em thèm anh sao???” Vương Hạo Thiên vuốt tóc cô ánh mắt sủng nịnh.
Đáp lại mà một ánh mắt hình viên đạn và cái bĩu môi đáng yêu, ánh mắt mong ngóng sự đồng ý:”Ai thèm!!! Anh đưa em đi dã ngoại đi, em nghe nói ở phía nam thành phố phong cảnh vừa đẹp lại yên bình.”
“Được, tiện thể anh hẹn với studio chính ta cùng chụp ảnh cưới ở đó!!! Em thấy thế nào??” Anh dịu dàng nói.

Nhìn ánh mắt kia anh cũng đoán được phần nào suy nghĩ trong đó.

Vợ nhỏ của anh tất nhiên anh hiểu rồi.
Hàn Bạc Băng nghe vậy cười tít hai mắt, miệng cười tủm tỉm không thôi.

Trước khi rời khỏi đùi Vương Hạo Thiên còn không quên thưởng anh nụ hôn ngọt ngào.
Được vợ thưởng tất nhiên Vương Hạo Thiên cười không thấy mặt trời đâu, theo vợ vào phòng chuẩn bị đồ cho ngày mai.
Vì lý do ngày mai có chuyến đi dã ngoại và chụp ảnh cưới nên tối hôm nay Vương Hạo Thiên đành ngoan ngoãn ôm vợ nhỏ từ đằng sau chứ không làm gì quá đà.


“Vợ nhỏ, em muốn dậy chưa!!” Vương Hạo Thiên ngồi tựa lưng vào thành giường ánh mắt dịu dàng hỏi.
Vợ nhỏ gật gật cái đầu rồi đưa hai tay lên không đợi Vương Hạo Thiên ôm vào lòng bế thẳng vào nhà vệ sinh giúp cô đánh răng rửa mặt.
Vương Hạo Thiên cùng Hàn Bạc Băng lên chiếc LaFerrari Fxx-k phóng thẳng đến phía tây thành phố.
Không khí ở đây vừa mát mẻ vừa trong lành, trời xanh mây trắng, gió thổi nhè nhẹ rất dễ chịu.

“Chúng ta nghỉ ngơi trước đã, chiều họ sẽ đến, em muốn ăn gì đó không!!!” Vương Hạo Thiên xách cái vali nhỏ của hai người vào khách sạn hỏi vợ nhỏ.
Hàn Bạc Băng vươn vai, miệng cười tủm tỉm hình cảnh vật xung quanh.

Vì không phải mùa du lịch nên ở đây cũng không đông người, chủ yếu là người dân ở đây và đôi ba người đến tham quan nghỉ mát.
Ở đây cảnh vật vừa đẹp lại thoáng mát xe cộ đi lại ít không khí rất dễ chịu.

Phái xa xa là những cánh đồng màu vàng ươm rất thu hút.
“Anh, em muốn đến đó đi dạo!!” Hàn Bạc Băng chỉ tay về một hướng xa xa màu vàng ươm đó, ánh mắt trông mong sự đồng ý của Vương Hạo Thiên.

Anh cười ấm áp, gật đầu đồng ý giao vali cho tiếp tân rồi hai người tay trong tay đi dạo đến đó.
“Không khí rất dễ chịu!!” Vương Hạo Thiên nhìn khoảng trời bình yên nói.
Hàn Bạc Băng tựa đầu vào vai anh:”Ở đây vừa bình yên lại yên tĩnh, anh nhìn những cánh đồng này đi rất đẹp.

Nhìn những người nông dân kia đi họ rất cần cù em rất thích không gian như nơi này!!”
“Chỉ cần em thích sau này anh sẽ mua một ngôi nhà ở đây, đợi đến lúc già chúng ta cùng nhau đến đây an hưởng tuổi già cùng nhau ngắm những cảnh đẹp nơi đây!!!” Ánh mắt anh nhìn cô sáng rực giống như đang nhìn một báu vật rất quý giá.
Cô cười tươi nhìn, xem ra cô rất hài lòng về ý kiến của anh xã.

Không ngần ngại thưởng cho anh một nụ hôn ngọt ngào.
Đi dạo một lúc hai người về khách sạn ăn uống, nghỉ ngơi qua giờ trưa thì người bên Studio đến chuẩn bị váy cưới và đồ trang điểm.
Hai người họ chụp một bộ dưới ánh nắng chiều ở đồng lúa và một bộ ở vườn hoa cách khách sạn không xa.
Giữa đồng lúa vàng ươm và ánh chiều ta bắt mắt hai người tạo dáng trước ống kính.


Một nam mặc bộ comple trắng lịch lãm anh dịu dàng nhìn cô gái mặc chiếc váy cưới đuôi cá ôm sát người toát lên được những đường cong đẹp mắt, hai người nhìn nhau cười hạnh phúc.
Đêm hôm đó hai người họ quyết định chụp luôn trong đêm.

Màn đêm tĩnh mịch, Hàn Bạc Băng cùng Vương Hạo Thiên ngồi chung một bàn ăn đặt ngay giữa vườn hoa.

Vương Hạo Thiên mặc bộ comple xanh nước biển đậm ngồi đối diện với Hàn Bạc Băng mặc chiếc váy cưới màu xanh nước biển nhạt.

Hai người nhìn nhau tình cảm và ăn ý, ngay cả chuyên viên chụp ảnh cho họ cũng không thấy mệt.
Từ khung cảnh đến nhân vật chính đều rất hòa hợp và ăn ý với nhau.

Chỉ cần đợi hai nhân vật chính tạo dáng rồi đưa máy lên chớp nữa là xong.

Sau cảnh dùng bữa hai người chuyển sang chụp cảnh với thiên nhiên, hai người họ tạo dáng bên cành hoa đang nở rộ rất đẹp.
Một ngày mệt mỏi cũng trôi qua, mọi người đều về nghỉ ngơi.

Lịch chụp ảnh sắp xếp trong hai ngày thế mà đã xong chỉ trong thời gian gần 1 ngày ngắn ngủi.
Bên studio vừa vui vẻ vừa mãn nguyện về ngay trong đêm.


Vì lý do muốn chỉnh sửa cho xong rồi gửi cho Hàn Bạc Băng và Vương Hạo Thiên luôn.

Họ không muốn trì trễ thêm nữa, lần chụp ảnh cưới hôm nay là lần mà họ cảm thấy chụp ảnh cưới có ý nghĩ nhất.
“Em nghỉ sớm đi, hôm nay em mệt rồi!!” Vương Hạo Thiên hôn lên trán cô dặn dò rồi đi vào nhà tắm tắm rửa.
Đi ra thấy đôi mắt sáng như sao của vợ nhỏ lại cau mày:”Em chưa ngủ???”
“Thiếu hơi anh, em không ngủ được!!” Hàn Bạc Băng dịu giọng đáp.
Vương Hạo Thiên cười ấm áp, lên giường nằm phần của mình anh thủ thỉ bên tai cô:”Hay là chúng ta vận động gân cốt một lát cho dễ ngủ!!”
“Con sói nhà anh, cả ngày không mệt sao??” Hàn Bạc Băng liền đen mặt nói.
Trái lại anh vẫn dịu dàng ánh mắt trông ngóng sự đồng ý kia.

Cuối cùng Hàn Bạc Băng cũng đành đưa tay đầu hàng.

Cô nào ngờ con sói đói Vương Hạo Thiên miệng thì nói một lát nhưng đến gần sáng cái mà anh nói là “vận động gân cốt” mới dừng lại cho cô nghỉ ngơi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.