Vợ Béo Nghịch Tập Cố Thiếu Nhận Quả Báo

Chương 6


Bạn đang đọc Vợ Béo Nghịch Tập Cố Thiếu Nhận Quả Báo – Chương 6


Doanh nghiệp Cố gia.
Hạ Thanh Trì cố ý xuống xe ở ngã ba trước công ty, nguyên nhân cũng tự thấy rõ.
Cố Đình Xuyên nheo mắt nhìn bóng người đang biến mất qua kính chiếu hậu, khóe môi hơi nhếch lên.
Thật thú vị, người phụ nữ nào mà không muốn có mối quan hệ với anh, được đặt cùng chỗ với tên của anh là một điều xa xỉ, nhưng cô lại vội vàng làm rõ mối quan hệ, cách làm của cô chỉ khơi dậy sự tò mò của anh.
Cuối cùng, không giống như những người phụ nữ khác, vẫn ra vẻ thanh thuần.
Bước chân vào Cố gia, Hạ Thanh Trì rất lâu cũng không thể bình tĩnh được.
Cô kết hôn với Cố Đình Xuyên vài năm trước, anh cấm cô xuất hiện ở bất kỳ nơi công cộng nào, kể cả Cố gia.

Có lần cô nhìn thấy tài liệu anh để ở nhà, lo lắng vội vàng đưa tới cho anh còn bị anh khiển trách.
Bây giờ, cô danh chính ngôn thuận đứng ngay đây.
Hôm nay là ngày đầu tháng của Cố gia, tất cả nghệ sĩ đều phải gác lại công việc và trở về công ty để báo cáo tình hình hoạt động của tháng này, ngoài ra hôm nay nhà thiết kế nổi tiếng Janey cũng sẽ chọn người mẫu đầu tiên trong nước, mọi người nhốn nháo ăn vận sửa soạn.
“Cô Janey, mời đến đây.”
Người quản lý nhân sự chào hỏi Hạ Thanh Trì và dẫn cô đến khu vực chờ dành cho nghệ sĩ.
Ngay khi cô xuất hiện, toàn trường đã sôi sục và xì xào bàn tán.
“Người đó là Janey.

Tôi nghe nói rằng cô ấy chỉ thiết kế cho những ngôi sao điện ảnh tên tuổi.”
“Đúng vậy, những bộ quần áo qua tay cô ấy thiết kế sẽ trở thành xu hướng thời trang.”

“Tôi đã nhìn thấy cô ấy vài lần trên tạp chí, cô ấy không những xinh đẹp mà còn thiết kế trang phục rất đẹp, không biết hôm nay ai sẽ may mắn được chọn.”
Giữa cảnh ồn ào, một người ngồi ở trung tâm trông thật đặc biệt, cô mặc một chiếc váy dài bằng vải lụa mỏng, mơ hồ có thể thấy rõ đôi chân thon dài đang bắt chéo, ngẩng cao đầu để lộ xương quai xanh duyên dáng, mái tóc dài lười biếng khoác lên người, trên mặt nở nụ cười tự tin.
Cô đã nghe tất cả những gì họ vừa nói, và cô chính là người may mắn đó.
Đương nhiên, tiền đề là…
Giám đốc nhân sự mỉm cười vỗ tay ra hiệu mọi người tạm dừng, sau đó đẩy người bên cạnh đến trước mặt mọi người: “Vị bên cạnh tôi đây, tin rằng không cần nói thì mọi người đều biết là ai phải không? Chúng ta hoan nghênh cô Janey gia nhập Cố gia.”
Lời nói vừa dứt, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay.
“Xin chào mọi người, tôi là Janey.

Nếu sau này có bất kỳ vấn đề nào về quần áo hoặc cách phối đồ, cứ đến gặp tôi.”
Dù đã từng nhìn thấy nhiều mỹ nam mỹ nữ trong làng giải trí nhưng mọi người khó giấu được vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy gương mặt mỹ lệ của cô.
Ông trời quả thật không công bằng, một số người không chỉ tài năng mà còn rất xinh đẹp.
“Theo thông lệ của công ty, các nhà thiết kế mới phải lựa chọn người mẫu và hoàn thành các thiết kế ngẫu hứng trong ngày đầu tiên họ vào công ty.”
Nói xong, giám đốc nhân sự quay sang nhìn Hạ Thanh Trì: “Cô Janey, có vấn đề gì không?”
Chuyện này đối với Hạ Thanh Trì là chuyện bình thường, ở nước ngoài thường có buổi diễn thêm tạm thời, trang phục được thiết kế tại chỗ.
Cô nhìn đối phương một cách bình tĩnh.
Thấy vậy, bên dưới lại có thêm tiếng thở dài, mọi người nín thở chờ đợi giây phút này đến.
“Nhìn dáng vẻ căng thẳng của các người kìa, tôi không phải Cố tổng nên mọi người cứ tùy hứng biểu diễn, mà chính xác thì hình mẫu của Janey là ai?” Ánh mắt của giám đốc nhân sự lướt qua đám đông.
Sau khi lướt hết một lượt, ánh mắt cô bắt gặp Hạ Lăng An ở trung tâm, lập tức tập trung vào cô ấy.
“Lăng An, cô tới đi.”
Lời vừa nói xong, vô số ánh mắt bất mãn nhìn sang.
Ai mà không biết rằng giám đốc nhân sự đã chọn Hạ Lăng An chỉ vì muốn lấy lòng cô ấy nói tốt vài câu trước mặt Cố Đình Xuyên.
“Được rồi, Hạ Lăng An tháng trước đứng đầu công ty về thành tích, quản lý dáng người của cô ấy cũng tốt nhất trong các người.

Cô ấy là ứng cử viên sáng giá nhất về năng lực và ngoại hình.

Ai có ý kiến phản đối thì đứng lên ngay.”
Không hề nghi ngờ vị giám đốc nhân sự này đã đào một cái hố, đợi người ta nhảy vào, đám người thức thời im lặng.
Hạ Lăng An nháy mắt với bên kia, làm rất tốt, không uổng phí bộ trang sức ngọc trai mà cô tặng tối hôm qua.
Cô bước trên đôi giày cao gót hai ba bước đứng trước mặt Hạ Thanh Trì, một đôi mắt quyến rũ nhìn lên nhìn xuống dò xét người trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngũ quan trên khuôn mặt đó có phần quen thuộc, khuôn mặt đó dần hiện lên trong tâm trí cô…
Không, không thể nào, con heo mập kia còn lâu mới có được bộ dáng như vậy.
“Cô Janey, chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa?”

Hạ Lăng An cố ý nở nụ cười ngọt ngào hỏi thăm.
“Tôi thường xuyên ở nước ngoài và hầu hết các ngôi sao tôi tiếp xúc đều là ở Hollywood.

Ngoài ra, tôi thỉnh thoảng giao tiếp với một số ca sĩ nổi tiếng.

Cô Hạ chắc đã nhận nhầm người.

Chúng ta chưa từng gặp mặt mới phải.”
Hạ Thanh Trì hào phóng đáp lại, trên mặt vẫn nở nụ cười nhạt.
Ngoài mặt cô vô cùng bình tĩnh nhưng hai tay bên hông đã siết chặt.
Giờ phút này, cô đã đợi quá lâu, lúc trước Hạ Lăng An phá hủy mọi thứ của cô, lần này gặp lại cô nhất định sẽ không thua.
Vẻ mặt Hạ Lăng An cứng đờ, lời nói của đối phương chắc chắn khiến cô xấu hổ, hàm ý là với vị trí của Hạ Lăng An, cô hoàn toàn không có cơ hội gặp Janey, trước mặt Janey, cô chẳng là gì cả.
“Cô Janey, cô đã phát triển rất tốt ở nước ngoài, tại sao cô lại chọn quay về nước? Tôi nghe nói lần này cô quay lại vì scandal với một ngôi sao Hollywood nào đó, bên kia chấm dứt hợp tác với cô.”
Hạ Lăng An cũng không chịu thua kém, đối phương khiến cô mất mặt, vậy đừng trách cô không khách khí.
Nghe vậy, những người xem khác quay sang Janey bởi vì từng có một tài khoản mạng giấu tên viết bài báo này để thu hút sự chú ý.

Mọi người đều nghĩ đó là một trò đùa, không ngờ Hạ Lăng An lại nói ra.
Hai người đang kình nhau.
“Xin lỗi, cô Hạ có tận mắt thấy tôi và anh ấy xảy ra chuyện gì không? Hay là cô đến Hollywood xác nhận việc sa thải?”
Hạ Thanh Trì thản nhiên hỏi.
Hạ Lăng An trong nhất thời bị chặn đến mức không trả lời được, đây cũng là chuyện cô nhìn thấy lúc trang điểm buồn chán lướt điện thoại, vừa rồi vì phản công nên thuận miệng nói ra.

Nếu muốn cô lấy chứng cớ ra, cô cũng không lấy được.

Thấy cô thật lâu không trả lời được, Hạ Thanh Trì lại lên tiếng.
“Tôi tin rằng mọi người ở đây đã gặp những phóng viên thêu dệt đổi trắng thay đen còn thường xuyên hơn tôi.

Xin đừng nhìn nhận tôi dựa trên những tin tức này.

Bây giờ tôi đang đứng trước mọi người, sau này ở chung lâu, mọi người sẽ hiểu tôi.”
Nụ cười trên mặt Hạ Thanh Trì càng tăng lên.
Sau khi Hạ Lăng An công kích cô, cô không hề tức giận mà ngược lại còn nói lý để giải vây cho Hạ Lăng An, ngay lập tức cô lấy được thiện cảm của nhiều người.
Còn Hạ Lăng An thì giận run lên, trong công ty không có mấy người dám đối đầu trực diện với cô, người này ngày đầu tiên đến đã khiến cô không vui, sau này chắc chắn sẽ khổ.
Vấn đề này lắng xuống và giám đốc nhân sự cắt ngang: “Đã khá muộn rồi.

Chúng tôi sẽ để cô Janey bắt đầu ngẫu hứng thiết kế.

Tôi đã chuẩn bị vật liệu mà cô cần.

Cô xem còn thiếu thứ gì không?”
Hạ Thanh Trì chớp mắt nhìn lướt qua phụ kiện vải vóc bên cạnh, sau đó thu hồi tầm mắt: “Chất liệu cũng được, nhưng…”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.