Bạn đang đọc Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Là Của Tôi!: Chương 19: Kế Hoạch Theo Đuổi (P2)
-Kiệt vò đầu bức tóc, chỉ còn 6 ngày nữa thôi, làm sao đây…..
-Á nghĩ ra rồi…- kiệt cười tươi
-Hey, em yêu tới rồi, ngồi nào – kiệt nói
-Ừm – my lạnh lùng
-Sao em lạnh lùng thế – kiệt
-Không cần biết, 6 ngày nữa – my vẫn lạnh lùng
-Ừ – kiệt cười
-Ra chơi…….
-Hi, đi căn tin nào – kiệt nói
-Trân đi căn tin – my cừoi quay xuống nói với cô, không thèm đía xỉa tới kiệt, làm kiệt càng khó hiểu, nhưng cũng đi theo
-Em ăn gì anh lấy – kiệt cười hỏi
-Trân, mầy lấy dùm tao một phần cappuccino và bánh su kem – my nói với trân
-Ừ – cô cũng khó hiểu nhưng cũng đi lấy, thế là my ngồi nói chuyện với cô, xem kiệt như không khí…..
-Em đứng lại cho anh – cuối cùng kiệt chịu hết nỗi vì thái độ thờ ơ của my
-Làm gì, tui phải về nữa – my vẫn lạnh lùng
-Tui? Em thay đổi cách xưng hô sao? – kiệt khó hiểu
-Có chuyện gì, đừng lòng vòng, tui bận – my nói
-Em lạ lắm – kiệt
-Tui không hề lạ, vẫn vậy – my
-Rất lạ – kiệt
-Tui không rảnh để ở đây nghe anh nhảm, tui đi về – my nói rồi đi về luôn, bỏ lại kiệt ngơ ngác
-Thế là kế hoạch 2 bị thất bại, kế hoạch của cậu là lấy lòng my….
-Ting…
-My đang ngồi buồn thì nhận được tin nhắn từ kiệt, cô mở xem
-“ngủ chưa em?”
-Chưa – send đi
-“Em lạ lắm”
-Chẳng có gì để lạ – send đi
-“thôi em ngủ ngon”
-Ừ – send
-Một chữ “ừ” vỏn vẹn làm kiệt thấy rất buồn, bình thường my sẽ chúc lại anh và dặn dò đủ thứ, nhưng sao hôm nay my lạnh lùng quá, làm kiệt thật không hiểu. Riêng my, my khóc nấc lên, my phải làm vậy thì my cũng rất đau lòng, nhưng biết sao giờ, my là vì kiệt…..
-*Hồi tưởng kí ức*
-Baba – my nghe máy
-“con đang quen với nguyễn minh kiệt”
-Dạ, sao baba biết
-“chia tay đi”
-Baba…sao vậy ạ – my nói giọng sắp khóc
-“con biết con người của Khải Kiến Minh rồi đó” – baba my cũng nói bằng giọng buồn bã
-Con biết, nhưng sao lại chia tay ạ – my khóc
-“con không chia tay thì Khải Kiến Minh sẽ tìm cách hại Kiệt con biết không? Thủ đoạn gì thì thằng khốn đó cũng làm được, kể cả tính mạng, vì thế con hãy chia tay với kiệt, đừng gây tổn thương cho nó”
-Con không muốn, con sẽ bảo vệ kiệt khỏi mánh vuốt của tên khốn đó, với lại kiệt cũng không tầm thường đâu
-“con đừng ích kỉ thế my à! Con ích kỉ là con đang hại kiệt đó con biết không hả?”
-Huhu baba ơi – my đau lòng kêu
-“con chia tay đi, thà đau bây giờ còn hơn là làm mất tính mạng kiệt, con à!”
-Dạ con biết rồi
-“Ừ ta cúp máy đây” – rồi baba my cúp máy luôn, my buông điện thoại xuống khóc ngất lên
-*Kết thúc kí ức*
-Phải, cô biết cái tên khốn Khải Kiến Minh đó không phải loại tốt, anh ta thủ đoạn vô biên, nên cô không thể ích kỉ được, không thể để kiệt gặp nguy hiểm….