Đọc truyện Vợ Chồng Cố Gia – Chương 5: Không cần tức giận
Khuôn mặt Cố Khấu đầy nước mắt, bị vật thô to trong cơ thể va chạm mất lí trí, lung tung gật gật lắc lắc, thân mình mềm mạ xin tha: “Em… A… Em muốn…”
Cố Chính Giới bị miệng nhỏ kia cắn đến sung sướng, vẫn cứ thong thả ung dung, vuốt chỗ tiếp xúc ướt đậm của hai người, sờ vào ái dịch đang tràn ra ngoài chảy xuống, “Đây là gì vậy?”
Cố Khấu cắn cắn môi dưới, một lúc lâu không nói gì, tim dần dần đập chậm lại. Cuối cùng vẫn mở miệng: “Là, là Cố tiên sinh… A… Là Cố tiên sinh đanglàm em.”
Cố Chính Giới bị hoa huy*t sung huyết cắn không buông, một lần nữa chậm rãi cắm vào. Tuy dùng lực nhỏ nhưng eo lại rắn chắc, từng bước từng bước va chạm, mỗi lần cắm vào đều tới chỗ sâu nhất, phát ra tiếng nước “Phốc suy phốc suy”.
Cố Khấu bị anh làm không thể phát ra tiếng, lửa dục bừng bừng thẳng tiến vào trong cơ thể cô từng chút từng chút một. Cảm giác nóng bỏng như thiêu đốt hoàng yến tao nhã. Đại não nổ tung, đại não trống rỗng, hai mắt phủ đầy hơi nước, cô chỉ có thể ” A a ư ư” rên rỉ: “Đừng… Quá, quá sâu, cầu xin anh!… Muốn, muốn bị đâm hỏng…”
Cố Chính Giới thấy tiểu bạch thỏ đã thích ứng, eo càng thêm mạnh mẽ trừu động.
Sao Cố Khấu có thể chịu được tiết tấu như vậy, không bao lâu đã cao trào, đầu gối mềm nhũn không thể quỳ được, đùi ẩm ướt, dính đầy chất lỏng, không biết là dịch bôi trơn hay xuân thủy, hỗn hợp chất lỏng trong suốt hòa làm một.
Giọng đứt quãng: “Em… em bỏ cuộc… Cố tiên sinh, em từ bỏ…”
Hạ thân Cố Chính Giới bị huyệt khẩu cắn đến phát đau, tường thịt nho nhỏđang ra sức co bóp. Eo dần dần mỏi, mắt thấy sắp tước vũ khí, vội rút hung khí ra.
Cố tình giọng cô gái như xuân dược thôi tình, vẫn tiếp tục nhỏ giọng rên rỉ: “Cố tiên sinh…”
Cố Chính Giới thực tủy biết vị, nhất thời luyến tiếc buông tay, bế Cố Khấu lên, xoay mặt cô lại.
Vội vàng ném người trong lòng xuống giường, thẳng tiến vào tiểu huyệt.
không biết Cố Khấu bị sao, nhất quyết ôm chặt cổ hắn không buông tay, miệng còn lẩm bẩm: “Cố tiên sinh, sao em lại nằm xuống rồi…?”
âm thanh kia vừa khàn khàn lại mị hoặc, nhưng thực chất cô lại là tiểu ngu ngốc ưa mạo hiểm, giống hệt bé con ngây thơ.
Cố Chính Giới biết tiểu tình nhân say rồi nhưng vẫn không nhịn được mà cao hứng, dư âm cao trào khiến da thịt giai nhân ủng hồng, mười phần đẹp đẽ mê người.
Cơn khoái cảm làm Cố Khấu hóa thành một bãi bùn lỏng.
một tay người đàn giữ cô lại, lung tung nhét gối dưới thân tiểu bạch thỏ đã say đến mềm nhũn. Xong xuôi di động mạnh mẽ vào hoa huy*t lầy lội đã sớm sưng đỏ, thịt non mềm mại không ngừng mút mát, thoải mái đến nỗi Cố Chính Giới không nhịn được mà thở dài một hơi.
Cố Khấu bắt lấy vai anh, đau đến nỗi mặt mày nhăn nhó, hết sức đáng thương mà nhỏ giọng cầu xin: “Cố tiên sinh, em đau quá…”
Người đàn ông mở miệng: “Đáng đời”.
Cố Khấu mềm nhũn cười, rượu vào gan lớn, cô gái đắc ý vênh váo, hoàn toàn quên mất mình đang nói chuyện với ai: ” Đừng có mà quá phận…”
Thế mà Cố Chính Giới lại tiếp lời: “Được.”
Vốn dĩ kim chủ dự định đợi cô tỉnh táo lại rồi sẽ đòi cả vốn lẫn lãi. Cố tình Cố Khấu lại nói như vậy, hồ ngôn loạn ngữ, đến bản thân cô cũng không biết mình đang nói nhảm gì, chỉ hoảng hốt nhìn Cố Chính Giới đang cười cười cúi xuống hôn mình.
Cố Chính Giới tuy bá đạo, nhưng thỉnh thoảng cũng có lúc rất ôn nhu. Nhưngthật ra Cố Khấu rất ghét hắn đối xử ôn hòa khi mình đang trên giường hiến thân. Hôm nay ỷ có rượu, gan to ra, ngay lập tức nghiêng đầu né tránh, lại bị Cố Chính Giới nắm cằm ép quay lại.
Môi người đàn ông dừng trên môi cô, nhẹ nhàng gặm cắn. Dần dần tiểu tình nhân hô hấp khó khăn, phát ra tiếng hít thở không rõ, trong cổ họng “a a ô ô”. Phía dưới bị hắn đâm không chịu nổi, lại không thể phát ra tiếng, chỉ thầm nghĩ cầu cho ai đó nhanh cao trào. Vì thế vươn tay vuốt ve lung tung chỗ giao hợp, tay mềm mại vuốt ve chơi đùa gốc rễ côn th*t ướt đẫm, ngẫu nhiên xượt qua tinh hoàn, sờ kim chủ thoải mái thích ý.
Cố Chính Giới trong lòng hiểu rõ: “Làm gì vậy?”
Cố Khấu mơ mơ hồ hồ nói: “Ngày mai còn phải dậy sớm…”
Cố Chính Giới nhướng mày, càng thêm hung hăng va chạm, dương v*t kéo căng ra, nhục huyệt càng thêm sung huyết.
Đột nhiên người đàn ông đâm lút cán, Cố Khấu hét lên “A” một tiếng, lớn tiếng thở dốc, đôi mắt ướt át vô tội nhìn anh chăm chú, giống như không biết mình làm sai gì.
Cố Chính Giới kéo hai chân cô lên vai mình, tư thế này càng khiến địa phương yếu ớt lõa lồ hiện ra trước mắt anh.
Người đàn ông rút vào cắm ra nhanh hơn, tàn nhẫn cắm mạnh mẽ vào trong, từng chút từng chút ma sát với u cốc mẫn cảm, như có như không trừng phạt tiểu yêu tinh dưới thân: “Còn dám không?”
Cố Khấu bị đâm tàn nhẫn, mấy lần muốn trốn chạy, lại bị bàn tay to của kim chủ nắm eo, chẳng những không thoát thân được, còn bị anh ấn người, khiến đại phương đang được lấp đầy càng thêm sâu hơn.
cô gái kêu đến mất tiếng, không ngừng nỉ non: “không…không dám nữa… Em…Ừ… A…”
Chỗ sâu nhất trong thân thể vừa như đang bị đốt cháy, lại vừa như đang đượcmột trận đại hồng thủy tràn qua.
Động tác Cố Chính Giới càng lúc càng nhanh, Cố Khấu chỉ cảm thấy mìnhđang phập phồng phiêu lưu giữa mùa hạ nóng bức, bất chấp chân đang gập đến phát đau, gắt gao ôm cổ kim chủ, dùng chút thần chí thanh tỉnh cuối cùng thúc giục anh mau chóng kết thúc, mông lung mà nhỏ giọng lấy lòng: “Cố tiên sinh, Cố tiên sinh… Em rất nhớ anh…”
Cố Chính Tắc không để ý đến tiểu kỹ xảo của bé con, chỉ nắm chặt eo Cố Khấu, làm đến mức cô a a ừ ừ gọi bậy, thân mình mềm mại kịch liệt run rẩy, làn da từng chút từng chút ửng hồng, hoàn toàn không có thanh âm, chỉ hơi hơi híp mắt run rẩy thở dốc.
Cuối cùng Cố Chính Giới hung hăng đâm vài cái nữa mới rút hung khí trong cơ thể cô ra, bàn tay to ấm áp sờ lung tung dịch nhờn giữa hoa môi, bôi lên đùi Cố Khấu, hướng dẫn: “Kẹp chặt.”
Cố Khấu nghe lời khép hai chân, người đàn ông được bao bọc, đem vậy sưng tím đang trướng căng cắm vào khe hở bắp đùi, tinh dịch trắng đục mạnh mẽ bắn lên bụng nhỏ tiểu yêu tinh.