Đọc truyện Vợ À Em Là Ai – Chương 17: Ghen ?
– Cái gì ??? – Cả 4 ả nói to
-you qualify stars ??( mày có đủ tư cách sao)- Nó hỏi lại lần nữa
– mày .. mày … nếu bọn tao không đủ tư cách thì mày có chắc ?? – Ả Tố Như tức đến nỗi nói thành cà lăm luôn ( bun : mày tức thì kệ mẹ mày , kệ mẹ mày là kệ mẹ mày )
-As I do not have it in this case no one even the status of all ( tao không có tư cách thì trong cái trường này không ai là có tư cách cả ) – Nó nói 1 hơi dài , giọng nói qua kẽ răng mà rít dần lên tạo thành những âm thanh của quỉ
– Subi được rồi , được rồi !! bình tĩnh lại đi em – Tuấn Vũ vội vàng nói , vì anh biết khi nó nói tiếng anh thì chỉ có 2 trường hợp , 1 là ở bên anh khi giao tiếp với papa và mama thì nó sẽ nói bằng tiếng anh , trường hợp còn lại là khi nó thực sự tức giận đến nỗi bản thân nó không kiềm chế được nữa , lúc này đây trông nó như một con quỉ atula từ địa ngục vậy . Nhưng nó hất mạnh Tuấn Vũ ra rồi bước tiếp , Tuấn Vũ lắc đầu tỏ vẻ bất lực
– Ill kill you, Ill let you see him angering princess is how (tao sẽ giết chúng mày , tao sẽ cho chúng mày thấy chọc giận công chúa nước anh là như thế nào) – Nó vừa nói vừa tiến gần đến 4 ả , màu mắt từ màu tím dần dần suất hiện nhưng tia máu sen lẫn
– cứu …. cứ..u – Ả Hỷ Uyên là nạn nhân đầu tiên ,
-if I slit your face right off, why, whether it would look like ( nếu tao rạch mặt mày ra thì sao nhỉ , liệu nó sẽ trông như thế nào)- nó nói rồi từ từ lôi chiếc kẹp tóc của nó xuỗng , lộ ra một mảnh kim loại sắc bén
– Tha tha cho tao đi – Ả Hỷ Uyên khóc nức nở van xin
– ? forgive you back? you know that it died at the hands of the honor that is?(tha ? tha cho mày sao ? mày có biết rằng chết dưới tay nó vinh dự thế nào không ?) – nó vừa nói vừa miết nhẹ chiếc kẹp tóc xuống mặt ả Hỷ Uyên
* Tất cả mọi người trong Cantin đều sợ hãi , nín thở xem , không một ai dám bàn tán . Bốn soái ca chết đứng *
– Này .. này … tại sao không ngăn cản nhỡ Su giết người thì làm sao ? – Tuấn Kiệt định thần lại hỏi Tuấn Vũ
– mày thích thì đi mà vào , tao chưa muốn chết – Tuấn Vũ gắt lên :” Nó mà tức giận thì đến tao nó còn giết , m giởi mày vào đi ”
– Hừ …. – Tuấn Kiệt thở hắt lên một cái rồi bước đến gần nó
– Su , bình tính lại đi , – Tuấn Kiệt ôm nó , giọng nói mang chút cầu khẩn nhưng lại có chút ra lệnh
– …- Nó không nói gì , nhắm mắt lại như cảm nhận sự ấm áp của vòng tay Tuấn Kiệt
– Được rồi ,- Tuấn Kiệt từ từ ôm chặt nó , tay còn lại từ từ rút chiếc kẹp tóc kia ra khỏi tay nó
– Anh , anh – Một tiếng gọi nhỏ từ cổ họng nó phát ra , không một ai nghe thấy duy chỉ có một mình nó
– Được rồi , Subi lại với anh nào , – Tuấn Vũ gọi nó , giọng mang đầy sủng nịnh , rồi ra đỡ nó vào lòng mình một cách thô bạo từ tay Tuấn Kiệt ( bun ; Tuấn Vũ , hình như pháp luật không có cho anh em ruột cưới nhau , con ghen làm gì ??? Vũ ; ghen thì kệ mẹ ta , ảnh hưởng đel gì đến con mọt truyện như mày , phắn đi viết chuyện đê , Bun ; uhuhuhuhu * lóc cóc đi viết chuyện * )
– Bực mình quá – Kỳ khôi bực bội bỏ đi mà không ai hiểu lí do tại sao hắn bực ?
Ghen sao ??? mời đọc giả đón tiếp chương 18 : anh thích em nên anh mới ghen