Vợ À ! Lạnh Lùng Quá Đấy

Chương 17


Đọc truyện Vợ À ! Lạnh Lùng Quá Đấy – Chương 17

Một buổi sáng vẫn là cái lớp ồn ào và náo nhiệt
– REN ANH ĐỨNG LẠI CHO EM
Nhi vừa la hét đuổi theo Ren đang co chân chạy phía trước
– Vợ à tha cho anh đi anh với cô ấy có gì đâu _ Ren vừa chạy vừa ngoái đầu lại thanh minh
– Không có gì mà anh ôm cô ta à……đứng lại cho em
– Cô ta té anh chỉ bất ngờ đỡ cô ấy thôi anh có làm gì đâu
30′ trước……
Đang đi trên hành lang tụi Nó đang trò chuyện cùng nhau còn bọn Hắn chỉ đi theo phía sau
Bỗng từ xa có một cô gái phải gọi là ‘Đại mĩ nhân’ hay là ‘Chung vô diệm’ đây da ngâm,mắt hí,môi chề,mũi bè,ốm không khác nào ‘bạch cốt tinh’ đang đi theo chiều ngược lại
Nhìn thấy bọn Hắn nhỏ cười nửa miệng làm người ta nôn luôn cả bữa sáng……đi đến gần hơn cô nàng vờ vấp chân theo ý định là ngã sang người Hắn mà Hắn đứng kế bên Quân kế nửa là Ren cô nàng ngã nhào sang người Hắn ai ngờ Quân và Hắn đồng loại nghiêng người ra sau tránh né cuối cùng là nguyên thân ‘bạch cốt tinh’ ngã lên người Ren
Anh Ren mình sáng ý lắm nga~~…vì để bảo toàn khuôn mặt ‘điển trai’ của mình ‘tỏ tình’ với đất nên vô tình trụ được mà càng bất ngờ hơn anh đang ôm eo cô ta……..mọi người xung quanh trố mắt nhìn……Nhi nhà ta đã nổ khí sung thiên máu nóng lên tới não -_-#
– Phụt………hahahahaha _ Hắn và Quân nhịn không được mà phá lên cười như ‘điên’
– Ren ơi….haha….bây giờ anh mới biết khẩu vị của mày kém tới vậy…..hahaha _ Quân
– Tại hạ bái phục…hahaha _ Hắn
– Anh còn ôm cô ta nữa hả ? _ Nhi tỏa ‘sát khí’ đưa ánh mắt giết người nhìn Ren
Ren bây giờ mới nhìn lại người mình ôm trên tay “Má ơi con nào như quỷ dạ xoa vậy trời” cô nàng được Ren ôm trên tay nở nụ cười hạnh phúc
Rầm……….Ren không thương tiếc buông tay ra ôm lấy lòng ngực đang muốn nôn của mình và đơn nhiên cô nàng đã an tọa dưới đất
– Má ơi ‘Chung Vô Diệm’ _ Ren phán một câu làm mặt cô nàng méo xệch
– Trời ơi mới nãy còn lãng mạn lắm mà…….hahaha _ K.Anh nhịn không được phá lên cười ‘điên’ (Mất hình tượng quá)
– REN ANH ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO EM
Và chuyện là như vậy đấy
Thực tại……
Reeeeng….reeeeng….
Cô Mai Chi hớn hở bước vào cả lớp liền im bặt nhìn cô hiền vậy thôi chứ bên trong ác lắm trừng phạt hs của mình thẳng tay ai chả sợ

– Còn đúng 3 tuần nửa là kì thi HK2 đã tới các em nên chuẩn bị từ đây
Cô Mai Chi vừa nói xong nét mặt ai cũng chán nản không còn sức sống như lúc đầu giờ
– Còn 1 việc nữa để các em tránh áp lực của kì thi sắp tới tuần sau trường chúng ta tổ chức đi cắm trại
1s
2s
3s
– OH……YEAH….. _ cả lớp nhảy cẩn lên như ong vỡ tổ bàn tán xôn xao
– Ê….đi cắm trại kìa….đi hông ? _ Quân
– Ngu sao không đi ? _ Hắn-Ren đồng thanh
– Vợ đi hông ? _ Ren
– Vậy mình đi xe riêng nha đi chung khó chịu lắm _ Nhi
– Nếu đi riêng nhiều xe quá phiền lắm _ K.Anh
Rồi ai nấy lại im lặng không ai nói gì mỗi người đều rơi vào suy nghĩ riêng của mình
– Các em trật tự……..vậy nhá thứ hai tuần sau sẽ xuất phát có chuyện gì thắc mắc cứ hỏi cô giờ các em học tiếp
Cô Mai Chi nói xong đi ra ngoài
Các tiết học còn lại trôi qua nhanh chóng trong sự bàn tán của cả lớp
Reeeeng….reeeeng….tiếng chuông thân thuộc lại réo lên
– Uây……Di ơi….Di à…..Di à Di _ K.Anh
– Chuyện gì _ Nó lạnh lùng
– Đi uống trà sữa chơi quán ODA mới mở nghe nói ngon lắm _ K.Anh đưa ánh mắt cún con nhìn Nó
– Đi 1 mình đi
– Sao mày phũ quá vậy đi 1 mình còn gì là vui…..đi đi mà….Nhi đi nữa nè…..đi đi _ K.Anh liếc mắt Nhi
– Hả……à…..ờ….đúng rồi _ Nhi nghe nhắc đến tên mình lúng túng gật đầu đồng ý lun
– Đi….đi nha

– Được rồi phiền quá
– Yêu Di chết đi được
Tụi Nó xách cặp ra về thẳng tiến đến quán ODA và đơn nhiên bọn Hắn theo sau rồi
Vì quán cũng gần tụi Nó gửi xe ở trường rồi đi bộ ra quán…….bất ngờ thiệt nga~~…quán trà sữa này đúng ‘gu’ của K.Anh luôn được trang trí theo phong cách Nhật Bản trước cửa còn trang trí hai cây anh đào tuy là giả nhưng giống thật y đúc vào trong quán thì hoàn toàn giống bên Nhật luôn
Lựa một bàn cạnh cửa sổ tất cả đều gọi mỗi li trà sữa riêng cho mình rồi ‘chém gió’ đủ kiểu
– Này…..buổi cắm trại tới tụi mình thuê 1 chiếc xe đi riêng nha ? _ Nhi
– Ý kiến vậy cũng được _ Ren gật gù tán thành
– Đi chung với tên này sao ? _ K.Anh chỉ Quân
– Tôi thì sao nào ? _ Quân hất mặt
– Không có gì…
– Quyết định vậy đi…..giờ thì chúng ta chơi bài nào _ Ren
– Ăn thua gì ?
– Ăn tiền đi chơi vui thôi
– Dứt luôn _ đồng thanh (Trừ Nó)
Cuối cùng tất cả túm tụm vào chơi chỉ có Nó và Nhi ngồi xem thôi…….Nó đơn nhiên là không muốn chơi còn Nhi thì trợ giúp Ren
1 tiếng sau……
– Trời ơi anh có gian lận không vậy ăn quài muốn sạch túi rồi nè _ Ren nhìn Quân ôm cả đống tiền than vãn ˇ▂ˇ
– Haha….cứ xét _ Quân
– K.Anh nãy giờ thua nhiều lắm rồi toàn bị ảnh chặn đầu không hà _ Nhi
– Chơi bài là ta thấy nghi nghi rồi thằng ‘ôn’ này nó chả thua ai đâu _ Hắn vẫn bình thãn (Ảnh nãy giờ ăn nhì không mà ヽ(‘▽`)/)
– Vậy còn ai muốn chơi tiếp không _ Quân
– Tôi chơi

Một âm thanh lạnh lùng phát ra không ai khác là Nó tất cả nhìn chằm chằm cô
– Tỷ chơi….. _ Ren
– Vậy thì hai tụi mình…. _ Nhi
– Rút _ Nhi-Ren đồng thanh
– Tôi sẽ chơi cho K.Anh chọi một với Quân _ Nó lạnh lùng
– Tôi hả….à được _ Quân thấy có dự cảm không lành
– Với một đều kiện chỉ 1 ván duy nhất nếu tôi thắng anh phải trả lại số tiền anh ăn nãy giờ cho K.Anh đồng thời khao mọi người chỗ trà sữa này và làm osin cho K.Anh một tháng anh đồng ý chứ ? _ Nó
“Hình như mình có dự cảm chẳng lành cô gái này hình như rất tự tin chắc không đơn giản” Quân chống cằm suy nghĩ hồi lâu
– Sợ rồi chứ gì _ K.Anh khiêu khích
– Ai thèm sợ được tôi đồng ý _ Quân
Nó cười nửa miệng cầm bộ bài xào một cách điêu luyện làm tất cả nhìn mà chóng mặt…..chia bài xong Quân cầm bài của mình lên “Một dàn sảnh và một thằng hai cơ lần này mình thắng chắc rồi” Quân trong lòng cười thầm
– Tôi là đàn ông nhường cô đi trước
– Vậy tôi không khách sáo _ Nó nhết mép
Nó đánh xuống 3 lá ‘J’ Quân vẫn tự tin tươi cười cho qua Nó đánh tiếp 3 lá ‘K’ Quân cười gượng rồi cho qua Nó nhết mép đánh xuống 2 lá ’10’ Quân lúc này đã đổ mồ hôi hột tiếp nửa Nó bỏ xuống 2 lá ‘9’ Quân cầm bài của mình rung bần bật và cuối cùng Nó nhết mép bỏ xuống 3 lá ‘3-4-5’ thuộc dạng nhỏ nhất Quân đứng hình tại chỗ không muốn tin vào mắt mình nữa anh đã thua rồi thua tệ hại
– Ôi……..yêu Tiểu Di quá _ K.Anh nhảy cẩn lên ôm chầm lấy Nó
– Nhục chưa _ tụi kia đồng thanh
– ‘Tôi là đàn ông nhường cô đi trước’ đủ nhục _ Ren nhái lại giọng của Quân lúc nãy làm cả đám bật cười
– Uê…..nói gì thì nói trả tiền của chế đây
Quân nhăn mặt như khỉ ăn ớt mối tiếc móc tiền trả K.Anh cô không cần đếm lại bỏ vào cặp luôn tiền bạc đối với cô chả là gì cả chủ yếu chỉ là chọc cho Quân tức thôi
– Hihi….cảm ơn………mai qua nhà đón tôi đi học chiều dọn dẹp nhà cửa cho tôi…….bla….bla…._ K.Anh tươi cười nói 1 tràng
– What cô nghĩ tôi là ai mà đi làm mấy chuyện đó ? _ Quân
– Thì là ‘OSIN’ muốn muốt lời à ?
– Hừ…..cô giỏi lắm
– Cảm ơn vì lời khen
– Khổ chưa……haizzzz….tội nghiệp…. _ tụi kia lại đồng thanh lắc đầu
Haizzzz……tội nghiệp anh Quân quá bị Nó chơi một vố nhưng nào ai ngờ Linh Di nhà ta đã giở trò tráo bài chứ ngoài một người luôn để ý đến cô thôi
Khi tất cả giải tán ai về nhà nấy Nó đi chung với Hắn lên xe cô không nói gì đó là đặc điểm của cô rồi không có gì là lạ

– Lúc nãy cô gian lận _ Hắn
– Ha…..anh biết sao ? _ Nó nhết mép
– Chuyện nhỏ đó mà không biết sao làm bang chủ……mà kệ thằng ‘ôn’ đó đi ngu thì khổ chút có sao với lại thấy nó thích K.Anh ‘lửa gần gôm lâu ngày cũng bén’ mà
– Quân thích K.Anh ?
– Ừ….cô không để ý sao tuy cãi nhau hằng ngày vậy đấy chứ nó có ý với K.Anh rồi
– Yêu thật là….
– Cô có thích ai chứ ?
– Sao anh hỏi vậy ?
– À…..ừm chỉ tò mò thôi
– Tôi không biết yêu là gì và cũng không cần biết
Nghe câu trả lời của cô đôi mắt anh đượm buồn có rất nhiều người yêu cô nhưng trái tim cô vẫn lạnh băng không rung động vì ai và cũng chả muốn yêu ai…..làm sao anh có thể làm rung động được cô đây ?
– Còn anh……có chứ ? _ Nó bất chợt hỏi làm anh nhìn cô bằng ánh mắt khác lạ
“Sao cô ấy lại hỏi thế ?” Trong lòng lóe lên tia vui mừng
– 3 năm trước tôi có yêu một cô gái tôi và cô ấy rất yêu nhau và rất hạnh phúc có một lần công ty cha tôi lại gặp vấn đề trong cổ đông cứ nghĩ là phải phá sản cũng chính ngày hôm đó cô ấy bỏ đi không lời từ biệt
……không gian trở nên im lặng……….
– Vài tháng sau khi điều tra ra cô ấy đã phản bội tôi mà quen một anh chàng ngoại quốc tôi đã rất tức giận và hận cô ta hơn bao giờ hết
– Xin lỗi tôi đã nhắc lại chuyện buồn
– À……không có gì bây giờ tôi đang đơn phương một cô gái cô ấy không quan tâm nhiều đến tôi…..tôi luôn dõi theo cô ấy mà không biết từ lúc nào tôi đã yêu cô ấy rồi……yêu cô ấy đến nổi cô ấy chỉ cười với tôi một chút thôi cũng rất vui gần đây tôi và cô ấy tiếp xúc rất nhiều cô nghĩ cô ấy sẽ có tình cảm với tôi chứ ?
– Tôi nghĩ sẽ có
Tim cô bỗng nhiên nhói đau cảm giác của cô bây giờ là gì đây sao cô lại thấy buồn khi anh thích người khác chứ ?
– Cô ấy không giống như những con gái khác không ỏng ẹo không điệu đà mà cô ấy đẹp tự nhiên tôi thực sự yêu ấy đến khi tôi đã quên hình bóng người kia lúc nào không hay tôi phải làm sao đây ?
– Cứ bày tỏ với cô ấy
Nó xoay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ tim cô nhói đau từng hồi khó chịu cô yêu Hắn sao ? Không thể nào Linh Di-cô chưa hề biết yêu là gì nó chỉ là thứ nhạt nhẽo cô không cần những thứ tình cảm đó chỉ là hư vô thôi
Nó gạt đi suy nghĩ nhất thời cố biện minh cho tình cảm của mình nhưng trái tim lại không ngừng nhói đau…Cô nào hay biết người Hắn nói lại chính là cô
“Người đó là em đó Linh Di à ? Anh thực sự đã yêu em rồi”
_______________End chap________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.