Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 2: Phát Hiện
-Tít tít….
-Cô vơ tay tắt đồng hồ báo thức, lại ngày mới trôi qua, cô thay đồ rồi nhanh chóng đi học….
-Hey, tới rồi à – cô bước vào tươi cười với con bạn thân
-Ừ – bảo my
-Sao vậy – cô thấy vẻ mặt my là lạ
-Mầy với anh ta còn quen nhau không – my
-Còn chi vậy – cô cười khi nhắc đến anh
-Chia tay liền cho tao – my nghiêm mặt
-Tại sao chứ, mầy bị gì vậy, tại sao lại kêu tao chia tay với anh ấy – cô bàng hoàng hỏi
-Mầy không cần biết lí do và cũng đừng nên biết lí do, chỉ biết tao là bạn thân của mầy và tao luôn muốn tốt ầy – my
-Nhưng tao cần biết lí do – cô quát lên
-Rồi thời gian sẽ ầy biết, nhưng tao khuyên mầy chia tay sớm bớt đau khổ – my
-Đau khổ? Đó giờ tao chỉ chìm đắm trong màu hồng mang tên hạnh phúc, chứ chưa từng trải qua 2 từ đau khổ – cô cười
-Không lúc nào cũng sẽ chìm đắm trong hạnh phúc đâu – my
-Mầy lạ lắm – cô
-Thôi bỏ đi, rồi mầy sẽ hiểu – my nói rồi quay lên
-Cô khó hiểu nhưng rồi cũng thôi, tập trung vào bài học….
-Reng….reng….. – ra chơi 15p
-Xuống căn tin thôi – cô lôi my
-Từ từ – my nhăn mặt vì bị cô lôi
-Cô với my gọi món rồi cùng nhau nhâm nhi, nói chuyện trên trời dưới đất, thì cũng hết giờ ra chơi. Cô quay lại với các tiết học, thì cuối cùng cũng hết buổi học, cô dọn dẹp đồ đạc cho vào balo…
-Về thôi – my cười
-Ừ – cô
-Tạm biệt – cô bước xuống
-Ừ – my
-Về cẩn thận – cô
-Cảm ơn – my rồi chạy xe đi luôn, cô liền chạy qua nhà anh, nhà anh khá gần với phòng trọ của cô… cô mở cổng bước vào, do cô thường qua nhà anh chơi nên không còn lạ gì nữa, bước vào căn nhà không thấy ai, nên cô đi lên lầu tìm phòng anh, cô dừng trước căn phòng, chợt cô đứng hình trước lời lẽ đó, chân cô không thể nhích lên được, nước mắt cô tuôn rơi….
-Sao anh chưa chia tay với con nhỏ xấu xí đó nữa – giọng một cô gái vang lên
-Từ từ đã em, anh cũng muốn nhưng chưa biết nói sao – giọng con trai, nó điến người khi giọng đó chính là khang
-Hay anh yêu cô ta rồi, không muốn xa – cô gái đó vang lên giọng hờn dỗi
-Nào có, anh yêu em – khang
-Vậy chia tay đi, anh đâu có yêu cô ta – cô gái đó
-Anh biết rồi, anh sẽ nói – khang
-Cô như gục ngã, sự thật quá đau lòng, khang không yêu cô, khang đùa giỡn với cô ư? Cô như sụp đổ, nước mắt cô rơi lã chã, thoát khỏi dòng suy nghĩ khi nghe tiếng rên của cô gái, cô đưa mắt nhìn vào, trước mắt cô thấy khang và ả ta đang trên giường, cô khóc bật thành tiếng…..
-Em em đứng đây lâu chưa – khang run hỏi
-Sao, anh không muốn em ở đây ư? – cô cười lạnh
-Không có, ý anh….. em nghe hết rồi sao – khang
-Cứ cho là vậy – cô dửng dưng đáp
-Anh xin lỗi – khang
-Xin lỗi? hứ, tôi đếch cần lời xin lỗi đó của anh, tôi cần lời giải thích – cô cừoi khinh bỉ
-Giải thích gì đây, cô nghe hết rồi – ả ta khinh khỉnh đi ra hất mặt nói với cô
-Cô tránh qua một bên, đừng sủa bậy, tôi cần anh ta giải thích – cô đẩy nhẹ ả ta ra
-Giải thích gì, đó là sự thật, anh ấy yêu tôi và muốn chia tay với cô, cô có hấp dẫn gì đâu mà muốn anh ấy mãi yêu – ả ta mỉa mai cô
-Thì ra anh yêu cô ta chỉ vì cô ta hấp dẫn và đã lên giường cho anh thỏa mãn, còn tôi thì cự tuyệt anh nên anh mới chán chứ gì, dơ bẩn – cô nghẹn ngào
-Anh xin lỗi – anh đau khổ nói
-Anh có yêu em không – cô đau khổ hỏi
-Đã từng – 2 chữ phun ra từ miệng anh khiến cô như chết sững
-Đã từng, tức là bây giờ không còn, được tôi hiểu rồi, tạm biệt anh, chúc anh hạnh phúc – cô nói rồi đi luôn
-Nước mắt cô chực trào tuôn rơi chạy ra khỏi nhà anh, bên ngoài trời cũng mưa rất lớn, cô đôi mắt vô hồn cứ đi mà không biết mình đang đi đâu, cô rất đau tại sao anh lại đối xử với cô như vậy, cô ngã bên đường khóc nấc lên….. cô đâu biết ở chỗ nào đó, có một người còn đau khổ hơn cô gấp trăm ngàn lần, vâng đấy là Khang. Anh rất yêu cô và vẫn còn yêu cô, anh nói ra lời đó con tim anh còn đau khổ hơn, anh muốn bây giờ cô đau khổ rồi buông bỏ còn hơn để sau này cô đau khổ mãi mãi. Anh chỉ biết nhấp nháp 3 từ “anh xin lỗi”……..