Đọc truyện Vợ À ! Lạnh Lùng Quá Đấy – Chương 9
À…..do T/g đang còn trong thời gian thi chuyển cấp nên đăng truyện rất thất thường m.n đừng trách mik nhá
M.n đọc truyện vv….
================================
– Mẹ thích con hát lắm phải hông ? con hát cho mẹ nghe nhé
Nó hít nhẹ lấy hơi….
Sakura no ki sarasara to hikaru kaze ni yureteiru
ano chiriisogu hana no hageshiki hibi
tooki yume no gotoku
sore wa anata no sou mukuchi na sugata
kanashimi o tojikomete
nani o miteru no? nani ga mieru no?
hatenu sora no kanata
aa taoyaka na kaze ni naritai
kokoro no namida chirasu you
yorubenaki omoi kurushimi ni yorisoitai
uraraka na hi no gotoku
tada utakata no kisetsu demo
komorebi no ayatori ga hodoke yagate hi ga ochiru
kono ichinichi ga buji ni sugiru hibi ga
towa ni tsuzuita nara
keredo anata wa sono inochi o kezuri
tayuminaku susumiyuku
asu o motomete asu e isogite
mienu ibara no michi
aa suzuyaka na kaze ni naritai
sakura no miki no katawara de
kokorozashi idaki kakenukeru hito ga ima wa
odayaka ni warau you ni
kono asagiiro no sora no shita
mirai no yukue mienai mama mata
michinaki michi o yuku no nara
shinjite kaeru basho ga koko ni aru koto
aa taoyaka na kaze ni naritai
kokoro no namida chirasu you
yorubenaki omoi kurushimi ni yorisoitai
uraraka na hi no gotoku
tada utakata no kisetsu demo
*Dịch lời
Dịu dàng nhẹ đung đưa, từng cánh hoa vui đùa|Bay khắp trời,cơn gió nào nhẹ đưa hoa đào rơi|Lặng im theo dòng thời gian trôi|Ngày ấy sao từng cơn hoa nhẹ bay lấp kín bầu trời
Chỉ như cơn mưa xa xôi|Vẫn không quên bóng hình ngày ấy, lặng im giữa không gian và chợt như xóa hết nỗi buồn trong em|Và em luôn vẫn nhớ
Nói cho em rằng ánh mắt anh?
Nói cho em rằng trái tim anh hằng mong mãi về trời xanh ấy kia bao la
Nhẹ nhàng bay vội vàng đến em
Như cơn gió xuân kia mơ màng
Gạt đi trên hàng mi con tim, lệ tuôn rơi mặn đắng|Được bên anh giây phút anh thấy buồn|Là tim em hạnh phúc như ánh dương bừng lên khắp giữa bầu trời sáng soi mãi nơi đây đôi ta|Dù giây phút chỉ là giấc mơ em vẫn không sao quên|Khi bình minh dần trôi, mang ánh dương nhẹ nhàng
Tay nắm chặt, ôm nhớ thương nhẹ trôi theo hàng cây|Rồi hoàng hôn cũng dần sẽ đến,ngày vẫn trôi và em mong từng giây phút ấy mang theo
Bình yên vẫn như hôm nao
Giá như khoảng khắc này mãi mãi
Nhưng không thể em đành dần rời xa anh|Phút giây này còn đâu mình bên nhau hôm ấy|Thế nhưng em vẫn mãi ra đi |Thế nhưng em đành phải xa em chỉ trong lúc này.|Chợt như giấc mơ trôi đi |Nhẹ nhàng bay ngập ngừng đến em|Như cơn gió xuân khi mơ màng|Gợi về bao kỉ niệm ấm áp|Cùng dưới gốc hoa đào ấy |Hãy giữ mãi mãi những khát vọng |Vượt qua cơn giông tố thiếu vắng anh làm sao em nở nụ cười trước đây như ta vẫn bên nhau|Tìm hạnh phúc về bầu trời lúc xưa,mãi nơi đâu trong tim|Tương lai kia định mệnh ấy sao ta vẫn nơi đây đợi chờ, vì sao?|Em vẫn luôn phải cất bước đi, dù chông gai bão tố|Vẫn mang niềm tin, xin hãy tin em 1 ngày sẽ trở về, về như lúc xưa|Nhẹ nhàng bay vội vàng đến em
Như cơn gió xuân kia mơ màng|Gạt đi trên hàng mi con tim, lệ tuôn rơi trong mặn đắng|Được bên anh giây phút anh thấy buồn|Là tim em hạnh phúc như ánh dương bừng lên khắp giữa bầu trời sáng soi mãi nơi đây đôi ta|Dù giây phút chỉ là giấc mơ em vẫn không sao quên
Nó cất giọng hát trong trẻo của mình tiếng hát hòa vào không gian tĩnh lặng chứa theo chút u buồn . Hắn trong vô thức dần dần bước ra anh đã say mê tiếng hát của cô anh nhìn cô không rời bình thường cô đã có nhan sắc hơn người nhưng là vẻ lạnh lùng quyết đoán còn hình ảnh cô bây giờ mang một nét dịu dàng yếu đuối hòa cùng tiếng hát lạnh buồn dưới góc cây anh đào hoa rơi theo gió
Bài hát kết thúc Nó mỉm cười nhẹ….
– Mẹ biết bài hát gì không ? Là bài mẹ hay hát con nghe đấy Hana no atosaki có nghĩa là ‘Sau khi hoa anh đào nở’ ngày mẹ ra đi cũng là mùa hoa anh đào tàn dần mà trùng hợp hiếm có thật
Nó ngước mặt lên bắt gặp Hắn.Anh lúng túng vì vừa bị phát hiện không biết nên làm gì lấy hết can đảm bước lại gần Nó
– Tôi….tôi….
– Anh đã nghe hết rồi
Chưa kịp để anh nói gì Nó đã cắt ngang lời nói
– À….tôi…..ch…chưa nghe gì cả……chưa nghe gì hết _ Hắn xua tay lia lịa
Nó nhìn anh muốn bật cười vì hình ảnh anh bây giờ như ‘Con nít’ bị bắt quả tang nhưng vẫn cố giữ sự lạnh lùng
– Nói dối kém thật
– Tôi hông cố ý nghe lén…tôi…tôi
Hắn lén nhìn Nó bắt nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của cô anh hốt hoảng anh sợ cô giận anh sợ cô không muốn nhìn mặt anh nữa….đúng anh đã yêu cô rồi chỉ là đơn phương thôi anh muốn bỏ hình bóng người kia trong anh anh yêu cô thực sự nên anh rất sợ mất cô
– Xin lỗi
– Chuyện gì ?
– Thì tôi đã nghe lén chuyện của cô
– Tôi nói gì anh à ?
Hắn thoáng chút vui mừng
– Cô không giận tôi à ?
– Why ?
– Tôi đã nghe hết chuyện buồn của cô
– Chuyện cũng đã qua rồi giận anh cũng đâu thay đổi được gì
Hắn mừng rỡ muốn chạy lại ôm cô luôn đấy chứ nhưng mà thôi
– Tôi ngồi đây được không ?
– Tùy
Hắn ngồi xuống cạnh Nó dựa lưng vào góc cây không gian trở nên ngượng ngùng mà hình như chỉ có Hắn ngượng thôi Nó thì đưa mắt nhìn vào khoảng không gian vô tận
– Cô hát hay thật _ anh nói phá tan sự tỉnh lặng
Nó chỉ im lặng không nói gì…anh lúng túng tìm lí do để nói
– Ở Việt Nam cũng có cây anh đào nhỉ ?
Nhắc đến đôi mắt đỏ lạnh lùng của Nó thoáng chút buồn….Hắn chợt nhận ra mình vừa nhắc lại chuyện buồn của Nó
– Hoa anh đào là hoa mẹ tôi thích một lần ba tôi phát hiện ra nơi này và nhất quyết mua lại nó xây nhà hàng này mà khu này vẫn bị cấm vào ngoài tôi và ba tôi
– Vậy mình vi phạm vào khu vực cấm rồi _ Hắn cười nhẹ – Mình đây xin chịu phạt chém giết gì tùy nhưng đừng động đến khuôn mặt đẹp troai này được rồi _ Hắn đưa hai tay lên như chịu phạt
Trước vẻ mặt ngố đáng yêu cùng với vẻ tự sướng thoái hóa của anh làm Nó phải bật cười một nụ cười đầy chân thật không lạnh lùng mà vô cùng ấm áp
– Tự sướng
– Nè….tôi mang một vẻ đẹp rạng ngời đẹp từ CEN-TI-MÉT tự nhiên không son phấn hơn cả sao Hàn Quốc lun đấy
– Anh mà đánh phấn thì… _ nói đến đó Nó không dám nghĩ tiếp
– Còn nữa biết bao nhiêu công ty giải trí mời tôi làm ngôi sao đấy
– Vậy à _ Nó nhết mép
– Bao nhiêu cô gái bị tôi từ chối nguyện chờ tôi kiếp sau đấy
– ‘Muốn cua chị hả kiếp sau nha cưng’ phải vậy hông _ Nói xong Nó bật cười
Mặt Hắn méo xệch nhưng cũng vui vui vì Nó chịu cười mà không phải kiểu cười nửa miệng thường ngày
Hai người nói chuyện với nhau cười đùa vui vẻ mà đa số độ tự sướng của anh làm cô tức cười nhất
– Cuối cùng cô cũng chịu cười rồi
Nó nhìn chằm chằm Hắn….
– Cảm ơn tâm trạng tôi đỡ hơn rồi
– ‘ Em vui anh cũng vui mà ‘ Hắn lầm bầm đôi môi anh nhết lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ
– Hâm
– Nói ai nhể ?
– Tự nhiên cười
– Ờ….thì đi vào ở đây lạnh lắm
Nó gật đầu rồi đi vào cùng Hắn vừa vào trong gặp tụi kia đi lại trên mội nở nụ cười gian
– Quéo….quèo đi chung kìa _ Quân lườm lườm Hắn
– Chồng ơi vợ bị choáng _ Nhi giở vờ loạng choạng
– Vợ ơi sao thế _ Ren cười cười nhập vai theo
– Tiểu Di của vợ đi chung với người lạ vợ sắp mất bạn thân rồi
– Huhuhu…chồng cũng sắp mất Di tỷ rồi _ Ren nức nở vờ chấm nước mắt
Nó và Hắn nhìn nhau lắc đầu hai người cùng chung ý nghĩ rằng tụi nó ‘diễn sâu’
– Thôi đi _ Hắn nghiêm giọng
– Thấy chưa người ta giận dồi kìa _ Quân nói thêm
– Ôi kìa tụi bây thấy chưa nó với Kim Anh suốt ngày cãi nhau mà hôm nay mặt đồ đôi kìa đỏ chót nổi dễ sợ _ Hắn tìm được mánh khóe réo lên
– Ồ…. _ cả đám đồng thanh ( Trừ Nó )
Quân nhìn K.Anh ( Gọi tắt nhá ) , K.Anh nhìn Quân hai người nhìn nhau ( nói chung là huề vốn ) nhíu mày rồi nhăn nhó
– Anh/Cô hết đồ mặt rồi hả ? _ 2 người đồng thanh
– Đó hợp ghê chưa _ Ren cười cười
– IM ĐI _ đồng thanh tập 2
– GHÊ DỢ_ Ren-Nhi-Hắn đồng thanh
– Anh/Cô kêu người theo dõi tôi chứ gì ? _ đồng thanh tập 3
– Đừng nói theo tôi được không _ đồng thanh tập 4
– Azzzz…… _ hai người đồng thanh tập 5 rồi hất mặt nhau
Devlin từ xa mỉm cười đi lại
– Đi đâu vậy ?
– Dạo _ Nó trả lời ngắn gọn
– Em chắc mệt rồi anh đưa về
– Ừm…..
Nó chào tạm biệt lũ loi nhoi lóc chóc cùng Devlin ra về Hắn nhìn theo chỉ cười cười
– Chồng ơi mình về _ Nhi câu tay Ren lắc lắc
– Ừ mình về *chụt* _ Ren hôn chụt vào má Nhi làm cô đỏ mặt
– Eo….sến _ Quân-Hắn đồng thanh
– Xớ….hai người cũng về đi….thẳng nhà nhá….đừng có ghé Hô-théo mà con trên con dưới nhá _ trước khi Ren không quên bỏ lại một câu bá đạo
Hắn-Quân nhìn Ren đi xa dần một lúc sau khi tiêu hóa được câu nói của Ren hai người giận tím mặt tức là để thằng ‘khốn nạn’ kia nghĩ hai người là nhân vật ‘Đam mĩ’ còn bỏ đi một nước
– Có ngon đừng đi thằng mất dạy _ Quân nói với theo
– Không ngờ vẻ đẹp của mình thu hút cả đàn ông…..haizzzz đẹp quá cũng khổ _ Hắn thở dài
– Bớt tự sướng giùm con cho dù thế giới này đàn bà chết hết thà tao tự sát chứ mày không có cửa đâu
– Có không giữ mất đừng tìm nha cưng……vẻ đẹp troai của anh khó tìm lắm đấy
– Đi theo ba về nhà uống thuốc đi con nhớ lúc sáng cho uống rồi mà….tự nhiên giờ này lên cơn kì vậy trời _ Quân nói giọng như rất có lỗi
– Ba à con có bệnh gì đâu mà uống thuốc có lẽ ba nặng rồi đấy _ Hắn cũng không vừa đáp trả lại
– Con ngoan CÂM CÁI MỒM lại đi không thôi mất ‘ZIN’ như chơi nha con _ Quân nhấn mạnh
– Oái…thằng này nguy hiểm
– Mới biết à……………….về
Và buổi tiệc diễn ta không quá long trọng không quá cầu kì nhưng những hạnh phúc đang dần hé mở trong con tim một số người nó rồi sẽ xảy ra như mình mong muốn…..haizzz……đời đâu như là mơ
( Chap này nhàm nhở ???? )
_______________End chap________________