Bạn đang đọc Vỏ Bọc Thiên Thần: Chương 36
“Chát!”
Thêm một cái tát nữa giáng vào Kara. Kara và Mindy bàng hoàng. Họ đang rất shock. Gương mặt mỹ miều đỏ tấy lên thành hình bàn tay năm ngón. Lily. Cô ta quả “to gan lớn mật”, chỉ là một G mà lại dám đụng vào P sao? Cô ta sẽ trả giá đắt cho hành động này. Hai người bật đứng dậy, sợi dây trói rơi xuống đất trong sự thất kinh của Lily.
~~Trong lúc đó, Jen, Ken, Kin, Ren và Len cũng vừa tới nơi. Cả đám tiến vào nhà kho nhưng bị một đám cả trăm thằng “đầu trâu mặt ngựa” chặn lại. Điều đó chỉ làm cho các vị thủ lĩnh Demon bực thêm, lao vào với chiến lược “đánh nhanh thắng nhanh”. Nó thấy tụi bạn hăng máu như vậy thì lắc đầu:
“Không cần nữa!”
Nhiệm vụ “cao cả” dành cho nó là… mở cửa và….
Đập vào mắt mọi người là hình ảnh Mindy xốc cổ áo Lily lên, đôi mắt hiền dịu tràn ngập sát khí. Kara thì đang dẫm lên mấy thằng bặm trợn mà nghiến dưới đế dày cao gót 10 phân (xác định).
Kin vội vàng chạy đến chỗ Kara. Cậu nhìn dấn hằn trên khuôn mặt xinh đẹp mà thấy nhói. Kin đã sợ, rất sợ. Cậu sợ Kara sẽ như Hyong Mi, bỏ rơi cậu trên Trái Đất này. Biểu cảm lo lắng thấy rõ trên mặt Kin đã làm người nào đó khẽ đỏ mặt.
Nó, Kin, Jun, Ren và Len thấy Kara và Mindy cho Lily một bài học. Nhưng hắn đã quen với một Lily ngây thơ, dịu dàng nên hình ảnh hắn thu được vào mắt lại méo mó thành hai cô bạn đang ức hiếp nhỏ. Hắn không suy nghĩ mà lao đến đẩy Mindy làm nhỏ ngã xuống đất. Từ tay trái Mindy dội lên cơn đau nhói, buốt cả đầu óc.
-Cô làm gì vậy?
Hắn lớn tiếng quát Mindy và Kara rồi…
“Bốp!”
Một cú đấm “yên vị” ngay trên mặt làm hắn ngã nhào xuống đất. Là Jun. Gương mặt anh sầm lại. Nể mặt là bạn thân nên anh đã cố nhịn nãy giờ rồi nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Thấy gò má đỏ tấy 5 ngón tay và cái nhăn trán đau đớn của Mindy khiến “máu nóng” của Jun bùng nổ. Jun lấy ra một khẩu súng mini luôn mang theo bên người, họng súng nhắm thẳng vai hắn. Anh bóp cò…
“Đoàng!”
Những giọt máu tươi bắn ra, nhỏ tong tong xuống đất. Jen mỉm cười trong khi mọi người trố mắt nhìn… cánh tay loang lổ chất lỏng tanh nồng của nó. Ngay lúc viên đạn cảnh cáo bay ra, nó đã đưa một cánh tay lên đỡ, khuôn mặt cực kỳ bình thản.
-Mày có sao không Jen?
Ren lao đến. Nhóc “tặng” cho hắn và nhỏ Lily ánh mắt khinh bỉ, căm hờn. Nhóc hận không thể giết hai kẻ này ngay tại chỗ. Đồng thời, Ren cũng trừng mắt với Jun và khẩu súng anh cầm trên tay. Len thấy Ren kích động thì cố gắng trấn tĩnh nhóc. Chưa bao giờ cậu thấy thằng em ngu như lần này.
-Mindy trật cổ tay rồi kìa-nó vẫn nở nụ cười thường lệ.
Mọi người chợt thấy sợ hãi. Bị đạn ghim vào tay mà vẫn cười nói như không. Lily run rẩy. Nhỏ không biết tại sao lại có cảm giác bất an trước nụ cười ấm áp đó, cảm giác về một chuỗi ngày tháng đen tối sẽ xảy đến với nhỏ trong tương lai.
Nó thú vị quan sát cảm xúc trên mỗi khuôn mặt, kể cả ánh mắt thất thần của Ken khi nhìn vào tay nó. Nó băng tạm vết thương bằng khăn mùi soa rồi ném xuống đất một vật gì đó tròn tròn và có màu đen. Một ánh đèn chiếu thẳng lên bức tường trống phủ bụi của nhà kho giống như máy chiếu ở rạp. Những hình ảnh lần lượt hiện ra:
Lily đẩy Ren xuống vực, mắt thâm độc, cười hả hê đắc thắng.
“Nó vừa thấy Lily ngã xuống đã nhanh tay phóng ngay máy quay mini vào một thân cây gần đó…
…Nó mỉm cười, quay đi, 1 tay chống vào thân cây lớn, những ngón tay khẽ co lại, tách máy quay ra khỏi thân cây…
… Nó quăng lại 1 câu rồi quay bước, tay đút túi quần. Máy quay màu đen đã yên vị trong túi.” (Chương 25: giông bão; đây là lúc t/g giải đáp những hành động của nó vào hôm cắm trại)
Hình ảnh Lily bước vào nhà kho và tát Kara, Mindy.
“… Nhiệm vụ “cao cả” dành cho nó là… mở cửa và lôi cái điện thoại ra, chuyển hình ảnh từ chip phát tín hiệu đồng thời là máy quay siêu nhỏ vào cái máy đen…”
Mọi người bàng hoàng. Nhỏ Lily run lẩy bẩy, đôi mắt tràn ngập nỗi khiếp sợ.
-Vương thiếu gia giờ còn bênh vực cô ta nữa chứ?-nó nói giọng nhẹ tựa gió.
Hắn trân trân nhìn xuống đất. Hắn cảm thấy nhục nhã, tức giận vì cái đầu IQ 300/300 mà lại bị một cô gái lừa lọc, phản bội niềm tin mà không biết. Quan trọng hơn cả là… hắn đã làm gì thế này? Hắn tổn thương bạn bè, đứng về phía kẻ hãm hại họ. Chết tiệt!!!
Lily thấy mặt hắn tối sầm, đôi mắt giận dữ thì sợ sệt. Nhỏ thanh minh:
-Không phải em đâu! Là ảnh ghép!
-Cô nghĩ 10 phút đủ thời gian vừa quay vừa ghép ảnh?-Len nhướn mày giễu cợt. Cậu không hiểu sao đối với Lily từ chán nản chuyển sang căm ghét khi biết nhỏ hãm hại Ren (Ô la la)
Nhỏ Lily cứng họng. Nhỏ liền khóc bù lu bù loa, túm lấy hắn:
-Anh tin em đi Ken! Cũng chỉ vì em quá yêu anh thôi! (Sến)
-Tránh ra!
Hắn chán ghét gạt Lily làm nhỏ ngã lăn ra đất. Bình sinh hắn chúa ghét những kẻ tham lam, làm mọi cách để thỏa mãn lòng tham của mình mà giả vờ ngây thơ. Đúng là “cáo hóa nai”, những kẻ thà “khốn nạn công khai còn hơn giả nai trí thức” còn hơn nhỏ này.
-Không cần cô ta nữa chứ?-nó hỏi, mắt hiện lên tia phấn khích, hài lòng.
-Cô muốn làm gì thì làm.
Câu trả lời của hắn làm Lily như rớt xuống địa ngục. Người nhỏ lạnh toát. Hắn đem nhỏ giao cho NÓ. Lily thảm thiết van xin, kêu gào khi một đám người mặc đồ đen lôi nhỏ và 4 thằng chích hút mà nhỏ thuê đi.
-Không! Đừng mà! Làm ơn! Tôi xin các người! Không! Không! KHÔNG!!!!
★
~~★
Tại tầng hầm của nhà gia đình nó bên Anh (không phải nhà của tộc Dương Hạ đâu, cái này to hơn cơ)
‘Mẹ,
Đủ 5. Ưu ái nữ. Về trước. Chúc vui vẻ.
Jen
Bà Ceres mỉm cười đọc lá thư con mình đính trên “quà”. Bà hài lòng nhìn chiếc lồng sắt con mình gửi tặng. Bên trong là 1 nữ quần áo tả tơi và 4 nam bị tiêm chất kích thích. Cô gái nhìn bà Ceres và tầng hầm đầy vẻ kinh hoàng. Nơi này chất đầy thuốc, dụng cụ, bàn thí nghiệm,…
-Bắt đầu nhé!-bà Ceres cười rõ tươi giống hệt nó, chỉnh lại áo blu trắng và găng tay.
†
†
-Jen! Gần đến giờ rồi kìa!-Kara
-Ừm! Nó mỉm cười, chạy lại chỗ tụi bạn. Trên cánh tay quấn băng kỹ càng cầm một tờ báo có cái “tít” to đùng:
“TẬP ĐOÀN LILYS ĐỨNG THỨ HAI ĐÔNG NAM Á PHÁ SẢN”