Đọc truyện Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký – Chương 5: Đại lục ngũ đại chủng tộc
Thu đi đông về, hiện tại đang là mùa đông giá rét, ngoài trời tuyết đã rơi bao phủ trắng xóa cả một mảnh thiên địa.
Sừng sững giữa đất trời là một tòa tháp mà ở trên là một vòng cung kỳ lạ đang cùng những quả cầu màu xám quay theo một quỹ đạo cố định. Kể cũng lạ, mặc dù xung quanh tuyết rơi dày đặc nhưng cái vòng cung và những quả cầu này cũng không có bị tuyết trắng bao phủ.
Thế nhưng cũng đưng có quên chúng ta hiện tại đang ở đại lục Vô Biên, một nơi mà tại đây luôn tồn tại muôn màu muôn vẻ chuyện lạ đó đây. Thế nên những loại chuyện như thế này có lẽ cũng là điều bình thường tại thế giới này.
Mà giờ này bên trong tòa tháp kỳ dị, ngồi bên cửa sổ giờ này là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi. Hắn có mái tóc ngắn đen nhánh, nét mặt của người thiếu niên này thoáng nhìn thì mang một vẻ chững chạc hơn trước tuổi rất nhiều, tuy nhiên đâu đó vẫn còn vương lại chút non nớt của tuổi mới lớn. Gương mặt của hắn cũng không có kém phần tuấn tú, dễ nhìn. Hắn có đôi mắt xanh (lam) biếc, sâu thẳm như bầu trời xanh bao la, đi kèm theo đó là một đôi lông mày kiếm càng tô thêm vẻ nam tính của người thiếu niên này.
Trên tay thiếu niên đang cầm một cuốn sách dày cộp, trên bìa sách cũ kỹ vẻn vẹn in bốn chữ “Đại Lục Vô Biên “. Hắn không phải là Kim Hậu thì còn ai vào đây nữa. Kim Hậu sau bao năm u mê cắm đầu tu luyện, hiện tại mới bắt đầu chăm chú tìm hiểu sâu hơn về đại lục Vô biên.
Vô Biên đại lục, đúng như tên gọi của nó, là một phiến đại lục vô biên bất tận, còn có bao nhiêu chủng tộc bí ẩn hay bao nhiêu vùng đất chưa được khám phá thì không ai có thể biết được.
Đại Lục Vô Biên có rất nhiều chủng tộc kỳ lạ, nhưng được coi là thống trị đại lục thì gồm có năm chủng tộc lớn nhất: Nhân loại, Drawf, Thú nhân, Elf và Gnome.
Nhân loại là chủng tộc có số lượng nhiều nhất, tuy không có nhiều ưu điểm vượt trội so với những chủng tộc khác nhưng vẫn luôn là nòng cốt của đại lục vì năng lực học hỏi cùng tốc độ phát triển nhanh nhất, đứng đầu các chủng tộc, có điều tuổi thọ thì lại khá ngắn.
Nhân loại được chia ra làm hai phương, thành người Tây Minh và Đông Kinh. Văn hóa và con người hai nơi tuy có hơi chút bất đồng, nhưng quan hệ lẫn mậu dịch qua lại giữa hai nơi vẫn bình thường không có bất cứ ranh giới hay rào cản nào cả.
“Người Tây Minh và Đông Kinh theo mô tả không khác gì người châu Âu và châu Á ở trái đất. Chỉ khác là ở đây nhân loại với nhau không gặp phải bất cứ rào cản ngôn ngữ hay phân biệt chủng tộc như với ở thế giới trước. Thật sự đúng là một thế giới hoàn mỹ.” Kim Hậu vừa đọc sách vừa trầm trồ đánh giá.
Tộc Elf tao nhã, cao quý là một chủng tộc yêu thiên, đồng thời cũng là rừng rậm thủ hộ giả. Những từ hay dùng để tả họ sẽ là xinh đẹp, tao nhã hay nghệ thuật, hiền hòa…
Tộc Elf cũng là chủng tộc có tuổi thọ lâu nhất trong các chủng tộc. Họ trời sinh thiên phú mộc thuộc tính cùng thủy thuộc tính thể chất, rất nổi tiếng với các chức nghiệp pháp sư, cung thủ. Ngoài ra thì chức nghiệp đặc biệt chỉ có ở chủng tộc này cũng chính là hóa hình sư.
Cái nôi của tinh linh tộc là khu rừng rậm Vĩnh Cửu, một khu rừng cổ xưa cực kỳ rộng lớn. Nằm giữa trung tâm khu rừng này chính là Sinh mệnh đại thụ mà Tinh linh luôn tộc bảo vệ qua bao đời.
Tiếp đến là Thú nhân tộc, đây chủng tộc trời sinh chức nghiệp chiến sĩ. Họ thường rất thẳng tính, hào sảng, khác biệt với nhân loại. Thú nhân tộc có nguồn gốc từ Vô tận thảo nguyên, họ không sống hoang dã hay lạc hậu như mọi người thường tưởng tượng, ngược lại họ có lối sống rất văn minh, quy củ nề nếp riêng. Các bộ tộc của thú nhân có muôn hình muôn vẻ. Đặc biệt họ có hai chức nghiệp chỉ riêng thú nhân tộc mới có, đó là Shaman và Cuồng chiến sĩ.
Cuồng chiến sĩ là những người vẻ ngoài vô cùng hung bạo, nói chuyện sỗ sàng, thô lỗ, ít kiên nhẫn. Trái lại chức nghiệp Shaman đa phần là những người trầm tính, ít nói, đối nhân xử thế rất hợp tình, hợp lý. Vì vậy, các tộc trưởng của Thú nhân tộc thường là những Shaman có uy tín nhất.
Tộc người Dwarf là một chủng tộc tính tình vô cùng ương ngạnh, có người thẳng thắn nhưng dĩ nhiên là gian xảo cũng không thiếu. Yêu rượu bia hơn yêu nữ sắc, cho nên nếu để đệ tử lưu linh trong ải nhân tộc tụ hội lại thì có lẽ sẽ tạo thành một đại phái lưu linh có nhân số hùng hậu không thua gì vài tông môn cộng lại.
Quê hương của họ là dãy núi Thiên Kim Tuyết Sơn tuyết phủ quanh năm, thành trì quan trọng của họ cũng thường được xây sâu vào trong chính dãy núi ấy. Cuộc sống của họ ngoài bia rượu thì chính là đào quặng, rèn sắt. Tộc Dwarf trời sinh thể chất kim thuộc tính, nghề rèn đã ăn sâu vào trong máu họ không biết tự bao giờ. Thần binh lợi khí cùng áo giáp bảo mạng tốt nhất đại lục hầu hết được đúc từ chính lò rèn của họ mà ra.
Tất nhiên cũng không thể phủ nhận thiên phú chiến đấu của họ. Tổ tiên của họ trước đây luôn phải chiến đấu để sinh tồn. Bởi vì về mặt địa lý, Thiên Kim Tuyết Sơn đối diện với Băng Nguyên, một vùng đất lạnh lẽo luôn tràn đầy rẫy nguy hiểm. Việc chiến đấu không ngừng, mài dũa qua bao thế hệ đã tạo ra một bộ tộc Dwarf có được sức mạnh như ngày nay. Họ cũng là một trong những chủng tộc hiếu chiếu với chức nghiệp Chiến Sĩ, chỉ sau Cuồng Chiến Sĩ của Thú Nhân Tộc mà thôi.
Nói đến ải nhân thì cũng phải nhớ ngay tới tộc Gnome, vì người tộc Dwarf đã lùn thì tộc Gnome còn lùn hơn. Tộc Gnome tộc Dwarf có chung một nguồn gốc từ dãy núi Thiên kim tuyết sơn. Truyền thuyết kể rằng, họ được sinh ra từ những mỏm đá, quặng sắt từ dãy núi Thiên Kim này mà ra. Cho nên tự lúc nào mà hai tộc người lùn luôn cộng sinh mà sống dựa vào nhau, một bên thì mạnh mẽ, một bên thì lại thông minh. Tạo thành một sự hài hòa không thể hoàn hảo hơn.
Tộc Gnome là một chủng tộc rất đặc biệt, trời sinh đầu óc thông minh, yêu sáng tạo, thường phát minh ra những thứ thú vị, hữu ích cho cuộc sống. Những công nghệ trên đại lục có được ngày nay đều bắt nguồn từ những sáng chế của họ. Vì vậy tộc Gnome tuy không có thiên phú chiến đấu mạnh mẽ nhưng vẫn rất có địa vị trên đại lục vì khả năng sáng tạo kỳ diệu của mình.
Ngoài ngũ đại chủng tộc thì cũng vẫn còn tồn tại một số chủng tộc khác lánh đời như Long tộc cùng Phượng hoàng tộc.
Long tộc bao gồm hai bộ tộc hoàn toàn khác nhau, một tộc có đặc điểm mình bò sát, cổ dài, cùng hai cánh sải rộng trên lưng. Tộc còn lại thì có ngoại hình đầu mình rắn bốn trảo (năm vuốt). Giữa hai tộc rồng này cũng không có gì mâu thuẫn, nước sông không phạm nước giếng suốt kể từ khi đại lục thành hình tới nay. Long tộc có thể cảm nhận nguyên tố sức mạnh đặc thù tương ứng với chính màu sắc của họ. Còn riêng về phượng hoàng tộc thì truyện xưa có kể lại rằng hai chủng băng – hỏa phượng hoàng tộc vốn luôn sinh sống cùng nhau, nhưng không biết vì lý do gì mà giữa hai bên đã xảy ra xích mích. Hai nhánh tộc đã tách biệt hoàn toàn thành hai nhánh băng – hỏa không đội trời chung với nhau. Hình hài giữa hai tộc không bất đồng gì mấy, chỉ là một bên Hỏa và một bên Băng.
Sau hơn mấy ngàn năm chia cắt, đánh nhau liên miên gây ra bao thiệt hại nặng nề, hai nhánh tộc này cuối cùng cũng đã tạm hòa hoãn lại với nhau. Ngày nay, tuy không còn đến mức là mi chết, ta sống như trước nữa, nhưng cũng không hẳn là chào đón nhau.