Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi

Chương 117


Bạn đang đọc Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi – Chương 117


Vừa nghe đến câu nói này thì hai mắt của Hạ Cẩn Mai sáng bừng lên.

Hình như từ ngày Vương Tuấn Dương biết đến Hạ Cẩn Mai đến giờ anh chưa bao giờ thấy cô vui mừng đến thế.

“Anh có đồng ý không?”
Hạ Cẩn Mai không kiểm soát được, chạy đến cầm lấy bàn tay của Vương Tuấn Dương.

Cảm giác ấm áp truyền lại trên tay anh vô thức Hạ Cẩn Mai không nhận ra.

Vương Tuấn Dương liếc một cái: “Để xem cô có làm tôi vui không đã!”
Vương Tuấn Dương đùa cợt nói.

Hạ Cẩn Mai nhăn mặt lại, cô nhìn anh, mi chớp chớp ra vẻ nũng nịu.

Gần đây cô đọc một cuốn sách “Bí kíp cho trà xanh”, tự dặn mình học không ít công phu vuốt đuôi: “Vậy…
anh muốn tôi làm gì nào?”
Hạ Cẩn Mai đổi giọng ngọt ngào.


Vương Tuấn Dương ghé sát đến, đến lúc Hạ Cẩn Mai nhận ra khoảng cách giữa anh và cô đã gần như vậy rồi muốn lùi lại đã muộn, anh giữ cô lại.

“Mới thế mà đã muốn bỏ cuộc rồi sao?”
Vương Tuấn Dương thì thầm bên tai.

Hạ Cẩn Mai đỏ cả mặt, cô ngước mắt nhìn anh, hơi thở có chút hồi hộp.

Vương Tuấn Dương nhìn chằm chằm Hạ Cẩn Mai, lưu manh nói: “Xem nào! Thứ xem công phu của cô đến đâu!”
Hạ Cẩn Mai nhíu mày, Vương Tuấn Dương ám chỉ phần thân dưới của mình, ý gian manh thấy rõ.

Một giây suy nghĩ, Hạ Cẩn Mai đột nhiên cúi xuống, môi ghé sát môi Vương Tuấn Dương, tay dịu dàng đưa tới.

“Anh đừng hối hận đó!”
Hạ Cẩn Mai thì thầm.

Bàn tay cô nhẹ nhàng luồn vào trong áo, mở ra từng hàng cúc trên chiếc áo sơ mi của Vương Tuấn Dương.


Anh có chút không tự nhiên, cũng không ngờ được đổi phương thật sự làm ra được những hành động này.

Chính cơ thể Vương Tuấn Dương cũng không kiểm soát được mà phản ứng lại.

Từng chiếc cúc áo tuột ra càng làm cho Vương Tuấn Dương cảm thấy mình không làm chủ được bản thân, bàn tay mềm mại di chuyển nhẹ nhàng.

Vương Tuấn Dương nhìn Hạ Cẩn Mai không chớp mắt.

“Không hối hận!”
Vương Tuấn Dương thì thầm đáp lại, hơi thở của anh nóng lên.

“Anh nói đấy nhé!”
Hạ Cẩn Mai bất ngờ nháy mắt nói.

Khi Vương Tuấn Dương còn chưa xác định được cô nói gì thì bàn tay nhỏ nhắn của cô đã sờ hẳn vào trong áo.

Nhưng không như anh tưởng tượng.

Cô đang cù léc anh.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.