Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi

Chương 217


Bạn đang đọc Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi – Chương 217


Ở đất Giang Thành này ai mà chẳng biết thế lực nhà họ Kiều cũng không đơn giản, là gia tộc đứng thứ ba phía sau nhà họ Vương và nhà họ Lương.

Vậy mà Lệ quỷ lại không nể mặt.

“Nhà họ Kiêu gần đây gây thù chuốc oán với ai cơ chứ?”
Lục Vĩnh Thành nói trong khi Vương Tuấn Dương suy nghĩ vẫn rất nung nấu.

“Kiêu Chính Minh thời gian gần đây có gặp qua mẹ tôi.

Nạn nhân của Lệ quỷ toàn là người có giao dịch với bà ấy”
Vương Tuấn Dương chốt lại sau khi nghĩ ngợi.

Điều này khiến cho cả Lục Vĩnh Thành và Tiểu Trương đều biến đổi sắc mặt.

“Lần trước chúng ta đã thấy tên sát thủ có biệt danh Santa đó có cách thức hành động rất giống Lệ quỷ.

Tôi nhớ năm đó, ông chủ còn sống, ông từng nói qua.


Và dường như nhà họ Vương đã từng hợp tác với Lệ quỷ”
Lục Vĩnh Thành đăm chiêu nghĩ lại tất cả những chuyện đã trải qua rồi nói.

Nhưng đúng lúc này Vương Tuấn Dương bật cười lên tiếng: “Nhà họ Vương từng hợp tác? Hay chính Lệ quỷ là tổ chức sát thủ núp trong nhà họ Vương do mẹ tôi phụ trách?”
Lục Vĩnh Thành kinh động trong lòng.

Tiểu Trương cũng há hốc miệng, mắt mở lớn hoàn toàn không tin nổi những gì Vương Tuấn Dương vừa nói.

“Cậu chủ! Việc này không nói bừa được đâu”
Lục Vĩnh Thành nói y như sợ lời này có thể lọt ra ngoài vậy.

Nhưng Vương Tuấn Dương hoàn toàn không bận tâm đến những lời Lục Vĩnh Thành nói.

Ngược lại anh nhìn về phía Tiểu Trương: “Tiểu Trương, tôi đã tìm hiểu qua rất nhiều chuyện bao gồm cả chuyện năm đó của gia đình cậu.

Ai cũng biết ba cậu từng là cánh tay đắc lực của ba tôi.

Vì vậy, Lệ quỷ nhằm vào gia đình cậu chắc chắn là bàn đạp để nhằm vào ba tôi.

Gần đây tôi càng có nhiều bằng chứng để khẳng định rằng cái chết năm đó của ba tôi liên quan đến bà ấy”
“Sao có thể?” Tiểu Trương và Lục Vĩnh Thành cùng lúc lên tiếng.

Hai người vô cùng kích động và nôn nóng khi nghe những lời Vương Tuấn Dương nói.

“Cũng thật rất khó tin”
Vương Tuấn Dương cười cười nói.

Nhưng nụ cười của anh không giấu được sự chua chát ở trong đó.


“Đương nhiên chuyện này cũng cần phải xác minh lại một chút!”
Vương Tuấn Dương cất tiếng nói thêm.

Rồi ngay sau đó anh quay lại phía Tiểu Trương mà nói: “Tôi chỉ hy vọng rằng, sau này có điều tra ra bất cứ điều gì về cái chết của người trong gia đình cậu, quan hệ của chúng ta không thay đổi.

Mong cậu hãy phân biệt rõ.

Đừng để cho kẻ xấu lợi dụng”
Tiểu Trương sửng sốt nhìn ông chủ của mình.

Thực tế, khi gia đình Tiểu Trương gặp nạn, anh ta vẫn còn rất nhỏ.

Ký ức về nó mở nhạt vô cùng.

Và trong suốt những năm tháng ấu thơ, anh ta được cưu mang ở nhà họ Vương, trở thành người thân tín của Vương Tuấn Dương, chứng kiến rất nhiều sự đau lòng mà Vương Tuấn Dương phải chịu từ chính người mẹ của mình.

“Cậu chủ cứ yên tâm! Ngoài lòng trung thành tôi không có gì cả”
Tiểu Trương cất tiếng khẳng định.

Ai cũng biết rằng Vương Tuấn Dương là người bị chính tình thân phản bội.

Bất kể đứa trẻ nào ở sinh ra và lớn lên cũng được sự che chở và bảo vệ của người mẹ.


Nhưng Vương Tuấn Dương lại bị chính mẹ mình ám sát hết lần này đến lần khác.

Anh không hiểu lý do vì sao lại như vậy.

Nhưng anh biết chắc chắn một điều, chuỗi bi kịch đó đẩy anh vào vũng lầy của sự đa nghi.

Anh không hoàn toàn tin tưởng một ai.

Cũng chưa một lần dám đặt cược vào một mối quan hệ nghiêm túc.

Anh sợ cảm giác bị phản bội đến mức anh thà phụ người cũng không để người phụ mình.

Mãi đến gân đây khi anh gặp Hạ Cẩn Mai mọi chuyện mới có khởi sắc một chút.

Trước lời khẳng định của Tiểu Trương, Vương Tuấn Dương cất tiếng nói: “Nếu được như vậy, Tôi sẽ rất cảm kích!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.